Phong Lôi Đế Quân

Chương 24: Cảnh Định



Con Thiết Tê này trông lù đù mà khá giảo hoạt, nó không dùng hết sức từ đầu kéo Phong Lôi lại gần rồi mới tung đòn quyết định may mà thân pháp của hắn linh hoạt kịp thời lùi lại hóa giải một phần lực lượng chứ nếu hứng một đòn toàn lực đó thì dù không chết cũng bị thương nặng. Phong Lôi lồm cồm bò dậy vận dụng Thanh Phong quyết đến tận cùng tăng tốc độ lên cực hạn, lợi dụng thân pháp để du đấu. Phong Lôi di chuyển vòng quanh khi con Thiết Tê sơ hở thì lại chém một phát nhưng lớp da này quả thực rất cứng, ăn trọn một chiêu Phong Khởi của hắn vào bên hông mà chỉ bị chảy chút máu thôi. Phong Lôi sau một hồi chém vòng quanh không hiệu quả thì phát hiện con Thiết Tê này bảo vệ vùng mắt và vùng bụng rất chặt, có lẽ điểm yếu ở hai nơi này.

Phong Lôi lặng lẽ lấy ra vuốt hổ trong tay áo, quấn gân thú nối vuốt hổ vào cổ tay, sau đó chém một chiêu Phong Khởi chính diện về phía mắt của con Thiết Tê. Đao khí lao đi mang theo gió mạnh và cát bụi mù mịt, con Thết Tê vội nhắm mắt, trên sừng phóng ra lôi điện màu trắng va chạm với đao khí phát ra một tiếng nổ mạnh. Phong Lôi sau khi chém ra chiêu Phong Khởi lợi dụng bụi đất mù mịt che giấu thân hình đã tăng tốc tối đa chạy thẳng tới, hắn vừa vặn vượt qua lúc vụ nổ hai chiêu thức va chạm vừa hết, trượt xuống giữa hai chân con Thiết Tê chém một nhát về phía bụng của nó. Con Thiết Tê trong lúc cấp bách tưởng đã không thể né tránh như bị kích phát tiềm lực dùng một tư thế chống cả cơ thể trên hai chi trước làm đao của Phong Lôi chỉ chém được một phần vào bụng.

Con Thiết Tê tưởng nguy hiểm đã qua thì Phong Lôi đã phóng dao vuốt hổ ra. Tư thế của nó lần này không còn né tránh được nữa chỉ có thể tăng cường pháp lực phòng hộ nhưng gặp vuốt của yêu thú cấp bốn thì như tờ giấy mỏng, vuốt hổ dễ dàng xuyên thủng phần bụng của nó. Phong Lôi giật gân thu thu hồi lại vuốt hổ làm máu đỏ chảy ra giàn dụa, con Thiết Tê bị đòn đau nổi điên đuổi theo Phong Lôi. Phong Lôi vội vàng tung người di chuyển giữa các cây, con Thiết Tê thì trực tiếp húc đổ cả cây đại thụ như máy ủi siêu khổng lồ. Khi nó muốn dừng lại thì Phong Lôi lại quay lại chặn đánh, hai bên cứ thể đuổi bắt nhau. Chỉ có tia điện trắng mà nó thả ra từ sừng là Phong Lôi phải chú ý nhưng sau một hồi thì con Thiết Tê do đã mất máu và tiêu hao thể lực đã không còn phóng ra được nữa.

_ Hehe, giờ đến lượt ta

Phong Lôi xoa tay chặn đánh con Thiết tê không cho nó bỏ chạy nếu không công sức cả ngày trời sẽ đổ sông đổ bể. Sau một hồi quần chiến, Phong Lôi lại đâm thêm được một đao làm thủng hoàn toàn bụng Thiết Tê nội tạng lòi hết ra ngoài thì nó mới chết. Phong Lôi cẩn thận lột lấy bộ da, da này cả Trảm Đình cũng khó chém đứt dùng để làm nội giáp khá tốt nhưng đắt nhất chắc vẫn là chiếc sừng có thể phát ra lôi điện trắng kia. Khi phong Lôi định cắt lấy chiếc sừng trắng kia thì một giọng nói cao ngạo vang lên sau lưng hắn:

_ Ta rất thích chiếc sừng này, không biết sư đệ có thể bỏ thứ yêu thích được không?

Phong Lôi chậm rãi quay người lại, người nói là một thanh niên khá đẹp trai nhưng lại có đôi mắt tam giác, theo nhân tướng học thì là kẻ giảo hoạt, gian xảo:

_ Xin hỏi quý danh sư huynh, thuộc phong nào?

_ Ta là Cảnh Định, cháu trai phó phong chủ nội môn Phi Thiên Phong. Tên thanh niên đánh ra biển hiệu, dáng vẻ rất tự tin.

Phong Lôi biết lại gặp phải cướp cạn rồi, tên này là đệ tử nội môn, tối thiểu có cảnh giới trúc cơ, có lai lịch khá lớn chả trách tự tin như vậy, quá nửa mình có về tông môn cáo trạng cũng không có hiệu quả. Phong Lôi vừa suy tính vừa nói:" Tiểu đệ đang có chuyện cần dùng gấp chiếc sừng này, bộ da của nó xin hiến cho sư huynh". Cảnh Định hung ác nói:

_ Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, không giao ra đừng trách ta đánh gẫy tay chân.

_ Tiểu đệ xin hiến cho sư huynh. Phong Lôi cắt chiếc sừng rồi ra vẻ sợ sệt tiến đến dâng cho gã.

Phong Lôi khi còn cách gã một trượng thì con dao găm vuốt hổ trong tay áo cũng phóng thẳng về phía Cảnh Định, gã dường như đã có sự chuẩn bị, ngay lập tức kích phát một tấm thuẫn nhỏ phòng ngự. Vuốt hổ chạm nhẹ vào tấm thuẫn rồi ngay lập tức bật lại như gãi ngứa. Phong Lôi vừa phóng dao ra chưa đợi nó bật lại đã quay đầu bỏ chạy với tốc độ cao nhất. Hắn biết với tình trạng cơ thể hiện giờ thì không thể chiến đấu với gã thanh niên được nên chỉ tung đòn gió rồi bỏ chạy ngay.

_ Bản thiếu xem ngươi chạy được đi đâu. Cảnh Định vẫn rất thong dong lấy ra một cái pháp khí hình cái lá trong chớp mắt đã phóng to bằng thân người.

Cái lá tự lơ lửng trên không, tên thanh niên nhảy lên đọc pháp quyết gì đó. Cái lá sau khi được kích phát thì phóng đi với tốc độ cực nhanh gấp đôi tốc độ bỏ chạy của Phong Lôi. Phong Lôi phát lạnh càng cố gắng tăng tốc hơn nhưng khoảng cách càng ngày càng được kéo gần, với dáng vẻ hung ác của tên kia nếu bị bắt thì coi như chấm hết. Phong Lôi thử chui vào chỗ cây cối rậm rạp thì pháp khí tên kia quả nhiên cũng không linh hoạt được như hắn nhưng gã thanh niên lại vòng lên trên vượt qua tàng cây. Cảnh Định lại lấy ra một thanh tiểu kiếm bạch ngọc chém ra kiếm khí xuống dưới làm hắn phải vất vả né tránh. Phong Lôi vừa chạy vừa nuốt một viên Hồi xuân đan khôi phục pháp lực vừa đi sâu vào rừng thầm thề sau này đủ thực lực sẽ đập bẹp tên này. Phong Lôi đang chạy thì thấy một cây đại thụ cực lớn đằng xa nên đã có chủ ý:

_ Hiếp người quá đáng, ta liều mạng với ngươi.

Phong Lôi dừng lại đánh ra một chiêu Phong Khởi về phía Cảnh Định. Chiêu này là chiêu sở trường của Phong Lôi đã hiểu được ý cảnh nên khi tiếp xúc với chiêu thức Cảnh Định vì khinh thường đề phòng nên thấy hơi lạnh rùng mình bị đánh bay vài trượng. Cảnh Định thẹn quá hóa giận kiếm chiêu trong tay tung hoành, đánh ra cảnh giới trúc cơ chân chính.