“Ôi dồi ôi mì bò cà chua, vị chua chua ngọt ngọt thanh thanh, tôi thích món này nhất đấy!” Tôi không nhịn nổi nuốt nước miếng, ngẩng đầu nhìn người đàn ông “Anh nấu nồi lớn thế này, một mình ăn không hết nổi, đúng không?”
Tất nhiên là người đàn ông không trả lời tôi.
Đợi mì bò chín, anh ta múc một giá lớn, đổ ra một cái bát lớn.
Trong nồi, vẫn còn dư một nửa.
Tôi ngồi vào chiếc ghế bên cạnh anh ta, nhìn anh ta ăn từng miếng mì, từng miếng bò mà đói muốn xỉu.
Cả cơ thể không tự chủ được vô thức nghiêng qua, nghiêng tới trước mặt anh ta, chỉ cách một xíu nữa thôi là tôi sắp hôn anh ta luôn rồi…
Nếu vào nửa đêm, trong bếp nhà bạn thỉnh thoảng nghe thấy âm thanh sột soạt khó giải thích, có thể đó không phải do gia đình chuột tạo ra mà là do một con ma đang tìm kiếm thứ gì đó để ăn đó.
Mấy cửa hàng, thậm chí cả mấy quầy hàng ven đường còn có thêm Thần tài nữa.
Đó cũng là lý do tại sao dù chúng tôi là những hồn ma cô đơn làm việc ở dương gian nhưng chúng tôi vẫn phải bỏ tiền ra để mua thức ăn từ âm phủ.
Đồ ăn của người khác, ma quỷ chúng tôi không thể ăn.
“Tất nhiên là trừ đồ ăn của nhà này ra nha!” Tôi vui vẻ tiếp tục hút mì.
“Owj~~~~” Tôi nấc lên một cách mãn nguyện.
Tôi rửa bát đĩa, đặt chúng trở lại vị trí cũ.
Bên kia cầu thang, có tiếng bước chân của người đàn ông.
Anh ta lại ngồi xuống.
Tôi ngồi đối diện anh ta, một tay chống má, ăn xong rồi mà anh ta lại đối diện nên tôi chỉ đành miễng cưỡng thưởng thức vẻ đẹp của anh ta.
“Ei~ mình càng ngày càng hài lòng với ngôi nhà này rồi. Mình muốn sống ở đây mãi mãi … cho đến khi mình đi đầu thai!”
“Cưa cưa, cám ơn anh, em ở ké tí nhoa!” Tôi vừa nói vừa nháy mắt với anh ta.
Tôi đã từng nhìn thấy chị gái ma dùng cách quyến rũ này tán tỉnh em trai nhỏ.
“Mắt phải … hơi co giật một chút.” Tôi đưa tay lên đè một bên mí.
Lúc nheo mắt tôi dường như nhìn thấy …
Người đàn ông đang nhìn tôi!
Tôi giật mình!
Vội vàng buông tay ra.
Đợi tôi nhìn kĩ hơn, tôi phát hiện ra anh ta quả thực đang nhìn tôi … Nhưng, ánh mắt của anh ấy không có tiêu điểm, cứ nhìn thẳng về phía trước.
“Anh đang nhìn cái gì vậy?” Tôi nhìn theo ánh mắt của anh ta, quay lại nhìn.
Tôi nhìn thấy một con mèo đen đang đứng trên bệ cửa sổ phòng khách nhà anh ta.
Tôi đã giặt tất cả quần áo của mình. Ban đầu, tôi tính sấy khô bộ đồ lót nhỏ hay bộ đồ ngủ gì đó trước, để đến khi người đàn ông đó quay lại tôi đã có cái mặc đi ngủ rồi. Nhưng không ngờ, tôi vừa tắm xong, vừa bước ra với bồ đồ lót nhỏ trên tay thì người đàn ông đó đã quay lại …
Cả người tôi không một mảnh vải che than nên tôi choáng váng mấy giây.
Mặc dù biết là anh ta hoàn toàn không nhìn thấy mình, nhưng mà cứ trần truồng như vậy, ít nhiều gì tôi cũng tự cảm thấy không được bình thường…
Anh ấy đi vào phòng tắm, cạo râu trên bàn trang điểm rồi rửa mặt.
Nhưng mà, lúc anh ta ở nhà, tôi không thể sử dụng máy sấy tóc của anh ta để làm khô quần áo được.
“Uầy, anh ta không thể nhìn thấy mình, mình sợ cái gì?”
Tôi xoay người vênh váo đi tới trước mặt anh ta “trước trần, sau quen!”