Edit: HT-Dieulinh
[Mấy ngày nữa là sinh nhật mẹ anh,anh không biết chọn vật gì tốt, buổi chiều em bồi anh đi mua được không?'] Lăng Dập Thần một khắc cũng không nhàn, thấy Thẩm Kiều An không nói lời nào liền nhắn tiếp
Thẩm Kiều An trợn mắt, sinh nhật mẹ hắn sao lại hỏi nàng tặng cái gì, nàng lại làm lơ hắn.
Đối phương như không biết mệt, nhắn tiếp [Sao lại không nói gì vậy? Anh không biết mua gì hết, cùng là nữ nhân chắc hiểu nhau mà. ] [Để ý anh đi a?]
[.....] Thẩm Kiều An vô pháp, tức giận nhắn [Lên mạng hỏi!!]
Lăng Dập Thần gãi đầu, nhắn [Tìm ai hỏi? ]
[Độ nương]
Lăng Dập Thần chấn động [Em bắt anh tìm nữ nhân?]
"Google"
"Tên này là ai? Cùng em có quan hệ gì?!"
Nhìn tin nhắn của đối phương, Thẩm Kiều An bất đắc dĩ lắc đầu, thời đại không giống nhau khoa học kỹ thuật cũng không giống nhau.
Thế giới này internet chưa đạt đến trình độ phát triển rực rỡ.
Thẩm Kiều An suy nghĩ cặn kẽ, vẫn là đáp ứng rồi bồi Lăng Dập Thần ra ngoài chọn quà tặng.
Rốt cuộc chuyện này cũng danh chính ngôn thuận, đây cũng là cơ hội tốt để nàng bồi dưỡng cảm tình , cũng không thể cho nữ chủ đạt được.
. Xong tiết học buổi chiều, Lăng Dập Thần mang theo Thẩm Kiều An đi trung tâm thương mại lớn nhất thành phố C, đa số cửa hàng ở đây là do tập đoàn Thần Dật mở, Lăng Dập Thần vừa tiến vào cửa liền diễu võ dương oai.
Bảo an hình như nhận thức hắn, mặt không ngừng tươi cười, thỉnh thoảng quần chúng mua sắm đều vây xem.
Thẩm Kiều An cảm thấy Lăng Dập Thần thật kỳ quặc, vừa rồi còn túng quẫn, đột nhiên liền diễu võ dương oai. Tiếp theo Lăng Dập Thần liền vui rạo rực chạy đến Thẩm Kiều An Thẩm , khoe khoang nói, "Thế nào,cùng bổn thiếu gia đi cùng rất có mặt mũi đi!" Thẩm Kiều An mặc kệ hắn, lập tức đi vài bước rồi xoay người, lập tức nàng cùng Lăng Dập Thần đâm vào nhau.
Thẩm Kiều An mất trọng tâm, mắt thấy nàng sắp ngã về đằng sau, Lăng Dập Thần nhanh nhẹn bám trụ vòng eo nàng, dùng sức đỡ lấy, Thẩm Kiều An liền ngoan ngoãn nhào vào lòng ngực hắn.
Nàng eo rất nhỏ, thân thể lại mềm, hương vị còn thơm, Lăng Dập Thần nhất thời nhịn không được ôm chặt eo nàng, đem mặt vùi vào tóc Thẩm Kiều An, nghĩ bụng: Thật thơm a!
"Chơi trò lưu manh a?" Thẩm Kiều An đẩy hắn, phát hiện mình bị ôm thật chặt, vô pháp đẩy được. "Ân."
Lăng Dập Thần đắm chìm trong thế giới của chính mình, đáp cho có lệ, Thẩm Kiều An lại nói, "Không buông ra em về đấy."
Ai ngờ đối phương vẫn không có phản ứng, Thẩm Kiều An thẹn quá thành giận nâng chân, đầu gối đụng vào hạ bộ của hắn "Ngô....." Lăng Dập Thần ăn đau, lập tức buông nàng, che lại đũng quần, nhịn đau. Thấy Thẩm Kiều An định đi, hắn vội vàng tiến lên giữ chặt tay đối phương.
Bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của Thẩm Kiều An, Lăng Dập Thần trong lòng căng thẳng, vội vàng buông tay, thân mình lại cầm lòng không được đến gần nàng, Lăng Dập Thần cảm thấy mình có khuynh hướng thích ngược a!!
"Đừng nóng a, ban nãy anh không kéo em, em đã ăn đau đấy." Nói còn tỏ vẻ đáng thương dùng bả vai cọ nàng, "Còn giúp anh chọn quà không a?"
"Trang sức và nước hoa, mẹ anh thích cái nào?" Thẩm Kiều An khoanh tay trước ngực, tên này da mặt thật dày, nàng vô pháp với hắn
Nghe thế Lăng Dập Thần trước mắt sáng ngời, "Trang sức thì mẹ anh có nhiều. Nếu chọn không vừa ý thì mua cũng không mang. Vậy chọn nước hoa đi!"
Nói xong liền kéo Thẩm Kiều An lên lầu.