Ray cười giả lả, Bạch Hàn Dương ôn hòa gật đầu. Bạch Hàn Dương tiêu sái rời đi, Ray ở phía sau nở nụ cười xảo quyệt
- Hắn sẽ đến chỗ ta cầu xin thôi
==========
Bạch Hàn Dương trên đường về Bạch gia, hắn không thể nào nhìn ra được rốt cuộc Ray có khác chỗ nào. Với một lão già tham lam như ông ta sao có thể dễ dàng chấp nhận khoản lợi nhuận bé nhỏ hời hợt như thế được, sai chỗ nào hắn chưa nhận ra
- Nhanh về Bạch gia
- Vâng
Bạch Hàn Dương không thể yên lòng khi chỉ có Lục Hy Tuyết một mình ngoài người làm ở trong phòng được. Mọi nguy hiểm, những kẻ thù của Bạch gia và cùng bọn hắn luôn rình rập xung quanh
.
Bạch Hàn Dương nhẹ nhàng mở cửa phòng, Lục Hy Tuyết đang ngẩn người nhìn lên trần nhà, cô nghe thấy tiếng động mới đưa mắt nhìn đến
- Chào mừng về nhà
Lục Hy Tuyết mỉm cười, Bạch Hàn Dương ngạc nhiên
Tay cô vừa chạm đến người hắn thì giật mình
- Này Bạch Hàn Dương sao người anh lại nóng như thế? Sốt sao?
Lục Hy Tuyết đỡ hắn nằm lên giường, vừa cúi đầu, bàn tay to kéo cô ngã lên người hắn, bắt lấy ót Lục Hy Tuyết cuồng dã hôn lên môi hồng nhuận. Bạch Hàn Dương nhịn không được thở dồn dập, lưỡi hắn vào bên trong khoang miệng của Lục Hy Tuyết, cùng lưỡi đinh hương của cô cuốn lấy. Lục Hy Tuyết cau mày, kỹ thuật của hắn không thể chê vào đâu được
Bàn tay từ gáy Lục Hy Tuyết dời xuống luồn vào trong áo cô thuần thục cởi nội y. Bạch Hàn Dương xoa lưng trắng mịn của Lục Hy Tuyết, đôi đồng tử khép hờ, bàn tay còn lại khẽ bóp lấy mông căng tròn của cô. Lục Hy Tuyết khẽ rên, mọi nơi hắn chạm vào như có dòng điện chạy qua khắp người cô rồi tiến vào trong tim
- Ưm...
Lục Hy Tuyết dần hết hơi, cô vỗ vào ngực hắn. Bạch Hàn Dương tạm thời chấm dứt nụ hôn cuồng dã này. Lục Hy Tuyết nằm trên người hắn hít sâu, cô vẫn cảm nhận được ánh mắt nóng rực không thể kiên nhẫn của hắn. Bạch Hàn Dương lật người đè cô dưới thân, hai cánh tay cường tráng chống hai bên người Lục Hy Tuyết. Hắn rũ mắt nhẫn nhịn cơn nóng trong người đứng dậy đi xối nước lạnh
Lục Hy Tuyết hoàn hồn, cô nhíu mày, hắn làm sao vậy?
Đúng lúc này, ngoài phòng có tiếng gõ cửa. Lục Hy Tuyết chỉnh lại quần áo xốc xếch của mình, thuộc hạ của Bạch HÀn Dương nghiêm túc, bên cạnh anh ta là một nam nhân trung niên
- Thưa phu nhân, tôi xin phép vào trong kiểm tra sức khỏe gia chủ
- À vâng
Lục Hy Tuyết đứng sang một bên, cô khó hiểu liếc mắt về phía tên thuộc hạ, anh ta hiểu ý liền nói
- Là từ khi kết thúc cuộc giao dịch với lãi già Ray thì gia chủ đã cảm thấy kì lạ, trong khi ngài ấy về phòng tôi đã gọi bác sĩ riêng của Bạch gia
Lục Hy Tuyết càng cau mày hơn, Ray sao?
Vị bác sĩ mặt vẫn lạnh nhạt đến gần cô, tuy khuôn mặt lớn tuổi của ông không biểu hiện gì nhưng cô có thể hiểu được ánh mắt nghiêm túc đó
- Ông có thể nói, anh ta bị gì?
- Hiện tại gia chủ bị trúng dược, là Tinh Cực Lạc, đây là một loại xuân dược không đơn giản. Bình thường các loại xuân dược có thể ngâm nước lạnh vài giờ nhưng Tinh Cực Lạc lại khác, loại dược này khi ngâm nước lạnh sẽ càng trầm trọng hơn và nếu không cùng người khác phái giải dược trong 4 giờ nữa sẽ chết. Chính vì thế nên ...
Nói đến đây, ông im lặng, không cần nói cũng hiểu được. Lục Hy Tuyết thở dài
- Hai người lui đi, tôi biết rồi
- Nhưng gia chủ đang ngâm nước lạnh nên tôi sợ ngài ấy sẽ không chịu được
Cả hai người rời khỏi phòng còn thay cô đóng cửa, Lục Hy Tuyết ngửa mặt lên trời, trước là tên Sở Hiên cũng trúng loại dược tương tự và giờ đến Bạch Hàn Dương? Lục Hy Tuyết vào nhà tắm, cô thở dài nhìn tên nam nhân ưu tú hơn người. Mái tóc đen của hắn rũ xuống trán, gương mặt trắng bệch, dù hắn đang mê man nhưng vẫn không làm giảm đi phong thái hoàn hảo của hắn
Lục Hy Tuyết đỏ mặt, cô phải cùng hắn... không được, phải nhanh lên không thì hắn sẽ chết mất
Lục Hy Tuyết cởi bỏ từng y phục, lúc sau toàn thân quyến rũ không còn mảnh vải, nhẹ nhàng bước vào trong bồn tắm rộng lớn của Bạch gia, chỉ là bồn tắm thôi nhưng lại như nơi tắm của vua chúa, Lục Hy Tuyết đối diện mặt hắn, hai cánh tay vòng qua cổ hắn, nhắm mắt lại hôn lên cánh môi kia, ra sức gặm cắn