Hôm nay lớp học nhốn nháo lên hỏi thăm tình hình sức khoẻ của Vân My dù cô ấy…ko có mặt ở lớp học.
Điều đó có nghĩa là cậu ta chính là trung tâm cho những thắc mắc và sự quan tâm thậm chí là tò mò.
-Hôm nay cậu đi học?
Một người lên tiếng hỏi.
-Thì sao?
Cậu ta thản nhiên hỏi lại.
-Tức là hôm qua cậu ko bệnh?
-Sao nữa?
Cậu ta vẫn kiên nhẫn hỏi lại một lần nữa mặc dù những câu hỏi của người này khiến cậu ta ko được dễ chịu lắm.
-Vậy là hôm qua ở nhà chăm sóc cho Vân My!
Cậu ta la ố lên bằng một kết luận.
Cả lớp hú một đống.
Cậu ta trúng kế của tụi bạn rồi.
-Chăm sóc cái gì? Đừng có ăn nói linh tinh!
-Âyyy, còn chối!☻
-Tôi đã nói là ko có phải, tại sao tôi phải chối? >_”_”_