Sắt Thép Ma Pháp

Chương 132: "Khỉ cầm súng!"



Tiêu Dật Nghiên cùng Tạ Khiêm đang rất bối rối.

Không chỉ hai người Đỗ Mộc Kim, Trần Vũ Quang, Phong Liêm Nhu cùng Hoàng Nguyệt Ánh cũng đang rất bối rối.

Ngồi trên một bàn dài hai bên đối mặt với nhau cùng đàm phán chung một vấn đề.

Đây là ý tưởng của vị ngồi trên chủ vị kia, hắn nói hai bên đối diện với nhau như thế này sẽ giúp hai bên có thể thẳng thắng trao đổi với nhau hơn.

Tuy nhiên thẳng thắng còn chưa thấy đâu chỉ thấy cả hai bên đang vô cùng không tự nhiên né tránh ánh mắt của nhau.

Tiêu Dật Nghiên cùng Tạ Khiêm không phải lần đầu đàm phán, nhưng bọn họ chưa bao giờ đám phán trong tình cảnh này, thông thường những cuộc đàm phán của bọn họ sẽ diễn ra tại thư phòng hoặc là đại điện lớn với nhiều người có mặt. Nội dung đàm phán cũng rất sơ sài, chủ yếu là đạt thành thỏa hiệp một số vấn đề, vốn dĩ hai người cứ nghĩ ngày hôm qua đã hoàn thành đàm phán nhưng ai người được sáng hôm nay lục hoàng tử lại cho bọn họ biết chiều nay sẽ bắt đầu đi vào chi tiết đàm phán.

Chi tiết đàm phán là cái gì? Hai người nghe xong trong đầu còn một đống dấu hỏi lớn khi đến nơi họ còn phải đối mặt với đối phương tiến hành đàm phán như thế này.

Đám người Hoàng Nguyệt Ánh cũng không khác là bao, trừ Hoàng Nguyệt Ánh từng thực sự tham gia đàm phán qua ba người kia còn chưa từng trải qua việc như thế này bao giờ. Mặc dù đã được cầu tri thức bổ sung qua về những vấn đề này, nhưng sự non nớt trong lời nói cùng biểu cảm hoàn toàn không che dấu được. Nếu không phải Long ở một bên nhắc nhở bọn họ có lẽ sẽ gây ra sai lầm gì cũng nên.

Ngược lại Tiêu Dật Nghiên cùng Tạ Khiêm tuy ban đầu không quá quen thuộc nhưng với tố chất cùng nhiều năm kinh nghiệm bọn họ nhanh chóng thích ứng được kiểu đàm phán này.

Bọn họ cũng biết tới đàm phán chi tiết là như thế nào.

Ví dụ như quặng sắt thì phải được khai thác ở quặng nào kì thực nó giống như việc quy định chất lượng của quặng sắt khai thác ra như tỷ lệ sắt sau khi tinh luyện, nhưng thời đại này không có cái thứ đấy vì thế Long chỉ có thể lựa chọn phương pháp khác yêu cầu quặng sắt khai thác tại một vài mỏ nhất định, thông thường quặng khải thác từ một mỏ sẽ có chất lượng đồng nhất với nhau hắn cũng tìm được không ít thông tin về những mỏ sắt này nên mới đưa ra quyết định đó.

— QUẢNG CÁO —

Hay như than, không phải loại than đá nào cũng có thể dùng cho luyện kim vì thế Long cũng cần đặt ra những yêu cầu về chất lượng của than, đương nhiên cũng dùng phương pháp khai thác tại một số mỏ nhất định. Một số hàng hóa khác cũng như vậy Long cần quy định chất lượng cho chúng, nếu không ông anh trai hờ kia của hắn tùy tiện kiếm mấy thứ kém chất lượng tới đến lúc đó không dùng được Long cũng không biết nên khóc như thế nào.

Không lẽ mang hàng trả lại cho tên kia, Long khẳng định tên kia sẽ không nhận. Ngươi cũng không yêu cầu chất lượng cái gì, ta mang đủ số lượng cho ngươi rồi không lẽ lúc đó Long lại cắt đứt quan hệ với tên kia. Đừng nằm mơ nữa, như thế không khác nào cắt đường sống của mình.

Ngoại trừ những thứ này còn đàm phán về tuyến đường vận chuyển, quy định cả lực lượng hộ tống kho bãi khi tới cảng, chi phí chi trả vv…



Phải nói thật khi Tiêu Dật Nghiên cùng Tạ Khiêm nghe được đống chi tiết này gân xanh của cả hai có thể nhìn thấy rõ trên trán, bọn hắn thực sự không ngờ được lại có kiểu đám phán như thế này hoàn toàn đóng kín lại mọi không gian có thể động tay chân.

“Điện hạ những chi tiết này quả thật quá nhiều, chúng thần thật sự không thể nào làm chủ được tất cả. Thần mong điện hạ cho chúng thần trở về báo cáo với đại điện hạ.”

Tiêu Dật Nghiên lên tiếng.

Quả thật những nội dung trong này hoàn toàn nằm ngoài tầm hiểu biết của bọn họ, tại sao lại chỉ yêu cầu thu mua tại một số nơi nhất định, lại còn cả nhà kho rồi một đống thứ lung tung nữa bọn họ thực sự không hiểu tại sao phải làm như vậy. Bọn họ từ trước tới nay cũng không quan tâm tới những thứ như vậy vì thế bọn họ hoàn toàn mù tịt, với những người như Tiêu Dật Nghiên cùng Tạ Khiêm hứa hẹn những thứ mình không hiểu quả thật không khác nào tự sát, bọn họ bây giờ cần biết là tại sao lục hoàng tử lại đặt ra những yêu cầu chi tiết như vậy.

Long nghe vậy cũng biết hai người này không có khả năng đàm phán thêm nữa, hắn cũng không cưỡng cầu nói.

“Cũng được, ta sẽ cử người cùng các ngươi trở về. Họ sẽ thay ta đàm phán với các ngươi.”

Long cũng không lo lắng đại hoàng tử sẽ giở trò gì với người hắn cử đi, đừng quên hai người đang là đồng minh giở trò cái gì cũng phải để bọn họ trở về nếu không còn cái gì đồng minh. Nếu hắn mua chuộc đám người này giở trò trong hiệp ước thì thế nào, cũng phải có chữ ký cùng con dấu của hắn hiệp ước mới có hiệu lực. Hơn nữa Long bây giờ cũng không có nhiều thời gian, hắn cần hoàn thành việc này sớm nhất có thể, chỉ như vậy hắn mới có được nguồn tài nguyên phục vụ cho kế hoạch của mình.

“Cảm tạ điện hạ hiểu cho. Bất quá thần có một vấn đề muốn hỏi.”

Tiêu Dật Nghiên nhận được câu trả lời của Long liền cúi đầu cảm tạ. — QUẢNG CÁO —

“Nói đi.”

Long cũng rất muốn biết người trước mặt này sẽ hỏi điều gì.

“Nếu những thứ này đàm phán thành công như vậy lượng nhân lực để giám sát hẳn không nhỏ.”

Long nhướng mày, hắn không ngờ được Tiêu Dật Nghiên lại có thể nhìn ra vấn đề này.

Nếu ở Trái Đất hiện đại vấn đề này cũng không phải vấn đề, nhưng ở thế giới này nơi mà số lượng người biết chữ chỉ chiếm một phần rất nhỏ hơn nữa công việc người giám sát cũng không đơn giản chỉ cần biết chữ bọn họ cần được đào tạo và giải thích ý nghĩa chính xác trong hiệp ước, nếu không trong lúc thực hiện nhiệm vụ họ có thể bị phía bên kia lừa dối xuyên tạc ý trong hiệp ước, tới lúc đó tổn thất là Long chứ không phải đại hoàng tử.

Long thật sự không ngờ được Tiêu Dật Nghiên có thể nhìn ra vấn đề này, cảm giác yêu tài trong hắn nổi lên Long thật sự muốn đào tên này về làm việc cho mình. Nhìn sang Tạ Khiêm bên cạnh, người này vẫn còn ngơ ngác không hiểu lời vừa rồi của Tiêu Dật Nghiên là gì, xem ra cũng chỉ có Tiêu Dật Nghiên dạng này quái thai mới nhìn ra được vấn đề.



Kỳ thật Long đã nghĩ quá xa, Tiêu Dật Nghiên chỉ nhìn ra vấn đề về lượng nhân viên cần thiết để tiến hành giám sát hiệp ước hắn cũng không nghĩ sâu được như Long. Nhưng không sao, như vậy cũng quá đủ rồi. Nếu hắn nhìn ra được những vấn đề sâu như vậy nói không chừng hắn là người xuyên không cũng nên.

“Cái này ngươi không cần lo lắng. Việc người giám sát kỳ thực cũng sẽ có trong đàm phán, sau này ngươi sẽ biết.”

Long không trực tiếp giải đáp thắc mắc của Tiêu Dật Nghiên mà chỉ có một câu nói mập mờ, nhưng hắn cũng không ngại tiết lộ cho người này về nội dung hắn cần của hiệp ước trong tương lại.

Quy trình giám sát này chủ yếu về quyền lực và quyền lợi của người giám sát cùng các chi phí phát sinh trong quá trình người giám sát hoạt động đều sẽ có trong hiệp ước.

Đương nhiên rồi, nếu không nói rõ ràng đến lúc đó hỏi cái gì cũng nói ngươi không có quyền này quyền kia thế thì cần người giám sát làm gì.

— QUẢNG CÁO —

Một người đã quen thuộc với cách xã hội hiện đại vận hành như hắn làm sao có thể bỏ qua vấn đề này. Hắn tới thế giới này, không chỉ cải biến thế giới này bằng công nghệ bằng sức mạnh mà còn từ văn hóa, từ chính trị từ xã hội thậm chí là phương pháp tư duy cách thức hành động.

Kỳ thực Long cho rằng văn hóa, chính trị, xã hội hay thế giới quan người dân ở đây mới là thứ cần cải biến chỉ khi nó thành công công nghệ mới có thể đem lại giá trị lợi ích lớn nhất. Nếu không những người này không khác mấy một lũ khỉ cầm trong tay những công nghệ nguy hiểm đi khắp nơi nhưng lại không biết được sự nguy hiểm của chúng cũng không có bất kỳ ý thức trách nhiệm nào cả. Quan điểm của Long luôn cho rằng công nghệ rất nguy hiểm, đặc biệt nếu rời vào tay một hệ thống xã hội gặp yếu kém về mặt nhận thức và tư tưởng một số công nghệ có thể dẫn tới sự hủy diệt. Ngay cả ở Trái Đất hiện đại cũng như vậy, vũ khí hạt nhân luôn là thanh Damocles treo trên đầu nhân loại bất kỳ lúc nào cũng có thể rơi xuống, điều may mắn là những người nắm giữ thanh kiếm này có một nhận thức đầy đủ về loại vũ khí này. Nhưng hãy thử nghĩ xem nếu một ngày một con khỉ nắm giữ thứ vũ khí này thì sao, có lẽ nó sẽ nghĩ rằng với như vậy nó có thể thống trị thế giới.

Long không muốn xúc phạm những người ở thời đại này là khỉ, thứ hắn lo lắng là sự giới hạn về tư duy và nhận thức thời đại đấy mới là điều đáng sợ nhất. VÌ thế Long không chỉ mang công nghệ tới thế giới này, hắn còn đang nỗ lực để nâng cao trình độ tư duy và giá trị quan của bọn hắn, vì thế hắn đang lên kế hoạch cho việc thay đổi tất cả mọi thứ ngay cả những chuyện nhỏ nhặt nhất.

Tất cả những thứ này hội tụ lại trở thành một bộ môn cực kỳ quan trọng.

Triết học, đây chính là nên tảng cho mọi cấu trúc xã hội hiện này trên trái đất. Bất kỳ quốc gia nào, bất kỳ dân tộc nào đều phải xây dựng dựa trên một hoặc nhiều hệ thống triết học.

Ưu tiên hàng đầu của Long sau khi đã ổn định chính là thay đổi hệ thống triết học vốn có của thế giới này. Hai công cụ quan trọng nhất Long định sử dụng chính là thuyết tiến hóa của Darwin và thuyết nhật tâm.

Đây là hai lý thuyết quan trọng bậc nhất giúp con người thay đổi nhận thức về thế giới xung quanh, vì thế chúng cần phải được ưu tiên cao nhất. Đương nhiên trước đó Long vẫn tiến hành các bước theo lịch sử hắn không dám đi quá nhanh, quá cấp tiến.

Hắn cho rằng có những thứ không nên quá cấp tiến, đặc biệt là trong tư duy và tư tưởng của con người nếu ngươi quá cấp tiến nó có thể phản tác dụng.

Con người không thể tiếp nhận một tư tưởng quá cấp tiến có khả năng lật đổ hoàn toàn thế giới quan của họ, những kẻ như vậy thường không có kết cục tốt đẹp mặc dù sau này có thể sẽ được chứng minh chính xác. Nhưng Long cũng không muốn bị người thiêu sống đâu.