Mây đen phủ kín bầu trời, chính là thời điểm buồn chán nhất của một ngày. Mây đen làm cho người ta cảm thấy ngột ngạt, khiến cho cảm xúc bị đè nén.
Lúc này tâm tình của Từ Lâm chính là như vậy, nàng thật sự cảm thấy mình quá bí bách, không biết phải làm gì! Trong nhà đã không có tiền gởi ngân hàng, thậm chí còn thiếu một khoản nợ! Trượng phu lại càng đi làm sớm về trễ, cực khổ liều mạng mà kiếm tiền!
Làm như vậy là vì cái gì? Nữ nhi duy nhất của nàng đang bị ung thư giai đoạn đầu có dấu hiệu chuyển biến xấu, mà gia đình lại không thể kiếm được đủ tiền phí giải phẫu!
Xã hội luôn khắc nghiệt như thế! Nàng cảm thấy mình thật rất vô dụng! Trượng phu mỗi ngày đều mệt mỏi vì công việc, nhưng còn mình lại không thể giúp một chút nào cả!
"Ta thật vô dụng!"
Nàng nằm trên mặt giường lớn, dùng chăn che dấu thân thể của mình, lại bất chợt khóc nức nở. Trượng phu của mình đi làm sớm đến tận khuya mới trở về, nhưng mình căn bản không thể vì hắn mà chia sẻ một chút! Quan trọng nhất là, nàng không thể để cho nữ nhi biết bệnh tình của mình! Nữ nhi vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của gia đình! Thành tích của nàng rất tốt, cũng rất hiếu thuận.
Nhưng cũng bởi vì như vậy, nàng mới không muốn để cho nữ nhi chỉ có hơn mười tuổi thừa nhận thống khổ như thế. Hiện tại chính là thời kỳ thanh xuân của thiếu nữ, đây là thời gian vui sướng nhất của con gái!
Hơn nữa, nữ nhi cũng rất thông minh, nàng thi đậu trường học quý tộc của thành phố! Hơn nữa còn lấy được học bổng miễn học phí của trường! Điều này làm cho người làm cha me như nàng cảm thấy hết sức vui mừng! Hơn nữa, trung học Hoa Hải là nơi tụ tập của tất cả hài tử giàu có nhất thành phố!
Con gái của mình có thể theo chân bọn họ tạo quan hệ là điều tốt nhất. Nói nàng ham lợi cũng được, nói nàng tham tài cũng tốt, Từ Lâm càng thêm hy vọng, con gái của mình có thể tìm được một công tử, như vậy cả đời nữ nhi đều hạnh phúc!
Đây cũng là tâm tư của người làm mẹ! Nhưng ông trời lại phủ mây đen xuống gia đình của nàng! Phải Làm sao bây giờ?
Vì con gái của mình, vì cái gia đình này, trượng phu đã thập phần cực khổ! Hắn hiện tại một ngày nghỉ ngơi không quá bốn giờ! Vốn là một thanh niên trẻ tuổi nhưng bây giờ mái tóc hắn đã lấm tấm bạc!
Mình thân làm người vợ người mẹ, lại không giúp đỡ được cái gì! Tự oán trách bản thân, cảm giác vô lực luôn giày vò lấy nàng! Cho nên, nàng nghĩ tới bản thân mình chỉ còn một thứ, đó chính là thân thể của chính mình! Nhưng là, mình có thể làm như vậy sao? Nàng có thể làm như vậy sao? Nếu như bị trượng phu của mình phát hiện, nếu như bị con gái của mình phát hiện, như vậy gia đình nhất định sẽ bị phá nát trong tay nàng!
Lựa chọn như thế nào?
Nếu như, mình giữ bí mật?
Chỉ cần một lần, một lần là đủ rồi! Từ Lâm tin tưởng, lấy nhan sắc hiện tại của mình, tuyệt đối có thể làm cho một lão bản cam tâm tình nguyện cho mình một cái giá vừa ý! Như vậy, mình chỉ cần một lần, một lần mà thôi!
"Chỉ cần, ta giữ bí mật lời nói..."
"Lão công, nữ nhi, tha thứ cho ta!"
Từ Lâm co rúc ở trong chăn, bởi vì nàng không thể không có nữ nhi. Nếu như có thể làm cho nàng lựa chọn, nàng tình nguyện để cho trượng phu cùng con gái hận nàng cả đời, nàng không muốn cả cuộc đời nữ nhi phải sống trong thống khổ!
Lại nói đến khách sạn vùng ngoại ô.
"Thật... Quá con mẹ nó hấp dẫn ta!"
"Lâm tiểu thư, đây là y phục... A... Tiểu thư..."
Nữ phục vụ nhìn thấy Lâm Vãn Tình chỉ trùm khăn tắm, bỗng nhiên sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó trên mặt xuất hiện nét ghen tỵ với vẻ hâm mộ: "Lâm tiểu thư, da ngài thật trắng nga!"
"Bao nhiêu tiền?"
Lâm Vãn Tình thanh âm có chút lạnh như băng, đối với ánh mắt của nữ nhân này làm nàng cảm nhận được một tia không vui.
"Ách, cái này... Y phục cũng không đắt."
Lâm Vãn Tình liền xoay người đi về phía ví tiền ướt nhẹp đặt trên ghế, lấy vài trăm nguyên đưa cho nữ phục vụ viên.
"Này..."
Người phục vụ nhận lấy tiền, nhưng ánh mắt của nàng lại không nhúc nhích rơi vào tiểu nam hài trần truồng nằm trên mặt giường lớn! Trời! Hai người bọn họ rốt cuộc đang làm gì đó? Nữ phục vụ viên không khỏi có ý nghĩ kỳ quái.
Trời ạ, chẳng lẽ mới vừa... Mỹ thiếu phụ này cùng tiểu nam hài... Nàng không dám nghĩ tiếp liền nói cám ơn rồi vội vàng rời đi!
"Ha ha! Ha ha! Chết cười! Mắc cười chết ta rồi!" Diệp Hi bỗng nhiên ôm bụng cười to, nhìn thái độ của nữ phục vụ viên hắn đương nhiên biết cô ta đang nghĩ gì, điều này làm hắn vô cùng thích thú.
"Câm miệng của ngươi lại!"
Trên mặt Lâm Vãn Tình tức giận hơi lộ ra chút đỏ ửng, nhưng lại làm cho nàng càng thêm lãnh diễm phong vận. Nàng cầm túi y phục, trực tiếp mà đi về phía phòng tắm. Mới vừa rồi suy nghĩ của nữ phục vụ viên làm sao mà nàng có thể không biết!
Mình tại sao có thể cùng tiểu nam hài này phát sinh loại chuyện đó? Thật là vô liêm sỉ! Hiện tại nàng ngay cả suy nghĩ bóp chết Diệp Hi cũng có!
"Phanh."
Hung hăng mà đóng cửa lại, lòng của nàng lại bỗng nhiên dâng lên một ý niệm kỳ quái. Đó chính là, đứa bé trai phía ngoài là nhi tử của mối tình đầu!
Lấy ý phục ra, Lâm Vãn Tình liền trợn mắt há hốc mồm lên:"Y phục này... Làm sao mặc?"
Chiếc áo lông không có tay áo bó sát người, vòng eo được thiết kế hở ra, để cho Lâm Vãn Tình cảm thấy vô cùng khó chịu, y phục gợi cảm hở hang như vậy nàng mới nhìn thấy lần đầu!
Còn cái quần short jean màu trắng này nữa! Đây là model năm nay rất được các thiếu nữa ưa thích! Nhưng đối với Lâm Vãn Tình mà nói, những quần áo này nàng thật sự không chấp nhận được, gợi cảm như vậy, hở hang như vậy... Nghĩ đến ánh mắt lúc nãy của tiểu tử làm nàng càng thêm phiền não.
"Bất quá, cái này còn có thể miễn cưỡng mặc vào."
Lâm Vãn Tình liếc cái váy ngắn màu trắng bên cạnh. Chẳng qua trong túi lại còn dư một cái hộp nhỏ. Lâm Vãn Tình vừa mở cái hộp nhỏ ra, nhất thời trợn tròn mắt! Bên trong, dĩ nhiên là một bộ nội y sexy màu đen sẫm! Áo lót trong suốt, quần lót cũng thế, còn có tất chân!
"Đây chính là cái áo lót nàng nói sao?"
Lâm Vãn Tình bỗng nhiên có một loại cảm giác bị chơi xỏ. Cái này nàng làm sao có thể mặc? Dù sao, áo lót ở bên trong, cũng sẽ không làm cho người ta thấy, nàng đành tự an ủi mình như vậy.
"Không bằng... Thử một chút?"
Cầm lấy áo lót, trong nội tâm nàng lại có chút tâm tư tò mò! Nhìn trong gương, tóc dài xõa xuống nhưng không thể che đi khuôn mặt đã đỏ bừng, thoạt nhìn thập phần mê người! Hai tay của nàng, bỗng nhiên run rẩy, bởi vì nàng từ từ cởi khăn tắm xuống.
"Chi nha."
Lại nói Diệp Hi, lúc cửa phòng tắm phát ra một tiếng vang nhỏ, hai mắt Diệp Hi nhất thời mở thật to! Bởi vì, hắn lại thấy một mỹ thiếu phụ mang khí chất thành thục ý nhị lại mặc mốt mà các thiếu nữ năm nay rất ưa thích!
Phối hợp như vậy...
"Ngài... Làm gì vậy... Lại mặc thành như vậy?"
Diệp Hi hơi cong người, bởi vì tiểu đệ đệ vào giờ khắc này đã bắt đầu nhất trụ kình thiên nên hắn không muốn để cho nữ hiệu trưởng phát giác! Chỉ thấy Lâm Vãn Tình dùng một sợi day thun nhỏ buộc lại mái tóc dài, đôi nhục cầu trước ngực bị áo lông bó sát người trói buộc mà trở nên càng thêm cao vút rất kiêu ngạo, nhấp nhô theo từng đọt hô hấp của nàng.
Áo lông hở eo đem phần bụng của nàng phơi bày toàn bộ ra, vùng rốn tinh xảo mê người là điểm nhấn ở chính giữa. Bờ mông vểnh lên khiến cho đường cong càng thêm nóng bỏng, thấp xuống một chút chính là cặp đùi đẹp tuyệt đại hấp dẫn được mặc bởi một đôi tất chân màu đen khiến bất kì nam nhân nào liếc qua cũng sẽ có ý nghĩ kỳ quái!
Nếu là có thể sờ một chút, như vậy thật sự là diễm phúc không cạn!
"Nhanh sửa sang lại một chút, chúng ta phải rời đi."
Lâm Vãn Tình lại bỗng nhiên trợn mắt nhìn Diệp Hi một cái, đi về phía đôi giày cao gót mình đặt ở cạnh ghế.
"Thật là đẹp..."
Bỗng nhiên, Diệp Hi chuyển động! Khi Lâm Vãn Tình đưa lưng về phía hắn đi giày cao gót, Diệp Hi lại bước nhanh đuổi theo!
Lâm Vãn Tình tựa hồ cũng không có lập tức phát hiện tiểu nam hài tiến tới gần, chẳng qua là khi nàng còn chưa kịp xoay người, liền bị Diệp Hi từ phía sau ôm lấy!
"Nha..."
Trong nháy mắt, thân thể nàng bỗng nhiên run rẩy, bởi vì nàng rõ ràng cảm giác được cái mông của mình bị một cây gậy thập phần cứng rắn và nóng rực ma sát!