Quen Nhanh, Cưới Vội, Yêu Bền

Chương 14: ở phòng khách ....



Tôn Hưng đưa tôi về nhà riêng của anh ấy.

Mới tới thang máy, cửa còn chưa đóng lại, tôi đã bị đè lên tường. Anh ấy vào việc ngay và luôn, với một nụ hôn cuồng nhiệt.

Người tôi như phát sốt, yếu đuối trước sự tấn công mãnh liệt. Ký ức về những nụ hôn trước không thể sánh với lần này, có lẽ cơ thể tôi đã dần quen thuộc với Tôn Hưng. Kỳ thực là tôi khao khát anh ấy nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu và tiếp nhận như thế nào cho hợp tình hợp lý. Chính tôi cũng hoảng sợ với sự ham muốn đang trỗi dậy mạnh mẽ trong lòng. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi tôi khiến tôi hốt hoảng. Tôi bị sốc bởi sự khám phá đầy thân mật ấy, cơ thể như sắp bùng nổ vậy.

"Ting"

Thang máy mở ra, Tôn Hưng bá đạo bế xốc tôi lên. Như một lẽ thường, tay tôi vòng qua cổ anh, hai đùi được tay anh to lớn đỡ lấy.

Chiếc sườn xám có phần xẻ tà hai bên chân thuận lợi cho tay anh luồn vào trong. Anh ấy ranh ma bóp một cái khiến tôi đứng hình.

Phong thái chủ nhà sành sỏi có khác, sải chân dài chỉ tốn chưa tới một phút để tới phòng khách. Người tôi được đặt lên sofa. Tôi tranh thủ hít thở đều đều, lại thấy Tôn Hưng đang khẩn trương tháo đồng hồ, rồi cởi từng khuy áo.

Chiếc áo sơ mi nam bị ném sang ghế bên kia, anh như con hổ đói lao vào thưởng thức miếng mồi ngon đã bày sẵn trước mặt.

Tôi không tài nào chống đỡ nổi sự tham lam của anh. Nụ hôn triền miên khiến môi tôi sưng lên. Thấy chưa đủ, anh nhấm nháp cần cổ và dịch lên vành tai. Tôi thở hổn hển và bật lên một tiếng rên rỉ đầy xấu hổ.

Bàn tay anh mò mẫm dưới váy có tác động khủng khiếp tới phản ứng cơ thể của tôi. Không để tiếng rên rỉ thốt lên lần nữa, tôi vùi mặt vào vai anh.



Sự phập phồng ở lồng ngực anh rất rõ, hơi thở nóng bỏng của Tôn Hưng phả vào da thịt tôi .

Một cái đụng chạm ở nơi ấy, tôi tròn mắt nhìn vào mắt anh. Đôi mắt đó đầy dục vọng, vẫn nhìn tôi nhưng từng ngón tay bắt đầu mân mê len lỏi.

Tôi nhắm chặt mắt, run rẩy như con thỏ nhút nhát cam chịu để anh hoành hành.

Có lẽ Tôn Hưng biết tôi sợ hãi, nên đã xoa dịu tôi bằng một nụ hôn dịu dàng.

Nhấm nháp và trêu chọc, môi anh bao bọc môi trên rồi môi dưới của tôi, khiến tôi đê mê quên trời quên đất, hoàn toàn chìm trong sự ấm áp ngọt ngào.

Ngón tay đi sâu hơn, tôi mở mắt nhận thức hiện tại. Tôn Hưng cười ma mãnh rút tay ra. Khoảnh khắc nhìn anh vui vẻ dùng khăn ướt lau từng ngón tay ướt đẫm, tôi chỉ biết đưa hai tay của mình che kín mặt, mặc cho chiếc váy xộc xệch nhăn nhúm.

Tôn Hưng gỡ tay tôi ra, rồi tiếp tục hôn tôi.

Đôi tay ma lực khám phá những phần da thịt mới. Anh nắn bóp ngực tôi, dần dần trở nên điên cuồng và tham vọng, đến nỗi chiếc váy cao cấp bị giật rách trong tích tắc.

Tất cả những gì tôi ý thức được lúc này là muốn anh ấy nhiều hơn, gần hơn, sâu hơn, chặt hơn và mạnh hơn nữa.

Tôi rất háo sắc. Tôi thừa nhận chỉ cần là Tôn Hưng, tôi sẽ quên hết sự đời mà đòi hỏi mất kiểm soát. Da anh, bắp thịt rắn rỏi, môi mềm... Ôi tôi không thể chịu nổi nữa. Toàn thân tôi uốn éo một cách khắc khoải.



Tìm kiếm hơi ấm từ làn da bên dưới lớp quần âu, tay tôi bấu víu và hậu đậu tháo chiếc thắt lưng da.

Ánh mắt anh xao động dữ dội, anh giữ tay tôi lại, giọng khàn khàn hỏi nhỏ.

- Em có muốn về phòng ngủ không?

Tôi không đợi được, liền lắc đầu, yếu ớt nài nỉ.

- Ở đây luôn đi.

***

Người tôi cong lên theo từng nhịp, chiếc sofa êm ái nhưng không đủ rộng để Tôn Hưng càn quấy nhiều trò.

Anh ấy để tôi ngồi trên đùi, còn lưng anh lấy sofa làm điểm dựa. Chiếc váy rách tạo nên vẻ nửa kín nửa hở càng khiêu khích bản lĩnh đàn ông thêm mạnh bạo.

Tôi rên rỉ triền miên vì những cú va chạm nhịp nhàng nhưng sâu thẳm. Tôn Hưng cởi khuy váy phía trên của tôi ra, rồi kéo lệch cả áo ngực. Miệng anh cắn mút bầu ngực căng tròn đầy khoái cảm.

Cả hai chúng tôi đều mụ mị và hoang dại, làm những việc mà cặp vợ chồng nào cũng làm, nhưng không phải ở phòng ngủ kín đáo, mà ở phòng khách táo bạo với rèm cửa chưa đóng, trên đầu là đèn chùm tỏa ánh sáng màu vàng lãng mạn.