Không sai biệt lắm, khoảng hơn một giờ, Ô Nhật Tân đã báo cáo xong.
Phần báo cáo khả thi này, bởi vì Phạm Hồng Vũ tự mình theo dõi, cho nên những lời nói khách sáo được giảm tới mức thấp nhất, trên căn bản là một văn kiệt thuần tính kỹ thuật. Bằng không chỉ sợ lão Ô còn phải tốn thêm mười phút nữa mới nói xong.
Vưu Lợi Dân gật đầu, mặt giãn ra, đối với những gì Ô Nhật Tân báo cáo tỏ vẻ khẳng định.
Lão Ô mặt béo phì đỏ hồng, cũng không biết là hưng phấn hay là mệt, nhưng có lẽ là cả hai.
- Phần báo cáo của sở Giao thông làm được tương đối tỉ mỉ, từ góc độ kỹ thuật mà xem thì phần báo cáo này tài chính thu vào là tương đối cao. Tuy nhiên, nó cũng có một khuyết điểm, chính là đường cao tốc Hồng Nam ý nghĩa trọng đại, sự hiểu biết về nó vẫn chưa được thấu đáo, nên lệch tính kỹ thuật rồi.
Ô Nhật Tân liên tục gật đầu, có chút hổ thẹn, nhưng trong lòng cũng âm thầm đắc ý.
Phần báo cáo khả thi này khi được báo cáo lên sở trước thì không phải như thế. Đối với phần sơ thảo đó thì ý nghĩa trọng đại của đường cao tốc Hồng Nam được trình bày rất tường tận. Trên căn bản là dựa theo những gì mà Phạm Hồng Vũ nói. Kết quả là trong hội nghị Giám đốc sở, lão Đàm đã giản lược bớt.
Giám đốc sở Đàm cho rằng, báo cáo khả thi là văn kiện thuần túy mang tính kỹ thuật, không cần phải trình bày quá nhiều ý nghĩa, càng không cần phải quá phận đề cao, chỉ cần đem vấn đề mang tính kỹ thuật trình bày rõ ràng là được rồi. Sở Giao thông là bộ môn chức năng, cũng không phải là UBND tỉnh, càng không phải là Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Lão Đàm một bút vung xuống, giải quyết dứt khoát. Bản báo cáo được làm lại, đem một số đoạn cơ bản trước đó bỏ đi mất.
Trong quá trình này, Ô Nhật Tân hướng Trưởng phòng Phạm báo cáo rất rành mạch, lường trước những gì mà Chủ tịch tỉnh khẳng định cũng biết. Xóa bỏ những ý nghĩa trọng đại cũng không phải lão Ô ông đề nghị mà là Giám đốc sở Đàm.
Lão Đàm chính là không muốn chịu trách nhiệm.
Xây dựng cải tạo đường cao tốc, yêu cầu sở Giao thông nghiên cứu thảo luận là chuyện bình thường. Sở Giao thông là bộ môn chức năng cấp dưới của UBND tỉnh, ở những phương diện này là phải phục tùng vô điều kiện sự an bài của UBND tỉnh. Bất kể Bí thư Vinh hay là Phó bí thư Viên đều không thể chỉ trích.
Nhưng ý nghĩa trọng đại thì không giống với lúc trước, đại diện cho khuynh hướng chính trị của sở Giao thông.
- Các đồng chí phải nghiên cứu thảo luận vấn đề này. Đầu tiên là cần nhận thức tầm quan trọng của việc xây dựng đường cao tốc Hồng Nam. Cải cách mở ra đã mười năm, đại cục xây dựng kinh tế của tỉnh Thanh Sơn chúng ta vì sao lại không tận như ý người? Tuy rằng nguyên nhân có nhiều, nhưng vấn đề giao thông vẫn ước chế tốc độ phát triển của chúng ta. Giao thông là một khiếm khuyết, và khiếm khuyết này nhất định phải mau chóng bổ sung. Bằng không, nền kinh tế của toàn tỉnh sẽ khó mà bay lên. Mức độ giàu có cũng chỉ là bậc trung, dừng lại ở trên miệng, vĩnh viễn không có biện pháp rơi xuống chỗ thực. Các đồng chí, quy hoạch đường cao tốc sắp sửa được thông suốt, tất cả đều là vùng cách mạng giải phóng cũ. Quảng đại quần chúng của vùng giải phóng này đã vì sự nghiệp cách mạng của chúng ta, vì sự nghiệp giải phóng đất nước mà làm ra nhiều cống hiến rất lớn, và sự hy sinh cũng rất lớn. Hiện tại, cuộc sống của bọn họ vẫn rất khó khăn, rất nhiều địa phương vẫn chưa giải quyết được vấn đề ấm no. Các đồng chí, điều này thật không tốt. Đảng, chính phủ chúng ta, phải có trách nhiệm dẫn dắt, mau chóng giải quyết, giúp họ vượt ra khỏi nghèo khó, vươn tới một cuộc sống ấm no, hạnh phúc.
Vưu Lợi Dân nét mặt nghiêm túc, nói rất nghiêm túc, đem ý nghĩa của việc cải tạo đường cao tốc Hồng Nam nâng lên tầm chiến lược.
- Sau đây, mời tất cả mọi người nói chuyện, nghiên cứu một chút.
- Tôi tán thành!
Vưu Lợi Dân vừa dứt lời, Khâu Minh Sơn liền tiếp lời, cao giọng nói.
Ánh mắt mọi người đều rơi xuống mặt ông ta.
Một số vị Phó chủ tịch tỉnh trong mắt hiện lên chút không hài lòng.
Đồng chí Khâu Minh Sơn, chẳng lẽ ông không biết, hội nghị hôm nay mặc dù tên là nghiên cứu thảo luận, nhưng trên thực tế là Hội nghị thường vụ mở rộng của UBND tỉnh? Phó chủ tịch thường trực tỉnh và những Phó chủ tịch khác còn chưa lên tiếng, ông tại sao lại không chịu nổi nhảy ra ngoài?
Được, cho dù là dựa theo tên của nó mà lý giải, đây là nghiên cứu thảo luận, nhưng ông chỉ là phái thực lực của địa phương. Cho dù không quan tâm đến các Phó chủ tịch tỉnh, nhưng đằng trước ông vẫn còn một vị Ủy viên thường vụ tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy Hồng Châu. Nói như thế nào thì cũng là Cao Hưng Hán lên tiếng trước, sau đó mới tới lượt ông.
Đi quá giới hạn rồi!
Như thế nào địa khu Ngạn Hoa đều là loại “lưu manh” hết.
Phạm Hồng Vũ lưu manh thì còn nói được. Dù sao thì hắn còn trẻ, con nghé mới sinh không sợ hổ. Còn lão Khâu ông hơn bốn mươi tuổi, lăn lộn trong quan trường hai mươi năm, làm sao mà không biết quy củ?
Khẩn cấp nhảy ra như vậy, hơn nữa lại nói rõ điểm chính, há mồm chính là “tôi tán thành”, không hề nghi ngờ là hướng Vưu Lợi Dân muốn làm trung tâm đến từ bên ngoài.
Hừ, ông cũng biết, lúc này tỉnh Thanh Sơn, chưa chắc chỉ là một người Vưu Lợi Dân định đoạt.
Về phần văn kiện bổ nhiệm Khâu Minh Sơn ông làm Bí thư Địa ủy Ngạn Hoa, vẫn là do Bí thư ký tên.
Đối với những người bất mãn, Khâu Minh Sơn không thèm để ý chút nào. Từ bản chất, ông ta cũng không phải là loại người cẩn thận, chặt chẽ, bằng không lúc trước sẽ không nghe theo lời nói một bên của Phạm Hồng Vũ, dám đặt một ván cược lớn, đem tất cả tiền đồ chính trị của mình đổ vào.
Vưu Lợi Dân trên mặt lại mỉm cười, chậm rãi chờ câu tiếp.
- Chủ tịch tỉnh Vưu, các vị lãnh đạo, tôi chỉ nói lên cái nhìn của mình. Tôi cho rằng, Chủ tịch tỉnh Vưu vừa rồi trình bày ý nghĩa trọng đại hoàn toàn chính xác. “Nếu muốn giàu trước làm đường”, tin rằng câu khẩu hiệu này các đồng chí ngồi đây đều rất quen thuộc. Đây là sự thật có căn cứ. Địa khu Ngạn Hoa mấy năm trước tình trạng giao thông rất không tốt, tỉnh lộ số 02 và số 03 chính là động mạch chủ xuyên suốt toàn bộ hệ thống giao thông, tình hình giao thông quả thật rối tinh rối mù. Nhất là tuyến số 03, toàn bộ đại bộ phận tài nguyên khoáng sản của khu và mỏ quặng quốc doanh đều tập trung ở vùng phụ cận tuyến đường này. Bởi vì tình hình đường bộ số 03 cực kỳ kém, trời mưa xuống là gần như không có biện pháp thông xe tải. Tài nguyên khoáng sản khai thác xong lại không thể vận chuyển ra ngoài, chồng chất như núi. Không cần nói đến thiệt hại doanh số, mà ngay cả việc sản xuất cơ bản nhất cũng duy trì khó khăn. Hiện tại tuyến số 3 đã được sửa chữa xong, tình huống lập tức toàn diện đổi mới. Tài nguyên khoáng sản kịp thời, chuyên chở ra ngoài, nhu cầu cấp bách về thiết bị máy móc, nguyên liệu sản xuất có thể kịp thời vận chuyển vào, mang lại sự sống mới cho các xí nghiệp mỏ. Mặc dù có một số xí nghiệp thua lỗ, nhưng so với hai năm trước, tình huống đã có sự trở mình thật lớn. Một số xí nghiệp đã bắt đầu sáng tạo hiệu quả và lợi ích. Bởi vậy có thể thấy được, giao thông phát triển thì kinh tế địa phương mới phát triển. Bất luận cường điệu như thế nào cũng đều không quá đáng.
- Hiện tại ở tỉnh đề xuất muốn xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, tôi hoàn toàn tán thành. Đường cao tốc này nếu thuận lợi xây dựng thành, toàn bộ tuyến thông suốt, đối với nền kinh tế toàn tỉnh chúng ta sẽ có tác dụng rất quan trọng. Chẳng những huyện thị ven đường sẽ được lợi ích không nhỏ mà những thành phố cấp địa khác cũng có thể được hưởng lợi theo. Phỏng chừng trong quá trình xây dựng có thể kéo theo một số sản nghiệp lớn phát triển, kéo theo một số quần chúng làm giàu. Tuy rằng đầu tư rất lớn, nhưng tổng thể mà nói, lợi ích còn nhiều hơn cái bỏ ra. Tôi cho rằng, đây là một cơ hội tốt để chấn hưng nền kinh tế toàn tỉnh. Nếu xây dựng xong đường cao tốc này, chúng ta có thể liên thông được với tỉnh Lĩnh Nam, nơi có tốc độ phát triển kinh tế cao nhất nước, đem tài nguyên về lực và sản vật của chúng ta phát ra ngoài, và đem kỹ thuật, nhân tài, hình thức quản lý và tài chính của bọn họ chuyển đến.
- Bí thư Khâu, trên cơ bảm, tôi rất đồng ý với ý kiến của anh.
Khâu Minh Sơn vừa lên tiếng xong, Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý Vu Vĩ Quang liền tiếp lời, mỉm cười nói, rồi lập tức hướng Vưu Lợi Dân, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Vi Xuân Huy và Cao Hưng Hán gật đầu, lễ tiết chu đáo.
Đang ngồi đây, chỉ có ba người này là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy.
Vu Vĩ Quang năm nay hơn năm mươi tuổi, trước mắt là Phó chủ tịch tỉnh, cũng được xem là tương đối còn trẻ. Cũng nhờ chế độ trung ương mạnh mẽ đề bạt cán bộ tuổi trẻ, nên những năm nay lên chức rất nhanh. Ở bộ máy UBND tỉnh xếp hạng gần cuối, nhưng điều này là do kinh nghiệm lý lịch của ông ta kém cỏi, chứ không có ý nghĩa gì khác.
Trên thực tế, Vu Vĩ Quang là cán bộ mà Viên Lưu Ngạn coi trọng nhất.
Viên Lưu Ngạn lúc ở Hà Đam làm Bí thư Thành ủy, Vu Vĩ Quang là Phó chủ tịch thường trực thành phố, rất được Viên Lưu Ngạn tín nhiệm.
Bởi vì Viên Lưu Ngạn ở tỉnh Thanh Sơn mạnh mẽ cứng rắn, cho nên Vu Vĩ Quang được đề bạt cực nhanh, mà làm Phó chủ tịch tỉnh cũng tương đối nở mày nở mặt. Ở UBND tỉnh lời nói có phần trọng lượng.
Khâu Minh Sơn rất lễ phép mỉm cười, tỏ vẻ cảm ơn.
Tuy nhiên, tất cả mọi người rất rõ ràng, Vu Vĩ Quang bất quá chỉ là dùng phương thức ngôn ngữ trong quan trường mà thôi. Trước không đắc tội người, nhưng nội dung phía sau mới đích thực là những gì mà ông ta muốn biểu đạt.
- Tầm quan trọng của việc làm đường là không thể nghi ngờ. Bí thư Khâu vừa nãy nói rất đúng. Ý nghĩa trọng đại của việc xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, bất luận cường điệu thế nào cũng đều không quá phận. Con đường này một khi kiến thành, toàn tỉnh sẽ được lợi không nhỏ. Hiện tại quốc gia trong việc quy hoạch xây dựng đường sắt Kinh Hải cũng là xuất phát từ sự suy xét này. Nhưng, thưa các đồng chí, đường cao tốc thật ra không đơn giản. Mấu chốt chính là vấn đề tiền bạc. Vừa rồi đồng chí sở Giao thông cũng có nói tới, xây dựng đường cao tốc Hồng Nam, tổng dự toán bước đầu gần hai tỷ đồng. Đoạn đường đi ngang qua tỉnh Thanh Sơn của chúng ta cũng đã chiếm tỷ ba, tỷ tư rồi. Trên thực tế, sở Giao thông vẫn còn để lọt một số vấn đề. Chính là vấn đề lạm phát trong tương lai. Nền kinh tế quốc dân phát triển nhanh, giá cả cả nước cũng không ngừng tăng lên. Một đường cao tốc dài như vậy cũng không phải sớm chiều là có thể làm xong, tối thiểu cũng phải mất năm năm. Hiện tại, tổng dự toán là hai tỷ, nhưng sau năm năm sẽ là bao nhiêu? Tôi thấy khả năng cũng không dừng lại ở con số hai tỷ rưỡi, mà có lẽ sẽ nhiều hơn. Khả năng dừng lại ở trên đầu chúng ta phải là tỷ bảy, tỷ tám, thậm chí hai tỷ. Đây chỉ là chia đều. Thanh Sơn chúng ta đại bộ phận đều là đồi núi, khe rãnh, thiên nam sơn mạch vắt ngang hai tỉnh. Điều kiện địa lý phức tạp như vậy, rất nhiều địa phương đều phải đào hầm, cầu cạn. Đây chính là phí tổn phát sinh, không tính toán đi vào. Nếu đem những cái này bỏ vào thì chẳng phải dự toán gia tăng sao? Đồng chí Ô Nhật Tân, các người tính toán đã được cẩn thận chưa?
Ô Nhật Tân không nghĩ tới Vu Vĩ Quang đột nhiên điểm tên của ông, bị đánh đến trở tay không kịp, đỏ mặt ngập ngừng nói:
- Chủ tịch tỉnh Vu, thời gian cấp bách, chúng tôi còn chưa kịp tiến hành tính toán kỹ lưỡng, chỉ làm một bản dự toán cơ bản.
Đối với vị Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý mạnh mẽ này, Ô Nhật Tân trong lòng cảm thấy sợ hãi.