Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 266: Kích đấu



Cho nên dưới sự tiếp đón của Tuyên Nhạc, Hàn Lập cùng các tu sĩ hướng tứ sát trận bay đến. Yên lặng nhìn chăm chú các hành động của địch nhân.

Hàn Lập lúc này mới có thể nhìn kỹ hình dáng của của những tu sĩ ma đạo đó.

"Đối phương phần lớn đều mặc quần áo màu hồng và vàng, có vẻ như là tu sĩ của Phân Chúc nhị phái.

Đứng đầu chính là một Hồng y nữ tử cũng một Hoàng sam lão giả khoảng sáu bảy mươi tuổi. Tu vi của hai người này cũng không hề có gì kinh người, phân biệt là Trúc cơ tiền kỳ cùng Trúc cơ hậu kỳ mà thôi, đều đang mỉm cười nói với nhau điều gì đó.

"
Cẩn thận một chút, những người này đều là tu sĩ của Ma Diễm môn với Thiên Sát tông" Lữ Thiên Mông, người đã có kinh nghiệm vài lần giao thủ với ma đạo lục tông lên tiếng nói, tựa hồ rất kiên kỵ với hai tông phái này.

Hàn Lập nnghe tu sĩ này nói vậy, lập tức tập trung toàn bộ tinh thần, càng cẩn thận hơn.

Lúc này, Hồng y nữ tử đã đình chỉ nói chuyện, xoay người lại thản nhiên nói điều gì đó.

Hàn Lập bởi vì cách bọn họ quá xa nên căn bản không thể nghe rõ ràng lắm, nhưng tất cả mọi người theo sau cô gái đồng loạt phi thân tiến về hạp cốc phía dưới sát trận đi đến.

Cùng lúc đó, Hoàng y lão giả liền vung tay lên, nhất thời có mười hoàng y tu sĩ biến thành mười đạo hoàng quang bay thẳng đến đánh úp bốn sát trận. tuy xuất phát sau nhưng lại có thể đến trước, điều này làm cho bọn người Hàn Lập trong trận đều có chút hô hấp khó khăn, cấp bách xuất pháp khí trực tiếp bay ra ngoài

Mấy Hoàng y tu sĩ này đương nhiên sẽ không ngu ngốc đến nỗi trực tiếp tiến vào sát trận mà là dừng cách sát trận khoảng hơn mười trượng, sau đó các loại pháp khí trên người bay ra, hung hăng lao thẳng đến đại trận

"
Thanh, hồng, lam, hoàng" hào quang của tứ sát trận và hào quang của các pháp khi va chạm nhau mãnh liệt, phát ra âm thanh cuồng bạo tựa như là thiên lôi oanh tạc, làm tu sĩ của thất đại phái phía dưới sắc mặt hơi đổi

"
Một nữa số người ra tay đối phó với lại tu sĩ của Thiên Sát Tông, không thể để cho bọn họ đem đại trận phá hỏng đi. Nữa còn lại tập trung chú ý đến tu sĩ của Ma Diễm môn!" Yểm Nguyệt Tông Tuyên Nhạc trầm ngân trong một chút liền quyết đoán nói

Sau đó liền bay ra ngoài, xuất ra một tiểu kiếm bạch khiết, lập tức biến thành một đạo cầu vồng lao ra tứ sát trận ngăn cản một thanh phi đao cùng một một pháp khí hình trái châu.

Nnghe vậy, theo sau Tuyên Nhạc là một đội tu sĩ lập tức xuất ra pháp khí, hướng ra ngoài trận tiếp sự công kích của đối phương. Hàn Lập tự nhiên cũng ở trong đó, hắn xuất ra chính là Kim nhận, pháp khí mà hắn thuần thục nhất

Sở dĩ Hàn Lập chọn pháp khí này công kích, chính là đối phương cũng là Trúc cơ tiền kỳ giống hắn, cho nên khi đánh nhau, tuy kim quang và thanh quang từng đoàn bay loạn lên, tựa hồ cực kỳ kịch liệt, nhưng thật ra Hàn Lập lại rất nhẹ nhàng, hoàn toàn khống chế được tình huống này, hắn còn có thể thỉnh thoảng nhìn trộm qua các trường chiến đấu bên cạnh.

Tình hình trông cũng khá tốt!

Phía Hàn Lập đa số là Tu sĩ Luyện khí kỳ. Pháp khí cũng không thể so sánh với người ta được, ước chừng năm sáu người hợp lực mới có thể miển cưỡng ngăn cản được sự công kích của tu sĩ Trúc cơ kỳ. Nhưng bởi vì còn có trận pháp thủ hộ nên mấy tu sĩ này tùy thời có thể trốn vào trong đại trận khi có nguy cơ, nên trong nhất thời không có xuất hiện thương vong. Cho nên một vài vị tu sĩ Trúc cơ kỳ như hắn cùng ngăn cản một gã hoàng y là đánh nhau có thanh có sắc mà thôi.

"
Đât là thực lực của ma đạo lục tông sao?"

Hàn Lập thấy có chút kỳ quái, nếu địch nhân thực lực như thế này thì bảo vệ cho linh quáng không thành vấn đề!

Đang nghĩ ngợi đến đây, hồng y nhân của Ma Diễm môn rốt cuộc cũng đã yên yên lặng lặng hướng về bên cạnh sát trận đi đến. Điều này làm cho những tu sĩ chưa ra tay của Lữ Thiên Môn kinh hãi nhìn chăm chú bọn họ. Một ít tu sĩ trẻ tuổi của thất phái có chút không chờ được muốn thử.

Hồng y nhân vẫn chưa lập tức gia nhập trận đánh mà cùng nhau tạo thành một cái trận hình kỳ quái, theo lời phân phó của một người trong đó, mỗi người bọn họ đều lấy ra một đại kỳ màu đỏ rực như lữa. Mặt trên Kim ô liệt dương tán xạ hồng quang ra xung quanh, vừa thấy đã biết không phải là vật tầm thường.

"
Không được, những người này là Cuồng diễm tu sĩ, bọn họ muốn phóng Thanh dương ma hỏa, mau ngăn cản bọn họ lại!"

Những Hồng y nhân của Lữ Thiên Môn nnghe vậy không hề có bộ dáng kinh hoảng, trong lòng không khỏi có một tia dự cảm không tốt. Nhìn bọn họ tạo thành một trận thế kỳ lạ mà rút ra đại kỳ thì liền nhớ đến ngày đó tham gia trận chiến với ma đạo lục tông thì không khỏi sắc mặt đại biến mà hô lên.

Vị Linh thú sơn tu sĩ này tiếp theo không hề suy tư, lập tức chạy ra ngoài đại trận, vội vàng lấy một cái áo da bên hông ném ra. Lập tức liền xuất hiện hai con phi thiên ngô công bên trong bay ra.

Hai con rết này cả thân mang một những đường sọc vàng đen thật dữ tợn, trên lưng có một đôi cánh trong suốt màu xanh biếc. Tại trên không huýt lên mấy tiếng, nhãn thần hung hăng hướng về các hồng y nhân vọt tới.

Tuy không biết "
Cuồng diễm chiến sĩ" và "Thanh dương ma hỏa" là cái gì nhưng có thể làm cho một vị Trúc cơ hậu kỳ tu sĩ biến sắc như vậy thì khẳng định không phải là chuyện nhỏ, tất cả đều không do dự mà xuất thủ theo sát sau.

Đặt biệt vài vị tu sĩ Trúc cơ kỳ của Lữ Thiên Mông theo sát sau tiến lên, pháp khí của bọn hõ cũng theo sau hai con ngô công mà hướng trước mấy người hồng y nhân vọt tới.

Lúc này, hơn mười người của ma diễm môn này vẫn đứng bất động, tay vẫn cầm đại kỳ tiếp tục niệm chú, đối với thế công trước mắt tựa như là vô hình vậy, điều này làm cho các tu sĩ của Lữ Thiên Mông mừng rỡ.

Một trong hai con rết đã đến trước người của các tu sĩ này hung hăng mở cái miệng rộng phun ra một khối độc khí màu xanh biếc hướng tới.

Nhưng ngay trong lúc này, sự tình xảy ra làm cho mọi người trong đương trường sợ hãi.

Độc vụ của con rết này vừa được phun ra khỏi miệng lập tức có mấy đạo ngân sắc bao quanh thân thể của nó, tiếp theo dấu vết của mấy đạo ngân sắc này thân thể ngô công bị tứ phân ngũ liệt, biến thành từng khối từng khối rơi xuống.

Các tu sĩ của thất đại phái chỉ biết trợn mắt há mồn nhìn những diễn biến này xảy ra, đồng dạng xảy ra với con ngô công còn lại, cũng phải chịu số phận chung với đồng bạn của nó. Những tu sĩ của Lữ Thiên Mông sắc mặt đại biến, lập tức dừng lại phát ra một một tiểu thuẩn ngăn trước người

Các tu sĩ phía sau cũng hoảng sợ, lập tức các loại phòng ngự pháp khí cùng phù lục đồng thời xuất hiện, cái chết của những con ngô công kia thật là khủng bố.

Nhưng mà sự tình đáng sợ đã xảy ra.

Một ít pháp khí công kích theo sát phía sau con rết đang tiến lên thì bổng nhiên trong không gian phía trước xuất hiện một chùm ngân ti, liền đem tất cả các pháp khí này bao lại thật chặt, rốt cuộc cũng không thể nhúc nhích được phân nào.

Những tu sĩ chạy ra từ đại trận đều kinh ngạc nhìn thấy những điều này, trong nhất thời cũng không biết phải làm như thế nào cho phải.

"
Mau, sử dụng Linh quang thuật, phía trước những hồng y nhân này còn có những tu sĩ khác nữa, bọn họ đã dùng bí pháp ẩn thân nào đó" Một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ trong mắt chợt lóe lên linh quang, kinh hãi kêu lên.

Lời này vừa nói ra làm các tu sĩ khác giật mình tĩnh ngộ, nhưng có thể sử dụng Linh quang thuật cũng chỉ có tu sĩ Trúc cơ kỳ! Tu sĩ Luyện khí kỳ cũng chỉ có thể trợn mắt nhìn mà thôi.

Hàn Lập cũng dùng Linh quang thuật hướng nơi này mà nhìn đến.

Gặp phải một màn vừa rồi, Hàn Lập cũng giật mình không nhỏ. Hiệc tại được người khác nhắc nhở, hắn cũng dùng Linh quang thuật nhìn kỹ, quả nhiên trước những tu sĩ của Ma Diễm môn xuất hiện một vài bóng người màu trắng yếu nhược, trong tay của những người này đều thả ra một ít ngân ti, những ngân ti này khống chế pháp khí khiến chúng không thể nhúc nhích.

Giờ phút này, những tu sĩ của Lữ Thiên Mông phát hiện những bóng trắng này lập tức phát ra pháp khí hướng bọn họ tấn công đến, nhưng những bóng trắng này lại vẫn như vậy, vô luận là pháp khí gì công kích đến đều không thể gây thương tổn lớn đến bọn họ, tựa như là bất tử chi thân vậy.

Nhưng cũng may, mấy bóng trắng này chỉ biết binh khí trong tay chém qua lại, cùng với dùng tay thả ra ngân ti hai loại thủ đoạn này mà thôi, chỉ không tiến tới gần thì không có gì đáng ngại, nói cách khác ai tiến công ai cũng chưa biết được!

"
Cái quỷ gì vậy?"

Hàn Lập sợ hãi than, những người này không phải là nhân loại bình thường, chẳng lẽ lại là quỷ linh nào đó đã qua tế luyện?

Một bên đăm chiêu suy nghĩ, một bên vẫn chỉ huy kim nhận phía trước. Loại thái độ không quan tâm này rốt cuộc đem trung niên tu sĩ của Thiên Sát tông ở đối diện nổi giận!

Vị tu sĩ này một bên nghiêm mặt chỉ huy Thanh qua cùng với Kim nhận của Hàn Lập giao đấu, một bên im lặng vỗ vào túi trữ vật, nhất thời trrong đó bay ra một viên châu màu trắng không ngừng luân chuyển.

Viên châu này xuất hiện lập tức đón gió lớn lên một cách nhanh chóng, giống như một căn phòng nhỏ hung hăng hướng đỉnh đầu Hàn Lạp phóng tới

Hàn Lập tuy có chút phân thần nhưng đối phướng có hành động lớn như vậy thì hắn làm sao mà không phát hiện ra.

Hắn cũng không hoảng, một tay chém ra phía trước, một kiếm quang màu xanh lập tức rời tay mà bay ra, cùng với hạt chau va chạm vài lần, nhất thời cũng không thể tiến lên.

Sau đó, Hàn Lập mới từ trong trong túi trữ vật lấy ra một đôi "
Ô long đoạt", liền thay thế kiếm quang sắp tản đi kia, tiếp tục tạo thành tình thế giằng co. Điều này làm cho tu sĩ Thiên Sát Tông ở đối diện cực kỳ tức giận, nhưng trong nhất thời cũng không làm được gì

"
Không hay!"

Một tiếng kêu lo lắng của tu sĩ Lữ Thiên Mông vang lên làm trong lòng Hàn Lập run lên, vội vàng hướng nơi đó nhìn lại. Chỉ thấy các hồng y nhân này đã đình chỉ niệm quyết mà những ngọn lửa màu xanh trong đại kỳ tu sĩ đã hướng về Lữ Thiên Mông.

"
Đây là Thanh dương ma hỏa?" Hàn Lập mở to mắt, nhìn chằm chằm vào ngọn lữa màu xanh kia, trong lòng đã xuất hiện một chút cảm giác bất an.

Mà Lữ Thiên Mông thấy đối phương đã thi pháp thành công trong tâm không khỏi có chút trầm xuống, nhưng mấy bóng trắng kia không thể nào trong nhất thời có thể phá được!