Căn phòng này rất rộng, ở chính giữa có đặt một chiếc bàn tròn lớn, trên tường treo bức tranh cổ kính, hai bên là thảm thực vật xanh biếc, xác thật xứng với danh xưng khung cảnh lịch sự tao nhã.
“Tùy tiện tìm chỗ ngồi đi.” Lâm Hứa Hữu kéo ghế ra cho 2 cô (LN + TM) ngồi. Sau khi cả 2 ngồi xuống, hắn mới cực kỳ tự nhiên ngồi ở vị trí bên cạnh Tiểu Mỹ.
Hơi thở nam tính đột nhiên tới gần làm sắc mặt Tiểu Mỹ đỏ bừng giống như con tôm bị luộc chín.
“Gì... Gì cũng được, à mà nước trái cây đi.”
Lâm Hứa Hữu mỉm cười gật đầu rồi quay sang hỏi Lâm Nhụy: “Còn em?”
“Sữa bò.”
Lâm Nhụy trả lời.
Cô tự biết bản thân mình là cái bóng đèn. Nhìn Tiểu Mỹ cùng Lâm Hứa Hữu - hai người trước mặt này đang trong trạng thái chàng có tình thiếp có ý, chỉ còn thiếu việc đâm thủng một tầng giấy cuối cùng. Cô mới không muốn lại bị hai người cường ép nuốt cẩu lương đâu.
Lâm Nhụy đơn giản chuyển ánh mắt hướng về phía đối diện.
Hàn Vũ ngồi yên ở nghiêng vị trí đối diện cô. Nhưng anh không có chú ý tới chỗ bên này mà là bĩ khí mười phần ôm cô bạn gái Hứa Mộng và nói chuyện với người bạn bên cạnh.
Khuôn mặt kia cộng thêm dáng người kia thực sự rất đẹp.
Đúng là nam sắc mê người. Càng nhìn, Lâm Nhụy càng muốn nếm thử tư vị của anh.
Thật giống như có cái móng vuốt đang cào ngứa lòng Lâm Nhụy.
Chỉ có điều, bây giờ cũng không phải là một thời cơ tốt.
Kiềm chế tâm tư hưng phấn thần bí ở sâu trong nội tâm, cô ngước mắt hứng thú quan sát Hàn Vũ cùng cô bạn gái của anh.
Có thể nhìn ra được, Hứa Mộng rất thích Hàn Vũ, nhất tần nhất tiếu (từng lời nói hay cử chỉ) đều mang theo hờn dỗi cùng tình yêu, nghiễm nhiên là một bộ dáng người con gái sa vào bể tình.
Đối với một nam sinh bình thường mà nói thì việc có cô bạn gái xinh đẹp và yêu mình như thế này là đã sớm hạnh phúc đến mức tìm không ra trời nam đất bắc.
Nhưng Hàn Vũ lại là ngoại lệ.
Xuất thân phú quý, vừa thấy là biết anh thuộc kiểu đàn ông thường xuyên lăn lộn ở trong bụi hoa.
Đối mặt với một mỹ nữ đang cố gắng kéo dài tình yêu ở bên cạnh mà Hàn Vũ lại có thể cười không chút nào để ý, ánh mắt bình tĩnh.
Thực sự có ý tứ.
Trong lòng Lâm Nhụy đột nhiên có một ý tưởng lớn mật.
Cô móc di động ra rồi mở giao diện WeChat tìm tên Hàn Vũ xong gõ nhanh một dòng chữ.
“Tôi đang ngồi ở đối diện anh.”
Xác định tin nhắn đã được gửi đi xong, cô liền tùy ý click mở trò chơi nhỏ trong WeChat rồi bắt đầu chơi tiếp.
Trò chơi này đang thịnh hành nhất trong giới bạn bè, khi rãnh rồi ngồi chơi một chút cũng không tồi, chỉ tiếc là cô quá yếu, kỷ lục cao nhất chưa vượt qua được con số 300.
Càng về sau nhảy càng khó khống chế, hơn nữa một khi nhảy sai thì phải nhảy lại từ đầu.
Nhưng hôm nay cô càng đánh lại càng hăng.
Tâm trạng hôm nay cực kỳ tốt, khi Lâm Nhụy chơi tới 295 điểm, thấy liền sắp đột phá được ranh giới 300 thì ai ngờ di động lại đột nhiên run lên.
Là tin nhắn mới từ WeChat báo đến.
Tay Lâm Nhụy run lên. Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn bé yêu của mình ngã xuống từ xếp gỗ, game over!
Than thở tiếc nuối một tiếng xong, cô mở lại giao diện WeChat, hóa ra là tin nhắn trả lời của Hàn Vũ.
Được rồi, vì thấy anh đẹp trai nên cô mới độ lượng không giận chó đánh mèo.
Hàn Vũ trả lời vẫn cứ trước sau như một, đơn giản mà nhanh nhẹn.
Chỉ có hai chữ.
“Ngẩng đầu.”
Lâm Nhụy theo bản năng ngẩng đầu.
Ở phía nghiêng đối diện, tầm mắt của Hàn Vũ quét về phía bên này, tựa hồ đang tìm người nào đó.
Cứ như vậy, ánh mắt của hai người đối diện nhau.
Lâm Nhụy không hề lảng tránh mà là nhìn thẳng.
Cô cong cong khóe môi, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Thanh thuần mà vẫn điềm mỹ.
Cô rất rõ ràng ưu thế về diện mạo của mình.
Quả nhiên, Hàn Vũ sửng sốt, trong đôi con ngươi hiện lên một chút kinh ngạc.
Anh chắc cũng không ngờ rằng đối tượng đêm đó mà mình làm tình qua điện thoại cư nhiên nhanh như vậy liền được gặp mặt.
Ngay sau đó, anh cũng cong khóe môi.
Tựa như gặp được một con mồi thú vị, Hàn Vũ đánh giá toàn thân Lâm Nhụy.
Vào đúng lúc này, phục vụ bưng sữa tới.
Bên trong ly pha lê trong suốt chứa đầy chất lỏng có sắc trắng thuần.
Lâm Nhụy nói lời cảm ơn. Cảm nhận được tầm mắt của Hàn Vũ vẫn chưa rời khỏi mình, cô cong môi.
Dùng tay trái đỡ lấy ống hút thon dài, cô cúi đầu ngậm ống rồi nhẹ nhàng hút, chất lỏng bên trong liền chảy vào trong miệng.
Cuống họng nhỏ xinh giật giật, nuốt toàn bộ sữa bò vào trong bụng.
Đây vốn dĩ chỉ là một động tác bình thường nhưng Hàn Vũ vừa nhìn thì lại cứng.
Nguyên nhân không phải do anh mà chỉ là bởi vì động tác kia quá mức quyến rũ dụ hoặc.
Tay nhỏ đỡ ống hút hơi hơi hoạt động trên dưới, khi đôi môi hồng nhuận liếm mút sữa bò, cặp mắt to ngập nước thẳng lặng (nhìn thẳng + yên lặng) nhìn anh, sóng nước lóng lánh, bên trong thật giống như có hơn một ngàn cái lưỡi câu, khiến anh ngứa ngáy khó nhịn.
Mắt thấy cô gặm cắn thưởng thức ống hút, ống hút thon dài ra ra vào vào ma sát với môi anh đào. Vừa đi vào một đoạn thì lập tức lại bị rút ra một ít. Hơn nữa lại còn bị đôi mắt câu hồn đoạt phách đó nhìn, thật giống như là cây côn thịt lớn của mình đang thọc vào rút ra trong miệng nhỏ của cô.
Nếu đúng thật là cây côn thịt của mình được cô đùa bỡn liếm mút như vậy thì sẽ có biết bao nhiêu sung sướng…
Chỉ mới tưởng tượng như vậy mà hạ thân Hàn Vũ liền nhanh chóng bành trướng.
Sự bình tĩnh lúc trước bị ném qua một bên.
Anh dùng ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô, nhìn chằm chằm môi đỏ óng ánh nước hồng nhuận kia rồi hận không thể cởi quần tại đây để cô khẩu giao cho mình.
Hành vi kế tiếp của cô lại làm anh càng thêm nóng.
Chơi ống hút đủ rồi, chỉ thấy cô nghịch ngợm dò cái lưỡi ra, đầu lưỡi sắc tình liếm liếm khóe môi, vừa hút vừa liếm, đầu lưỡi hồng diễm nhanh chóng liếm hết sữa bò màu trắng tràn ra khỏi khóe môi.
Gợi cảm muốn mạng.
Sau đó, cô thỏa mãn híp mắt giống như con mèo nhỏ vừa mới được ăn uống no đủ để lộ ra biểu tình thoả mãn.
Gương mặt kiều mỹ phiếm mỉm cười ngọt ngào, mi mắt cong cong, quả là một mỹ nữ thanh thuần.
Thật giống như một phen động tác sắc tình vừa rồi kia đều chỉ là ảo giác của Hàn Vũ.
Nhưng mà sao lại là ảo giác được?
Rõ ràng chính là cố ý.
Hàn Vũ nhìn đến nỗi đôi mắt toát cả ra ánh lửa, chỉ thiếu mỗi một điều là muốn tử hình cô ngay tại chỗ.
Yêu tinh!
Hạ thân cứng nóng như bàn ủi, căng đến sinh đau, may mắn là bởi vì đang ngồi nên mới không bị người khác phát hiện.
Anh nhẫn nại rồi mở WeChat ra xong gõ nhanh một dòng chữ gửi cho Lâm Nhụy.
“Tao hóa, đêm nay tôi liền làm chết cô!”
Lâm Nhụy nhìn tin nhắn mới từ WeChat rồi chỉ hơi hơi mỉm cười chứ không hề trả lời lại.
Đã đoán trúng, không phải sao?
Làm đàn ông nhìn được nhưng lại ăn không được thì mới có thể càng thêm nhớ thương cùng nhớ mãi không quên bản thân.
Cô lại lần nữa mở trò chơi nhảy nhảy ra xong tiếp tục cúi đầu chơi trò chơi.
........
Mà ở bên phía Hàn Vũ.
“Cục cưng, anh đang nhìn cái gì vậy?” Hứa Mộng tò mò hỏi.
Hiển nhiên là cô không hề chú ý tới những chuyện gây gợn sóng vừa rồi. Chỉ là do xuất phát từ giác quan thứ sáu của phụ nữ nên cô mới phát giác ra người bên cạnh có chút không thích hợp.
Hàn Vũ khoan thai thu hồi tầm mắt. “Không có gì.”
Một cô gái đang trong thời kì yêu đương thì luôn rất đặc biệt chú ý tới nhất cử nhất động của người mình yêu, Hứa Mộng đối với thái độ tuỳ hứng trả lời của Hàn Vũ tất nhiên là không cao hứng.
Cô nhìn qua phía bên kia theo ánh mắt của Hàn Vũ nhưng không phát hiện có gì đặc biệt. Chỉ có điều là thấy ở phía đối diện chẳng biết từ khi nào đã có một cô gái trẻ tuổi thanh thuần đáng yêu đang ngồi cúi đầu chơi di động.
Không biết có phải là Hàn Vũ mới nhìn cô gái kia không?
Nghĩ vậy, trong lòng cô liền có chút lên men.
Tuy cô là hoa hậu giảng đường nhưng chỉ là con của một gia đình khá giả. Vì thế nên địa vị của cô ở trong Thành phố A ngọa hổ tàng long này thật sự không tính là cái thá gì. Thế cho nên, sự xuất hiện của Hàn Vũ thật sự là niềm vui ngoài ý muốn dành cho cô.
Tuy biết rõ Hàn Vũ là lãng tử trên tình trường, đổi bạn gái còn nhanh hơn cả so với việc thay quần áo, cậy nhà có quyền có thế, lớn lên lại đẹp trai như vậy thì có người con gái nào mà không động tâm.
Vì vậy cho nên cô nhất định phải bắt lấy trái tim của người đàn ông này mới được. Đến lúc đó, có được tình yêu cùng tiền tài thì mới không uổng công trời cao ban cho cô một gương mặt xinh đẹp.
“Cục cưng, uống miếng nước đi.”
Không có tiếp tục dây dưa với bạn trai để đánh vỡ lẩu niêu hỏi đến đáy, đại đa số thời điểm, cô luôn tương đối thức thời, đây cũng là nguyên nhân mà cô có thể ở bên cạnh Hàn Vũ nửa năm.
Nếu đã đánh vỡ được kỉ lục trước đó của Hàn Vũ thì Hứa Mộng tin tưởng mình vẫn có thể tiếp tục đi xuống.
Hàn Vũ tiếp nhận ly nước từ Hứa Mộng đưa qua rồi một ngụm ừng ực uống hết.
Hầu kết thô to lăn lộn lên xuống, mị lực chương hiển nam tính gợi cảm.
Bạn gái bên cạnh nâng má liếc mắt đưa tình nhìn anh. Được nhận sự ưu ái này từ hoa hậu giảng đường chọc đến không ít nam sinh ở bên cạnh đối với Hàn Vũ hâm mộ không thôi.
Kỳ thật chỉ nhìn một cách đơn giản thì tướng mạo của Hứa Mộng đẹp hơn so với Lâm Nhụy một ít. Hứa Mộng tựa như búp bê Tây Dương tinh xảo ở trong tủ kính, kiều tiếu mỹ lệ, phối hợp với cách nói chuyện nhỏ nhẹ dịu dàng, quả thực chính là nữ thần cùng tri kỉ am hiểu lòng người ở trong cảm nhận của đàn ông.
Chỉ tiếc, có câu nói gọi là sau lưng mỗi nữ thần đều có một người đàn ông làm đến mức chán ngán muốn phun ra chứ huống chi Hàn Vũ là loại đàn ông trời sinh tính tình không kiềm chế được.
Hoa nhà nào có thể thơm bằng hoa dại ở bên ngoài. Toàn bộ tâm tư của Hàn Vũ giờ phút này đã bị tiểu yêu tinh ở phía đối diện kia chiếm cứ, côn thịt dưới háng căng phình, cứng đến sinh đau. Trong mắt và trong đầu anh tràn đầy ý nghĩ chờ lát nữa phải tìm cơ hội gì để làm tiểu yêu tinh kia cùng với lúc ở trên giường sẽ dùng tư thế nào thì làm gì còn tâm tư bận tâm đến Hứa Mộng ngồi bên cạnh.Xuyên thấu qua ly nước, anh nhìn về phía cô gái đối diện, ngồi một mình an tĩnh chơi di động, nhìn thế nào cũng giống như một cô gái tốt an phận thủ thường.
Người trước người sau, là hai mặt sao?
Trong lòng anh dâng lên hứng thú nồng đậm.
Thực nhanh, đồ ăn đã được dọn lên trên bàn.
Mọi người vừa uống rượu vừa dùng bữa và nói chuyện phiếm. Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Không cần biết là ai, đề nghị mỗi một người phải uống rượu giao bôi cùng với người ngồi bên tay phải của mình.
Trò chơi này ngay lập tức đẩy không khí lên cao trào.
Ngại với cục diện nam nhiều nữ thiếu, có người bên tay phải là khác phái nhưng càng nhiều người bên tay phải là cùng giới, những người này chỉ có thể kêu thảm và đỏ mắt nhìn những nam sinh bên cạnh có gái ngồi.
Trùng hợp là bên phải Lâm Hứa Hữu là Tiểu Mỹ, bên phải Tiểu Mỹ là Lâm Nhụy, còn bên phải Lâm Nhụy là một nam sinh xa lạ khác, tuy tướng mạo so ra kém Hàn Vũ cùng Lâm Hứa Hữu nhưng cũng không tệ lắm.
Tiểu Mỹ vốn dĩ ngượng ngùng từ chối nhưng cuối cùng vẫn ngọt ngào uống rượu giao bôi với Lâm Hứa Hữu, hai người họ lại kéo gần không ít khoảng cách.
Tiểu Mỹ cùng Lâm Hứa Hữu uống xong, kế tiếp liền đến phiên Lâm Nhụy cùng tên nam sinh ngồi ở bên cạnh kia.
Đối với chuyện phải cùng người xa lạ uống chén rượu giao bôi, Lâm Nhụy thật ra cũng không để ý lắm. Cô dẫn đầu bưng chén rượu chuyển hướng bên phải rồi ôn nhu nói: “Học trưởng, thật vui khi được quen biết anh.”
“Học muội, chào em.”
Tên nam sinh kia lộ ra biểu tình thụ sủng nhược kinh. Hắn bưng lên chén rượu của mình rồi tiện thể tới gần Lâm Nhụy, cánh tay giao nhau, hai người hoàn thành chén rượu giao bôi.
“Được! Cường Tử thật có diễm phúc!” Có nam sinh ngồi cùng bàn không ngừng vui cười ồn ào.
Nam sinh được gọi là Cường Tử ngượng ngùng vội vàng ngồi xuống, chỉ là lỗ tai còn hơi hơi đỏ lên, cũng không biết là vì say hay là vì thẹn thùng nên mới như vậy.
Một chén rượu xuống bụng, mặt Lâm Nhụy không đổi sắc ngồi xuống theo.
Không nghĩ tới nam sinh này còn rất ngây thơ và đáng yêu.
Cô nghĩ ở trong lòng.
Vừa nãy, hai người dựa vào gần như vậy nhưng nam sinh này cũng không có mượn cơ hội ăn đậu hủ của cô mà ngược lại còn thập phần câu nệ.
Nam sinh như vậy, ngược lại càng dễ dàng khiến cô sinh ra hảo cảm.
Nếu đêm nay không có hẹn với Hàn Vũ thì người nam sinh này…
Vừa lúc, suy nghĩ của Lâm Nhụy đã bị người ngồi bên cạnh đánh gãy.
“Anh… Có thể add WeChat của em không?” Nam sinh bên cạnh thẹn thùng mở miệng.
Lâm Nhụy sửng sốt, sau đó mỉm cười. “Tất nhiên là có thể…”
…………
Hàn Vũ ngồi ở bàn đối diện, đến khi ánh mắt xẹt qua đôi nam nữ đối diện đang dựa vào rất gần nhau để nói chuyện thì hơi hơi phiếm lạnh lẽo.
Cũng không phải là anh thích Lâm Nhụy hay gì mà là vừa mới nãy, Lâm Nhụy còn đang quyến rũ dụ hoặc anh như vậy mà hiện tại, chỉ mới trôi qua một lát mà đã tán tỉnh nam sinh khác. Cô coi Hàn Vũ anh là bài trí sao?
Hơn nữa, nam sinh kia lớn lên có đẹp hơn anh không, côn thịt có lớn hơn anh không?
Mọi việc dù sao cũng phải nói thứ tự đến trước và đến sau. Cho dù Lâm Nhụy có muốn làm gì với nam sinh kia thì cũng phải ngoan ngoãn chờ anh làm cô xong đã rồi nói sau.
Anh đêm nay nhất quyết phải làm tiểu tao hóa này, không làm cô đến kêu cha gọi mẹ thì anh liền không phải họ Hàn!