Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2141: Thuyền Lớn Trong Thông Đạo



Nhóm người Hàn Lập không hề chậm lại, phi xa khẽ chớp động đã chạy như bay về trung tâm của ma vân.

Làn sương mù màu đen ta đi, liền để lộ ra một thông đạo không lô có đường kính lớn gần một dặm.

Mà đúng lúc này từ trong làn sương mù ở bên sườn ma vân truyền đến hai âm thanh lạnh thấu xương.

"Đường này không được đi."

"Cút cho ta."

Tiếng nói vừa dứt, tại phía bên này thông đã vang lên tiếng sét đánh chói tai, lập tức nơi đó lóe lên đạo sét màu đen lớn hơn mười trượng, sau đó liền biến ảo thành một con giao long bằng điện hung hăng lao đến.

Còn ở sườn bên kia lại vang lên một tiếng rít thật dài, theo đó một hư ảnh cự kiếm màu xanh chui ra từ trong sương mù, nó rít lên rồi hóa thành một đạo kiếm quang màu xanh chém tới.

Hàn Lập đang đứng trong phi xa thấy vậy, khuôn mặt khẽ biến.

Tuy rằng hai kẻ mới ra tay còn đang lẩn trốn trong sương mù, nhưng uy lực của hai chiêu này thực sự qua kinh người, rõ ràng nếu đem so sánh với hai người này thì những Ma tôn khác không thể sánh bằng.

Nhưng chỉ với hai đòn công kích này thật không đáng để hắn nhìn đến, hắn nhấc một tay lên, lập tức từ đầu ngón tay nhẹ nhàng bắn ra một lưỡi kiếm khí màu xanh.

Cánh tay còn lại phát ra một tiếng sấm, hào quang màu vàng chợt lóe, một tia chớp màu vàng bắn ra. Tia chớp cùng với đạo kiếm khí mới hiện ra trên tay bên kia, cả hay hóa thành một cơn lốc lao đi.

"Oanh, oanh." Hai tiếng nổ chói tai vang lên.

Tia chớp với tia chớp, kiếm quang với kiếm quang.

Bốn thứ vừa chạm vào nhau liên tỏa ra ánh sáng chói mắt, nhưng sau đó lại nhanh chóng tắt đi rồi tất cả điều tan biến không thấy bóng dáng.

Có vẻ bốn thứ này ngang ngửa nhau!

Hàn Lập thấy vậy liền ngẩn mặt ra, còn hai gã Ma tộc đứng ở hai bên sườn thông đạo cũng chấn động.

Phải biết rằng đây là hai tên cao giai Ma tộc, đòn công kích vừa rồi của chúng nhìn có vẻ bình thường, nhưng thực ra trong đó ẩn chứa uy lực vô cùng lớn.

Tia chớp màu đen kia được xưng là một trong bốn đại thần thông của Ma giới nó ẩn chứa uy lực cực kỳ đáng sợ, nếu các loại pháp khí, bảo vật bình thường vừa bị đánh phải liền lập tức bị ăn mòn tan nát.

Còn đạo kiếm quang màu xanh vừa rồi cũng là bản mạng thần thông đã được gã Ma tộc kia tu luyện cả vạn năm. Chỉ dựa vào sự sắc bén, nó đã chém đứt không biết bao nhiêu phi đao phi kiếm.

Giờ đây hai tên này đồng thời công kích, thế nhưng lại bị Hàn Lập sử dụng thủ đoạn y hét hóa giải, điều này làm cho hai tên Ma tộc vốn luôn tự tin vào thần thông của mình trở nên hoảng sợ.

Tuy vậy Hàn Lập cũng không muốn dây dưa với bọn chúng nữa, chiếc phi xa vốn đang ở dưới chân khẽ run lên, hóa thành một đạo cầu vòng màu xanh thật dài phóng thẳng về phía cửa thông đạo.

"Ngươi dám?"

"Muốn bỏ chạy sao?"

Hai tên gã Ma tộc thấy vậy liền không hẹn mà cùng nhau nổi giận, chúng đem nỗi kinh ngạc trong lòng quăng lên chín tầng mây rồi nháy mắt đã ra tay.

Đúng lúc này trong màn sương đen vang lên ngàn vạn tiếng sấm, theo đó là vô số dải chớp màu đen bắn ra.

Mà bên còn lại cũng vang lên tiếng xé gió thật lớn, một đạo kiếm quang so với lúc nãy còn lớn hơn đen bốn năm lần, tỏa ánh sáng rực rỡ như mặt trời chém tới.

Gần như hai người đánh ra cùng một lúc, ngoài ra mục tiêu của chúng lại không phải là Hàn Lập mà trực tiếp hướng tới cửa của thông đạo bay tới, ngáy sau đó cửa của thông đạo đã bị hai đạo công kích chắn kín bưng.

Muốn cho phi xa bay vào đó thì nhất định phải phá được sự ngăn cản của hai người này.

Thấy cảnh này, Hàn Lập đang đứng một bên phi xa chẳng những không giận mà còn cười rộ, hắn gầm nhẹ, hào quang màu vàng tỏa ra quanh mình, thân hình cũng nhanh chóng biến thành một cự viên lông vàng cao đến mấy trượng. Năm ngón tay nắm chặt lại tạo thành nắm đấm thật lớn, cánh tay hơi nhoáng lên rồi vận mười thành sức lực đánh "bình bịch" về phía kiếm quang và sấm chớp phía trước.

Với sức lực của Hàn Lập khi đã biến thành Sơn Nhạc Cự Viên toàn lực đánh ra, uy lực tự nhiên không thể coi thường, chỉ sợ ngay cả người có tu vi Đại Thừa cũng không đám đón đỡ trực tiếp.

Vô số quyền ảnh ngưng tụ lại như thực chất, to như những quả núi nhỏ đồng loạt lao tới. Không gian phía trước trở nên nhộn nhạo rồi vặn vẹo kịch liệt, không khí cũng như bị ép đặc lại.

Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, vô số tia chớp và đạo kiếm quang đang chặn ở phía trước kia bị những đạo quyền màu vàng đánh lên liền vở vụn ra thành muôn vàn mảnh nhỏ, rồi xé rách toạc ra tạo thành một con đường để đi về phía trước.

Phi xa khẽ nhoáng lên rồi quỷ dị lướt tới, sau đó mất hút vào bên trong thông đạo.

Theo đó trong thông đạo chỉ còn những đám mây năm màu chớp nháy cùng với từng trận đạo động truyền tới, còn bóng dáng của phi xa đã biến mất tăm.

Lúc này ở kia sườn của ma vân, từ trong sương mù bay ra hai bóng người.

Hai người này nhoáng lên một cái đã xuất hiện trong không trung trước cửa thong đạo rồi nhìn vào khoảng không sâu hun hút trong đó, vẻ mặt ai nay đều kinh hoảng.

Hai tên Ma tộc này, một người có khuôn mặt thanh tú, trên đầu có một cái sừng, khoác bộ áo bao màu tím. Người còn lại có làn da ngăm đen, mái tóc đỏ như lửa, toàn thần trùm kín một bộ chiến giáp màu trắng.

"Làm thế nào bây giờ, bọn chúng đã chui vào bên trong, chắc sẽ gặp phải đại nhân trên đường quá."

Tên Ma tộc có làn da ngăm đen, dung mạo khoảng ngoài bốn mươi nói.

"Chắc sẽ không đúng lúc như vậy đâu. Đại nhân nói hôm nay sẽ từ Linh giới trở về, nhưng cũng không nói rõ khi nào, có lẽ đến tới cũng nên." Tên Ma tộc còn lại có gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, đúng là nghĩ một đàng nói một nẻo.

"Nếu được như vậy thì tốt rồi! Nhưng dù thế nào thì chúng ta cũng không thoát khỏi việc bị khiển trách đâu. Mà tên vừa rồi là ai, tự nhiên lại xông vào thông đạo, hắn không sợ các Thánh Tổ đại nhân nổi giận sao? Tên Ma tộc có làn da ngăm đen khẽ thở dài, khuôn mặt không dấu nổi vẻ nhăn nhó. Cuối cùng hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

"
Ai thì không biết, nhưng người vừa rồi có thần thông sâu không tưởng được, chỉ cần khẽ phẩy tay đã hóa giải được pháp thuật của ta và ngươi thì tuyệt đối không thể là loại Ma tôn bình thường, nhưng cũng không phải vị Thánh tổ đại nhân nào mới lạ a?" Gã Ma tộc mặc áo tím suy nghĩ một chút, ánh mắt cũng kiện lên vẻ nghi hoặc.

"
Thánh Tổ nào đó, điều này thì không thể xảy ra. Cho dù thần thông người đó có lợi hại đến mấy nhưng vẫn chưa đạt đến cảnh giới đó. Huống chi nếu là Thánh Tổ thật sự thì cần gì phải xông vào, chỉ nói ra vài câu là ta với ngươi đành phải ngoãn ngoãn nhường đường thôi!" Tên Ma tộc da đen nghe vậy liền lắc đầu rụt cổ.

"
Nếu không phải là vị Thánh Tổ nào đó thì có thể là mấy tên Ma tôn nổi danh chỉ có tu vi kém mỗi Đại Thừa, nhưng lợi hại như người vừa nãy thì thật không có khả năng. Mà nếu đúng là có người như vậy thì chẳng nhẽ ta với ngươi không nhận ra hay sao? Thôi, hãy quay lại hỏi mấy tên Tôn giả khác dưới cứ điểm để xem bọn hắn có nhận ra điều gì không." Tên Ma tộc áo tím trầm ngâm một lúc rồi nói.

"
Cả ta và người đều không nhận ra thì chỉ sợ ngay cả bóng dáng người đó lũ rác rưởi bên dưới cũng không nhìn thấy, hỏi chúng liệu có tác dụng gì đây?" Tên Ma tộc da đen nhìn thoáng qua mấy đạo hào quang sáng chói đang bay đến nơi này, hai mắt nhíu lại tỏ vẻ khinh thường.

"
Nhưng cho dù thế nào, hỏi vài câu cũng chẳng mất gì, không chừng lại có thể thu được một vài manh mối." Tên Ma tộc da đen lại suy nghĩ lại.

Ngay trong khoảnh khắc hai tên Ma tộc nói chuyện, vài đạo hào quang kia đã bay đến gần bên cửa thông đạo rồi chợt tắt đi, bên trong hiện ra vài tên Ma tộc cao giai có vóc dáng khác nhau, bọn chúng đều cung kính hướng phía hai tên bên này cúi chào.

Tên Ma tộc da ngăm đen không nói lời nào, hắn dơ tay hoa lên không trung.

Trong hư không dấy lên vài trận dao động, một làn quang hà màu xanh biếc hiện ra, sau đó biến ảo thành hình dáng của ba người nhóm Hàn Lập.

"
Các ngươi có ấn tượng gì với ba người này không? Có biết họ là ai không? " Tên Ma tộc da đen lạnh lùng hỏi.

Một lúc lâu sau có một gã nam tử gương mặt gầy đét bước lên, cung kính nói:

"
Thưa hai vị đại nhân, dựa trên sự lợi hại của hai người này thì có thể đoán là họ không phải người của Thánh giới của chúng ta, mà đến từ Linh giới, là tu sĩ của Nhân tộc!"

"
Tu sĩ Nhân tộc!" Tên Ma tộc da đen nghe vậy liền tỏ ra ngẩn ngơ, hắn hơi giật mình.

Còn tên mặc áo tím bên cạnh, vẻ mặt cũng hơi động.

"
Đúng vậy, hai vị ở đây đóng cửa tu luyện đã lâu nên không biết việc này cũng là điều dễ hiểu. Nhưng trên thực tế những chuyện liên quan đến hai người này đã được truyền đi khắp thánh giới, thậm chí có người đồn rằng đã có Thánh Tổ đã bị họ đánh bại. Một phụ nữ Ma tộc khác vội giải thích thêm.

"Có chuyện này sao? Các ngươi hãy kể tỉ mỉ một chút cho ta nghe." Sắc mặt hai tên Ma tôn nghe vậy liền giật mình, nhưng có vẻ chúng vẫn không tin tưởng lắm.

"Chuyện này xảy ra từ vài năm trước..." Gã Ma tộc gầy đét bắt đầu kể lại những tin đồn có liên quan đến Hàn Lập mà hắn nghe được.

Hai tên Ma tôn đứng nghe, vẻ mặt chúng theo đó cũng biến đổi không ngừng.

Không gian bên trong thông đạo, chiếc phi xa được một quầng sáng thật dày tạo bởi vô số ký hiệu màu sắc khác nhau bao phủ kín mít, từ trên đó tỏa ra từng trận dao động mà lao về phía trước phóng đi.

Hàn Lập đã khôi phục lại thân hình vốn có đang đứng trước mũi phi xa, tuy đáng người hắn vẫn cứng nhắc nhưng trên khuôn mặt đã hiện lên vẻ thoải mái hơn trước.

Chỉ cần đi vào thông đạo thì mấy canh giờ sau sẽ trở về Linh giới.

Tuy cửa ra của thông đạo nằm trong khu vực của Mộc tộc, nhưng điều này cũng không hề gì, chỉ cần được trở về quê cũ thì Hàn Lập cảm thay rất hưng phấn.

Thời gian trôi qua từng chút một, chiếc phi xa không hề bị cản trở, hơi lắc lư bay đi.

Hàn Lập còn đang tính toán thời gian còn lại để đi hết thông đạo thì bỗng nhiên không gian phía trước truyền đến từng đạo dao động. Bất ngờ, một chiếc thuyền lớn toàn thân đen sì, dài đến hơn trăm trượng hiện ra, trên thuyền có chi chít các vệ sĩ của Ma tộc đang đứng, nó cũng đang hướng về phía bên này bay đến.

"Không ổn."

Trong lòng Hàn Lập trầm xuống, hắn đem pháp lực trong thân thể vận động, sắc mặt cũng có chút ngưng trọng.

Tuy rằng trong khu vực thông đạo này có vô số lốc xoáy không gian vô cùng kịch liệt, lúc bình thường không thể dễ dàng đấu pháp. Nhưng chẳng may đối phương lại phớt lờ chủ động ra tay, nếu vậy hắn cũng không thể nào bó tay chịu trói mà không phản kích lại.

Mà nhìn khí thế của chiếc thuyền lớn kinh người thế kia, chỉ sợ chủ nhân của nó cũng không phải loại Ma tôn bình thường của Ma tộc.

Trong lòng hắn bắt đầu cẩn thận hơn vài phần.

Cả chiếc phi xa và cự thuyền đều phóng với tốc độ cực nhanh!

Chỉ một nhịp thở sau, cả hai đã tiến sát lại với nhau, từ bên này có thể nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt của người đứng bên kia.