Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 266: Vạn Quỷ Quật



Mặt khác.

Tề Minh nhận được truyền tin của Nguyên Phượng và Tiêu Phàm, trăm năm trôi

qua, tu vi của Nguyên Phượng và Tiêu Phàm đều đã tăng lên tới Nguyên Anh

hậu kỳ.

Lần này.

Bọn họ đều tham dự Chân truyền đại bỉ.

“Chân truyền đại bỉ.”

Tề Minh có chút trầm ngâm, buông thư tín trong tay xuống, “Nhanh như vậy đã

qua trăm năm, nói cách khác, ta bây giờ đã một trăm bốn mươi hai tuổi rồi.”

“Thời gian trôi qua thật là nhanh.”

“Nếu là ở trên trái đất, với số tuổi một trăm bốn mươi hai của mình, sợ là có thể

chấn kinh toàn bộ thế giới, nhưng ở Huyền Giới, mới chỉ là vừa mới bắt đầu mà

thôi.”

“Tu vi của ta bây giờ là Xuất Khiếu sơ kỳ, tuổi thọ đã có gần bốn ngàn năm.”

“Hửm?”

Chợt.

Tề Minh tâm niệm vừa động, từ nơi sâu xa cảm xúc dao động, lập tức ngồi xếp

bằng, trực tiếp vận chuyển thuật thần thông huyền pháp Ngịch Tri Vị Lai, lại

phối hợp thêm ba môn Tiểu thần thông thuật, diễn hóa thiên cơ.

Ngay sau đó.

Sách Thiên Cơ và bút Thiên Cơ xuất hiện.

Thiên cơ chi lực gia trì lên người Tề Minh.

“Đây là...”

Không bao lâu sau.

Tề Minh thôi diễn ra chuyện mà hắn muốn biết, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng,

“Chân truyền đại bỉ lần này sẽ có chuyện lớn phát sinh!”

“Xem ra ta phải xuất thủ lần nữa rồi.”

Hai mươi năm trôi qua, tu vi của Tề Minh mặc dù không đột phá đến Xuất

Khiếu hậu kỳ, nhưng Thần Kiếm Ngự Lôi Chân quyết, Bát Quái Âm Dương

Thần Thông Thuật, Kỳ Môn Độn Giáp Thần Thông Thuật, Ngũ Hành Luân

Chuyển Thần Thông Thuật, tất cả đều đã treo máy tu luyện đến cảnh giới Áo

Nghĩa cao nhất, đã đạt đến cực hạn.

Toàn bộ đều viên mãn.

Ngoài ra.

Hỗn Độn Thanh Liên kiếm phôi, Phá Giới kiếm, Kiếm Sơn, Đinh Đầu Thất

Tiễn sách, toàn bộ cũng đều tiến một bước rèn luyện thành pháp bảo Xuất

Khiếu kỳ cực phẩm.

Mặt khác.

Thiên Cương Ba Mươi Sáu thuật cũng tăng thêm một bước, đột phá đến Tiểu

thành cực hạn, trước mắt rất khó khăn để có thể đạt đến Đại Thành, tự nhiên mà

vậy, uy lực cũng tăng lên rất nhiều.

Ngày hôm sau.

Giữa trưa.

Tề Minh đi ra Thiên Cơ phủ, hắn ngự không phi hành, đi tới Bồng Lai tiên sơn,

đứng trước điện Tông chủ, cửa điện tự động mở ra, bên trong truyền ra giọng

của Tông chủ Dương Lệ.

“Vào đi.”

Dương Lệ nói.

“Vâng, Tông chủ.”

Tề Minh gật đầu, đi vào điện Tông chủ, lần này, Tề Minh cũng không nhìn thấy

không gian tựa như tiên cảnh nữa, ngược lại là nhìn thấy một đình viện rất bình

thường.

Trên thực tế.

Điện Tông chủ của Dương Lệ cũng giống Thiên Cơ phủ, đều là một pháp bảo

hết sức mạnh mẽ, bên trong tự thành một vùng không gian, có bố trí trùng điệp

trận pháp, biến hóa khôn lường.

Tề Minh đi dọc theo hành lang về phía trước, đi tới trước đại điện, đẩy cửa điện

ra rồi đi vào, ngẩng đầu nhìn thấy Dương Lệ đang đứng quay lưng về phía

mình.

“Tề Minh.”

Dương Lệ cũng không quay người lại, hỏi: “Sao đột nhiên lại muốn đến chỗ của

bản tọa vậy?”

“Tông chủ.”

Tề Minh hành lễ, sau đó nói thẳng: “Ngày hôm qua thời điểm, đệ tử đột nhiên

xúc động, nên đã sử dụng thần thông thuật sư tôn dạy cho ta, thôi diễn một phen

thiên cơ.”

“Đệ tử biết được.”

“Tại nửa tháng sau.”

“Chân truyền đại bỉ lần này sẽ có chuyện lớn phát sinh, cho nên cố ý tới đây báo

cho Tông chủ, hi vọng Tông chủ có thể chuẩn bị sớm, để tránh thảm kịch không

cần thiết phát sinh.”

Dương Lệ quay người, ánh mắt sắc bén, dò xét nhìn về phía Tề Minh, “Thật

chứ?”

“Đúng thế.”

Tề Minh gật đầu, “Việc này là sự thật.”

“Ngươi nói rõ ràng ra xem, cụ thể thế nào.”

Dương Lệ nói.

“Nói ra thì, người đứng sau chuyện này chính là Tiên Tộc ở Trung Ương Giới.”

Tề Minh hít sâu một hơi, trầm giọng nói: “Tiên Tộc ở Trung Ương Giới chiếm

cứ lấy tòa thần sơn cuối cùng không bị sụp – trung ương Thần Sơn.”

“Chân truyền đại bỉ lần này, Tiên Tộc sẽ mượn đao giết người để nhằm vào

Thiên Khải tông.”

“Đến lúc đó...”

Tề Minh hơi dừng lại một chút, “Sẽ khiến Thiên Khải tông chúng ta lâm vào

cục diện bị động, còn sẽ khiến cho các đệ tử chân truyền mười hai Phong Thiên

Khải tông tổn thất nặng nề.”

“Tiên Tộc.”

Dương Lệ nhíu mày, hắn trầm tư một hồi, “Tề Minh, ngươi hẳn là rõ ràng, cho

dù ngươi thiên tư cực cao, sau nhiều lần chiến đấu, cũng đã chứng minh được

thực lực của ngươi.”

“Chỉ có điều.”

“Bản tọa không có khả năng chỉ nghe một lời phiến diện của một mình ngươi đã

kết luận và quyết định được, mà việc này còn việc liên quan tới Tiên Tộc ở

Trung Ương Giới, càng thêm không thể qua loa được.”

“Bởi vì từ khi thời đại cận cổ kết thúc, cách nay đã mười vạn năm, sau khi Tiên

Tộc chiếm cứ Trung Ương Giới, bọn họ chưa từng làm gì ảnh hưởng tới Bốn

vực còn lại.”

“Bọn họ đã yên lặng rất lâu rồi.”

“Tông chủ.”

Tề Minh nói: “Cũng là bởi vì bọn họ đã yên lặng rất lâu, cho nên lần này xuất

thủ, sẽ là long trời lở đất, cũng sẽ là bắt đầu cho một trận thiên hạ náo động.”

“Bổn tọa biết.”

Dương Lệ ngồi xuống, “Ngươi lại nói rõ chi tiết hơn đi.”

“Vâng.”

Tề Minh gật đầu.

Sau đó.

Tề Minh nói hết những gì mình thôi diễn được ở tương lai cho Dương Lệ biết,

theo từng lời nói của Tề Minh, sắc mặt Dương Lệ cũng có chút trầm xuống, trở

nên nghiêm túc hẳn.

Chuyện này rất nghiêm trọng, càng là một trận chiến lớn quét sạch toàn bộ

Huyền Giới.

Đồng thời chỉ là vừa mới bắt đầu.

Những gì mà Tề Minh thôi diễn ra được cũng chỉ là một góc của tảng băng.

Rất nhiều chỗ đều là khó bề phân biệt.

Nửa ngày sau.

Tề Minh rời khỏi điện Tông chủ.

Hắn quay trở về Thiên Cơ phủ.

Nửa giờ sau.

Xoát! Xoát! Xoát!!!

Chỉ thấy..

Có từng đạo thân ảnh phá không, từ bốn phương tám hướng quy tụ về Thiên

Khải tiên sơn, chính là các vị Thái Thượng trưởng lão mười hai mạch Thiên

Khải tiên sơn.

Tất cả bọn họ đều tiến vào điện Tông chủ.

“Ta đã tận lực rồi.”

Tề Minh về tới Thiên Cơ phủ, lại nhìn một cái về phía điện Tông chủ ở Bồng

Lai tiên sơn, “Mặc dù ta xác thực thôi diễn ra không ít thứ, nhưng còn có rất

nhiều nơi tràn đầy sương mù, ta không có cách nào chân chính thấy rõ ràng.”

“Có một số việc ta cũng không thể nói hết cho Dương Lệ nghe được.”

“Bất kể như thế nào.”

Tề Minh lại nói: “Những gì làm được ta cũng đã làm, những gì ta biết và có thể

nói ta cũng đã nói cho Dương Lệ rồi, về phần Thiên Khải tông sẽ làm thế nào,

Dương Lệ đến cùng có tin tưởng hay không, rồi sẽ làm tới trình độ nào, thì

không phải là việc mà ta có thể khống chế.”

“Hơn nưa…”

Vù!