Phi Thăng Chi Hậu

Chương 29: Tự sang đao pháp, tả đạo!



Sức mạnh. Phong Vân Vô Kị phát hiện, hình như tất cả võ giả trên Thái cổ đều si mê điên cuồng sức mạnh, đối với võ học có tính kĩ xảo, bọn họ như không muốn mất quá nhiều tinh lực, cũng chưa có ai coi trọng nó. Yêu cầu duy nhất, chỉ là võ học mạnh. Có thể mang đến các loại võ học bí kíp càng mạnh hơn nữa.

Thuật dịch dung, đó là võ học có tính kĩ xảo. Sớm từ trước khi phi thăng, không biết bao nhiêu võ giả mang võ học đắc ý nhất của bản thân, tìm đến kiếm thần Phong Vân Vô Kị , mong y có thể trên võ học chỉ điểm cho bọn họ. Thuật dịch dung chính từ trên thân một võ giả lấy được.

Thuật dịch dung, trước khi phi thăng thì về mặt nào đó, đối với người học yêu cầu rất cao. Trước tiên cần đạt đến thuật súc cốt dịch cân đại thành, yêu cầu người sử dụng bằng vào ý nghĩ, mượn công lực thay đổi cơ nhục tại bộ phận tuỳ ý trên cơ thể.Trước khi phi thăng, chưa dùng được thuật dịch dung, nhưng sau khi phi thăng, trong sát na nhận được trăm vạn năm công lực của uvt, điều này đã không còn là vấn đề.

Đạo của võ học không có giới hạn, võ học Liễu Nhứ Tuỳ Phong thân pháp do tự sáng tạo thành công ở Thái cổ, do Phong Vân Vô Kị mở ra một cánh của khác.Tức là, làm sao trước tình huống sức mạnh có hạn,có thể cố gắng hết mức đánh bại kẻ mạnh hơn mình, ít nhất cũng có thể chạy giữ được mạng.

Thiên Ma kiếm vừa xuất ra, Phong Vân Vô Kị không dám dừng lại, sau lưng các luồng khí tức mạnh mẽ không ngừng kéo lại gần, trong lòng Phong Vân Vô Kị đã rõ, bản thân đã thành vật săn của nhiều người. Phi thường xảo diệu lợi dụng một đám mây, khi thân người Phong Vân Vô Kị bên trong, dùng dịch dung, tức khắc thân cao đến khoảng hai trượng, khuôn mặt cũng hoàn toàn thay đổi.

"Sao rồi, có nhìn thấy Phong Vân Vô Kị đâu không?" Phong Vân Vô Kị lướt qua một vũ giả thuộc tự do phái hệ, tuỳ miệng hỏi thăm.

Gã này ngạc nhiên nhìn Phong Vân Vô Kị , vội lắc đầu.Trong lòng nhủ thầm: "Tên này là thằng ngu sao?Đồ như Huyền Minh Quyển, một khi có tin tức, đương nhiên không thể nói cho người khác, tốt nhất là một mình độc hưởng." Sau đó nhanh chóng bay đi, trên không trung dò xét.

Phong Vân Vô Kị mỉm cười, sau đó cũng ở bên dưới giả giống như đang tìm kiếm một lượt. Nam Thăng Bắc Đẩu kiếm phái cùng những người khác thuộc tự do phái hệ, sau khi tìm kiếm hồi lâu không thu được gì lần lượt giải tán, từng người quay lại chỗ cũ. Phong Vân Vô Kị cũng không muốn ở lại đây, chỉ sợ khi bỏ đi, dẫn tới sự chú ý của người khác. Nhưng tại sát na trước khi bỏ đi, Phong Vân Vô Kị đột nhiên dừng chân, quay người lại.

Nhìn bốn phía một hồi, không thấy ai chú ý y, vội vàng chạy lại, trên chỗ phồng ở ngực áo của một người mặc y phục Đao vực, cho tay vào lục lọi, từ hình dáng vật phồng lên, Phong Vân Vô Kị đoán rất có khả năng là một quyển sách, chính xác ra mà nói thì có thể là một quyển bí kíp.

Sự thật đã chứng minh phỏng đoán của Phong Vân Vô Kị , quyển sách màu xanh trên bìa có vài chữ cổ nhìn rõ dị thường "Đao đạo chú giải".

Quyển sách này đã có một nửa bị dính máu, Phong Vân Vô Kị xem qua một lượt, trong lòng vui sướng, vội cúi đầu cho quyển 'Đao Đạo Chú Giải' này vào trong ngực áo.

Người không thể quá tham lam! Phong Vân Vô Kị lấy được quyển 'Đao Đạo Chú Giải' , sau đó tìm lại một lượt , rồi bỏ đi ngay, đúng như y suy đoán, những kẻ cùng suy nghĩ với y không chỉ một hai người, đúng sau khi y bỏ đi, đã có vài người tự do phái hệ không khác khí bắt đầu từ trên các tử thi ở bốn phía nhặt nhạnh, nhưng ở không xa, một đám người trên ngực áo thêu ký hiệu của Đao vực, người mặc bạch y, khí tức mạnh mẽ đang nhanh chóng bay đến. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Phong Vân Vô Kị thẳng đường hướng đông, không dám dừng lại, đi thẳng hơn ngàn dặm , cảm thấy bốn phía không có khí tức người khác, mới dám dừng lại. Xung quanh y lúc này là những dãy núi cao nghìn trượng, dài hàng trăm dặm. Phong Vân Vô Kị cố đào trên núi một hang động chứa được một người, sau đố trốn bên trong, như vậy, có thể mượn ánh sáng từ cửa động xem xét cẩn thận quyển "Đao đạo chú giải", cũng có thể quan sát động tĩnh vũ giả qua lại xung quanh, một khi có gì khả nghi, có thể lập tức chạy trốn.

'Đao đạo chú giải' Chỉ là võ công của hạng võ sĩ trong Đao vực, tự nhiên không thể quá cao siêu, nhưng Phong Vân Vô Kị đối với quyển đao đạo chú giải trọng thị như vậy, hoàn toàn bắt đầu từ một chủ ý tuyệt diệu trong đầu.

Người thiên hạ biết Huyền Minh Quyển mà Phong Vân Vô Kị luyện là kiếm đạo.Nhưng người trong kiếm đạo cả thiên hạ chỉ đếm trên đầu ngón tay, như thế ,muốn tìm Phong Vân Vô Kị , phạm vi nhỏ đi nhiều. Nhưng nếu Phong Vân Vô Kị chuyển sang tu luyện đao đạo thì sao?

Ánh sáng ngoài hang không thật sáng, nhưng hoàn toàn có thể nhìn rõ chữ trên quyển 'Đao Đạo Chú Giải'. Chỉ là như tên sách, đây là một quyển luận về võ học dùng đao, trong sách toàn nói về đạo lý của đao đạo. Gần cuối sách, Phong Vân Vô Kị tìm được thứ y muốn tìm, một đoạn nội công khẩu quyết đao pháp.

Phong Vân Vô Kị bắt đầu cẩn thận nghiên cứu, một khi thấy tâm đắc, liền bắt đầu tu luyện,. Nhưng nghĩ là một chuyện , làm lại là chuyện khác. Đao ư cùng kiếm ý trùng đột, điểm này Phong Vân Vô Kị đã sớm biết , nhưng y không ngờ hai thứ trùng đột lại kịch liệt thế này, đến mức thuỷ hoả bất dung. Chỉ cần một chút đao khí trong cơ thể vừa hình thành, liền bị kiếm khí trong cơ thể tấn công, lập tức đã nuốt chửng một ti đao khí mới hình thành do đao đạo khẩu quyết sinh ra.

Liêng mấy ngày, Phong Vân Vô Kị đều không ngừng nghiên cứu quyển 'Đao Đạo Chú Giải' để suy nghĩ biện pháp tạo thành đao khí trong cơ thể. Nhưng kết luận cuối cùng làm y chán nản vô cùng. Theo đường hành công của nội công khẩu quyết trên quyển 'Đao Đạo Chú Giải' , gần như không có khả năng trong cơ thể tạo thành đao đạo chân khí, nếu có thể sinh ra, thì đợi đến khi đao khí cùng kiếm khí mạng ngang nhau, trùng đột của hai bên làm cả hai bên cùng bị tê liệt.

"Không thể nào, đao khí cùng kiếm khí thật không thể cùng tồn tại sao?" Phong Vân Vô Kị tự suy nghĩ, không tiếp tục luyện đao quyết trong cơ thể, nhưng trong não đang suy nghĩ tình huống vận chuyển đao quyết cùng kiếm quyết.

"Có thể Ý niệm kiếm thể đại pháp của ta quá bá đạo, hoàn toàn không cho phép một chút đao khí nào tồn tại." Phong Vân Vô Kị nghĩ một hồi lâu, cuối cùng tìm ra một lí do khả dĩ, nhưng cái lí do ấy lại càng làm y chán nản.

Phong Vân Vô Kị chưa chịu bỏ qua, không ngừng suy nghĩ, tìm cách giải quyết. Kiểu tự nghiên cứu cùng sáng tạo của truớc khi phi thăng lại một lần nữa xuất hiện trên người y,xưa khi trong hang động trong lòng núi, trong Quan Thương Trúc chống lại gió bão, Phong Vân Vô Kị ngộ ra Liễu Nhứ Tuỳ Phong thân pháp , lần này, cũng trong hang động trong lòng núi, Phong Vân Vô Kị lại một lần nữa có cảm giác sắp thành công.

Đao khí cùng kiếm khí trùng đột, nhân vì hai bên trong phương diện vận hành kinh mạch có đan xen vào nhau, một khi hai bên hợp thành một thể, làm sao có thể để yên được ?Nếu theo khẩu quyết trên đao đạo chú giải vận hành, hai bên xung đột là điều tất nhiên. Một khi nghĩ ra mấu chốt vấn đề, vấn đề còn lại đơn giản hơn.Còn không phải là tạo ra một đao quyết mới, để hai bên kiếm khí cùng đao khí không còn xung đột.

Hơn mười ngày sau, Phong Vân Vô Kị cuối cùng trên cơ sở của khẩu quyết đao đạo chú giải tạo ra một đao pháp mới, nói đúng ra, là một bài đao đạo nội công khẩu quyết không giống với bất kỳ đao pháp nào khác. Nơi đặc biệt, thể hiện tại, đường vận hành của đao quyết chỉ qua một đường kinh mạch, là một mạch tả thủ thiểu dương. Đường kinh mạch này là nơi duy nhất kiếm quyết không dùng đến.

Không nghi ngờ gì, đao quyết trong vài chục ngày này tuyệt không hoàn mĩ, chỉ là một thành phẩm thô, nhưng càng là một thành phẩm thô, lại dễ hiện ra uy lực mạnh mẽ của nó. Độc luyện một đường kinh mạch không nghi ngờ gì, so với cần luyện kinh mạch toàn thân dễ dàng hơn nhiều. Cũng càng dễ đại thành, hơn nữa Phong Vân Vô Kị có cảm giác ,uy lực bài đao pháp tuyệt đối vượt mức tưởng tượng.

Nhưng khuyết điểm của bài đao pháp này cũng rõ ràng, đao đạo theo đường tắt, uy lực có thể mạnh, nhưng tuyệt đối không thể đạt đến vũ cảnh tối cao của đao đạo.Nhưng dù như vậy, Phong Vân Vô Kị đã cực kỳ hài lòng, dù sao y không thật sự muốn đổi kiếm đạo sang tu đao đạo.

Tả đạo!Là tên của bài đao quyết!