Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 302: Tịnh Thế Bạch Liên (2)



“Phượng Hi tiên tử, ngươi quả thật là đã nghĩ nhiều rồi.”

Vương Nhàn Vân nói.

“Cho dù ta là gian tế, Tề thân truyền cũng không thể là gian tế Ma tông đâu.”

Tống Tiên Tư lắc đầu, “Thiên phú và thực lực của Tề thân truyền, khi đột phá

cảnh giới đã tạo thành dị tượng thiên địa to lớn như thế, cảnh tượng giống như

Tiên nhân phi thăng, lấy thiên phú và tư chất bậc này của Tề thân truyền, hắn có

cần phải đến Thiên Khải tông chúng ta làm gian tế sao?”

“Quả thực là đạo lí này.”

“Ta cũng không cho rằng Tề thân truyền sẽ là gian tế Ma tông.”

“...”

Mặc dù Phong chủ của mười hai phong có hơi không thích phong cách làm việc

cường hành của Tề Minh, nhưng trong lòng bọn họ vô cùng rõ ràng, cũng vô

cùng hiểu rõ.

“Ha ha ha…”

Tề minh cười lớn, ánh mắt nhìn các vi Phong chủ, “Các ngươi còn coi như là có

thể cứu được.”

“Ách…”

“Tề thân truyền, ngươi nói lời này…”

“Dường như không hay lắm nhỉ.”

“...”

Vẻ mặt của cười hai Phong chủ chợt cứng đờ, bọn họ vừa rồi còn nói rất nhiều

lời tốt cho Tề Minh, kết quả vừa nói ra đã bị Tề Minh nói một câu như vậy,

khiến bọn họ có hơi không nói nên lời.

“Phượng Hi tiên tử.”

Ánh mắt Tề Minh lạnh lùng, lãnh ý trong mắt đã không che giấu chút nào, “Có

lẽ là ngươi không có cơ hội nói cho nghĩa phụ Vô Trần chân nhân của ngươi

đâu.”

“Ngươi muốn làm gì?”

Đôi mắt xinh đẹp của Phượng Hi tiên tử co lại, sợ hãi quát lên.

“Giết ngươi!”

Ầm!

Tề Minh giơ tay, Phá Giới kiếm đã bay đến trong tay hắn, tay phải nắm chặt

chuôi kiếm, không do dự chút nào đã chém một kiếm đến, “Thần Kiếm Ngự Lôi

Chân quyết.”

Răng rắc!

Sấm sét lập loè, chín đạo lôi quang rơi xuống.

Tề Minh đã chém ra một đạo kiếm quang giống như sấm sét giao long, phảng

phất như đã xé rách không gian, ẩn chứa uy lực đáng sợ, chém về phía Phượng

Hi tiên tử.

“Tề thân truyền!”

“Ngươi thật sự không thể làm như vậy mà!”

“...”

Xung quanh.

Mười hai vị Phong chủ.

Còn có Thái thượng trưởng lão của các Phong cũng đều đang quát lên.

Tuy nhiên.

Tề Minh căn bản chính là không quan tâm.

“Tịnh Thế Bạch Liên, Phượng Vũ Cửu Thiên.”

Vù! Vù!

Phượng Hi tiên tử rất hoảng sợ, hiểu biết của nàng với Tề Minh lại lần nữa được

đổi mới, mười hai vị Phong chủ tề tụ, toàn bộ trưởng lão chân truyền của các

Phong đều ở đây.

Tuy nhiên.

Tề Minh vẫn dám ra tay với nàng, muốn đưa nàng vào chỗ chết.

Quá hung hãn.

Cũng quá không kiêng nể gì cả.

Thời khắc nguy cơ.

Phượng Hi tiên tử chỉ có thể toàn lực ra tay, nàng đã điều động lực lượng thể

chất của mình, chính là Tịnh Thế Bạch Liên, hoành không mà ra, có một đoá

Bạch Liên cửu phẩm trôi nổi ở trên không trung.

Sau đó.

Tịnh Thế Bạch Liên đã tuôn ra Tịnh Thế Chi Viêm cuồn cuộn, trắng toát không

tì vết, có hơi sáng chói, hoá thành ào ào hoả diễm, vọt động bốn phương, lọc

sạch hết thảy ô uế của thế gian.

Hơn nữa.

Tịnh Thế Chi Viêm xông lên tận trời, lại biến hoá thành từng con Phượng

Hoàng, bay lượn chân trời, xông về phía Tề Minh, cản lấy Thần Kiếm Ngự Lôi

Chân quyết của Tề Minh.

Phịch phịch phịch!!!

Dưới từng đạo lôi quang, từng con Phượng Hoàng mà Tịnh Thế Chi Viêm biến

hoá thành kia đều đã nổ tung hết.

“A!!!”

Phượng Hi tiên tử kêu thảm một tiếng, Phượng Vũ Cửu Thiên của nàng bị Tề

Minh đánh tan, hơn nữa dư uy của Thần Kiếm Ngự Lôi Chân quyết đánh vào

trên người nàng, đánh nàng bay ra ngoài.

Phụt!

Khoé miệng của Phượng Hi tiên tử chảy máu.

Giao thủ ngắn ngủi.

Phượng Hi tiên tử đã rơi vào thế hạ phong.

Rất rõ ràng.

Phượng Hi tiên tử không phải là đối thủ của Tề Minh, mặc dù tu vi của nàng đã

đạt đến Hợp Đạo hậu kỳ, nhưng kẻ địch nàng đối mặt là Tề Minh, bị thua cũng

là chuyện rất bình thường.

“Bát Quái Âm Dương thần thông thuật, Kỳ Môn Độn Giáp thần thông thuật,

Ngũ Hành Luân Chuyển thần thông thuật.”

Vù! Vù!

Tay phải Tề Minh chợt vung, đã kích phát sức mạnh của Phù lục thần thông,

bỗng dưng đã biến hoá thành ba tấm trận đồ, xông về phía không trung, bao

trùm Phượng Hi tiên tử.

“Động thiên! Mở!!”

Phượng Hi tiên tử thét dài một tiếng, hiện tại nàng đã mở ra ba đại động thiên,

mỗi một động thiên đều đã đạt đến trình độ động thiên thế giới.

Ảo ảnh của động thiên xuất hiện ở phía sau Phượng Hi tiên tử.

Giống như ba tầng thế giới.

Rất hùng vĩ.

Hơn nữa.

Đại pháp chân truyền của Thiên Khải tông mà Phượng Hi tiên tử tu luyện, lại

thêm cả thần thông bí thuật, thực lực cực kì manh mẽ, hoàn toàn không yếu hơn

Tiêu Vô Cực.

“Đây… Đây…”

“Thực lực của Phượng Hi tiên tử vậy mà lại mạnh mẽ như vậy, nàng không chỉ

tu vi đã đạt đến Hợp Đạo hậu kỳ, thậm chí còn đã mở ra ba đại động thiên thế

giới.”

“Quả thật là không ngờ đến.”

“Vô dụng thôi, nàng không phải là đối thủ của Tề thân truyền, tu vi và cảnh giới

của Tiêu Vô Cực hoàn toàn không yếu hơn Phượng Hi tiên tử, thậm chí còn

mạnh hơn, nhưng cuối cùng vẫn là bị Tề Minh mạnh mẽ thiêu chết đấy thôi.”

Mười hai vị Phong chủ bị thực lực của Phượng Hi tiên tử làm cho kinh ngạc,

không ngờ rằng tu vi của Phượng Hi tiên tử lại cao như vậy, hoàn toàn không

yếu hơn những Phong chủ bọn họ.

Nhưng mà.

Đám người Vi Hoa Đông đã từng tận mắt nhìn thấy thực lực của Tề Minh mạnh

mẽ cỡ nào, cho nên không hề coi trọng Phượng Hi tiên tử.

“Tề Minh.”

Phượng Hi tiên tử trầm giọng quát lên: “Đây là ngươi ép ta.”

“Sách Thiên Cơ.”

Ánh mắt Tề Minh bình tĩnh, tay trái chợt vung, sách Thiên Cơ đã xuất hiện, từ

từ rơi vào trong tay hắn, lại tay phải chụp một cái ở hư không, bút Thiên Cơ

cũng đã xuất hiện.

“Bảy đại động thiên, mở.”

Vù! Vù!

Sách Thiên Cơ bay ra, trang sách tung bay, toàn bộ bảy vị Động Thiên Chi Linh

xuất hiện, Tề Minh tay cầm bút Thiên Cơ, vung môt cái ở không trung, ngòi bút

rạch thủng không gian.

Ảo ảnh của bảy đại động thiên đã xuất hiện ở xung quanh Tề Minh.

“Đây… Đây là...”

“Bảy đại động thiên! Bảy đại động thiên thế giới!”

“Tu vi Hoá Thần sơ kỳ của Tề Minh sao có thể nắm giữ bảy đại đông thiên thế

giới?”

“Ta ngược lại từng nghe nói qua, khi xưa Thiên Cơ lão tổ đã mở ra chín đại

động thiên thế giới, kết hợp với phủ Thiên Cơ, Tề Minh là đệ tử thân truyền của

Thiên Cơ lão tổ, nhất định là đã kế thừa chín đại động thiên thế giới của Thiên

Cơ lão tổ.”

“...”

Mọi người ngạc nhiên nói.

“Không được.”