Nữ Phụ Thay Đổi

Chương 8



Lục Hy Tuyết ngơ ngác, từ người Hiên Viên Triệt thoang thoảng mùi thảo mộcêm ái, cô lại nhớ đến tình tiết như trong truyện tác giả đãviết rằng người gây nên cái chết không tốt đẹp ấy là do nhữngtên nam nhân của Hạ Thanh gây nên. Lục Dật Thần cướp hết mọithứ từ tay ba, giết hại ba mẹ cùng những người trong gia tộcchán ghét Hạ Thanh, 3 tên đứng đầu gia tộc trong tứ đại gia tộc thì nhốt cô trong ngục tối hành hạ thể xác lẫn tinh thần đến thảm hại, lại cùng 2 tên khác cười nhạo phỉ báng đăng lên choxã hội cùng thế giới biết là cô độc ác, dâm đãng, một conngười ghê tởm khiến người đời sỉ nhục lăng mạ. Tên Hiên ViênTriệt này lại tiêm vào người cô một loại virus rồi bị quăngđến luyện ngục của tên nam chủ khác, sau cùng lại bị đưa đếnphòng thí nghiệm của tên nam chủ biến thái nhất hậu cung, chưadừng ở đó, cô chết đi xác cô bị người đàn ông mà nguyên chủyêu, đã từng là thanh mai trúc mã quăng vào trong rừng mặc dãthú dày xéo, ánh mắt của hắn hoàn toàn không có tia thươngcảm mà ngược lại đầy tàn nhẫn cùng khinh thường. Lục Hy Tuyết ở trong ngực Hiên Viên Triệt không ngừng run lên, cô hoảng sợgiãy giụa muốn thoát đi, ánh mắt màu đỏ tà mị dần trở nênlạnh thấu tâm can, ai cũng nói màu đỏ như màu của ngọn lửanóng rực nhưng ánh mắt cô tuy lại là màu đỏ nhưng lại lạnhđến gai người, ánh mắt đầy thị huyết. Theo bản năng cũ là một sát thủ thường hay lạnh lùng bảo vệ mình khỏi cái chết cùng những mối nguy hiểm, Lục Hy Tuyết đẩy mạnh Hiên Viên Triệt đập vào tường, hắn kinh ngạc nhìn cô. Bàn tay như điêu khắc, mềmmại nhưng lập tức bóp chặt lấy cổ hắn. Hiên Viên Triệt vẫnchưa hết kinh ngạc, hắn nhìn khuôn mặt cô, đặc biệt là huyếtmâu kia. Hắn đang ôm thân thể mềm mại như không xương của cô vàolòng cảm thấy thật ấm áp nhưng đột nhiên không hiểu sao cô lạirun lên dãy dụa, hắn còn cảm thấy cô đang sợ hãi một điều gìđó, rồi cô lạnh lùng đẩy mạnh hắn vào tường, cả người hắnđau nhức. Hàn khí cùng sát khí vây quanh lấy cô ngày một dàyđặc, cô tựa như tu la đến từ địa ngục khát máu, lại tựa nhưmột nữ vương độc tài lạnh lẽo không cảm xúc. Hiên Viên Triệtnhìn đến khuôn mặt cô, giọng nói bình thường ngọt ngào nhỏnhẹ không còn thay vào đó là lạnh đến đáng sợ như làm đốiphương lạc đến đáy vực của địa ngục lạnh giá, hơi thở khôngcòn như một thiên thần mà giờ đây lại như thần chết đến đoạtmạng ngươi đi. Vẻ đẹp thánh khiết nhe thiên thần của cô giảm đithay vào đó là sự kiều diễm cao ngạo khó lòng với tới vàtăng thêm quyến rũ động lòng người. Nếu là vài phút trước côlại như thiên thần tọa lạc trần gian mờ mờ ảo ảo lại có vẻmuốn được người khác cưng chiều, ấm áp nhưng giờ phút này thì ngược lại là vẻ đẹp mị hoặc của bóng tối đầy lạnh giá

- Hiên Viên Triệt tôi cấm anh đến gần tôi, nói cho anh biết, anhđừng có mà nói chuyện hay thân thiết gì với tôi. Những điềuđó càng khiến tôi chán ghét anh, càng khiến tôi thấy anh thậtsự ghê tởm

Lục Hy Tuyết kiêu ngạo nói, khóe môi cô như có như không nhếch lên một nụ cười lạnh

Không hiểu sao hắn vừa đau lòng vừa tội lỗi bao trùm, Hiên ViênTriệt không hoảng sợ mà bàn tay to trắng ngần đầy ấm áp dịudàng vuốt lấy má cô, ánh mắt tràn đầy ôn nhu cùng đau lòng,yêu thương

- Vì sao em lại ghét tôi đến thế? Đừng như vậy,tôi sẽ đau lòng. Hy Tuyết, xin em đừng nói như thế, dù tôi khôngbiết tại sao em lại bài xích tôi nhưng nếu em nói tôi sẽ sửađổi

- Nực cười, viện trưởng Hiên Viên, tôi đây rất là bàixích anh, trong lòng tôi càng cảm thấy anh như một tên ích kỉ.Tôi mãi mãi chán ghét anh. Thế nên phiền anh đừng gọi tôi thânmật như thế, tôi không thân quên gì anh đâu. Cái ánh mắt đó làsao đây? Tôi mới gặp anh thôi đó, anh dễ dàng rung động thế ư?Nhưng e rằng tôi phải bóp nát cái tình cảm ấy từ trong trứngnước rồi. Ngoài chuyện của chú Lân ra, tôi mong anh đừng lạigần tôi

Lục Hy Tuyết nghiêng đầu tránh bàn tay kia, cô buông tay xoay lưng bỏ đi. Đứng trong văn phòng hắn cô hít thở khôngthông. Lục Hy Tuyết mệt mỏi, cô rời khỏi bệnh viện thẫn thờ đi trên đường

Hiên Viên Triệt nhìn theo bóng lưng cô cho đếnkhi rời đi, hắn nhớ lại từng lời nói của cô mà như có hàngvạn con dao đâm vào tim hắn. Lại nơt nụ cười chế giễu, hắn rất ghét nữ nhân nhưng cho đến hôm nay khi hắn động lòng thì hắnlại phải nếm trải cảm giác bị chán ghét. Cô dịu dàng vui vẻcười nói với những người khác, vì sao vì sao chỉ riêng mộtmình anh lại khác biệt đến như vậy? Lục Hy Tuyết, em đợi đấytôi sẽ bẻ từng cái gai trên người em để em toàn tâm toàn ý bêntôi, em cho rằng như thế sẽ khiến tôi bỏ cuộc sao? Tất cả chỉmới bắt đầu thôi cô gái à. Khóe môi Hiên Viên Triệt nhếch lênđầy tự tin cùng kiên định

Lúc này trên trang mạng xã hộiđược nhiều người tham gia đang rầm rộ bức ảnh một người cómái tóc vàng kim uốn quăn phiêu đãng trong gió tóc mái đượccột lên trên bằng một chiếc nơ màu đỏ, làn da trắng như gốmsứ, lông mày lá liễu xinh đẹp, đôi đồng tử màu đỏ ấm áp,hàng mi cong như hai cánh bướm vỗ về, trong mắt tràn đầy ýcười. Mũi hoàn hảo, bờ môi hồng tự nhiên con lên tạo thành nụcười diễm lệ. Cô mặc một đầm ren màu kem không rườm rà đơngiản nhưng tinh xảo, túi quai chéo màu đen nhỏ nhắn bên hông, đôi giày búp bê cùng màu. Cô thật thanh nhã thoát tục mà tỏasáng dưới ánh mặt trời hoàng hôn. Cô gái ấy đang xoa đầu đầydịu dàng một cậu bé có hoàn cảnh khó khăn. Khi thấy đượckhung cảnh này như đằng sau lưng cô có một đôi cánh thiên thầntrong suốt đang ân cần giúp đỡ mọi người

Người đàn ôngchỉ có mỗi một khăn tắm ngang hông, làn da trắng, thân hình 6múi, cơ ngực, cơ bắp đều quyến rũ. Mái tóc ngắn màu đen tuyền ướt, từng giọt nước trong suốt rơi trên thân hình hắn, khuônmặt nho nhã cao quý. Bạch Hàn Dương nhìn những dòng bình luậnđầy ắp sẹ hâm mộ cùng khen ngợi, có người còn khoa trương “oathiên sứ có thật a, ai đó hãy cho tôi biết nàng đang ở đâu?“.Bạch Hàn Dương đã thử điều tra coi nhưng mọi thông tin lại khôngcó mà hắn đoán khi hắn đã điều tra không được nhất định cô là người một trong tứ đại gia tộc hoặc những thế lực khác đangsong song với bọn họ. Về phần Lạc Hải Vy sau khi cô ta rời đithì Bạch Hàn Dương đã cho người làm Lạc thị phá sản, cả giatộc nhỏ nhoi ấy đều bị giết chết, Lạc Hải Vy thì tuyệt vọngkhông còn đường lui liền tự vẫn. Từ đó cho thấy được tốc độlàm việc của Bạch Hàn Dương cũng như Bạch gia thật sự rùngmình đáng sợ. Bạch Hàn Dương khóe miệng khẽ nhếch, hắn thậtchờ mong có người biết cô hoặc cô thấy được hình của mình nha

Tại Lăng gia thư phòng, người đàn ông đứng đầu vừa buồn bực vừachờ mong, buồn bực vì giờ đây mọi người đều biết đến sự hiện diện của cô, chờ mong vì sẽ biết được cô là ai. Lăng Mộ Hànnhìn đến bức tranh lớn treo trên tường hắn sủng nịch cười đầyphong tình vạn chủng, khuôn mặt càng trở nên yêu nghiệt mêngười. Bức tranh là hắn tự tay vẽ tài hội họa của hắn khiếnkhông ít người trầm trồ khen ngợi, trong bức tranh là một thiênthần đẹp đến động lòng người, như cuồng như si, nguyện bỏc hết thảy trong tay đều muốn theo nàng. Cô mái tóc vàng kim óngánh, khuôn mặt như ảo như thật, đôi cánh trắng đen, phải làtrắng đen hòa hợp với nhau, dang tay ôm một người đàn ông yêunghiệt mỉm cười (đồ tự kỉ o^o)

- Jayson, in tấm hình này ra treo trong phòng ta

- Khụ,.... vâng

Jayson bất ngờ, lại ho khan tuân mệnh dù cho có nghi hoặc đến đâu