Phúc Diễm Tiêu Dao

Chương 42: Mỹ nhân điên cuồng (3)



"Đi đến nhà ta!" Không ngờ nàng thật sự mang Diệp Hi trở lại nhà của mình!

Gian phòng rất lớn, ở giữa để một cái giường cũng lớn không kém!

"Chúng ta... tắm uyên ương!"

Diệp Hi cả người trần truồng không nhịn được mà theo sát Lâm Uyển Tình, một tay ôm bờ eo của nàng, một tay khác lại nắm lấy tòa nhũ phong mà nàng rất đỗi tự hào! Bất quá, Lâm Vãn Tình cũng không có ý định tắm rửa, nàng thở ra một hơi nóng rực, hai tay liền đẩy Diệp Hi lên trên mặt giường lớn!

"Chi nha."

"Ngươi lại muốn cưỡi ở trên người ta?" Diệp Hi cảm giác được hết sức buồn cười, ánh mắt lại rơi vào mỹ thiếu phụ trước mắt!

"Ngươi thử nói xem?"

Ánh mắt Lâm Vãn Tình nóng rực nhìn Diệp Hi, nàng cảm thấy thân thể của mình đều thiêu đốt nóng rực... Dòng điện tê dại không ngừng mà từ đáy lòng chui lên. nàng hơi bước về phía trước một bước, cái lưỡi đinh hương đưa ra ngoài, thập phần hấp dẫn mà liếm liếm môi của mình.

Thật là đẹp. Diệp Hi chỉ cảm thấy thân thể của mình đã nhanh muốn bạo phát! Ở khách sạn, hắn căn bản cũng không có phát tiết được toàn bộ! Hiện tại, ở nơi này, cô nam quả nữ mập mờ để cho dục hỏa trong đáy lòng hắn thoáng cái bạo phát ra!

"Đừng động."

Chẳng qua Lâm Vãn Tình lại bỗng nhiên cúi người xuống, ngón tay như bạch ngọc điểm trúng ngực hắn, môi anh đào thở ra từng đợt nóng rực: "Nhớ lấy, hiện tại... Là ta giày xéo ngươi!"

Lâm Vãn Tình, bỗng nhiên đưa đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lên môi Diệp Hi. Nghĩ đến mối tình đầu của mình, trong lòng của nàng lại cũng có chút đau đớn. Hiện tại, nhi tử của mối tình đầu lại ở trên giường lớn của mình! Thậm chí, mình lại cùng hắn kếp hợp một cách thân mật nhất!

"Hiệu trưởng... ngài đây là... Hấp dẫn ta!" Diệp Hi bỗng nhiên đưa ra hai cánh tay ôm cổ Lâm Uyển Tình, đem đầu của nàng kéo về phía mình.

"Ngô —— "

Bị hài tử hôn một cái, Lâm Vãn Tình bỗng nhiên giẫy người một cái phản kháng theo bản năng. Bất quá cũng chỉ có như vậy, sau một khắc nàng liền đã bắt đầu vong tình phối hợp hôn lên môi Diệp Hi! Đôi môi mỏng manh, gợi cảm mà nhu nhuận. Lúc này lại càng nhẹ nhàng mà mở ra đón đầu lưỡi của tiểu nam hài.

Một cái tay của hắn từ trên cổ của nàng bỗng nhiên ôm lấy vòng eo thon nhỏ! Trước ngực bị song nhũ cao cao mềm mại đè ép, xúc cảm co dãn, để cho thân thể của hắn cảm nhận được từng đợt khó chịu!

Nàng đã phóng túng, không chỉ về mặt đạo đức.

Lại nói ở phi trường, hai mẹ con vốn định đi Mĩ Quốc lúc này cũng không có rời khỏi thành phố Hoa Hải, lúc này các nàng đang ngồi trên một chiếc xe cao cấp rời khỏi phi trường.

"Được rồi. Con đã vui chưa, không đi Mĩ Quốc, mẹ liền phụng bồi con ở thành phố Hoa Hải nhé?"

Trương Ngọc Thiến ôm con gái của mình, vẻ mặt hiền lành: "Ngày mai, để cho mẹ gặp một lần tên tiểu suất ca mà con gái nhớ mãi không quên xem nào?"

"Mẹ, người nói nhăng cuội gì đấy! Người ta nào có!"

"Con xem một chút, hai má cũng đỏ như thế này rồi!"

Trương Ngọc Thiến bỗng nhiên sờ sờ hai má nữ nhi rồi thất thanh kêu: "A! Nóng phỏng tay rồi!"

"A, không để ý tới mẹi!"

Cô bé quẫn bách xấu, thoáng cái vùi đầu vào lồng ngực mẫu thân, hai tay ôm bờ eo của nàng không dám ngẩng đầu lên.



"Được rồi, mẹ không chê cười con nữa còn không được sao?"

Trương Ngọc Thiến nhẹ nhàng mà vuốt ve mái tóc nữ nhi của mình, ôn nhu nói: "Bất quá, cái kia Diệp Hi kia, tình huống trong nhà rốt cuộc như thế nào?"

"Mẹ hắn là thị trưởng thành phố Hoa Hải Hàn Tuyết." Dương Ngọc Linh lí nhí nói.

"Là Hàn Tuyết?"

Trương Ngọc Thiến hơi sửng sờ, "Chính là nữ nhân được gọi là"Băng sơn nữ thanh thiên" Hàn Tuyết sao? Nhìn chưa ra nga, Tiểu Linh Linh nhà chúng ta lại thích quan nhị đại!"

"Mới không phải đâu!"

Dương Ngọc Linh không thuận theo giãy dụa thân thể, nhưng là vô tình để cho gương mặt của mình cọ sát cặp tuyết phong màu mỡ của mẫu thân!

"Ngô —— "

"Ngươi cái nha đầu chết tiệt kia." Trương Ngọc Thiến cảm giác được trước ngực của mình có chút tê dại.

"Bộ ngực của mụ mụ thật to nga!"

Trương Ngọc Thiến lúc này nằm sát bên trong ngực mẫu thân, ánh mắt lại tràn đầy hâm mộ mà nhìn thẳng hai vú phập phồng. Thật thật to!

"Nói cái gì đó!"

Trương Ngọc Thiến bị nữ nhi nói cho một trận đỏ mặt, không nhịn được hờn dỗi mà nhìn nàng: "Con còn nói, mẹ liền đánh cái mông của con!"

"Hì hì, mẹ sẽ không đánh đâu!"

Dương Ngọc Linh một lần nữa rúc vào ngực mẫu thân: "Nhưng người ta bây giờ còn nhỏ như vậy. Nam nhân... cũng chỉ thích nữ nhân ngực lớn?"

"Nha đầu ngốc, đừng nói mấy tên xú nam nhân nông cạn đó!"

Trương Ngọc Thiến nói: "Con mới mấy tuổi đâu! Sẽ tiếp tục trổ mã! Con quá không biết xấu hổ, thế nhưng ở trước mặt mẹ lại nói như vậy, xem ra Tiểu Linh bắt đầu nghĩ đến nam nhân rồi a!"

"Mẹ lại khi dễ ta!"

Trương Ngọc Thiến bỗng nhiên cù nách nữ nhi, cười nói: "Nhìn mẹ hảo hảo giáo huấn ngươi!"

May mắn tài xế taxi là nữ, nếu không chứng kiến cảnh xuân sắc của hai mẹ con chắc chắn sẽ làm hắn gây tai nạn giao thông ngay trên đường quốc lộ không biết chừng.

"Phanh."

Ở trong phòng ngủ Lâm Vãn Tình, lúc này Diệp Hi rốt cục thu hồi được vị trí chủ đạo! Lúc này hắn đứng ở bên trên giường, mà Lâm Vãn Tình đang nằm ở trên mặt giường lớn, bắp đùi đi tất chân màu đen bị tiểu nam hài thấp hơn nửa cái đầu dùng hai tay giữ chặt!

"Mau buông tay! Ta muốn ở phía trên!"

Chẳng qua là, sau một khắc, đầu óc của nàng cũng đã lâm vào cảm giác trống rỗng. Bởi vì, tiểu nam hài này đã ôm bắp đùi của nàng, dùng tư thế lão hán đẩy xe phát khởi tiến công! Thậm chí, giày cao gót của nàng còn không có cỡi ra!