Đêm, khi mà chúa tể bầu trời buông xuống tấm rèm cửa của vũ trụ và đính lên căn phòng đêm tươi đẹp bằng ngàn vạn vì sao.
Người ta nói, trời đêm luôn đẹp và huyền ảo, nhưng ở nơi thành thị, với ánh đèn đường và những cây plash hay nêon, người ta ít thấy, hoặc ít chú tâm đến sao hơn.
Phụ nữ, thật ra cũng giống một thị thành vậy!
Con người ta luôn bị hào nhoáng trước bao phố xá đẹp xinh nổi bật bên ngoài, họ nào đâu quan tâm nhiều đến một biển sao nhẹ nhàng giữa trời đêm, chính là tâm hồn mong manh và tươi đẹp thuần khiết nhất.
Tôi ngồi đó, vùi đầu vào vài cuốn sách mà Tuyết An cho mượn. Sách rất mới, hệt như cô nàng chẳng buồn đọc hay ít ra, có lẽ An nhỏ bé của tôi giữ gìn chúng quá tốt!
Ba tôi gõ cửa và bước vào, tôi ôm chằm lấy cái bụng ấm của ông.
Bụng to như bụng gấu, thật êm và ấm.
“Ba...!”
“Có chuyện gì sao con gái?”- ông vuốt tóc tôi-” con trông rất rối rắm!”
“Ba.. yêu một người.. là như thế nào?”
“Yêu cũng có định nghĩa sao?”- ông đỡ tôi nằm xuống nệm êm, hôn trán, sau đó đắp chăn cho tôi, dịu dàng nói-” con gái, con chỉ mới mười sáu tuổi và tình yêu đầu đời luôn rất khó nói kết quả! Đôi khi, con chỉ đang cảm kích hay bấu víu vào tình yêu ảo tưởng nào đó sau một cơn mơ dài!”
Ba dịu dàng xoa xoa mái tóc tôi, mỉm cười.
“Ngày xưa, khi ba theo đuổi mẹ con, ba cũng là người đến sau. Con gái, con có nhiều lựa chọn! Nếu anh ta yêu con, anh ta sẽ đợi được! Đợi được con lớn và trưởng thành, đợi được con khi tim con đã đủ chín chắn và phân minh được lòng mình! Con gái, con còn non trẻ, nên sống thật đẹp như con nên thế!”
“Ba!”
“Con gái, ngoan, ngủ đi và đừng lo bận! Con còn cả đời để yêu thương!”
Tôi im lặng, chìm say vào màn đêm.
Ba tắt đèn, ra ngoài và con tim tôi đã được ủi an nhiều lắm!
Đúng ha, tôi còn trẻ mà! Và tôi còn cả đời để yêu thương.
Hãy cứ để con tim làng lặn đã, hãy cứ để nỗi đau mang tên Lãnh Phong hoàn toàn chìm vào đáy đại dương.
Gã, yêu tôi...
Vậy, gã sẽ đợi được chứ?
Khi con tim này lành lặn, cũng là lúc tôi sẽ trả lại gã, câu trả lời xác đáng mà không nhiễm chút bồng bột bấu víu!
Anh, nếu yêu em, xin hãy đợi em!
______...._____..._____
“ồ! Quả nhiên là tuổi trẻ háo thắng, chưa gì mà Bkack_Paradise và Evil_Kick đã công khai giao đấu!”- gã cười khinh khi nhìn xấp giấy tờ-” quả nhiên nên giết chuột khi chúng còn non ngu, lũ nhóc này tuy lợi hại, nhưng quá bộp chộp!”
Nhấp một ngụm rượu mát, gã nhìn ra ngoài của sổ.
“Có gì mới nữa không?”
“Theo thông tin trà trộn được, chúng ta có bạn đồng hành!”- một người còn lại, một thanh niên nom bặm trợn lên tiếng, giọng anh ta ồm ồm và sánh như kẹo đặc-” có một bang phái khác đang nhảy vào! À không, cũng như chúng ta, bang này xem ra đã có chút chuẩn bị!”
“Ồ!”- gã nhướn mày, thú vị thật-” tên? Mục đích!”
“Không biết!”- người thanh niên kia lắc đầu-” toàn bộ ta có là cái tên 'Đen'!!”
“Nó được thành lập bao lâu thì chưa biết, với bang chủ theo như điều tra, là một người nhưng cũng là nhiều người!”
“Thế thân?”
“Đúng vậy! lúc là một lão già, khi là một thanh niên! Thậm chí còn xuất hiện là một thiếu nữ, một đứa bé, một con vật!”
“Hay ho thật!”
“Tài liệu về 'Đen' rất ít, không như Black_Paradise hay Evil_Kick, 'Đen' hành động rất bí mật và gần như không công khai, thậm chí, có người còn cho rằng, 'Đen' đủ mạnh để diệt mọi bang phái!”
“Bí ẩn?!”- mi tâm gã nhíu thật chặt. 'Đen', sao lại lệch như thế? Từ lúc gã đến đây chỉ chuyên tâm giúp cô, chuyên tâm tiêu diệt hậu thuẫn của nam chíng nữ chính, lẽ nào lúc đó, gã đã vô tình để lại hậu quả?
Rối thật!
“Thái độ của họ bây giờ như thế nào?”
“Họ? Quái lạ lắm! 'Đen' không có quá nhiều giao thiệp với các bang phái khác, dĩ nhiên là kể cả chúng ta! Nhưng xét theo hành động, có vẻ 'Đen' cũng đang muốn diệt Bkack_Paradise và Evil_Kick!”
“Tốt! Trời giúp ta! Tiếp tục chia rẽ cả hai bang phái, tôi muốn cuộc chiến này được nâng cao! Gửi tin cho người nằm vùng, hãy khuấy thêm một chút vào làn nước động này!”
“Đồng ý! Còn 'Đen' thì sao?”
“Họ tạm về phe ta, nhưng cũng chẳng biết tâm đám đó là cái gì, cũng mau cho người qua đó điều tra, còn nữa, đề phòng sơ sót, ngay lập tức tìm mọi thông tin về 'Đen'!!!”- gã phân phó-” tiếp tục tiếp vũ khí cho hai bang phái đó! Hàng tốt! Để cho họ tăng thêm ý chí chiến đấu!”
“Vâng, thưa đại ca!”- nở nụ cười sáng, người thanh niên kia cất lời.
“Đại ca?”- gã lập lại, cười.
Cô bé, vì an bình của em, anh nguyện nến mọi nguy tối trần gian.
“À.. cho người bảo vệ ba người này! Đặc biệt là cô gái ở giữa!”- Đưa ảnh, môi nhếch lên.
Người con gái của gã, chíng là dù trời đất có sập, cũng phải qua tầng chống đỡ của gã dành cho cô!
____....____..._____...___
ngày hôm sau, tại một quán bún đông người, kín chỗ
“Phục vụ! Cho một tô đi!”
“Có ngay!”
“Lau bàn đi!”- người nhân viên văn phòng nói-” cái cục đen đen này là gì? Xem kĩ đi!”
“Vâng!”- người phục vụ chạy lại.
“Lau bàn sạch một chút!”- anh ta cau mày-” Bà chủ à, nhớ cho thêm ly nước chanh, khoáy đều tay hơn hôm bữa một chút nha!”
“Xin anh đợi một chút, sẽ có ngay ạ!”
“Cho thêm nhiều thịt và huyết, tiền bạc không thành vấn đề!”
Anh ta vữa nói xong, ánh mắt người phục vụ liền ánh lên một nét mới.
Ma mãnh mà âm u
“Vâng, sẽ theo yêu cầu của quý khách!”- người phục vụ mỉm cười.