Lập tức Phạm Hồng Vũ vào nhà, thay một bộ tây trang cực kỳ trang trọng, giày da bóng loáng. Triệu Ca vừa mới trở về từ công ty, vốn ăn mặc đã chỉnh tề lắm rồi, cũng không cần phải thay đổi trang phục.
Anh trai Từ Giai Dao là Từ Thế Phong chính là người nối nghiệp trong tương lai của tập đoàn Từ thị. Hiện tại đang là Phó tổng giám đốc. Phỏng chừng vài năm nữa, khi Từ Viễn Công lui ra đằng sau thì sân khấu này sẽ hoàn toàn thuộc về Từ Thế Phong.
Một vị thiếu gia đại diện cho tập đoàn Từ thị bỗng nhiên chủ động đến nhà thăm hỏi, thật sự có chút ngoài dự kiến của Phạm Hồng Vũ, nên xem đó là chuyện quan trọng, không thể chậm trễ.
Phạm Hồng Vũ sau khi thay xong trang phục, cùng Triệu Ca đứng ngoài cửa biệt thự đón khách.
Một lát sau, một chiếc Rolls-Royce đen bóng chậm rãi lái vào khu biệt thự.
Phạm Hồng Vũ hai mắt hơi híp lại.
Từ Thế Phong ngồi xe xịn đến tất nhiên là không phải để khoe mẽ trước mặt Phạm Hồng Vũ, mà là thể hiện sự tôn trọng đối với chủ nhân. Ví dụ như hai nguyên thủ chính thức gặp nhau, tất cả mọi người phải ăn mặc chỉnh tề, không có khả năng tùy tiện mặc gì cũng được.
Chiếc Roys-Royce chậm rãi dừng trước bậc thang. Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca mỉm cười bước xuống.
Một nhân viên thư ký vội bước xuống trước mở cửa xe. Một chàng thanh niên khoảng ba mươi tuổi, mang giày tây bước xuống xe. Theo sát phía sau là Lệnh Hòa Phồn và Từ Giai Dao.
- Hoan nghênh Từ tiên sinh đến thăm nhà.
Phạm Hồng Vũ tiến lên, bắt tay với Từ Thế Phong, mỉm cười nói.
Từ Thế Phong giống Từ Viễn Công ở vóc dáng bậc trung, khuôn mặt hơi gầy yếu, nhưng khác biệt là trơn bóng không một vết nhăn. Từ Thế Phong lúc này đang trong giai đoạn cường tráng. Ngoại trừ điểm này, còn có một điểm khác biệt, đó chính là ánh mắt, so với Từ Viễn Công thì sắc bén hơn nhiều. Ánh mắt của Từ Viễn Công trong suốt, bình thản, gần như không có bất kỳ sát khí nào. Điều này cũng bởi vì sự lịch duyệt khác nhau.
Khi tới độ nhân sinh như Từ Viễn Công, đối với hết thảy ở thế gian đã sớm nhận ra và cũng đã phai nhạt.
Từ Thế Phong cầm tay Phạm Hồng Vũ thật chặt, cười nói:
- Phạm tiên sinh không quản ngàn dặm xa xôi đến chúc mừng em gái đính hôn. Thịnh tình như vậy, Thế Phong cảm động vô cùng, sớm phải nên đến bái phỏng Phạm tiên sinh để tỏ lòng biết ơn.
Chỉ một câu nói kia, Phạm Hồng Vũ đã biết Từ Thế Phong là một người cực kỳ cẩn thận. Mặc dù là lén gặp gỡ, nhưng Từ Thế Phong cũng không muốn để người ta biết được mục đích thật sự của y khi đến đây. Tính sắc bén và làm việc cẩn thận không mâu thuẫn với nhau. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, Phạm Hồng Vũ cũng là người như vậy.
- Từ tiên sinh quá khách khí rồi.
Phạm Hồng Vũ lại cùng với Từ Thế Phong hàn huyên vài câu.
- Từ tiên sinh, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, như sấm bên tai. Nay được gặp, cảm giác rất vinh hạnh.
Triệu Ca chân thành bắt tay Từ Thế Phong, khách khí vài câu.
- Triệu tổng, tôi đối với cô cũng ngưỡng mộ từ lâu. Đã sớm nghe A Phồn và Giai Dao nhắc đến cô, nói cô là một nữ cường nhân, không thua gì đấng mày râu.
Từ Thế Phong cười nói, đối với Triệu Ca xưng hô rõ ràng. Khả năng là Lệnh Hòa Phồn đã nói với y trước về quan hệ giữa Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca. Nếu trước mặt gọi là Phạm phu nhân thì cũng chẳng vấn đề gì, nhưng khi đạt tới vị trí của Từ Thế Phong hiện giờ thì cũng không thể hàm hồ.
Triệu Ca tự nhiên cười nói:
- Nữ cường nhân thì thật là không dám nhận. Chiếu theo nguyện vọng của tôi thì tôi tình nguyện ở đằng sau chồng, giúp chồng nuôi dạy con cái mà thôi.
Từ Thế Phong cười ha hả, không có trả lời.
Lập tức Phạm Hồng Vũ lại bắt tay với Lệnh Hòa Phồn và Từ Giai Dao, sau đó mời Từ Thế Phong vào nhà. Mọi người ở phòng khách phân chủ khách xong xuôi thì đã có người giúp việc mang trà và cà phê lên.
- Phạm tiên sinh, tôi nghe A Phồn nói, cậu rất giỏi, thật sự rất giỏi.
Sau khi người giúp việc lui ra, Từ Thế Phong liền đi thẳng vào vấn đề.
Lệnh Hòa Phồn hơi chán nản nói:
- Xem ra tôi còn phải cẩn thận hơn. Sớm biết như thế thì tôi hẳn là phải mạnh mẽ theo vào.
Y mới mua hai ngàn cổ phiếu tra đơn, tính luôn cả phần cổ phiếu của Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca ở London và Singapore thì Lệnh Hòa Phồn ngay cả một phần mười cũng chưa tới. Trong nháy mắt, lợi nhuận đã chênh lệch gấp mười lần.
Đây không phải là mấy triệu mà là mấy trăm triệu đô la.
Phạm Hồng Vũ cười nói;
- Hòa Phồn, anh cẩn thận là đúng. Công ty thương mại Phồn Thịnh và tập đoàn Thiên Ca không giống nhau. Anh còn có những sự nghiệp khác, áp lực tài chính so với Thiên Ca phải hơn rất nhiều. Phiêu lưu quá lớn là không thượng sách.
Lệnh Hòa Phồn lắc đầu liên tục, có chút hối hận.
Phạm Hồng Vũ kỳ thật đã giải thích rõ với y tình hình trước mắt, nhưng y lại rút lui.
Hai lần cơ hội, Phạm Hồng Vũ đều nhắc nhở y, kết quả là y đều buông tha.
Từ Thế Phong nói:
- A Phồn, anh cho rằng Phạm tiên sinh nói rất có lý. Công ty tình huống khác nhau thì áp dụng sách lược tất nhiên sẽ không giống nhau. Binh pháp có câu, chưa mưu thắng đã mưu bại. Bất cứ hành vi đầu tư nào đều phải chuẩn bị cả tốt lẫn xấu. Kết quả xấu nhất nếu vượt qua khả năng chịu đựng của mình thì hẳn là nên suy nghĩ kỹ rồi làm. Đương nhiên, giống như Phạm tiên sinh ánh mắt cao minh, liệu sự như thần, trên thế giới là hoàn toàn hiếm thấy. Nếu lần sau còn có cơ hội như vậy thì anh đề nghị em nên chặt chẽ bắt lấy, tuyệt không do dự.
- Từ tiên sinh quá khen rồi, tôi cũng chỉ là mạo hiểm một phen, áo dụng đúng thời cơ, tuyệt không phải là một ví dụ để noi theo.
Từ Thế Phong cười nói:
- Phạm tiên sinh quá khiêm nhường. Không dối gạt Phạm tiên sinh, lần này Thế Phong chịu sự ủy thác của cha, đến nhờ vả Phạm tiên sinh. Cha tôi tuổi tác đã cao, không tiện đi lại, có chỗ nào tiếp đón không chu đáo thì mong Phạm tiên sinh và Triệu tổng tha thứ.
Lời này nói ra quá khách khí. Phạm Hồng Vũ và Triệu Ca vội vàng khiêm tốn vài câu.
- Phạm tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, đối với xu thế của thị trường dầu thô tiếp theo, không biết Phạm tiên sinh có chỉ giáo gì không.
Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Từ tiên sinh không cần khách khí như vậy. Tôi và A Phồn giao tiếp cũng không phải một hai năm, cũng xem nhau là bạn thân rồi. Từ tiên sinh và Hòa Phồn là người thân thì tất nhiên tất cả mọi người đều là bạn. Giữa bạn bè thì nên thẳng thắn. Đối với thị trường giá dầu thô sau này, tôi cho rằng, giá dầu sẽ còn tiếp tục tăng lên, hẳn sẽ vượt qua khỏi con số bốn mươi đô la Mỹ.
Từ Thế Phong gật đầu. Căn cứ chiều hôm qua và sáng nay, giá cả dầu thô thế giới điên cuồng tăng lên, không có xu hướng dừng lại. Nhưng lên đến con số bốn mươi đô la Mỹ thì khó nói rồi.
- Có thật hay không thì còn phải chờ xem. Hiện tại giá dầu vẫn duy trì tại mức giá hiện tại.
Từ Giai Dao mở miệng nói.
Phạm Hồng Vũ cười lắc đầu nói:
- Căn cứ vào trình độ tiêu phí và trình độ công nghiệp hóa, duy trì giá cao như vậy trong thời gian dài là không có khả năng. Chỉ cần nước Mỹ xuất binh, giá dầu sẽ được ổn định lại. Đương nhiên, lập tức hạ xuống trên diện rộng khả năng cũng không phải là lớn. Mấu chốt còn phải xem quy mô xuất binh của nước Mỹ, và mục đích của nước Mỹ sẽ dành cho Tổng thống.
Từ Thế Phong gật đầu nói:
- Ừ, nước Mỹ là nơi tiêu thụ dầu thô nhiều nhất. Vùng vịnh xảy ra sự kiện như vậy, nước Mỹ xuất binh can thiệp là điều tất nhiên. Giống như Phạm tiên sinh đã nói, mấu chốt là độ mạnh yếu nước Mỹ can thiệp như thế nào. Phạm tiên sinh đối với điều này có phân tích gì hay không?
- Nước Mỹ sẽ phải can thiệp toàn bộ, duy trì cục diện hiện tại, ngăn cản Iraq tiến thêm một bước khuếch trương, không phù hợp với lợi ích nước Mỹ. Phong cách làm việc của chính phủ Mỹ là vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn. Tuy ngoài mặt là lấy danh nghĩa Chúa cứu thế xuất hiện, nhưng kỳ thật nước Mỹ vẫn muốn mở rộng thế lực ảnh hưởng của bọn họ ở vùng vịnh. chỉ có điều là chưa có lý do thích hợp. Hiện tại Saddam Hussein lại mang đến cho họ một cơ hội tốt như vậy, người Mỹ từ chối thì bất kính, chỉ có thể thu nhận. Tôi cho rằng, lần này nước Mỹ chẳng những phải trợ giúp Kuwait mà còn nghĩ mọi biện pháp làm suy yếu Kuwait. Iraq và người Mỹ không chung đường, có thể làm suy yếu nó cũng tốt.
- Nói như vậy thì còn một cơ hội nữa?
Lệnh Hòa Phồn hai mắt sáng ngời, vội vàng nói.
Y dù sao cũng lịch lãm trong thương trường, ánh mắt nhạy bén, còn cao hơn Triệu Ca. Còn phải mất nhiều năm lăn lộn nữa thì Triệu Ca mới có thể trưởng thành trong thương giới.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười gật đầu:
- Nước Mỹ hoàn toàn đem Iraq đuổi ra khỏi Kuwait thì đó chính là một cơ hội thứ hai.
Từ Thế Phong nói:
- Tôi hoàn toàn đồng ý với phân tích của Phạm tiên sinh. Phạm tiên sinh, tôi thật sự không nghĩ tới, Phạm Hồng Vũ chẳng những là cán bộ quản lý trong nước, mà còn đối với chính trí quốc tế có nhận thức sâu sắc như vậy. Khâm phục, khâm phục.
- Phạm tiên sinh, Thế Phong có một yêu cầu quá đáng.
- Từ tiên sinh cứ nói, nếu không có gì sai trái thì tôi xin sẵn lòng.
- Haha, Phạm tiên sinh quả nhiên là sảng khoái. Ý tôi là, Từ thị chúng tôi muốn hợp tác với tập đoàn Thiên Ca. Phạm tiên sinh, cậu xem, ba công ty chúng ta có thể thành lập một quỹ hợp tác, cùng tiến cùng lui?
Từ Thế Phong thăm dò, ánh mắt có chút khẩn thiết.
Phạm Hồng Vũ đối với đại thế quốc tế nắm rất chắc. Từ Thế Phong trên danh nghĩa đề xuất hợp tác với Triệu Ca, trên thực tế là muốn mượn ánh mắt trác tuyệt của Phạm Hồng Vũ mà giành lợi ích lớn nhất cho tập đoàn Từ thị.
Phạm Hồng Vũ liền mỉm cười.
Trước đó không lâu, hắn đã nói qua với Triệu Ca, muốn hợp tác với tập đoàn Từ thị thành lập một tập đoàn tài chính trong khu vực. Triệu Ca còn đang phân vân không biết nên nói như thế nào với đại lão cao tầng Từ thị, thì lúc này Từ Thế Phong đã nhanh như vậy chủ động đưa tới cửa.
- Từ tiên sinh, thành lập quỹ hợp tác tôi hoàn toàn đồng ý.
Phạm Hồng Vũ rất sảng khoái nói.
Từ Thế Phong cũng cười đứng dậy, hướng Phạm Hồng Vũ vươn tay, nói:
- Phạm tiên sinh quyết đoán như vậy, Thế Phong không khỏi khâm phục. Hy vọng sau này có thể hợp tác vui vẻ với Phạm tiên sinh.
- Hợp tác vui vẻ!
Sau đó, không khí trong phòng khách có sự thay đổi. Mặc dù lần đầu gặp mặt Từ Thế Phong, vẫn không tránh khỏi có chút xa lạ, nhưng so với không khí lúc mới vào cửa thì khác nhau quá lớn. Thương trường và quan trường dù sao cũng có sự bất đồng, một khi quyết định hợp tác, cho dù là cảm giác thân thiết thì cũng nhất định phải giả vờ.
Quan trường thì không giống với. Trong quan trường, hợp tác càng nhiều thì kết nhau lẫn nhau lại càng bình thường.
- Không biết Phạm tiên sinh và Triệu tổng đối với việc hợp tác của chúng ta có kế hoạch cụ thể gì không?
Từ Thế Phong bưng tách cà phê, khẽ nhấp một cái, rất tùy ý hỏi.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói:
- Nói đến kế hoạch kinh doanh cụ thể thì Từ tiên sinh và Hòa Phồn đều là người lành nghề. Tôi bất quá chỉ là người ngoài ngành, không dám múa rìu qua mắt thợ. Tất nhiên hết thảy sẽ do Từ tiên sinh làm chủ, tôi và Triệu Ca chỉ là theo đuôi, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Từ Thế Phong cười nói:
- Phạm tiên sinh quá khách khí rồi. Chúng tôi bất quá cũng chỉ là làm chút công tác sự vụ, đối với việc tiên đoán đại cục thế giới thì còn kém hơn Phạm tiên sinh.
Từ Giai Dao khẽ cười nói;
- Vậy thì phân công hợp tác đi.
Cái gọi là phân công hợp tác tất nhiên là mọi người sẽ xuất tiền, còn về phương diện thế cục, hết thảy đều nghe theo Phạm Hồng Vũ. Từ Thế Phong, Lệnh Hòa Phồn và Triệu Ca là chủ thể còn Phạm Hồng Vũ là linh hồn. Ít nhất trong vòng mười năm sau, loại tình huống này cũng không có thay đổi quá lớn.
Lập tức mọi người liền trao đổi ý kiến cơ bản về phương án hợp tác.
Cuối cùng, Triệu Ca đội nhiên hỏi:
- Giai Dao, Quách tiểu thư không có vấn đề gì lớn chứ?
Từ Giai Dao khẽ mỉm cười nói:
- Vấn đề của Mỹ Linh không lớn, Đinh Khải thì phiền phức không nhỏ rồi. Tập đoàn Đinh thị sáng nay mời dự hợp Ban giám đốc khẩn cấp, quyết định cải tổ toàn bộ quản lý của tập đoàn. Đinh Khải bị mất chức rồi.
- Trong vòng một ngày, Đinh thị lỗ nhiều tiền như vậy. Đinh Khải đây là gieo gió gặt bão. Chuyện lần này coi như là một bài học cho anh ta. Về sau cần phải khiêm tốn một chút. Cần phải biết cái thì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.
Lệnh Hòa Phồn thản nhiên nói, trên mặt tất cả đều là sự châm chọc.
Từ Giai Dao liên tục gật đầu, tràn đầy đồng cảm:
- Đúng vậy, cái gã Đinh Khải này lúc nào cũng tự cho mình là giỏi. Bề trên Đinh gia đối với anh ta cũng dung túng quá rồi. Kỳ thật đây không phải là tốt cho anh ta mà ngược lại là hại anh ta.
Phạm Hồng Vũ cười, chậm rãi nói:
- Chuyện này đối với Đinh tiên sinh chưa hẳn là chuyện xấu. Với tính cách như vậy, nếu thủy chung không chịu sự kềm chế thì có lẽ sẽ không chỉ là chịu thiệt ít tiền như vậy đâu.
Lệnh Hòa Phồn không khỏi rùng mình. Phạm Hồng Vũ nói thì rất bình thản, nhưng Lệnh Hòa Phồn lại cảm nhận được ác khí nồng đậm.
Lại nói tiếp, cũng không trách Phạm Hồng Vũ tức giận. Chỉ cần là đàn ông, ai mà dễ dàng tha cho hành vi này của Đinh Khải.
Lại càng không cần nói đến người có tính cách mạnh mẽ, cứng rắn như Phạm Hồng Vũ. Đinh Khải lúc này ăn thiệt có lẽ thật sự là chuyện tốt. Chỉ cần y từ đó về sau tránh xa Triệu Ca, thì Phạm Hồng Vũ cũng chẳng thèm quan tâm đến.
Từ Thế Phong thản nhiên nói:
- Đinh Khải làm người lỗ mãng, bị bài học như vậy cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. A Phồn, Giai Dao, về sau ít giao tiếp với hạng người như vậy, đỡ phải bị vạ lây.
Tất nhiên, có liên quan đến chuyện giữa Phạm Hồng Vũ và Đinh Khải, Từ Giai Dao đã nói cho anh trai biết.