Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 318: Độ thiên kiếp



Đây chẳng qua chỉ là khởi đầu.

Còn có.

Tiên tộc ở Trung Ương Giới đã nhiều lần ra tay, bọn họ hoạt động bí mật, làm

xáo trộn tình hình của tứ vực, chia rẽ mối quan hệ của các gia tộc khác với

nhau.

Các thế lực lớn của tứ vực đã dần nhận ra được Trung Ương Giới Tiên tộc có

vấn đề.

Nhưng.

Tiên tộc mạnh mẽ, không thể khám phá được.

Các thế lực lớn của tứ vực đều không muốn xảy ra xung đột trực diện với Tiên

tộc.

Ba ngày sau.

Tề Minh thi triển Độn Địa Kim Quang, bay ra khỏi phạm vi của Thiên Khải tiên

sơn, hắn đứng ở trong tầng Cương Khí, hai tay chắp sau lưng, toàn thân chứa

đầy pháp lực, Cương Khí không thể lay chuyển Tề Minh dù chỉ một chút.

“Tề thân truyền làm cách nào rời khỏi phạm vi của Thiên Khải tiên sơn?”

“Hắn muốn làm gì?”

“Không rõ.”

“Nhìn kỹ hẵng nói…”

Thiên Khải tiên sơn.

Các vị thái thượng trưởng lão, còn có các đệ tử chân truyền của Thiên Khải tiên

sơn, đều chú ý tới phía Tề Minh, ánh mắt nhìn nhau, rồi cùng nhau bàn tán.

“Trước kia mỗi lần Tề thân truyền xuất quan, đều sẽ gây ra động tĩnh không

nhỏ, ta đoán chừng lần này cũng giống như vậy, chắc chắn là có chuyện gì lớn.”

“Nói không sai.”

“Cũng không biết lại là cái gì...”

Tất cả mọi người có chút tò mò.

“Tiểu Tai.”

Tề Minh chợt nghĩ đến, ô linh sủng mở ra, “Ngươi có thể đi ra rồi.”

“Vâng.”

Tiểu Tai đáp lại.

Hừ!

Sau mười lăm phút.

Có một vầng sáng chói lọi xuất hiện, bao phủ khu vực trước mặt Tề Minh, bao

phủ một vùng rất rộng, trong ánh sáng trắng chói mắt, xuất hiện một Tai Thú

Chi Chủ vô cùng to lớn.

Sau khi hào quang màu trắng chói mắt đều tản đi hết, dáng người và bề ngoài

của Tai Thú Chi Chủ lộ ra nguyên vẹn trước mắt mọi người, đã trưởng thành

rồi.

Đây chính là một cự thú khổng lồ.

Cơ thể phải lớn tới một trăm nghìn thước.

Xa xa nhìn lại.

Tựa như một mô hình tinh cầu siêu nhỏ, quả thực là chấn động.

Còn vô cùng nguy nga.

Hơn nữa.

Toàn thân Tiểu Tai màu xanh đen, cả người từ trên xuống dưới, trải đầy vảy

nhỏ, ở chỗ cổ có lông màu xanh đen dày đặc, bóng loáng nhẵn mịn hệt như tơ

lụa.

Lại cẩn thận quan sát.

Mặc dù Tiểu Tai biến lớn rất nhiều lần, nhưng rõ ràng bề ngoài không có thay

đổi quá lớn, vẫn giống lúc ấu sinh thể, có ba phần giống sư tử, hai phần giống

hổ, còn có năm phần giống như Thần Thú Kỳ Lân trong truyền thuyết thần

thoại.

Grào! Grào!!!

Tai Thú Chi Chủ đang gầm thét liên tục, uy thế cực kỳ to lớn, làm bốn phương

khiếp sợ.

“Đó là...”

“Linh sủng! Lại là một linh sủng!”

“Hơn nữa còn là linh sủng trước kia chưa từng nhìn thấy…”

“Tề thân truyền lại lén lén lút lút bồi dưỡng ra linh sủng mạnh mẽ như vậy.”

“...”

Ở trong Thiên Khải tiên sơn.

Mọi người ngắm nhìn Tai Thú Chi Chủ, cũng cảm nhận được khí tức mạnh mẽ

của Tai Thú Chi Chủ nhàn nhã tản ra, hiển nhiên là đã đạt tới cực hạn của cảnh

giới Hợp Đạo.

Hơn nữa.

Mọi lúc mọi nơi đều có thể đột phá, đồng thời thử nghiệm độ kiếp.

Vù!!!

Hào quang xanh đen lập lòe.

Không bao lâu.

Tiểu Tai từ hình dáng cự thú một trăm nghìn thước, biến thành hình người.

Sau khi hào quang màu xanh đen nồng đậm tan biến, đứng trước mắt Tề Minh

là một vị thiếu nữ tóc ngắn mặc váy da thú vằn báo màu xanh đen, cùng với

nước da màu lúa mạch, vóc người cao gầy, hai chân thon dài, vô cùng lão luyện

xuất hiện.

“Tiểu Tai tham kiến chủ nhân.”

Hiển nhiên.

Vị thiếu nữ xinh đẹp tóc ngắn mặc váy da thú vằn báo này chính là Tai Thú Chi

Chủ.

“Ừ.”

Tề Minh cũng có chút ngạc nhiên.

Dẫu sao.

Từ sau khi Tiểu Tai bị Tề Minh trích máu nhận chủ, đã bị Tề Minh đưa vào ô

linh sủng trưởng thành, trước trước sau sau, qua bốn trăm năm, cũng chưa từng

đi ra.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Tai đi ra từ ô linh sủng trưởng thành.

Cho nên nói.

Tề Minh cũng là lần đầu tiên thấy hình người của Tiểu Tai.

Hóa ra lại là một vị thiếu nữ tóc ngắn xinh đẹp.

Ngoài ra.

Tề Minh từng hỏi thăm Hắc Viêm, cũng từng hỏi thăm bọn Hoắc Trường

Thanh, thông qua miêu tả và hình dung của bọn Hoắc Trường Thanh, tất cả linh

sủng sau khi tiến vào ô linh sủng, đều sẽ tiến vào một trạng thái tương đối bất

động.

Khi ở trong trạng thái này.

Thân thể tất cả linh sủng ở trong ô linh sủng, đều không thể nào cảm nhận được

thời gian trôi qua, tựa như một giấc mộng vậy, khi đi ra từ trong ô linh sủng, thì

giống như tỉnh mộng vậy.

Sau khi đã tỉnh mộng.

Bọn họ sẽ nắm giữ toàn bộ lực lượng treo máy trưởng thành đạt được ở ô linh

sủng, hơn nữa có thể nắm giữ toàn bộ trong thời gian cực ngắn.

Rất có một loại cảm giác nằm mộng nghìn thu, xưa nay là năm nào.

“Chuẩn bị độ kiếp thôi.”

Tề Minh đáp: “Có nắm chắc không?”

“Có.”

Tiểu Tai gật đầu, “Chủ nhân, ngươi cứ yên tâm đi, ta đã trưởng thành ở trong ô

linh sủng treo máy bốn trăm năm, năng lực và thần thông nắm giữ, toàn bộ đã tu

luyện đến cảnh giới cao nhất, bằng thực lực của ta, chắc chắn có thể vượt qua

thiên kiếp, bước vào Độ Kiếp cảnh.”

“ Được.”

Tề Minh hài lòng gật đầu, “Vậy thì đi thôi.”

“Vâng, chủ nhân.”

Tiểu Tai trả lời.

Vù! Vù! Vù!!!

Mà vào lúc này.

Thiên cơ giao cảm.

Ầm ầm ầm!!!

Tại vùng trời tầng Cương Khí, có từng đóa từng đóa ô vân màu tím đen tụ đến,

tràn ngập sát ý, kiếp khí mù mịt, kiếp vân thiên kiếp đang từ từ biến đổi.

Roạt!

Tề Minh thi triển Độn Địa Kim Quang, nhanh chóng rút lui về phía sau, tránh

được phạm vi thiên kiếp, để tránh ảnh hưởng đến Tiểu Tai độ kiếp, đứng nhìn ở

bên ngoài thiên kiếp.

“Đây… Đây là...”

“Thiên kiếp! Đây là thiên kiếp!!!”

“Xì...”

“Ôi trời ơi…”

“Tề thân truyền bồi dưỡng ra linh sủng muốn độ kiếp sao? Lại muốn độ kiếp

sao?”

“Chuyện này cũng chấn động quá rồi.”

“Khó mà tin được!”

Thiên Khải tiên sơn.

Mọi người nhìn ra xa, bọn họ ngắm nhìn kiếp vân thiên kiếp trên bầu trời, rơi

vào trong chấn động, mặc dù sớm đã nghĩ đến cũng như đoán được, lần này Tề

Minh xuất quan, tất nhiên sẽ làm ra chuyện kinh ngạc.

Nhưng…

Bọn họ thực sự không nghĩ đến.

Tề Minh lại thực sự bồi dưỡng ra một tôn linh sủng sắp độ kiếp.

Bây giờ nếu thành công vượt qua.

Tề Minh sẽ có một tôn linh sủng cảnh giới Độ Kiếp.

Cảnh giới Độ Kiếp!

Các Thái thượng trưởng lão chính là sự tồn tại của cái cảnh giới này!

Chấn động.

Nhất định là vô cùng chấn động.

“Không thể tưởng tượng nổi.”

“Thiên phú ngự thú của Tề Minh lại đạt tới loại trình độ không thể tưởng tượng

nổi này.”