Lăng Sấm nhìn dòng chữ "Anh Giang" xuất hiện trên màn hình, hơi nheo mắt lại.
Anh không nghĩ gì đã gõ một chữ "Không" xuống nhưng lại xóa đi trước khi gửi rồi gõ lại một hàng chữ khác.
Lăng Sấm: Giang Thận? Sao Giang Thận biết bọn em muốn qua chơi?
Điền Miêu Miêu: Ban đầu anh ấy muốn mời bọn em đi ăn vào hôm đó nhưng nghe lại nghe nói anh đã hẹn với Đậu Đậu
Lăng Sấm lại nhíu mày: "Anh ta mời bọn em đi ăn?"
Điền Miêu Miêu: Ừm, nói là làm ăn khá khẩm nên mời khách
"Ha." Lăng Sấm bên ngoài màn hình a một tiếng, cửa Bắc chợ đêm nhiều người vậy sao không thấy Giang Thận mời người khác đi ăn?
Lăng Sấm: Ông chủ Giang đã biết thì cứ đến cùng đi, anh sẽ gọi Tinh Tinh và Tôn Húc Xuyên nữa.
Thấy anh nói vậy, Điền Miêu Miêu ngẩng đầu lên nói với Giang Thận: "Anh ấy nói được, tiện thể gọi cả Tinh Tinh và Tôn Húc Xuyên luôn."
"Vậy thì tốt." Giang Thận cười nhạt, "Cám ơn ông chủ Lăng giúp tôi."
Điền Đậu Đậu trực tiếp tạo một nhóm và thêm mọi người vào đó để thảo luận về việc đi đến biệt thự của Lăng Sấm.
Điền Miêu Miêu đến nhà người khác chơi mà đi tay không thì không tốt lắm nên chủ động đề nghị tự chuẩn bị xiên nướng để nướng thịt ngoài trời.
Có cô bắt đầu, những người khác cũng nhao nhao nói muốn mang theo một ít đồ ăn, dẫu sao thì...họ đều là những người bán đồ ăn ở cửa Bắc chợ đêm.
Lăng Sấm: @Chị Trương, đến lúc đó em sẽ đón Tinh Tinh, đến tối lại chở con bé về, chị đừng lo.
Chị Trương: Được, để chị bảo con bé mang cặp theo làm bài tập về nhà.
Những người lớn trong nhóm khi nhìn thấy tin nhắn này đều im lặng, may là họ không còn bài tập hè để làm.
Chị Trương: QAQ Anh Lăng Sấm, em không muốn mang theo bài tập về nhà
Lăng Sấm: "..."
Lăng Sấm: Nếu mẹ em đã bảo mang theo thì em cứ mang theo đi, có gì không hiểu thì anh có thể chỉ em
Chị Trương: [Tinh thần rã rời.jpg]
Chị Trương: Chị Miêu Miêu! QAQ
Điền Miêu Miêu: ... Ừmm, chị cũng có thể chỉ em
Chị Trương: ...
Điền Đậu Đậu: Chậc chậc chậc chậc chậc chậc, con của hai người sau này thật xui xẻo
Chúc Tinh: Ai nói vậy! Con của chị Miêu Miêu và anh Sấm nhất định sẽ rất ưa nhìn!
Lăng Sấm: ...
Điền Miêu Miêu: ...
Cảm ơn mọi người.
Đến ngày đóng cửa, Lăng Sấm lái xe đến đón Lương Tinh Tinh trước. Gia đình của chị Trương cũng sống ở khu vực này nên Lăng Sấm cũng thuận lợi tới đó. Chỉ là lúc anh đến chị Trương đã ra ngoài đi làm, chỉ có một mình Lương Tinh Tinh ở nhà.
Chị Trương đã chuẩn bị trước một ít trái cây để Lương Tinh Tinh mang đến, Lăng Sấm thấy Lương Tinh Tinh rất tích cực xách trái cây thì đi ra ngoài gọi cô bé: "Cặp sách của em đâu?"
Lương Tinh Tinh: "..."
Lăng Sấm lấy trái cây từ tay cô bé và nói: "Anh xách trái cây, em đi lấy cặp đi."
"..." Bây giờ Lương Tinh Tinh cảm thấy những lời của anh Đậu Đậu rất đúng, con của anh Lăng Sấm và chị Miêu Miêu thật đáng thương.
Bất đắc dĩ mang cặp có bài tập trên lưng, Lương Tinh Tinh đi theo Lăng Sấm xuống lầu và mở cửa hàng ghế sau.
Lăng Sấm nhìn cô bé: "Em không định ngồi ở phía trước sao?"
Lương Tinh Tinh lắc đầu: "Ghế trước dành cho chị Miêu Miêu, chúng ta đi đón chị Miêu Miêu đi!"
Lăng Sấm đã gửi địa chỉ nhà mình trong nhóm để mọi người tự qua. Hôm nay anh ra ngoài chủ yếu là để đón Lương Tinh Tinh, nhưng nhân tiện đón Điền Miêu Miêu cũng không có gì sai.
"Được." Anh khẽ gật đầu, mở cửa xe ngồi vào, "Thắt dây an toàn."
Trong lúc Lương Tinh Tinh thắt dây an toàn, Lăng Sấm đã gửi một tin nhắn cho Điền Miêu Miêu, nói giờ anh sẽ đến đón cô.
Khi Điền Miêu Miêu nhìn thấy tin nhắn thì hơi ngây người: "Đậu Đậu mới đặt xe rồi."
Lăng Sấm: Không sao, để cậu ấy tự đi xe qua là được.
Điền Miêu Miêu: "..."
Ừm, hình như cũng được.
Cô đặt điện thoại xuống rồi liếc nhìn Điền Đậu Đậu: "Chờ Chúc Tinh đến thì em đi chung với cô bé đi."
Điền Đậu Đậu vẫn đang làm tóc trước gương, nghe cô nói vậy cũng không dừng động tác lại: "Còn chị?"
Điền Miêu Miêu nói: "Lăng Sấm nói tới đón chị."
Điền Đậu Đậu: "..."
Cậu cố nặn ra một nụ cười, nhìn Điền Miêu Miêu và nói: "Biết rồi."
Sợ Lăng Sấm ở bên dưới đợi lâu nên Điền Miêu Miêu đã xuống lầu sớm. Đồ nướng hôm nay cô đã chuẩn bị xong, có rất nhiều đồ nên một mình cô không xách hết được, đành để một ít cho Điền Đậu Đậu và Chúc Tinh đem tới sau.
Dường như Lăng Sấm cũng canh chuẩn thời gian, bóng dáng Điền Miêu Miêu vừa xuất hiện ở cửa là xe anh cũng tới. Bây giờ Điền Miêu Miêu đã nhận ra xe của anh nên tiến lên hai bước theo bản năng.
"Đợi lâu chưa?" Thấy Điền Miêu Miêu xách gì đó, Lăng Sấm đậu xe xong thì xách đồ trong tay cô.
Điền Miêu Miêu nhìn anh cười lắc đầu: "Không lâu, em cũng vừa mới ra ngoài."
"Vậy đặt mấy thứ này ở đằng sau trước đã." Lăng Sấm mở cửa xe đặt những thứ này chung với trái cây mà Lương Tinh Tinh mang đến.
"Chị Miêu Miêu!" Lương Tinh Tinh niềm nở chào hỏi Điền Miêu Miêu, chỉ vào ghế kế bên ghế lái: "Chỗ đó để dành cho chị!"
"...Cảm ơn." Điền Miêu Miêu cười với cô bé, đi tới trước ngồi xuống.
Đây là lần đầu tiên Lương Tinh Tinh đến nhà của Lăng Sấm nên khó tránh khỏi kích động, cô bé ngồi ở phía sau nhìn Điền Miêu Miêu rồi tò mò: "Chị Miêu Miêu đã từng đến nhà anh Lăng Sấm chưa?"
"... Khụ, đương nhiên là chưa." Không hiểu sao Điền Miêu Miêu bị câu hỏi của cô bé làm cho lúng túng.
Lương Tinh Tinh như không phát hiện đến điều đó, nói tiếp: "Nhưng anh Lăng Sấm biết nhà chị, ầy, lúc tới anh ấy còn không dùng chỉ đường nữa. Anh ấy từng tới nhà chị chơi rồi hả?"
Điền Miêu Miêu: "..."
Với đầu óc nhạy bén này của Lương Tinh Tinh hẳn là không có bài tập không biết làm mới đúng.
Lăng Sấm vừa lái xe vừa nói: "Đúng là từng tới, sao thế, Tinh Tinh cũng muốn tới đây chơi à?"
"Muốn ạ! Nhưng mà để lần sau đi, hôm nay đến nhà anh Lăng Sấm chơi trước!"
Điền Miêu Miêu cười, quay lại nói với Lương Tinh Tinh, "Nhà chị nhỏ lắm, còn của anh Lăng Sấm là biệt thự lớn."
"Cũng không lớn lắm." Lăng Sấm nói, "Không đến 400 mét vuông."
"..."Điền Miêu Miêu nghiêng đầu nhìn anh, "Trong lúc nhất thời không biết anh đang khiêm tốn hay đang flex nữa."
Lăng Sấm khẽ cười rồi nhìn cô: "Khu anh ở biệt thự không lớn thật, nhưng anh thích vườn hoa và môi trường ở đó nên đã mua."
Điền Miêu Miêu gật đầu, hỏi anh: "Em nhớ anh nói mình mua nhà hồi ở nước ngoài, vậy ai trang trí giúp anh?"
"Cha mẹ anh trang trí giúp nhưng anh tự tìm người thiết kế." Nói đến đây, như nghĩ tới điều gì đó, anh cười nói với Điền Miêu Miêu: "Lúc đó cha vừa giúp anh trang trí vừa chê thẩm mỹ của anh xấu, không biết trang trí cái quái gì. Cha còn muốn thay đổi trang trí cho anh nhưng bị anh ngăn lại."
"Ha ha ha ha." Điền Miêu Miêu lập tức đồng tình với anh, sau đó cười ha hả, "Lúc trang trí khách sạn nhà em cũng vậy! Phong cách các thứ là do mẹ em quyết định nhưng cha em cứ khoa tay múa chân nói gu thẩm mỹ của mẹ không đẹp. Sau đó mẹ em nói nếu gu của mẹ ổn thì có thể cưới cha à? Cha em lập tức câm như hến."
Lăng Sấm bật cười rồi tiếp tục lái xe, Lương Tinh Tinh đang ngồi ở phía sau đột nhiên trở nên chán nản. Điền Miêu Miêu thấy cô bé cúi đầu thì quay lại nhìn: "Sao thế Tinh Tinh? Khó chịu ở đâu hả?"
Lương Tinh Tinh lắc đầu, một lúc sau mới nói: "Ba của mọi người có vẻ tốt."
Điền Miêu Miêu ngẩn người, nghĩ đến người cha rác rưởi của Lương Tinh Tinh. Cô mím môi, cũng không biết nên an ủi thế nào nên chỉ có thể chuyển chủ đề: "Hôm nay chị chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, lát nữa Tinh Tinh muốn ăn gì?"
Nghe được ăn, quả nhiên lực chú ý của Lương Tinh Tinh bị dời đi: "Em muốn ăn ngô nướng, ngô nhà chị Miêu Miêu ngọt lắm!"
"Được, lát nữa chị xiên cho em, còn thịt thì sao? Muốn ăn thịt bò và ba chỉ không?"
"Em muốn ăn hết!"
"Vậy lát nữa Tinh Tinh đến xiên đồ ăn giúp nha." Hôm nay họ ra ngoài sớm nên chỉ mới thái nguyên liệu chứ chưa kịp xiên, chờ đến nhà Lăng Sấm còn phải xiên đồ ăn cùng nhau rồi mới nướng được.
Đối với Điền Miêu Miêu đây là một công việc hàng ngày nhưng đối với một đứa trẻ như Lương Tinh Tinh thì đó là một trò chơi: "Vâng ạ, em muốn xiên ngô và cả khoai tây!"
"Được, vậy Tinh Tinh có thể ăn xiên tự mình làm."
"Vậy em có thể tự nướng được không?"
"Một mình em thì không được, có người lớn bên cạnh mới được, bếp lò vẫn khá nguy hiểm."
Lăng Sấm thấy Điền Miêu Miêu và Lương Tinh Tinh nói chuyện với nhau vài câu đã dỗ dành được Lương Tinh Tinh nên không nhịn được nhìn cô một cái: "Em dỗ trẻ con rất giỏi, chẳng lẽ là vì có em trai sao?"
Điền Miêu Miêu ngạc nhiên nhìn anh: "Anh nghĩ em có thể dỗ Điền Đậu Đậu sao? Nó không chọc em đánh nó là mừng lắm rồi?"
"......" Cũng đúng.
Chiếc xe cứ thế lái đến khu biệt thự mà Lăng Sấm ở, tuy nói diện tích biệt thự ở đây không lớn nhưng sau khi anh gửi vị trí là Điền Đậu Đậu đã lên mạng tra cứu giá nhà ở đây.
Giá nhà ở khu vực này tương đối thấp so với thành phố A. Trải qua mấy năm phát triển nhanh chóng, giá nhà ở cũng tăng lên rất nhiều so với trước đây, giá một căn biệt thự ở khu Lăng Sấm không hề thấp. Huống chi đối với biệt thự như vậy chỉ riêng tiền trang trí đã đủ mua một căn biệt thự khác rồi chứ chưa nói đến việc quản lý bảo trì sau này.
Xe của Lăng Sấm đều đã được đăng ký nên lúc xe chạy qua cổng sẽ tự động mở. Nhân viên bảo vệ ở cổng biết anh nên chào hỏi: "Anh Lăng đã về rồi à?"
"Ừm." Lăng Sấm cũng trả lời, từ từ lái xe đi vào.
Bảo vệ chung cư không thể kiềm chế được sự hóng hớt của mình khi thấy anh ra ngoài một chuyến đã chở một người đẹp và một đứa trẻ.
Gì vậy chứ, hóa ra anh Lăng đã kết hôn ở bên ngoài rồi sao? Còn có con nữa??
Cuộc sống của những người có tiền kích thích ghê!
Nhà của Lăng Sấm ở giữa khu này, anh lái xe đến đó, Điền Miêu Miêu và Lương Tinh Tinh đều tò mò nhìn môi trường trong khu chung cư.
Hệ sinh thái ở đây khá tốt, có thể nghe thấy đủ loại tiếng chim hót và cả rất nhiều loài hoa và cây cối không biết tên.
"Wow, nơi này đẹp quá đi anh Lăng Sấm!" Lương Tinh Tinh hạ cửa sổ xuống, vô cùng thích thú nhìn phong cảnh bên ngoài, "Hai người nhìn kìa, có một con chó lớn!"
Con chó lớn ngồi xổm trong vườn nhà người khác, nhìn xe của họ chạy qua mà không sủa, Lương Tinh Tinh quay lại tò mò hỏi Lăng Sấm: "Anh Lăng Sấm, anh có nuôi thú cưng nào không?"
"Không." Lăng Sấm lắc đầu, "Anh không có thời gian nuôi."
Anh nói rồi hỏi Điền Miêu Miêu bên cạnh: "Còn em thì sao, em thích nuôi thú cưng không?"
"Cũng tàm tạm." Điền Miêu Miêu nói: "Trong thôn có rất nhiều chó nhưng khác với thú cưng trong thành phố."
Lăng Sấm gật đầu, lại hỏi, "Sau này em muốn nuôi một con không?"
"Ừm..." Điền Miêu Miêu suy nghĩ một chút, "Nếu sau này đổi nhà lớn hơn thì có thể nuôi một con."
Lương Tinh Tinh chớp mắt hỏi cô, "Đổi tới chỗ anh Lăng Sấm hả?"