Nữ Phụ Pháo Hôi Mạnh Mẽ Phản Công

Chương 208: Mạt Thế Nguy Thành 102 Sửa Chương



Anh nhìn ánh mắt cô tràn ngập vẻ không thể tin nổi, đầu tiên là ngạc nhiên tủi thân, sau đó khóe mắt đỏ lên, rồi lại nhanh chóng khôi phục dáng điệu ngang ngược, cô chống mặt đất muốn đứng dậy, lại nhịn không được mà xuýt xoa một tiếng…

Lúc này La Tẫn mới nhìn thấy trên khuỷu tay của cô bị trầy một lớp da, bởi vì làn da trắng nõn mịn màng, miệng vết thương đó khiến người ta nhìn thấy mà phát hoảng.

Sức lực vừa nãy của anh, cô hẳn là có thể chống đỡ được, tại sao lại... La Tẫn vẫn đang ngẩn ngơ thì thấy Dương Chiêu đi từ trong nhà ăn ra, nhìn thấy cảnh này, anh ta nhanh chóng đi đến nâng cô gái trên đất dậy, sau đó nhìn về phía anh.

Lúc nhìn thấy La Tẫn, Dương Chiêu rõ ràng cũng sửng sốt, sau đó nhíu mày: “Anh có bệnh hả?”

Lam Ưng lập tức nhíu mày: “Chú ý từ ngữ của anh, anh có biết anh đang nói chuyện với ai hay không?”
Dương Chiêu trực tiếp cười lạnh một tiếng, ngay sau đó cúi đầu kiểm tra vết thương của Tô Noãn, hạ thấp giọng: “Đáng đời!”

Không biết nhìn người... Một hai nhất định phải thích cái gã tiểu bạch kiểm ấy, nhìn đi, giờ người ta trở mặt vô tình rồi đó, tốt đẹp ở chỗ nào chứ!

Trước đây không lâu Dương Chiêu đã biết thân phận của La Tẫn, muốn nói không kinh ngạc thì đó là điều không thể, nhìn thấy khí thế hiện giờ đã thay đổi rất nhiều của La Tẫn, anh ta cũng có chút kinh ngạc mà cảm thán, nhưng mà còn chưa kịp nhìn kỹ, đã bị hoàn cảnh trước mặt làm phân tán hết tất cả sự chú ý, trong mắt chỉ còn lại một mình Tô Noãn.

Trong lúc này, ánh mắt thẫn thờ của La Tẫn đã hoàn toàn biến mất, trong lòng trở nên cực kỳ nhạt nhẽo.

Suýt chút nữa là bị cô lừa rồi... Khổ nhục kế à? Đâu phải cô chưa từng giả vờ đáng thương trước mặt anh, lần trước lừa anh xong còn chê cười anh... Chẳng lẽ còn tưởng rằng anh dễ dàng bị mắc mưu lần nữa sao?
Sau đó chớp mắt một cái, anh khoác bả vai của Lam Ưng xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại mà tự mình giao cho chủ quản đi theo phía sau anh: “Quản cho tốt nơi này, đừng để người thích gây rối chạy tới làm phiền tôi.”

Rõ ràng là đang ám chỉ chuyện ngày hôm nay Tô Noãn chạy đi tìm anh.

Tô Noãn không để ý đến Dương Chiêu đang nghĩ linh tinh cái gì, chỉ hung dữ cắn môi nhìn La Tẫn, nhưng từ đầu đến cuối, La Tẫn đều không quay đầu, tiếp tục rời đi.

Trong lòng Tô Noãn thầm mắng một câu, còn không kịp rời đi, phía sau lại vang lên âm thanh cười nhạo lạnh lùng của Triệu Dịch Nhiên: “Tô tiểu thư, có phải cô đã nóng vội quá rồi không, vừa mới đến nơi này ngày đầu tiên đã gấp rút không thể chờ đợi được nổi rồi à?”

Tô Noãn quay đầu lại, nhìn thấy cả người Triệu Dịch Nhiên tràn ngập hơi thở nghiêm nghị đừng ở nơi đó, vẻ mặt nhìn cô tràn đầy khinh thường: “Nếu tôi không nhớ nhầm, cô Tô cũng là tiến hóa giả, tiến hóa giả ở nơi này hoàn toàn có không gian để phát huy, đủ khiến cho bản thân có chỗ đứng vững, cô cần gì phải hao tổn tâm tư như vậy…”
Lông mày Chu Dương lập tức nhíu lại.

Trước đây tại sao anh ta lại không phát hiện bề ngoài Triệu Dịch Nhiên bình thản nhưng thâm tâm lại chua ngoa như vậy, thế mà cảm thấy cô ta gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Trong lòng Tô Noãn đang bực La Tẫn, từ đầu đã không thích Triệu Dịch Nhiên, vốn dĩ cô ta chẳng nói được lời hay nào, không chút lưu tình khinh bỉ nói: “Muốn dạy dỗ tôi? Chúng ta thân quen lắm à?”

Hừ lạnh một tiếng, cô xoay người rời đi, Dương Chiêu và một đám người phía sau cũng vội vàng đuổi theo.

Mọi người vây xem xung quanh đều hạ giọng bàn tán, ai mượn người phụ nữ này ngạo mạn xen vào chuyện người khác làm gì giờ bị phản bác làm mất thể diện... Triệu Dịch Nhiên đứng ở trong đám người, cả người thanh lãnh bất phàm, nhìn bóng lưng Tô Noãn lạnh nhạt nói: “Tôi cũng chỉ niệm tình quen biết trước kia mà thật tâm khuyên nhủ, hy vọng cô Tô có thể tự giải quyết cho tốt.”
Tô Noãn trợn mắt khinh thường: “Cô có bị bệnh không.”

Lúc này, Chu Dương đúng lúc đi đến bên cạnh Triệu Dịch Nhiên, ánh mắt Triệu Dịch Nhiên hơi lóe lên, cuối cùng không nhịn được lên tiếng.

“Chu Dương…”

Chu Dương dừng lại, nghiêng người bễ nghễ nhìn sang, hờ hững hỏi: “Có chuyện gì?”

Nhìn người đàn ông ban đầu tràn đầy tình nghĩa với mình giờ đây sự lạnh lùng hiện ra cả trước mặt, Triệu Dịch Nhiên cũng giống với đa số phụ nữ khác, trong lòng rơi vào khoảng bấp bênh, không nhịn được lên tiếng giải thích: “... Chuyện lần trước, xin lỗi anh.”

Khóe miệng Chu Dương cong lên, ngoài cười nhưng bên trong không cười: “Chuyện quá khứ tôi đều đã quên rồi, nếu không còn chuyện gì khác, hẹn gặp lại.”

Nói xong, không chờ Triệu Dịch Nhiên lên tiếng, anh ta trực tiếp đuổi theo hướng Tô Noãn rời đi, giống như chớp mắt một cái là vứt Triệu Dịch Nhiên ra khỏi đầu, không để ý cũng không quan tâm.
Người đàn ông vừa nãy chính là La Tẫn thủ lĩnh của căn cứ thủ đô này? Chẳng lẽ... anh ta chính là người mà Noãn Noãn thích sao, nhưng mà, tình cảnh vừa rồi là như thế nào chứ!

Người đàn ông đó không thích Noãn Noãn?

Nếu thật sự là như vậy, anh ta sẽ không nhượng bộ nữa, nếu như người đàn ông đó thật sự không thích Noãn Noãn, đối xử với cô không tốt, thì dù anh ta làm bất cứ cái gì cũng phải cố gắng tranh thủ... Anh ta không muốn nhìn thấy cô chịu bất kỳ tổn thương nào nữa.

Tô Noãn trở về phòng không nói một câu nào, đằng sau, có mấy lần Dương Chiêu muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng cũng không mở miệng nữa, sau đó thì thấy Chu Dương cũng đuổi theo đến đây.

Thầm nguyền rủa một tiếng, Dương Chiêu xoay người chắn ở trước cửa phòng Tô Noãn để ngăn cản Chu Dương: “Cô ấy muốn nghỉ ngơi.”
Chu Dương nhíu mày: “Vậy anh còn không đi?”

Dương Chiêu: “Anh đi tôi sẽ đi!”

Cuối cùng, hai người thù địch đối đầu, nhìn nhau với ánh mắt uy hϊếp đe dọa mà đối phương có thể hiểu được, cùng nhau rời đi.

Tiểu Nhã và Tô Noãn ở chung một phòng, mới vừa rồi em cũng nhìn thấy mọi chuyện xảy ra, muốn an ủi, nhưng lại cảm thấy nói cái gì cũng không có tác dụng, chỉ biết tiến lên nhìn Tô Noãn bằng ánh mắt trông mong lo lắng.

Tô Noãn bật cười: “Không sao cả, ngủ đi.”

Vẻ mặt Tiểu Nhã như thể “Em biết chị giả vờ kiên cường”, cô bật cười lắc đầu, cũng không giải thích.

Ngày hôm sau, vừa mới rời giường, Tô Noãn nhận được thông báo: Hai người La Thành và Tiểu Mễ đến rồi, là La Tẫn phái người đi đón.

La Thành là anh trai La Tẫn, Tô Noãn không xác định được anh ấy ở chỗ nào, cho nên cũng không lỗ mãng đi gặp ngay, nhưng không nghĩ đến, đúng lúc cô vừa mới đi ra thì bọn họ cũng đi từ sau gác mái, lại vừa khéo gặp được.
Tiểu Mễ ở bên cạnh La Thành, người phụ nữ có dáng người nóng bỏng tối hôm qua đi bên cạnh La Tẫn, tên là gì nhỉ, à, Lam Ưng.

Lam Ưng đã thay đổi vẻ lạnh lùng và quyến rũ ngày xưa, vừa giới thiệu sơ lược về tổng thể tình trạng của căn cứ cho La Thành và Tiểu Mễ, vừa không dấu vết ám chỉ rằng cô ta có quan hệ thân thiết với La Tẫn.

Nhưng mà La Thành và Tiểu Mễ trời sinh đĩnh đạc, đối với lời nói bên ngoài của cô ta vốn dĩ nghe xong cũng không có biểu hiện gì, Lam Ưng cuối cùng cũng không nhịn được, dịu dàng nói với hai người: “Hai người phải biết rằng, tôi là người đầu lĩnh có thể tin tưởng tuyệt đối, cũng như là người mà hai vị có thể toàn tâm toàn ý mà tín nhiệm, sau này nếu như hai người có chuyện gì...”

Cô ta còn chưa nói xong, bỗng nhiên nhìn thấy hai người luôn đối xử với cô ta lịch sự mà xa cách từ trước đến nay, giờ đây trên mặt đột nhiên hiện lên vui vẻ, ngay sau đó là tiếng hô lớn về hướng phía trước: “Noãn Noãn, cuối cùng cũng thấy cô!”
Tiểu Mễ khá là thẳng thắn, tiến lên ôm một cái thật chặt, Tô Noãn bật cười ôm cô ấy, vỗ vỗ lưng cô ấy, La Thành tương đối kín đáo, nhưng mà ý cười thân thiết ở khóe mắt lại rõ ràng không hề che giấu chút nào.

“Noãn Noãn cô ở chỗ này?” Sau khi biết được chỗ ở của Tô Noãn, Tiểu Mễ nhíu mày kinh ngạc: “Cô cãi nhau với La Tẫn à?”

Mặc dù chuyện La Tẫn là thủ lĩnh của căn cứ thủ đô khiến cho bọn họ ngạc nhiên một thời gian, nhưng mà La Tẫn trước sau cũng là người thân, đối với bọn họ mà nói thì cũng không có cách biệt quá lớn, theo bản năng cảm thấy, Tô Noãn đến chỗ này tất nhiên sẽ ở chung với La Tẫn như cũ.

Cho nên, sau khi biết được Tô Noãn và La Tẫn lại tách ra ở riêng, La Thành và Tiểu Mễ liếc nhìn nhau, đều có hơi ngơ ngác.

Ba người không tự chủ ngó lơ Lam Ưng ở bên cạnh.
Nhìn thấy bộ dạng Tiểu Mễ muốn nói lại thôi, Tô Noãn buồn cười giải thích: “Chúng tôi đang cãi nhau.”

Ngay lập tức, trong đầu La Thành và Tiểu Mễ đều bỗng nhiên tỉnh ngộ, mà Lam Ưng bên cạnh nhíu mày nhìn về phía Tô Noãn.

La Thành gật đầu, Tiểu Mễ ở bên cạnh ríu rít mở miệng: “Noãn Noãn cũng không phải là tôi nói cô, cô không thể ức hϊếp La Tẫn được, anh ấy bây giờ tốt xấu gì cũng là thủ lĩnh của căn cứ, là người lớn nhất ở nơi này, cô phải cho anh ấy một chút thể diện, cô không biết đâu, người đàn ông xấu xa này, ở trước mặt cô thì ngoan ngoãn, nhưng mà ở bên ngoài thì... Người này càng thích sĩ diện hơn người kia, không biết thói xấu ở đâu ra nữa.”

Tiểu Mễ vừa nói vừa trợn mắt nhìn La Thành.

La Thành hậm hực sờ sờ mũi, lại gật đầu đồng ý với Tiểu Mễ: “Điều này cũng không sai, ở bên ngoài cô cho nó một chút mặt mũi, về phòng đóng cửa, cho dù bắt nó quỳ để sai bảo cũng được...”
Lam Ưng bên cạnh cuối cùng cũng không nghe nổi nữa, theo bản năng lạnh lùng lên tiếng: “Mong mọi người chú ý lời nói.”

La Thành và Tiểu Mễ đều sững sờ, nhưng mà lúc này mới nhớ đến bên cạnh còn có một người, ngượng ngùng cười cười nhìn Tô Noãn.

Tô Noãn cũng cười nhạt, nương theo ánh sáng nhìn lên, lông mày Lam Ưng nhíu chặt, biểu tình không tốt.

Mấu chốt là, không khí giữa ba người này vô cùng hài hòa, khiến cho cô ta cảm thấy bản thân giống như người thừa, đặc biệt là cặp đôi La Thành này, thái độ đối với cô ta và người phụ nữ kia cách biệt một trời một vực.

Bọn họ không biết cuối cùng nên tin tưởng ai sao?

La Thành và Tiểu Mễ cứ nghĩ La Tẫn và Tô Noãn đang cãi nhau, chỉ nghĩ rằng về sau phải tìm cơ hội khuyên nhủ, sau đó lại bị Lam Ưng thúc giục rời đi.
Còn Tô Noãn bên này cũng không còn thời gian làm việc khác, bởi vì, thông báo tuyên truyền bắt đầu, tập hợp toàn bộ nhân viên mới vào, bắt đầu tiến hành chia tổ.

Gọi là chia tổ chính là tiến hành kiểm tra đánh giá nhân viên mới vào, nói một cách chính xác hơn, đối với tiến hóa giả sẽ tùy theo cấp độ tiến hóa và năng lực đẳng cấp mà chia tổ, nếu không phải là tiến hóa giả, chỉ có thể chấp nhận sắp xếp bị chia đến các loại chức vụ bình thường làm việc.

Lúc Tô Noãn trở về, Dương Chiêu và những người khác đang chờ cô, chờ sau khi cô đến, đoàn người mới cùng nhau đi đến địa điểm kiểm tra đánh giá.

Nơi kiểm tra đánh giá là khu chuyển tiếp của căn cứ nơi mà bọn họ đi vào, ra cửa lớn của căn cứ, hai bên là vòng an toàn cao đứng sừng sững, bên ngoài vòng an toàn toàn bộ đều là tang thi, mà việc người bị kiểm tra đánh giá phải làm chính là bước ra khỏi vòng an toàn, gϊếŧ tang thi.
Phụ trách tiến hành kiểm tra đánh giá chính là nhân viên chuyên môn tiến hành kiểm tra đánh giá, ngoài ra, còn có rất nhiều người khác trong căn cứ ở bên trong vòng an toàn theo dõi, ở bên ngoài chính là nhóm người đang hò hét trầm trồ khen ngợi tiến hóa giả đang tiến hành kiểm tra đánh giá.

Sau khi mấy người Tô Noãn đến, có vài tiến hóa giả không quen vừa mới từ bên ngoài trở về, trên người còn dính đầy vết máu tanh hôi màu đen của tang thi, người xung quanh xem không nhịn được hoan hô trầm trồ khen ngợi.

Nhưng lúc Tô Noãn và mấy người Dương Chiêu đi đến chỗ đăng ký kiểm tra đánh giá, lại đến lượt Triệu Dịch Nhiên và Trì Thành.

Người xung quanh xem sớm đã nghe nói bên trong đám tiến hóa giả này có hai người phụ nữ xinh đẹp vô cùng, chờ đến khi nhìn thấy hai người Tô Noãn và Triệu Dịch Nhiên, phía trước liên tục huýt sáo ồn ào, mà giờ phút này, nhìn thấy Triệu Dịch Nhiên cầm trong tay thanh đao dài khí chất khác người đi về phía bên ngoài biên, bốn phía cũng vang lên tiếng khen ngợi trầm trồ kích động.
Nhìn thấy Triệu Dịch Nhiên cầm thanh đao dài trong tay, Tô Noãn hơi nhíu mày, lập tức nghe Dương Chiêu bên cạnh cười như không cười nói: “Cô ta từ bao giờ lại đổi thành dùng thanh đao dài nhỉ.”

Lúc trước vũ khí Triệu Dịch Nhiên hay dùng chính là một cây gậy sắt dài, mà thanh đao dài, là vũ khí mà Tô Noãn quen dùng nhất.

Chu Dương bên cạnh vẫn không lên tiếng, nhưng từ lông mày nhíu chặt cho thấy, anh ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

Hình Lộ vẫn luôn đứng bên cạnh văn nhã lịch sự một mực im lặng không lên tiếng, giờ đây lại cười tủm tỉm nói: “Chuyện đơn giản như thế này sao mấy người lại không hiểu? Trong đám người này chỉ có hai người đẹp bọn họ được gọi nhiều nhất, ở trong căn cứ tận thế này, rất nhiều lúc, nhân khí cũng ảnh hưởng đến địa vị.”

Nhân khí?
Tô Noãn đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong nháy mắt liền hiểu được ý của Hình Lộ.

Là bởi vì cô dùng đao, cho nên Triệu Dịch Nhiên mới cố ý dùng đao, hơn nữa lại ra trước cô... Một khi Triệu Dịch Nhiên biển hiện không tầm thường, đợi đến sau khi cô xuất hiện, chò dù biểu hiện không kém hơn Triệu Dịch Nhiên, nhưng mà tất cả mọi người đều đã thấy Triệu Dịch Nhiên dùng đao trước, chủ yếu là ai dùng trước thôi, tiếng hô gọi cô chắc chắn sẽ không cao như vậy, không làm được còn bị nói là bắt chước Triệu Dịch Nhiên.

Biến thành bắt chước bừa rồi...