Sát Vương

Chương 426: Ái Đức Hoa



- Muốn chạy?
Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa không ngờ tới cái tên tiểu tử trốn đằng sau khối nham thạch rõ ràng có nhiều loại pháp thuật quý hiếm và cổ quái như vậy. Vốn muốn cầm hắn lại cho Thích khách Địch Phật luyện tập một chút, không nghĩ tới hắn vừa ra tay, rõ ràng trong nháy mắt đã vây khốn được Địch Phật, nên không thể không tự mình xuất động ngăn cản Đường Tiêu. 

- Thiên Trảm!

Đường Tiêu quát to một tiếng. Một thanh kiếm bay lên giữa không trung, ngưng tụ thành một đại kiếm hư ảnh thấp hơn mười trượng, nhanh chóng hướng Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa đánh xuống đầu. Lúc trước, khi Dư An Sử xuất ra Thiên Trảm, có thể ngưng tụ thành đại Cự Kiếm cao hơn mười trượng. Còn tu vi hiện tại của Đường Tiêu, chỉ có thể ngưng tụ ít hơn mười trượng. Hơn nữa, đa số đều là phô trương thanh thế. 

Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa cũng không nhận ra Thiên Trảm. Nhìn thấy đối phương tay không biến ra một thanh kiếm lớn như vậy chém về phía mình thì lại càng hoảng sợ, vội vàng giơ tấm chắn trong tay ngăn cản Thiên Trảm đang từ đỉnh đầu chém xuống. 

Đường Tiêu không chút do dự, bàn tay vừa nhấc, một đạn phù bắn ra lửa lập tức thành tro, một quả biến thành một quả cầu lửa, từ trong tay Đường Tiêu bay ra, hướng Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa lao tới. Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa đang dồn hết sức lực ngăn cản thanh kiếm Cự Kiếm Thiên Trảm đang chém xuống đầu, đối với quả cầu lửa này của Đường Tiêu, cũng chỉ dùng hộ thể cương khí để chống đỡ. 

Đương nhiên, đây cũng là điều mà Đường Tiêu hy vọng nhìn thấy. 

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên. Quả cầu lửa khi đến gần cương khí hộ thể của Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa đột nhiên nổ tung. Uy lực nổ vượt xa sức tưởng tượng của Đường Tiêu. Mặt đất bị khoét một cái hố to, nổ tung cương khí hộ thể của Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa. Bởi vì góc độ nổ nên y không bị nổ banh xác mà là rơi vào cái hố to trên mặt đất. 

Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa cương khí hộ thể bị nổ tung nên khôi giáp cũng bị tương tự. Toàn thân máu huyết chảy ra, từ trên hố miễn cưỡng đứng lên, thần sắc mờ mịt. Đại khái là cái này uy lực quá lớn, khiến đầu óc của y có vấn đề. Đường Tiêu cũng không khách khí, thừa dịp Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa thần trí vẫn chưa hồi phục, thì Hồng Viêm bên người bay ra, xuất ra một đạo huyết quang, lại tiếp tục chém thẳng xuống đầu của Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa.

- Ái Đức Hoa!

Hai thanh âm đồng thời truyền đến. Một là tên Thích khách Địch Phật đang bị nhốt trong bức tường lửa và sợi dây xích. Còn một cái là của tên Thợ săn đang ẩn thân từ xa Tra Lý. Bọn chúng trơ mắt nhìn đồng đội của mình Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa cứ như vậy chết trong tay Đường Tiêu, nên nội tâm liền bi phẫn. 

Đường Tiêu cũng chỉ tùy tiện phát ra, nhưng hắn không ngờ lá bùa của Vi Liên lại có uy lực lợi hại như vậy. 

Thợ săn Tra Lý vừa rồi sau khi Đường Tiêu phát ra bức tường lửa thì đã từ nơi ẩn thân chạy ra. Vừa mới vượt qua bức tường lửa, đang chuẩn bị xuất tiễn đánh lén Đường Tiêu thì không ngờ lại thấy cảnh tượng Chiến sĩ đao thuẫn Ái Đức Hoa.

Thợ săn Tra Lý lập tức tra mũi tên lên dây cung, gắt gao nhắm ngay Đường Tiêu, trên ngón tay của y có chút nổi lên bạch quang. Cây cung tên cũng lóe bạch quang. Rất hiển nhiên, y lúc này đây giương cung tên, nhất định là sử dụng một công pháp đặc thù nào đấy. Hơn nữa khi bắn ra không chỉ là một mũi tên bình thường, mà sẽ là một mũi tên lấy mạng Đường Tiêu. 

Sau khi Đường Tiêu thu Thiên Trảm và Hồng Viêm trở về, lập tức lại một cái bay lên trời, một cái hướng tên Thợ săn Tra Lý lao tới. 

Nhưng mặc kệ hai thanh phi kiếm của Đường Tiêu nhanh đến cỡ nào cũng không nhanh hơn mũi tên của tên Thợ săn, đặc biệt là mũi tên của một gã Địa Nguyên cấp bốn. 

Môt âm thanh của tiếng dây cung nhẹ vang lên. Một đạo quang từ cung tên của tên Thợ săn Tra Lý đột nhiên hướng Đường Tiêu bay đến. Thợ săn Tra Lý trong nội tâm vui vẻ. Thân là một thợ săn thuần thục, khi phát động mũi tên có điểm thêm công lực. Nếu như có thể chuẩn xác nhắm trúng mục tiêu, chính bản thân y cũng có thể cảm nhận được. 

Khi bắn ra mũi tên này, gã Thợ săn Tra Lý dĩ nhiên cảm giác được y hiện tại cảm xúc bi phẫn hoàn toàn phát huy ra ngoài. Tên địch nhân trước mặt này căn bản không thể trốn. Hắn nhất định phải chết. 

Một trương lá bùa trong tay Đường Tiêu lại hóa thành tro bụi. Thân thể của hắn lập tức biến mất trong tầm mắt của gã thợ săn Tra Lý. Khi hắn xuất hiện lần nữa, dĩ nhiên là sau lưng Tra Lý. 

Thời điểm hiện tại, cây kiếm Thiên Trảm của Đường Tiêu vẫn còn trên không trung, chưa chem. Xuống, và thanh Hồng Viêm cũng vẫn còn trên đường. 

Thợ săn Tra Lý không cách nào tin rằng mục tiêu trước mặt đột nhiên biến mất. Khi y thấy mũi tên của mình bị thất bại, lúc này mới cuống không kịp tụ lại cương khí hộ thể toàn thân, ngênh đón thanh kiếm Thiên Trảm từ trên không trung bổ xuống. 

Ầm! Thanh Thiên Trảm lập tức chém rụng cương khí hộ thể của thợ săn Tra Lý, khiến cương khí hộ thể của y rung lên, trở nên yếu kém rất nhiều. 

Xoẹt! Thanh kiếm Hồng Viêm chớp mắt đã bay đến, đột nhiên đâm vào cương khí hộ thể của Tra Lý khiến cương khí hộ thể của Tra Lý sụp đổ. 

Đường Tiêu là võ giả Địa Nguyên cấp ba, có được sức mạnh tứ đạo vân triện, cùng với võ giả Địa Nguyên cấp bốn sức mạnh năm đạo vân triện không kém bao nhiêu. Hơn nữa, Thiên Trảm cùng Hồng Viêm đều là tuyệt thế danh kiếm, trước sau đâm vào cương khí hộ thể của Tra Lý khiến nó bị sụp đổ, ngược lại một chút cũng không kỳ quái. 

- Chết đi!

Vẫn đứng sau lưng tên thợ săn Tra Lý, Đường Tiêu lúc này trong hai tay có một trương lá bùa đã hóa thành tro. Hai quả cầu lửa trước sau hướng thợ săn Tra Lý bắn tới. 

Quả cầu lửa đầu tiên đã đập vỡ lá cương khí hộ thể của tên thợ săn Tra Lý. Hơn nữa còn đốt cháy y phục của y. Ngay sau đó quả cầu lửa thứ hai trực tiếp đập vào người của thợ săn Tra Lý, khiến nửa người trên của y hóa thành tro bụi. 

- Ngươi là tên khốn chết tiệt. Ta nhất định phải sống để lột da của ngươi. 
Đang giãy dụa trong vòng vây dây xích cùng với bức tường lửa, Thích khách Địch Phật hướng Đường Tiêu gào thét lên. Hai gã đồng bọn trước sau đã chết thảm dưới độc thủ của Đường Tiêu, khiến cho y đau xót khôn nguôi, hận không thể lập tức chính tay đâm chết Đường Tiêu. 

Hơn nữa, cho đến bây giờ, y còn chưa tìm được biện pháp thoát khỏi sợi xích kim loại cùng với bức tường lửa. Chỉ vô phương dùng cương khí hộ thể không được mạnh lắm của mình chống chọi lại, chờ đợi hiện lực của những pháp thuật này biến mất.