Phật Đạo (Phật Bản Thị Đạo)

Chương 131: Hóa thù thành bạn (1)





"A!" Vân Hà tiên tử kêu lên một tiếng, kề sát Chu Thanh, bàn tay bám chặt vào chiếc áo cà sa Cửu Nhật Kim Ô của Chu Thanh. Cảnh tượng thật khiến cho người ta phải sợ hãi, ở trong phạm vi 10 dặm quanh hải vực màu đỏ, ngay cả quang cảnh địa ngục cũng không đủ để có thể hình dung ra biến cố khó lường, âm phong thảm đạm, quỷ khí sâu lắng, nhất là mười hai đầu thú ma thần khổng lồ trên không trung dường như đang lăm le nhìn về phía mình, tất cả chúng đều nhe nanh gầm gừ, vô cùng dữ tợn, trông chẳng khác nào tử thần rình rập. Dù cho Vân Hà tiên tử tu vi tăng mạnh, nhưng tâm tính lại theo không kịp, cộng thêm việc hồi nạp lại ký ức tiền kiếp, nàng coi Chu Thanh là chồng của mình, khi gặp bất cứ chuyện gì khủng khiếp tồi tệ, thì nàng đều vô thức mong cầu dựa dẫm vào sự che chở của người chồng, đây là đạo lý bình thường trong tình cảm và tâm lý của người phàm tục. Truyện "Phật Đạo "



Chu Thanh đương nhiên hiểu rõ đạo lý đó, khẽ chuyển động, kim quang ở chín con Kim Ô ba móng trên áo cà sa sáng lòa, một dòng nước thuần dương trong nháy mắt theo bàn tay của Vân Hà tiên tử truyền khắp ra toàn thân, những luồng khí thuần dương nồng đậm rân rân trong cơ thể, cảm xúc phiến diện được xóa sạch.



"Thanh thế lớn như vậy, chỉ e là “Đại Tu Di Chính Phản Cửu Cung tiên trận” của sư phụ cũng không lợi hại được bằng như thế, phu quân của ta quả nhiên thật siêu phàm."



Vân Hà tiên tử được sự trợ giúp của Chu Thanh, lại thêm thực lực hiện tại của nàng cũng không hề thấp, lập tức đã trấn tĩnh lại được, không ngớt thán phục và bày tỏ sự kinh ngạc về uy lực của Đô Thiên Thần Sát đại trận.



"Đại Tu Di Chính Phản Cửu Cung tiên trận nghe nói cũng là một tiên trận vô cùng lợi hại, thất truyền đã lâu, thậm chí còn lợi hại hơn rất nhiều so với Lưỡng Nghi Vi Trần trận, đúng là ta đã được mở rộng tầm mắt ra nhiều." Chu Thanh nghĩ tới đại trận, liền nảy sinh hứng thú, đạo bố trận có một vài điểm tương đồng, Chu Thanh lĩnh hội được một số điểm thần diệu trong Lưỡng Nghi Vi Trần trận, nắm bắt được những điểm tuyệt hảo trong trận pháp, ngay cả Đô Thiên đại trận cũng lĩnh ngộ được không ít.



"Nếu nói về phương pháp bố trận, cần phải dùng pháp bảo cường đại ngăn cản trận nhãn, Lưỡng Nghi đại trận của Thục Sơn lại là một cái không xác (vỏ rỗng), gặp phải một nhân vật cực kỳ lợi hại cũng khó lòng mà phá được. Ngẫm lại cũng thấy đúng, nếu không phải là có được Địa Ngục Minh Thiết của Ngưu Đầu Âm Thần và mười mấy vạn âm hồn thì ta cũng không thể nào chế luyện ra được Đô Thiên Minh Vương kỳ, lệnh kỳ được chế tạo từ những nguyên liệu phổ thông, có thể phát huy ra được một phần nghìn tỷ uy lực của Đô Thiên đại trận cũng là một điều không tồi rồi."



Chu Thanh giảng giải chậm rãi, đồng thời cũng không rời mắt chăm chú theo dõi động tĩnh dưới đáy biển, tách phân thần niệm truy tìm dưới đáy biển ba trăm trượng sâu, nhưng vẫn chưa phát hiện ra dấu tích của một hòn đảo nào cả, đến cả xoáy nước khổng lồ cũng không còn dấu vết, những đàn hải ngư vờn lượn xung quanh đầy màu sắc, đúng là một cảnh tượng hết sức rực rỡ.



Chu Thanh biết rằng đối phương đã dùng trận pháp Cấm Chế để ẩn dấu vết của những động đảo dưới biển kia, người khác sẽ không nhìn thấy được. Nguyên thần Chu Thanh vô cùng mạnh mẽ, nên đã khẽ cảm nhận được một nguồn pháp lực ba động vô cùng nhỏ bé ẩn khuất giữa đám hải ngư đầy màu sắc đang bơi qua bơi lại kia.



"Kẻ này hóa ra lại là ngữ gan thỏ đế sợ phiền phức, lại còn lẩn mình tránh né, phu quân phong toả hải vực như vậy, vậy mà cũng không thu được hiệu quả gì, chi bằng chúng ta xuống dưới đó truy tìm?" Vân Hà tiên tử cũng cảm thấy pháp lực ba động, nguyên thần của nàng dung hợp hai viên Xá Lợi, tinh thần niệm lực bây giờ rất cường đại, không dễ dàng coi thường. Truyện "Phật Đạo "



"Rồng mạnh chưa chắc đã đập đầu được rắn dưới mặt đất, kẻ này ở dưới đáy biển kiến tạo nên một tòa cung điện to lớn trù phú, chắc hẳn là đã trú ngụ tại đây nhiều năm, bên dưới Cấm Chế trùng trùng, nếu tùy ý đi xuống dưới, địch trong tối ta ngoài sáng, ắt gặp nhiều điều bất lợi. Chúng ta chi bằng lập mưu dụ hắn lên đây, mấy chục dặm xung quanh đây đều được ta dùng trận pháp bao phủ, hắn đừng mong mà thoát ra ngoài được. Nếu như ta có thể phát huy được toàn bộ công lực của Đô Thiên đại trận, thì đừng nói là mười mấy dặm hải vực này, mà ngay cả Tam Thập Tam Thiên trên Thanh Minh, 18 tầng Cửu U dưới địa ngục cũng có thể nằm trong tầm kiểm soát, vận khởi Đô Thiên 12 thành công lực Thần Ma tạo ra lửa ma để Cấm Chế toàn bộ hòn động đảo này, luyện hóa dần dần, để xem hắn có chịu chui ra hay không."



Chu Thanh ngẫm nghĩ tìm biện pháp, đối phương chấp nhận làm rùa rúc đầu, trong chốc lát chưa nghĩ ra điều gì suy đoán được."Đáng tiếc, nếu cả 12 lệnh kỳ này đều là Đô Thiên Minh Vương kỳ, thì cho dù là lãnh hải xung quanh 10 dặm này cũng không che giấu nổi ta, dù là vậy, trận pháp nếu muốn xuống đáy biển thăm dò độ sâu, thì cũng có chút khó khăn."




"Điều này đúng là khó khăn, dùng pháp thuật cường đại để công phá động phủ, nếu như phải xuyên qua tận ba trăm trượng nước sâu thì e là công lực khi xuống đó cũng chẳng còn lại là bao, nhất là việc toàn bộ hải ngư ở khu vực đó sẽ phải gặp nạn, sát nghiệt không phải là ít, tới lúc đó, Thiên Kiếp của phu quân e là uy lực sẽ được tăng mạnh. điều đó không phải là một chuyện tốt lành gì cả." Vân Hà tiên tử nghĩ chuyện gì cũng đều nghĩ cho Chu Thanh, thật là một người thê tử đức hạnh.



"Có một người vợ như vậy thật là tốt biết mấy, không giống như những cô bạn gái ngang tàng bây giờ đang rất thịnh hành."



Chu Thanh đã hiểu lờ mờ được phần nào đó tính cách của Vân Hà tiên tử, trong lòng khẽ nhủ.



"Cũng còn phải quan sát thêm đã, kẻo người ta thay lòng đổi dạ. Nếu như quả đúng có tính cách như vậy, thì chấp nhận một người vợ như vậy cũng không có gì đáng ngại cả."



Chu Thanh và Vân Hà tiên tử lần đầu gặp nhau còn mang vẻ mặt lạnh lùng đối đãi với nhau, thậm chí còn có chút cao ngạo, Chu Thanh cứ nghĩ rằng sẽ lại có một Lăng Nhược Thủy nữa, nên cũng mặc xác cô ta không thèm để ý. Sau này do chuyện về việc an bài cho đồ đệ của hắn mà hai người mới đến được với nhau, Chu Thanh dần dà phát hiện ra rằng Vân Hà tiên tử này cũng không phải hạng người có tính cách giống như bọn man tộc, ngược lại luôn luôn lo nghĩ tới mình, trong lòng hắn nảy sinh vài phần thiện cảm, Chu Thanh không bao giờ do dự với những kẻ có khả năng gây nguy hiểm tới mình, đáng giết thì giết, nhưng đối với những người quan tâm tới hắn, thì hắn lại rất phóng khoáng, nếu không phải thế thì hắn đã chẳng hào phóng mà rút ra hai viên Xá Lợi để giúp Vân Hà tiên tử nâng cao công lực rồi, rồi còn tặng cực phẩm phi kiếm Thanh Nghê, Chu Thanh trước giờ hành sự luôn là "thích thì nhích, không phải nghĩ", thích cái gì thì sẽ làm cái đó luôn và ngay.



"Ta ngay cả Ngưu Đầu Âm Thần dưới địa phủ cũng đã đả sát được một con, còn phải sợ sát nghiệt nữa ư? Có những pháp bảo Đô Thiên Minh Vương Kỳ, Khổn Tiên Tác hộ thể, thì cho dù là 49 Thiên Kiếp cùng tới cũng chẳng làm quái gì được ta, ta việc gì phải sợ Thiên Kiếp nghiệt duyên gì đó nữa, có thực lực, thì ngay cả ông trời cũng không thể làm ta ra sao cả."



Chu Thanh kiêu căng nói, chiếc pháp bào đỏ khẽ tung bay, chín con Kim Ô vỗ cánh chực bay, cũng tự nhiên mang một khí khái coi trời bằng vung, "Vừa hay những pháp quyết kia có thuật Thái Ất Thủy Lôi, mượn nước sinh sấm, sẽ không chịu sự cản trở của lực nước biển nữa, chúng ta sẽ hiệp lực phá tan từng tầng Cấm Chế bao xung quanh hòn đảo đó dần dần, cứ làm vậy suốt mấy ngày mấy đêm, để xem hắn có chịu thò mặt ra hay không, hắn không thể cứ suốt đời làm rùa rúc đầu mãi được."



"Ừ, chỉ còn cách đó thôi, nhưng ngộ nhỡ người dưới đáy biển đó có bạn hữu nào đó, rồi kêu gọi một tu đạo nhân ở đâu tới cứu giúp thì sao đây, tu đạo nhân ai mà chẳng có một vài bạn hữu bên ngoài, thiếp và phu quân hiệp lực khai triển Thái Ất Thủy Lôi, pháp lực phải tiêu tổn cũng không ít, ngộ nhỡ có kẻ đánh lén thì biết làm sao?" Vân Hà tiên tử suy nghĩ cặn kẽ, nghĩ tới cả những vấn đề như vậy.



Chu Thanh bật cười ha hả, đã dựng thủ quyết lên, tu hành đạo pháp của hắn hiện tại đã quá cẩn thận, tuy rằng vận dụng điều khiển không được tinh diệu như những lão ngoan đồng mấy trăm năm, bằng vào chân nguyên niệm lực tung hoành ngang dọc của bản thân, rồi thêm uy lực của mấy pháp thuật Ngũ Hành nữa thì vẫn còn nhỉnh hơn đôi chút.



Thủ quyết vừa chỉ, mặt biển sóng võ ầm ầm, những làn nước biển óng ánh đỏ sẫm bỗng nhiên bắn lên muôn vàn những bọt nước tung trời, từng cột nước hình cầu dội lên không trung, hàng trăm quả cầu nước cực lớn xung quanh lẹt xẹt những ánh điện quang lưu chuyển không ngừng, phát ra những âm thanh ầm ầm đinh tai nhức óc. Nhìn uy thế này, thì ngay cả một ngọn núi to đùng đại tướng cũng có thể bị san phẳng thành bình địa được, thuật mượn nước sinh sét quả nhiên uy lực bất phàm. Thái Ất Thủy Lôi vốn là trung thượng đẳng pháp thuật trong Thủy Hệ pháp thuật. Nhưng hiện tại khi nó được áp dụng trong tay Chu Thanh, chỉ xét riêng về uy lực thôi, thì e là một vài đỉnh cấp pháp thuật cũng phải chào thua. Đây là kết quả của việc Chu Thanh chưa dùng đến pháp tướng kim thân.



"Chu vi mười mấy dặm quanh đây đều bị Đô Thiên Minh Vương Kỳ của ta bao phủ, nếu ai dám xông vào, thì còn phải hỏi ý kiến của mười hai vị Thái Cổ Đô Thiên ma thần ở trên đầu chúng ta đã, tuy là âm hồn triệu hoán phân thân ngưng tụ, nhưng trừ phi là công lực cao hơn ta gấp cả trăm lần, nếu không thì đừng bao giờ mơ tưởng tới việc có thể đánh tan mười hai Đô Thiên thần ma phân thân kia, muốn vào trong, chỉ còn cách đâm xuyên lên từ dưới đáy biển mấy trăm trượng, như vậy thì vừa hay đụng độ phải Thái Ất Thủy Lôi của ta, nàng không cần phải lo lắng làm gì nữa, trừ khi là thiên tiên hạ phàm, chứ trên đời này làm gì có kẻ nào công lực mạnh gấp trăm lần ta, cho dù là thiên tiên hạ phàm đi, ta cũng sẽ cho kẻ đó nếm mùi của Khổn Tiên Tác."



Chu Thanh mở lời giảng giải, tuy rằng thiên tiên thật sự hạ phàm, thì Chu Thanh vẫn là một đối thủ đáng gờm, và điều hắn nói cũng không phải là ba hoa chích chòe. Khả năng thiên tiên hạ phàm gần như là về không. Chu Thanh không tin rằng, Tu Đạo giới hiện tại có người có thể đả phá đại trận do Đô Thiên Minh Vương Kỳ hợp thành.



Không biết tại sao, bỗng nhiên Chu Thanh nhớ tới Bạch Khởi trong Thiên Hà Xã Tắc Đồ.



"Nếu như là cái tên biến thái Bạch Khởi, thì chắc hắn sẽ dễ dàng phá tan đại trận của mình!" Chu Thanh bất chợt nhớ tới chuyện mà Bạch Khởi phó thác cho mình, "Bỏ đi, cẩn thận một chút vẫn hơn, người có công lực cao thâm bên ngoài Tu Đạo giới thì ai cũng biết là có rất nhiều, có khi còn có cả những nhân vật độ qua Thiên Kiếp chuẩn bị phi thăng cũng không biết chừng."



Trong lúc vô thức, Chu Thanh giữ lại ba phần pháp lực để đối phó với những tình huống bất ngờ khó lường, Khổn Tiên Tác lặng lẽ bay ra khỏi thân thể, biến mất trong hư không, chỉ cần trong phạm vi mười mấy dặm quanh hải vực này có tình hình bất thường, thì Chu Thanh lập tức sẽ ra tay.



Vân Hà tiên tử trông thấy Chu Thanh vận dụng Thái Ất Thủy Lôi bỗng nhiên có một uy lực lớn đến như vậy, nàng có giúp hay không cũng không còn quan trọng nữa, cộng thêm lời nói của Chu Thanh nên cũng khiến cho nàng tăng cường cảnh giới, Tố Nghê kiếm bạo tán, mười mấy vạn Thái Hư Pháp châm phân tán ra, nhắm vào bốn phía trên mặt biển.



Tố Nghê kiếm này quả cũng rất thần diệu, có thể phân ra tụ lại, tụ hợp lại sẽ thành một tiên kiếm cực phẩm, khi phân tách sẽ thành mười chín vạn sáu ngàn bảy trăm bốn mươi hai chiếc Thái Hư Pháp châm, trên mỗi chiếc Thái Hư Pháp châm đều phong ấn 108 ấn phù cường đại, uy lực không hề nhỏ, có thể tổ hợp thành rất nhiều đại trận bao vây cô lập kẻ địch, vô cùng lợi hại.



Gào! Chu Thanh gầm lên một tiếng, giống như là gặp phải trở lực cực lớn, Canh Kim Quỳ Thủy Lôi Điện xao động, mấy trăm quả Thủy Lôi khổng lồ nhất tề lao xuống mặt biển, với một tốc độ đáng kinh ngạc lao băng băng xuống đám hải ngư phía dưới cách ba trăm trượng.



Thủy Lôi lao xuống biển, đám điện quang bao quanh những quả cầu nước khổng lồ không những không giảm uy lực, ngược lại còn tăng thêm uy thế, phát ra những tia điện quang chói lòa, hàng hà sa số hải ngư lớn nhỏ bị luồng kích quang đó thu hút, đồng loạt bơi tới, nhưng chưa chạm được vào Thủy Lôi đó, đã bị lực chấn động vô hình đập vào, đến cả xương cốt cũng không còn lưu lại.



Uỳnh! Uỳnh!, những âm thanh đinh tai vang lên từ dưới đáy biển, trên bề mặt dội lên những cơn sóng dữ ào ạt, những cơn sóng có độ cao bằng một tòa nhà mười mấy tầng phủ đen trời đất đang ầm ầm lao về phía hai người, Chu Thanh lấy hai tay đưa mạnh xuống hư áp, mười hai Đô Thiên Thần Ma phát ra huyết quang đỏ sẫm trên bầu trời, trong nháy mắt đã hút hải vực vào, thủy vực vốn màu đỏ sẫm lúc này càng thêm u ám, không khí nặng nề khiến cho người ta phải thở đứt từng hơi.



Những cơn sóng to hung dữ giống như những cơn đại hồng thủy, khí thế đó tưởng chừng không gì có thể cản trở được, nhưng khi huyết quang đỏ sẫm phát ra, những con sóng nhấp nhô đen kịt bỗng nhiên đứng trơ giữa không trung như một kỳ tích, không dâng cao cũng không lắng xuống, giống như là bị đóng băng vậy, trông rất kỳ quái.



Chu Thanh lúc này mới nới lỏng hai tay, cơn sóng giống như một ngọn núi cực lớn rẽ lối xuống biển, nhưng không hề bắn lên lấy nửa giọt nước, cảnh quan kỳ vĩ này, đến cả Vân Hà tiên tử cũng phải há hốc miệng, nàng sống ở Tây Vực nhiều năm, tuy rằng cũng có lúc bước xuống biển, nhưng chưa bao giờ trông thấy cảnh tượng này, nếu không cũng không bị cái pháp thuật kia khiến cho tâm thần xao động.




Lại nói Chu Thanh, Thái Ất Thủy Lôi mà Chu Thanh phát ra lao xuống chỗ tụ tập hải ngư dưới đáy biển rồi nổ tung, một lực sát thương cực mạnh biến những sinh linh dưới đáy biển trở thành hư ảo. Giữa đáy biển bỗng nhiên hình thành một khu vực chân không cực rộng, điều này đã tạo ra cơn sóng khổng lồ khi nãy.



Cùng với việc tiếng nổ ngừng hẳn, mảnh đất chân không lập tức bị nước biển che lấp, đợi khi đã phẳng lặng, toàn bộ hải ngư tập trung xung quanh mười mấy dặm quanh hải vực đều biến mất, mọi thứ trống trải, không còn một chút sinh khí, đòn Thái Ất Thủy Lôi vừa rồi của Chu Thanh đã giết hại ít nhất là hàng triệu sinh vật dưới biển, nếu tính đó là sát nghiệp, thì tội lỗi không biết chất chồng tới đâu.



"Tên ma đầu ác độc" Một thanh âm già nua từ đáy biển truyền lên, những bầy hải ngư biến mất, Thần niệm của Chu Thanh tìm kiếm rất chính xác, pháp lực biên duyên của Thái Ất Thủy Lôi bạo phát khiến cho Cấm Chế che giấu hình dạng bị Chu Thanh dung uy lực phá vỡ, tòa đảo nhỏ lúc này đã xuất hiện trong tầm mắt.



"Chính chủ đã ra rồi." Chu Thanh thủ thỉ bên tai Vân Hà tiên tử, hai người sánh vai đứng bên nhau, một người mặc pháp bào màu đỏ, một người mặc váy dài trắng tinh khiết, quả thực là một đôi thần tiên hiệp lữ, chỉ là cảnh tượng xung quanh bị bao bọc bởi một không gian đen kịt u ám. Âm hồn gào thét trong im lặng, Đô Thiên Thần Ma đứng trên không theo dõi, cộng thêm thủ đoạn độc ác khi nãy của Chu Thanh, quả thực trông mà thấy không ăn khớp tí nào cả.



Chu Thanh thần niệm dò xét thấy ba thân hình đang vun vút lao từ dưới lên, được bao bọc trong một vòng thủy quang dày dặn, Chu Thanh không muốn đánh rắn động cỏ, cũng không có thăm dò quá nhiều, ba cỗ khí tức đều khá cường đại, đặc biệt là cỗ lâu đời nhất, giống như là không có vô cùng vô tận, khí tức có chút bình ổn, hiển nhiên là huyền công của đạo gia chính tông.



Hai cỗ kia tuy yếu kém hơn một chút, nhưng cũng là bất phàm, đạo hạnh công lực mà mỗi cỗ khí tức thể hiện ra đều mạnh hơn Vân Hà tiên tử, thậm chí lúc trước nếu Chu Thanh không hiện ra Pháp Tướng Kim Thân thì cũng có chỗ không bằng, Chu Thanh ước tính trình độ mà nhục thân của hắn có thể phát huy ra được yếu hơn rất nhiều so với hai cỗ đó.



"Chu choa, tu sĩ cường đại như vậy mà còn phải làm rùa rúc đầu, mỗi người đều là những nhân vật hùng bá một phương ở Trung Thổ Tu Đạo giới, vậy mà lại rúc ở một hải vực bé nhỏ như vậy, ngay cả động đảo cũng chỉ có mười dặm, lẽ nào trình độ tán tu hải ngoại lại cao đến mức này ư, ngay cả những tu sĩ cường đại như vậy cũng phải nép mình ở một ấp, xem ra ta đã xem nhẹ đám người điên thanh tu hải ngoại rồi."



Ba cỗ khí tức tuy rằng rất mạnh, nhưng Chu Thanh vẫn rất tự phụ cho rằng mình có thể đương đầu được, chỉ cần ba người lao ra khỏi mặt biển, lạc vào đại trận mà Chu Thanh đã đặt sẵn, với cả Chu Thanh còn có Khổn Tiên Tác trong tay, Tố Nghê kiếm của Vân Hà tiên tử cũng lập trận chờ đợi, việc đả thương địch thủ, bảo vệ bản thân chắc không thành vấn đề.



"Dường như không chỉ có một tên? Ài, yêu khí nặng nề quá, tại sao còn có cả yêu quái, quả thực lạ lùng." Vân Hà tiên tử cũng cảm thấy ba cỗ khí tức mạnh mẽ đó, có điều nàng cũng không nao núng, có Chu Thanh ở bên, nàng cảm thấy vô cùng an toàn, ở giữa ba cỗ khí tức có một cỗ không hề giống với tu đạo nhân, lạnh lẽo quỷ dị, có chứa hơi nước dày đặc, đặc biệt là ẩn náu bên trong một mùi vị rất hung hãn bá đạo.



"Quả nhiên là yêu quái, hơn nữa còn là yêu quái tu luyện trong nước!" Vân Hà tiên tử đã cảm nhận được, Chu Thanh cũng không có lý do gì không cảm nhận được, trong lòng thầm nghĩ: "Đám tán tu hải ngoại này quả nhiên kỳ dị, tu đạo nhân và yêu quái hóa ra lại lập hội với nhau, điều này là điều cấm kỵ trong Trung Thổ đạo môn, có điều mình hình như cũng chẳng khác là mấy, ba đồ đệ kia chẳng có đứa nào là thuộc loài người cả."



Gào! Gào gào!



Như cảm thấy được khí tức đáng sợ mà Đô Thiên đại trận của Chu Thanh đang bày bố trên mặt biển, ba tu sĩ cường đại kia lúc này tốc độ lao lên đã giảm xuống không ít, hình như đang thương thảo điều gì đó, cuối cùng tên yêu quái phát ra một tiếng gào chói tai, đáy biển bắt đầu sôi sục, một luồng ánh sáng trắng phát ra từ cơ thể, giống như bóng dáng một con viên hầu vun vút lao ra khỏi mặt biển hướng về phía Chu Thanh.



"Thì ra là Thái Cổ Thủy Viên, tu luyện dị chủng ở chốn hồng hoang mà thành yêu quái, khó trách lại có yêu khí nồng nặc đến vậy, có thể thao túng được dòng chảy ngưng tụ thành phân thân." Chu thanh nhìn một con viên hầu từ dưới mặt nước lao về phía mình, con viên hầu này cao hai trượng hơn, tay cầm một thanh xiên thép, không phải thực thể, chỉ là nước biển ngưng tụ mà thành, nhưng linh hoạt giống hệt đồ thật, phát ra cả âm thanh nữa, rít gào liên tục.



Thanh xiên thép lấp loáng ánh sáng, sắc nhọn vô cùng, phù chú phía trên chuyển động, con viên hầu thét gầm một tiếng, hiện ra bộ mặt hung ác, giơ tay vung một cái, chiếc xiên phóng ra khỏi tay, lao vút về phía Chu Thanh, không thua kém đòn oanh kích ám sát của cực phẩm Pháp Bảo phi kiếm.



"Đó chỉ là phân thân của Thái Cổ Thủy Viên đó thôi, không cần phu quân phải động thủ, thiếp cũng đang muốn thử uy lực của Tố Nghê tiên kiếm đây." Thấy Chu Thanh sắp sửa ra đòn đáp trả, Vân Hà tiên tử liền xung phong ra tay trước. Mười chín vạn sáu ngàn bảy trăm bốn mươi hai chiếc Thái Hư Pháp châm ẩn dật trong không trung hiện hình, phân thành hai phần, giống như một cơn mưa rào cực lớn, Thái Hư Pháp châm trong nháy mắt đã lao về phía cơ thể phân thân của con Thủy Viên(vượn nước) đó. Chiếc xiên nước khổng lồ cũng bị một nửa số pháp châm còn lại chặn đứng.



Phù chú tương bính, Vân Hà tiên tử vừa niệm kiếm quyết, cơ thể phân thân của Thủy Viên và chiếc xiên nước cùng lúc nứt toác ra, biến lại thành hình dáng giọt nước quen thuộc vốn có hòa vào dòng nước biển.



Đòn phân thân này chính là đòn thăm dò của con Thủy Viên đó, căn bản không mang theo quá nhiều pháp lực, làm sao có thể chống lại được uy lực của Tố Nghê tiên kiếm, Vân Hà tiên tử rất dè dặt, đoán biết đây chỉ là đòn phủ đầu thăm dò của đối phương, một mặt sợ đối phương biết được thực lực của Chu Thanh mà không dám chui ra, hai là Vân Hà tiên tử dựa vào khí tức đã nhận ra chính con yêu quái Thủy Viên này hôm đó đã dùng mê thần thuật, bây giờ vừa hay là dịp báo thù.



Cùng lúc với phân thân của Thủy Viên bị phá vỡ, ba nhân ảnh đồng thời lao ra khỏi mặt biển.



Còn chưa xem rõ đối phương có thực lực lai lịch như thế nào, hàng loạt Lôi Hỏa Yêu Quang, cùng vô vàn cát sỏi đất đá đen kịt, và hàng tỉ băng trụ kết tụ từ nước biển mang theo khí thế ầm trời băng băng lao về phía Chu Thanh.



"Không tốt!" Chu Thanh thoáng có chút bất ngờ, đối phương bỗng nhiên lại động thủ nhanh như vậy. Có điều Chu Thanh cũng không bị cóng, trong Đô Thiên đại trận, Chu Thanh có thể tùy ý thao túng tất cả, ý niệm vừa động, không gian mười dặm đỏ sẫm xung quanh bỗng nhiên ngưng tụ thành một khối sắt thép cứng rắn, cùng lúc này, Chu Thanh cầm chặt lấy cánh tay của Vân Hà tiên tử rồi kéo nàng dựa vào ngực mình, đây là sát chiêu của Đô Thiên đại trận, mượn lực Thái Cổ Đô Thiên thần ma cô đọng không gian, trong nháy mắt có thể khiến vùng không gian nằm trong phạm vi đại trận biến thành tro tàn.



Lôi Hỏa Yêu Quang trước mặt quả là hung mãnh, Chu Thanh không dám chậm trễ.



Quả nhiên, toàn bộ không gian bị nén lại, Lôi Hỏa Yêu Quang cách Chu Thanh chỉ có ba thước bỗng nhiên bị khựng lại, "Đạo hạnh của ba tên đó cao thâm, ắt hẳn sẽ không khoanh tay ngồi nhìn như vậy." Chu Thanh ôm ấp thân thể mỹ miều trong lồng ngực, nhưng không hề có cảm giác gì cả.



"Phu quân cẩn thận, đó là Thiên Trạch Lôi Sa." Vân Hà tiên tử bỗng nhiên nhìn thấy xen lẫn giữa những Lôi Hỏa Yêu Quang là hàng tỷ băng trụ cùng sỏi cát đất đá đen kịt sắc lẹm, không ngớt miệng kêu kinh hãi.




Chu Thanh đưa tay kéo nàng vào trong ngực, Vân Hà tiên tử cũng chẳng ngượng ngùng, coi là điều tự nhiên, dù sao thì tiền kiếp cũng là chồng của mình, còn có gì mà phải ngượng nữa chứ, Vân Hà tiên tử cho rằng đây là điều hết sức tự nhiên.



Thiên Trạch Lôi Sa ở trong Lôi Hỏa Yêu Quang bị đè nén bỗng nhiên nổ tung, năng lượng hủy diệt bên trong đem không gian kết tụ tạo thành một lỗ hổng vô hình, rồi từng đợt Lôi Hỏa Yêu Quang đâm xuyên qua lỗ thủng đó, lực còn lại tiếp tục oanh kích về phía Chu Thanh.



"Biết rồi!" Chu Thanh đã dự tính được trước, pháp bào rung lên, chín con Kim Ô ba móng sống động thoát khỏi cơ thể lao ra, xung quanh cơ thể Chu Thanh hình thành một vòng hộ vệ, lưu kim sắc của Thái Dương Chân Hỏa viễn cổ phát ra từ chín con Kim Ô ba móng, Lôi Hỏa Yêu Quang hung hãn, cùng hàng tỷ băng trụ trước mặt bị luyện hóa, biến thành hư vô.



Bên ngoài nhiệt độ tăng cao, bên trong vòng bảo vệ nhiệt độ được giữ ổn định, Cửu Nhật Kim Ô pháp y quả nhiên là tiên bào thượng cổ, không phải loại thường.



"Đây là Thái Dương chân hỏa đến từ viễn cổ, Kim Ô mọc lên ở phương Đông, thỏ ngọc rớt xuống ở phía Tây, chính là hình dung cảnh tượng nhật nguyệt luân chuyển, tuy nhiên đó chỉ là từ ngữ khoa trương, nhưng dù gì cũng hình dung rất chính xác." Chu Thanh trông thấy Lôi Hỏa Yêu Quang từ từ bị luyện hóa, không nhúc nhích được mảy may, lại nảy sinh vài phần đắc ý, nghiền ngẫm từng chữ một.



Chu Thanh sớm đã biết được công kích của đối phương chỉ đơn giản thế thôi, không gian đông kết thuật của Đô Thiên đại trận này Chu Thanh đã phát huy được ba tầng uy lực, có chút cạm bẫy, chỉ là tác dụng chướng ngại lúc khởi điểm.



Cơ thể khẽ rung, chín con Kim Ô ba móng lại trở về pháp bào, Chu Thanh buông Vân Hà tiên tử ra, trên mặt loáng thoáng xuất hiện chút thần sắc xấu hổ, lập tức hỏi thăm dò: "Xuất thủ tập kích nhanh như vậy, quả nhiên có phong phạm của ta, đạo pháp của hai người một yêu này tuy cao thâm, nhưng hành sự cũng thật bẩn thỉu đê hèn, thuộc vào loại khó nhằn đây, đã lọt vào đại trận của ta thì sẽ chẳng thể nào vận khởi được con sóng nào nữa đâu. Chúng ta hãy xem rốt cuộc chúng là thần quái phương nào nhé."



"Ba vị đạo hữu, tại sao vừa gặp mặt đã tung đòn sát thủ!" Chu Thanh và Vân Hà tiên tử nhìn rất rõ ba đạo sĩ kia chính là một con Thái Cổ Thủy Viên và hai tu sĩ.



"Đạo hữu ma môn thật lợi hại, tại hạ được gọi là Hùng Phát lão tổ, hai vị này một là nhị đệ của ta Thanh Thần Tử, một là Thủy Viên chân nhân! Đạo hữu cứ gọi bọn ta là Thiên Thủy Tam Quái là được." Hùng Phát lão tổ khí tức thâm trầm, giọng nói sang sảng, ba tên được bọc trong một Thủy Tráo(cái lồng nước) rộng khoảng hơn một mẫu, không gian ngưng tụ của Chu Thanh không thể nào tác động nổi tới Thủy Tráo kia.



Chu Thanh không nói không rằng, pháp quyết chỉ lên, trên mặt biển cũng nhanh chóng tràn ngập huyết quang, phong tỏa lại, hải vực xung quanh mười dặm rốt cuộc bị che phủ bởi mười hai Đô Thiên Minh Vương Kỳ, không có một chút khe hở nào.



Không gian đỏ sậm, mấy cây cột chống trời đứng sừng sững những âm hồn gào thét, Hùng Phát lão tổ nhìn mười hai Đô Thiên thần ma cự thú hung dữ đang gằm ghè trên bầu trời, lập tức biến sắc mặt nói: "Đạo hữu thì ra sớm có chuẩn bị, đây chính là Thái Cổ ma trận Đô Thiên Thần Sát trong truyền thuyết?"



Thanh Thần Tử giọng nói oang oang: "Đạo hữu tuy rằng là người của ma đạo, nhưng lại thu liễm tụ tập nhiều âm hồn như vậy, mười hai con đó chí ít không kém mười vạn âm hồn, đạo hữu hành sự như vậy, chỉ e là tội nghiệt ngập trời, đến lúc đó thiên kiếp giáng lâm, hối hận cũng muộn."



Thanh Thần Tử và Hùng Phát lão tổ đều nhận ra đây là Thái Cổ ma trận, rõ ràng là những kẻ có kiến thức uyên thâm.



"Không phải nhiều lời, bần đạo có dị bảo hộ thân, dù cho 49 trùng kiếp cùng đến cũng chẳng làm gì nổi bần đạo, ngược lại bây giờ Thiên Thủy Tam Quái các người mới phải chịu thiên kiếp đấy!" Chu Thanh phong tỏa Thiên Thủy Tam Quái trong đại trận, lòng chắc định rằng Thủy Tráo kia tuy thần khí nhưng Chu Thanh luyện hóa được nó cũng không phải chuyện khó.



"Chuyện này đạo lý thuộc về phía bần đạo, Thiên Thủy Tam Quái các người vô cớ cướp đoạt pháp bảo của bần đạo, nếu như truyền tới tai đạo hữu khác, e là họ cũng sẽ trách mắng các người đó." Mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay, Chu Thanh không sợ có bất cứ biến cố nào, trước tiên thăm dò hàm ý trước, để xem Thiên Thủy Tam Quái kia còn có bạn hữu nào không, tránh phải việc giết ba tên này xong lại có tên khác đến báo thù.



"Hừ, nếu dò ra được các ngươi có những bạn hữu chí giao nào, thì ta sẽ tìm đến tận cửa khử sạch sẽ, diệt cỏ phải diệt tận gốc, nhất là bởi những tên tu sĩ này khá mạnh, nếu báo thù thì sẽ rất nan giải cho ta." Chu Thanh thầm xuất hiện ý nghĩ âm hiểm này trong đầu.



"Khặc khặc, quả nhiên nằm trong dự tính của ta, có điều các ngươi sử dụng pháp lực trong địa bàn của ta, ta còn tưởng các ngươi cố ý khiêu khích, cho nên mới ra chiêu thăm dò, ngươi dùng ma trận này vây khốn lão Viên đây thì có gì là ghê gớm, có giỏi thì bỏ trận pháp này đi, rồi đánh nhau một trận sòng phẳng với lão Viên, chỉ cần ngươi đánh thắng được lão Viên, ta lập tức sẽ cho ngươi tùy ý quyết định!" Xiên thép Thủy Viên vung lên, nó cũng là loại có chỉ số thông minh cực cao, biết không ổn thì không dám hung tợn, bằng không theo lẽ thường nó đã sớm xông lên quyết liều một phen rồi.



Nhìn vẻ mặt của Chu Thanh Thủy Viên rất tự tin vào chiến thắng, người của ma đạo cực kỳ cao ngạo, Thủy Viên phải dùng cách khiêu khích để cho đối phương khinh địch