Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch

Chương 650: Tông chủ Nguyên Thủy ma tông



Ba người Hồng Trần, Cố Hi Thủy, Vu Hồng đều là Tiên Vương Thượng Giới tu

quy tắc, bảy người còn lại là Hoàng Hi Ngọc, Hoắc Trường Thanh, Tử Thần,

Hắc Viêm, Tiểu Âm, Tiểu Bức, Tiểu Tai đều là Tiên Vương Thượng Giới tu

pháp tắc.

Về phần số lượng người hầu Tiên cảnh bên trong hệ thống người hầu thì càng

nhiều.

“Tốt tốt tốt.”

Tông chủ Nguyên Thủy ma tông đánh giá Tề Minh từ trên xuống dưới vài lần,

lại nhìn mười vị Tiên sủng phía sau Tề Minh vài lần, lại khẽ gật đầu, đi đến

trước mặt Tề Minh, giơ tay vỗ vỗ bả vai Tề Minh, nói: “Sư đệ, từ hôm nay trở

đi, ngươi chính là Phó tông chủ của Nguyên Thủy ma tông.”

“Dưới một người, trên trăm triệu người.”

“Đợi cho chúng ta vượt qua kỷ nguyên lượng kiếp lần này, công đức viên mãn,

nói không chừng còn có thể lại tiến thêm một bước, lại có thể được sư tôn ưu ái,

bước vào Nguyên Thủy Thiên.”

“Cảm ơn sư huynh.”

Tề Minh nói.

“Này…”

“Tề Minh này thành Phó tông chủ à?”

“Quá nhanh rồi.”

“Mới vừa gặp mặt một lần mà thôi, Tông chủ đại nhân đã tin tưởng Tề sư huynh

như vậy rồi sao?”

“Haizz…”

“Chúng ta chỉ là đệ tử ký danh, còn Tề sư huynh là đệ tử nhập môn, thật sự vào

môn, thân phận và địa vị của Tề sư huynh là giống với Tông chủ đại nhân,

đương nhiên sẽ được Tông chủ đại nhân xem trọng.”

“Nói cũng đúng.”

“Hơn nữa những năm gần đây, mỗi một lần Tề sư huynh đột phá đều tạo thành

thiên địa dị tượng vô cùng khủng bố, càng thêm chứng thực sự mạnh mẽ và

thiên phú của Người tu đạo.”

“…”

Các vị Mạch chủ và các vị trưởng lão đều đang thảo luận sôi nổi.

Ngay sau đó.

“Chúc mừng Tề sư huynh trở thành Phó tông chủ Nguyên Thủy ma tông!”

“Chúc mừng Tề sư huynh trở thành Phó tông chủ Nguyên Thủy ma tông!”

“…”

Bọn họ lại cùng kêu lên.

Kế tiếp.

Vị sư huynh này của Tề Minh, cũng chính là Tông chủ Nguyên Thủy ma tông,

mời Tề Minh cùng rời khỏi luận đạo, hai người bọn họ đến Nguyên Thủy Thánh

Sơn của Nguyên Thủy ma tông, đi vào đỉnh núi, đi tới trước một ngọn tháp đen

chín tầng cao lớn.

Tên là: Nguyên Thủy Ma Tháp.

Tầng thứ chín.

Tề Minh và Tông chủ Nguyên Thủy ma tông cùng ở một phòng, hai người bọn

họ đều tự ngồi trên chỗ ngồi của mình, tầm mắt hai người đối nhau, cùng nhìn

nhau cười.

“Sư huynh.”

Tề Minh cân nhắc trong chốc lát, trước hết mở miệng nói: “Ngươi cố ý tránh đi

các Mạch chủ khác, một mình dẫn sư đệ ta đến tầng thứ chín của Nguyên Thủy

Ma Tháp, hắn là có chuyện rất quan trọng cần nói với sư đệ ta đúng không?”

“Mời sư huynh nói thẳng.”

Tông chủ Nguyên Thủy ma tông cười nhẹ: “Quả thật là có chuyện rất quan

trọng muốn nói với một mình ngươi, hơn nữa, chuyện này không thể để cho

những Mạch chủ kia biết.”

“Bởi vì chuyện kế tiếp bổn tọa muốn nói, càng ít người biết càng tốt.”

“Mời sư huynh nói.”

Tề Minh lại nói.

“Tề sư đệ.”

Tông chủ Nguyên Thủy ma tông nói: “Trước khi nói đến chuyện này, trước hết

bổn tọa tự giới thiệu một chút, tên thật của bổn tọa là Khánh Phi Vân, từ nay về

sau, ngươi có thể gọi bổn tọa là Khánh sư huynh, sau này ngươi chính là Tề sư

đệ của bổn tọa.”

“Vâng, Khánh sư huynh.”

Tề Minh nói.

“Ha ha…”

Khánh Phi Vân cười ra tiếng: “Sảng khoái.”

“Được.”

Khánh Phi Vân lại nói: “Tính tình sư đệ ngay thẳng như thế, vậy sư huynh cũng

sẽ không quanh co lòng vòng, chuyện này, thật ra là có quan hệ với chứng

Đạo.”

“Chứng Đạo?”

Tề Minh sửng sốt một chút: “Khánh sư huynh, cái gì là chứng Đạo?”

“Sư đệ, vậy mà ngươi không biết chứng Đạo.”

Khánh Phi Vân sửng sốt, mới tiếp tục giải thích: “Nhưng hẳn là ngươi biết, phía

trên cấp độ Tiên cảnh chính là cấp độ Tôn cảnh, mà sư tông Nguyên Thủy

Thiên Tôn của chúng ta chính là sự tồn tại cấp độ Tôn cảnh, hơn nữa ở trong

cấp độ Tôn cảnh sư tôn cũng là người nổi bật.”

“Muốn từ cấp độ Tiên cảnh cực hạn đột phá đến cấp độ Tôn cảnh, thì cần chứng

Đạo.”

“…”

Tề Minh hơi hơi trầm tư.

“Đệ Nhất Thượng Giới phân chia thành Tam Thiên cảnh, Cửu Châu Cảnh chính

là một trong Tam Thiên cảnh, vào rất lâu trước kia ta đã rời khỏi Cửu Châu

Cảnh, du lịch ở Tam Thiên cảnh, mở mang tầm mắt rất nhiều.”

Khánh Phi Vân tiếp tục nói: “Trên thực tế không chỉ có ta, Cửu Châu Tiên Đế

của Cửu Châu tiên triều, hắn đã rời khỏi Cửu Châu Cảnh từ rất lâu trước kia, du

lịch Thượng Giới.”

“Hiện giờ.”

“Kỷ nguyên lượng kiếp của Cửu Châu Cảnh đã tới, không chỉ là ta, Cửu Châu

Tiên Đế, còn có những Tiên Vương Thượng Giới rời khỏi Cửu Châu Cảnh du

lịch Tam Thiên cảnh, bọn họ đều sẽ lần lượt trở về.”

“Mục đích bọn họ trở về cũng chỉ có một.”

“Đó chính là tranh đoạt cơ hội chứng Đạo.”

“Khánh sư huynh, hiện giờ sư đệ có chút hiểu được rồi.”

Tề Minh nói.

“Đệ Nhất Thượng Giới có được Tam Thiên cảnh, mặc kệ là Cửu Châu Cảnh hay

là Cảnh khác, mỗi khi qua một kỷ nguyên đều sẽ xuất hiện kỷ nguyên lượng

kiếp, vào lúc cuối cùng của kỷ nguyên lượng kiếp sẽ nuôi dưỡng ra Chứng Đạo

Đạo Quả.”

Khánh Phi Vân nói: “Muốn đạt được Chứng Đạo Đạo Quả cũng không dễ dàng,

không chỉ là tu vi mạnh mẽ là có thể đạt được, chỉ có vượt qua kỷ nguyên lượng

kiếp, thậm chí là hóa giải kỷ nguyên lượng kiếp, công đức viên mãn, mới có cơ

hội đạt được Chứng Đạo Đạo Quả.”

Tề Minh từ lời nói của Khánh Phi Vân hiểu được về rất nhiều chuyện và chân

tướng của Chứng Đạo Đạo Quả, muốn đạt được Chứng Đạo Đạo Quả, không

chỉ cần thực lực mạnh mẽ, còn cần cơ duyên và công đức.

Bởi vì.

Không có thực lực mạnh mẽ, không coi giữ được Chứng Đạo Đạo Quả, sẽ bị kẻ

địch càng mạnh hơn cướp đi, hoặc là chết trong quá trình tranh đoạt Chứng Đạo

Đạo Quả.

Mà không có đủ cơ duyên và công đức, thì không thể đạt được Chứng Đạo Đạo

Quả, thậm chí không đụng được đến Chứng Đạo Đạo Quả, bởi vì Chứng Đạo

Đạo Quả có linh, không đủ cơ duyên và công đức, cho dù có đạt được Chứng

Đạo Đạo Quả cũng không có cách nào hấp thu được, thậm chí Chứng Đạo Đạo

Quả sẽ trực tiếp tán loạn vào trong thiên địa.

Ở trong kỷ nguyên trước.

Lục Đạo Thiên Tôn thành lập Cửu Châu tiên triều, dẹp yên được lượng kiếp,

xây dựng lại trật tự, công đức vô lượng, hơn nữa thực lực của Lục Đạo Thiên

Tôn mạnh mẽ, lúc này mới đoạt được Chứng Đạo Đạo Quả, bước vào cấp độ

Tôn cảnh, ngộ ra Lục Đạo Đạo Quả, được xưng là Lục Đạo Thiên Tôn.

“Sư huynh.”

Tề Minh suy nghĩ trong chốc lát: “Cho nên lần này ngươi trở về, chính là vì

tranh đoạt Chứng Đạo Đạo Quả sao?”

“Đương nhiên.”