- cô chửi xong chưa _ sasuke bước vào đôi mắt sắc bén nhìn cô
- uchiha xấu xa... aaaaaa sao anh đột nhập nhà tôi _ cô hét lên tiện tay chụp lấy cái gối ném lung tung
- tôi đến " thăm " thư ký của mình không được sao _ sasuke nhếch mép ngồi xuống ghế
- thưa đại chủ tịch nhà của tôi " nhỏ hẹp " không phù hợp với người " cao sang, quyền quý " như ngài _ nở 1 nụ cười miễn cưỡng cố tình nhấn mạnh ( mấy chữ trong "...")
- ồ... công ty của tôi toàn nhân viên cao cấp nếu có " nghèo " cũng không đến nỗi như thế này, nên để giữ thể diện cho công ty tôi nghĩ cô nên dọn tới " nhà " của tôi thì hơn _ sasuke cười đắc thắng khi thấy vẻ mặt bất lực nói không ra hơi của cô - tôi nghĩ như thế này ổn rồi _ vẫn là nụ cười miễn cưỡng
- nãy cô kêu nhà chật hẹp mà _ sasuke nhắc cô nhớ lại từng câu từng chữ của mình.
- anh ngon lắm hãy đợi đấy uchiha _ cô lầm bầm nhìn sasuke bằng đôi mắt viên đạn
- tôi không tới anh làm gì được tôi _ sakura chống tay hất mặt thách thức.
- làm gì à... làm " tình " _ cậu nhếch mép giọng nói khiêu khích
- mình thử ở đây luôn nhé _ sasuke tiến đến với vẻ mặt thắng trận
- tôi đi... tôi đi anh chờ tôi 1 chút _ cô bước đi loạng choạng có lẽ chưa thức tỉnh qua lời nói của cậu
Bước tới cậu cầm chặt tay cô nói " khỏi cần mang theo gì cả " lôi cô ra ngoài ném lên xe và lái đi sakura đang trong hiện tượng sốc toàn tập đơ người không nhúc nhích cựa quậy, được 5" sau hồn cô mới nhập lại xác rồi phản ứng dữ dội trên xe.
- không có quần áo sao tôi tắm _ cô nói to
- mai mua
- không có tiền sao tôi sài _ cô tiếp tục hét
- tôi có
- không có phone sao tôi chơi
- tôi mua
- không có sim sao tôi gọi
- tôi mua
- không có nhà sao tôi ở
- nhà tôi
- anh muốn gây sự hả
- đúng
Sakura thu mình vào 1 góc trong xe tự kỉ mặc kệ sasuke muốn ném cô đi đâu miệng lầm bầm chửi " biến thái... biến thái " rồi cô cũng ngủ quên.
- chửi cho đã rồi lăn ra ngủ con nhỏ ngốc
Ôm cô vào phòng ngủ u cmn ám của mình để cô ngủ say trên giường còn cậu qua phòng khác không khéo lại không kiềm chế được trèo lên giường thịt cô luôn thì lại mệt.
Sáng hôn sau
Đôi mắt lục bảo lười biếng mở ra cô ngồi dậy dụi dụi mắt cô liếc nhìn chung quanh
- sao tối thui vậy không lẽ mình bị mù Noooooo _ sakura hét lớn chạy khắp phòng va vào cái bàn xong sml xuống nền nhà ?
- ui daa... _ cô ngồi dậy xoa xoa đầu rồi đứng lên đi chậm chạp tới công tắc trước cửa để mở đèn cô đụng trúng 1 bàn tay khá to khá lạnh rồi cô lại hét.
Tiếng hét to đến nỗi sasuke cũng phải bước ra khỏi phòng đóng cả cửa lại
• phòng sasuke là phòng cắt âm
• sakura biết công tắc điện ở đâu vì nhà nào cũng để công tắc ở đó ?
Cô đặt tay lên cổ họng ho rồi ngồi bệt xuống
Sasuke mở điện thì lập tức sakura phóng đến ôm rồi khóc không biết trời trăng mây gió.
- oa oa tôi thấy ma anh đến chậm chút nữa là con mà đó thịt tôu rồi oa oa _ sakura dụi đầu vào ngực cậu khóc
Sasuke cô kiềm chế đắt tay mình lên đầu cô xoa lòng thầm nghĩ " đừng quyến rũ tôi, sức chịu đựng của 1 thằng con trai rất có giới hạn và giới hạn của nó cũng rất hạn hẹp "
Cô đấu tranh với tâm lí để khô đè cô lên giường và " chiến "
Cậu lên tiếng nói
- xuống ăn sáng chắc cô cũng đói rồi _ sasuke cúi đầu nói nhỏ
Đi xuống lầu cô lấy lại bình tĩnh rồi thêm 1 tràng hét kinh thiên động địa
- tôi xin lỗi... lúc nãy... xin lỗi _ sakura lí nhí nói giương mặt đỏ bừng nhìn rất đáng yêu có điều giờ chưa phải lúc để cậu " làm việc ".
- sakura tôi cho cô nghỉ ở đây 3 ngày tối nay tôi đi công chuyện về hơi trễ cô đừng đợi (sasuke)
- anh đi đi tôi không đợi đâu (sakura)
7h tối
- cô vào nhà đi, đứng đây làm gì (sasuke)
- tôi... tôi anh đi đi về...về sớm cô nói xong chạy thẳng lên phòng.
Cậu cười 1 cái rồi lên xe đi mất
Cô ngồi trên phòng nhìn chiếc Lamborghini phóng khỏi ngôi biệt thự cô nằm xuống giường lăn qua lăn lại
" mình không bao giờ thích hắn không bao giờ "
" tên biến thái không hợp gu với mình "
" nhưng hắn đi rồi nhớ thế "
Cô ôm chặt cái gối rồi lại lấy chăn che gương mặt đỏ bừng của mình.
" Alo chị hả, đúng là chủ tịch thích con nhỏ đó " _ 1 người giúp việc gọi điện thoại cho ai đó