Ở Rể

Chương 335: C335



Thi Si nghiến răng nghiến lợi, như thể chỉ hận một nỗi không thể nhai xương uống máu Tiêu Lâm. Điều này đã đủ chứng minh Tân Cối quả thực là người của lão ta.

Tân gia kinh ngạc, đặc biệt là Tân tướng quân và Tân phu nhân. Tần Gối thật sự là người của Ngụy giám quốc sao?

Tân Gối thật sự giết Tân Bát Phương?

Tốc độ phản xạ của người nhà họ Tân chậm như tín hiệu 2G vậy. Tiêu Lâm ôm khuôn mặt bỏng rát của mình!

Lại đánh nữa!

Bà ta lại đánh hắn lần nữa!

Tiêu Lâm là chó của nhà họ Tần sao?

Nói đánh là đánh hắn!

Người xưa không có cách nào khác để giáo dục thế hệ trẻ ngoại trừ việc bạt †ai sao!

"Sao bà lại đánh ta?"

Tiêu Lâm xắn tay áo lên, hắn sẽ không đánh phụ nữ, cho nên dù Tần phu nhân có tát hắn, hắn cũng sẽ không tát lại.

"Ta đánh ngươi cũng cần có lý do sao? Ngươi là con rể mà dám dùng thái độ như vậy nói chuyện với nhạc mẫu của ngươi à?"


Thân phận của Tần Gối bị bại lộ, Tân phu nhân đuối lý nhưng vẫn cứng miệng, thái độ càng trịch thượng.

Không ngờ Tiêu Lâm lại nhún vai, mỉm cười dịu dàng: “Không cần".

Nói xong, Tiêu Lâm bỗng nhiên quay người, hùng hổ tát Tân Phong một cái †oé đom đóm mắt!

Bà đánh ta? Vậy ta sẽ đánh đứa con trai yêu quý của bài Ta sẽ đánh đại công tử quý giá của nhà họ Tần.

Một tiếng "bốp" giòn giã vang lên!

Im lặng như tờ......

Vợ chồng Tần Thắng và đám nô tì xung quanh khoé mắt giật giật. Cô, cô gia đánh đại công tử?

Đó là đại công tử kia mài

"Tiêu Lâm? Sao ngươi dám đánh ta?" Tân Phong che mặt! Vẻ mặt không thể tin nổi!

Hắn ta là mệnh quan triều đình!

Ở bên ngoài người người kính trọng!

Hắn ta là đại công tử nhà họ Tần!


Mọi người bên trong đều kinh ngạc!

Một tên cô gia ở rể ở Tân phủ dám đánh Tân Phong?

"Ta đánh ngươi cần có lý do sao?" Tiêu Lâm nhướng mày, lặp lại lời nói của mẫu thân Tần Phong!

“Ngươi thật kiêu ngạo!" Tân Phong che mặt, lập tức rút kiếm Kinh Hồng ra, hôm nay hắn ta sẽ giết chết kẻ không biết trời cao đất dày này!

"Bạch Khởi! Ai chạm vào ta, giết chết không tha!”

Tiêu Lâm lạnh lùng hét lên, ánh mắt nghiêm nghị!

"Tuân lệnh chủ nhân!"

Bạch Khởi tay cầm kiếm đi tới, sát khí toả ra xung quanh. Tân tướng quân và Tân phu nhân đều kinh ngạc, tên nghịch tử Tiêu Lâm này thực sự muốn đánh

nhau với Tân Phong?

"Tiêu Lâm! Một tên quan thất phẩm tép riu như ngươi mà dám ra tay với ta! Ngươi còn không nhìn lại xem mình là ail"

Tân Phong sắc mặt lạnh lùng, theo hộ vệ nói, hẳn ta thân là quan tứ phẩm, dù có giết chết Tiêu Lâm cũng không phải chịu trách nhiệm!

Tiêu Lâm quay đầu lại nói: "Đừng nói nhảm nữa! Ta đánh ngươi thì cũng không muốn sống nữa! Nhưng trước khi chết ta sẽ đánh ngươi một trận ra trò để

trút giận!"

Tiêu Lâm lúc này đang sôi máu, không còn giống một thư sinh rụt rè đến nói cũng không dám nói to như trước nữa.

Sau đó, Tân tướng quân và Tân phu nhân chợt nhận ra rằng trước khi bọn họ xuất chinh, Tiêu Lâm vẫn là một thư sinh rụt rè và sợ gặp rắc rối, nhưng bây giờ hắn không chỉ bốc đồng mà trên mặt còn viết rõ mấy chữ "không sợ trời, không sợ đất", có thể nói là tính tình thay đổi một cách chóng mặt!

"Đợi một chút!"