Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 116: Côn lôn phục thù (3)





Tượng phật 6 tay tuy được ngưng tụ từ đám mây nhưng vô cùng chắc chắn, ngay cả Cửu Thiên La Phong thổi nát cả gang thép cũng không làm nó lay động. Kim phật xuất hiện, Cửu Thiên La Phong trong vòng mấy dặm đều có dấu hiệu suy yếu đi rõ rệt.



“Vị mật tông pháp vương nào vừa đùa với chúng tôi vậy?” Vân Hà tiên tử bước lên một bước, đối mặt với tượng phật 6 tay khổng lồ tạo thành từ đám mây màu vàng, gằn giọng hỏi.



Trên không trung cao vạn trượng, Cửu Thiên La Phong gào thét dữ dội, vạn vật đều bị tiêu diệt, cho dù là người tu đạo có công lực thâm hậu cũng không chọn lựa xuất hiện ở đây, dù muốn đi đâu đó nhanh chóng, vậy chỉ cần bay dưới đám mây là được, ai mà chấp nhận tiêu hao chân nguyên để chống chọi với Cửu Thiên La Phong chứ?




Chu Thanh và Vân Hà tiên tử vì muốn tránh bị tai mắt Côn Lôn phát hiện nên mới làm vậy, Tây Vực là phạm vi thế lực của Côn Lôn và Phật giáo mật tông Tây Tạng, dù để bên nào chú ý đều sẽ gây ra rắc rối, hai người suốt đường đi vẫn chưa gặp được tu sĩ nào chặn đường, nay đột nhiên chui ra một tượng phật khổng lồ cản lối, nếu không phải đến gây hấn, có đánh chết Chu Thanh cũng không tin, chỉ có điều hắn không mấy quen thuộc với tình hình của Phật giáo mật tông Tây Tạng, cứ để Vân Hà tiên tử thám thính tình hình trước đã.



Người của Phật giáo mật tông có thể tránh được không bị thần thức của Chu Thanh phát hiện, tin chắc cũng là cao thủ, ít ra cũng là nhân vật đạt cảnh giới Phản Hư, nhưng Chu Thanh không biết liệu người trong Phật giáo phân cấp thực lực có giống như Đạo gia không?



“Chẳng lẽ chúng ta đi ngang địa bàn của họ không nộp tiền mãi lộ nên họ đến chặn đường đòi tiền?” Chu Thanh suy nghĩ lung tung, ngấm ngầm phòng bị, thiên nhãn thần thông mở to quét về tứ phía, mơ hồ phát hiện phía trước không xa có 5 nguồn sóng pháp lực mạnh mẽ đang lay động, khí tức phát ra rất giống Kim thân pháp tướng của mình.



“Bát Cửu Huyền Công vốn học được từ chiếc pháp luân cổ quái đó, tin chắc là bí truyền của Phật giáo, khí tức giống nhau cũng không có gì lạ!” Chu Thanh xua đi suy nghĩ lung tung trong đầu, nâng cao thần thức niệm lực đến đỉnh điểm, Ni Cung huyệt giữa trán chớp tắt ánh sáng, chính là dấu hiệu toàn lực thi triển Thiên nhãn, nhiều cao thủ mật tông như thế bất chấp Cửu Thiên La Phong mai phục ở đây, Chu Thanh nghĩ hoài không ra mình đã đắc tội với người trong Phật giáo từ khi nào?



Vân Hà tiên tử vừa mới nói dứt câu, bức tượng phật 6 tay khổng lồ tỏa sáng vàng chói mắt, Cửu Thiên La Phong xung quanh tan biến hết, vầng sáng lóe lên vụt tắt chỉ trong tích tắc, bên cạnh tượng phật 6 tay lúc này xuất hiện 4 tên lạt ma mặc áo bào đỏ, 4 tên lạt ma đều có lông mày dài thoàng trắng như tuyết, ai nấy đều già khú đế như sắp xuống lỗ tới nơi, nhưng Chu Thanh đã mở thiên nhãn, tất nhiên không bị vẻ bề ngoài của họ lừa gạt, làn da của 4 tên lạt ma già khọm đều lấp lánh ánh vàng, đổi lại một tu sĩ khác chắc chắn sẽ nghĩ do ánh nắng mặt trời phản chiếu, chỉ có Chu Thanh biết rõ vầng sáng đó từ trong cơ thể mấy tên lạt ma này phát ra, rõ ràng họ đã sắp tu luyện thành La hán có kim thân bất tử.



“Đại Bi pháp vương!”




“Đại Nhật pháp vương!”



“Đại Từ pháp vương!”



“Đại Di pháp vương!”



4 tên lạt ma đồng thanh cất tiếng, sóng âm cuồn cuộn vang vọng trong bầu không gian rộng lớn, không có Cửu Thiên La Phong, Chu Thanh cũng thu lại Lưỡng Nghi Vi Trần đại trận thủ hộ cơ thể, tránh để lãng phí chân nguyên, bức tượng phật vàng 6 tay được tạo ra từ đám mây hình như có tác dụng chống gió, tứ đại pháp vương mượn sức mạnh của tượng phật mai phục trong Cửu Thiên La Phong, rõ ràng đã chiếm trọn ưu thế, Chu Thanh không tin đối phương chặn đường có ý tốt gì, giờ đang toàn lực hồi phục chân nguyên đã tiêu hao trong cơ thể, tuy Chu Thanh chả tiêu hao mất bao nhiêu chân nguyên, nhưng đối mặt với tứ đại pháp vương, phải tập trung công lực đến mức cao nhất mới có thể an tâm.



“Thì ra là Tứ đại hộ giáo pháp vương của Mật tông Hoàng giáo, tại sao lại chặn đường chúng tôi? Chẳng lẽ ngay cả cao tăng đắc đạo như tứ đại pháp vương đây cũng nảy ý định chặn đường đánh cướp ư?” Vân Hà tiên tử tất nhiên biết danh tiếng của 4 tên lạt ma già khọm này, vừa nghe đối phương thông báo pháp danh đã nói ngay ra lai lịch của họ. Đối với việc đối phương vô duyên vô cớ chặn đường, Vân Hà tiên tử cố tình lựa lời chế giễu, dù sao thì mấy tên lạt ma này là kẻ địch, có dùng lời ngon tiếng ngọt cũng chưa chắc êm chuyện, hơn nữa Đạo và Phật từ xưa đến nay đều tự nhận mình là chánh đạo, nhưng lại không ai chấp nhận đối phương, luôn xem thường lẫn nhau suốt ngàn năm qua. Truyện "Phật Đạo "



Trong Phật giáo có thể chia tạm làm Thiền tông, Mật tông, Hiển tông tam đại giáo phái, từ xưa đến nay 3 tông phái đều có phân tranh lẫn nhau, Thiền tông từ thời Lương Vũ Đế theo Đạt Ma tổ sư đi vào đất trung nguyên, rời xa miền đất phân tranh ở Tây Tạng, khai chi tán diệp ở trung thổ, tạo dựng nền tảng vững chắc. Hiển tông Mật tông vẫn lưu lại ở đất Tây Vực, sau này trải qua mấy cuộc phân tranh, Hiển tông suy tàn, khu vực Tây Vực chỉ còn Mật tông hùng cứ một cõi, nội bộ Mật tông lại phân hóa, tự lập giáo phái, thế lực mạnh nhất chính là Mật tông Hoàng giáo của Bố Đạt La cung, do Ban Thiền Hoạt Phật thống lĩnh, ở Tây Vực có thể nói là làm vua một cõi, thế lực lớn mạnh đến nỗi đệ nhất môn phái Đạo gia Côn Lôn cũng phải e dè, 4 tên lạt ma già khọm này chính là tứ đại hộ giáo pháp vương của Bố Đạt La cung, được truyền tụng ai nấy đều là la hán bồ tát chuyển thế, công lực cao thâm khó dò, địa vị của họ trong Mật tông cũng cao chót vót, có lẽ còn trên cả Ban Thiền Hoạt Phật.




“A di đà phật!” Tên lạt ma tự xưng Đại Bi pháp vương bước lên một bước, không hề để tâm tới câu châm biếm của Vân Hà tiên tử, “Nữ thí chủ đây chắc là môn nhân của Đại Tử Tại cung, lão tăng hôm nay vì một việc quan trọng của Mật tông nên mới đến đây, không liên quan đến Đại Tự Tại cung, Mật tông Hoàng giáo chúng ta và Đại Tự Tại cung cũng xem như có chút qua lại, mong nữ thí chủ đừng nên xen vào!” Đại Bi pháp vương cũng biết rõ lai lịch của Vân Hà tiên tử, trong lời nói hình như có mấy phần kiêng nể thân phận xuất thân từ Đại Tự Tại cung của Vân Hà tiên tử.



“Ồ! Nếu lão lạt ma không vì chuyện liên quan đến Đại Tự Tại cung, tại sao lại chặn đường chúng tôi, xem ra là muốn nhằm vào ta rồi!” Chu Thanh bước lên trước che chắn cho Vân Hà tiên tử, công lực của Vân Hà tiên tử còn yếu, tuyệt đối không phải là đối thủ của một trong 4 tên lạt ma này, tứ đại pháp vương nếu xét theo cách phân cấp thực lực của Đạo gia, tên nào tên nấy đều là cao thủ Phản Hư rồi, tuy chưa tu luyện thành công La hán kim thân, nhưng cũng coi như có cơ thể bất tử. Chu Thanh nghe rõ cuộc đối thoại giữa Đại Bi pháp vương và Vân Hà tiên tử, biết ngay đối phương nhắm vào mình, đương nhiên không thể để Vân Hà ra mặt. Truyện "Phật Đạo "



Đại Bi pháp vương thấy Chu Thanh bước lên đối đáp, từng câu từng chữ phát ra đều có một luồng áp lực vô hình nặng như ngọn núi Thái Sơn đè xuống, đấy chỉ là sức ép về mặt tinh thần tâm linh, bề ngoài vẫn không có gì bất thường xảy ra, chỉ có người trong cuộc mới cảm nhận được. Chu Thanh lúc mở ra thiên nhãn quan sát đã phát hiện ra có 5 nguồn khí tức mạnh mẽ, bây giờ chỉ có tứ đại pháp vương hiện thân, còn một kẻ đang giấu mặt đâu đây, Chu Thanh đã mơ hồ đoán ra lí do vụ việc. Truyện "Phật Đạo "



“Úm, Ma, Ni, Bát, Mễ, Hồng!” Đôi bàn tay Đại Bi pháp vương kết Nhật Luân thủ ấn, hô to sáu chữ chân ngôn, hóa giải luồng áp lực tác động lên tâm linh nguyên thần do Chu Thanh ngầm tạo ra.



Úm, Ma, Ni, Bát, Mễ, Hồng là vô thượng hàng ma chân ngôn của Mật tông, công hiệu vô cùng kỳ diệu, 6 chữ chân ngôn này phát âm theo tiếng Phạn, nếu dịch ra thì có ý nghĩa là: “Thần thánh ơi! Hạt bảo châu trên đóa sen đỏ, cát tường!