Đường Cẩn Du đứng nép ở gốc cây gần đó, nhìn tới khung cảnh Hứa Tịch Lam đang sánh vai cùng một cô gái.
Cô gái kia quay lưng về phía nàng, vậy nên Đường Cẩn Du không thể nhìn thấy mặt.
Nàng chỉ thấy nữ nhân tóc đen cùng đường nét gương mặt quen thuộc đứng đối diện, chính là Hứa Tịch Lam.
Hai người họ nói chuyện gì đó mà Đường Cẩn Du không thể nghe rõ, nữ sinh kia rướn người chủ động nói cười với Hứa Tịch Lam, còn bám lên cánh tay cô áp sát vào người bản thân.
Hóa ra, cũng không phải với duy nhất mình, là được đối xử đặc biệt như vậy.
Cũng phải, Hứa Tịch Lam vốn là một người cư xử vô cùng lễ độ, tính tình giáo sư rất tốt, mọi người trong khoa đều yêu mến cô.
Đường Cẩn Du không thể phủ nhận.
Chính mình quả thực, có một chút thất vọng. Nàng lặng lẽ quay đầu rời đi.
Hứa Tịch Lam ở bên này quả thật có chút mất kiên nhẫn, thế nhưng vẫn duy trì nét mật điềm tĩnh, cô thu tay về, ôn hòa mỉm cười. Chỉ là trong ánh mắt hoàn toàn không có độ ấm.
“Bạn học Khổng Tuyết Nhi, em nói xong chưa? Tôi có chút việc bận, không thể bồi em được.”
Khổng Tuyết Nhi là một nữ sinh gương mặt vô cùng thuần khiết ngây ngô, buộc tóc đuôi ngựa, ngũ quan xinh đẹp có chút trẻ con. Cô ái mộ Hứa giáo sư từ lúc cô mới vào trường, mỗi ngày đều nghĩ cách tiếp cận, không nghĩ hôm nay trùng hợp gặp được cô ấy, cơ hội này Khổng Tuyết Nhi làm sao có thể bỏ qua.
“Giáo sư Hứa~ Em thật sự rất thích cô, cuối tuần này nhà em có tổ chức một bữa tiệc, là sinh nhật em. Không biết cô có thể tới tham dự không?” Khổng Tuyết Nhi vốn là thiên kim tiểu thư của nhà họ Khổng, tính tình hòa đồng rất được mọi người mến mộ. Chỉ là vị tiểu thư này được chiều đến mát tay, muốn gì được nấy, vậy nên những thứ lọt vào mắt xanh của cô nàng, nhất định phải giành bằng được mới thôi.
Khổng Tuyết Nhi ái mộ Hứa Tịch Lam, thích nhất dáng vẻ cùng khuôn mặt yêu nghiệt đến chết người, hận không thể đem người về giấu đi.
“Về phần bữa tiệc, cảm ơn lời mời của em, tôi sẽ cân nhắc sau.” Hứa Tịch Lam rũ mắt, độ cong trên môi giảm đi vài phần. “Còn bây giờ, xin lỗi tôi có chút việc gấp.”
Dứt lời liền quay gót bỏ đi, bước chân nhanh đến mức Khổng Tuyết Nhi không phản ứng kịp, cuối cùng chỉ đành tiếc nuối đứng phát ngốc ở đó. Trong ánh mắt lộ rõ sự si mê.
“Giáo sư Hứa… từ chối cũng khéo léo như vậy. Quả thật, khiến người khác không thể ngừng yêu thích mà!” Khổng Tuyết Nhi mỉm cười đầy sự tự tin, trong đầu đang suy nghĩ cuối tuần nên mặc gì.
Đường Cẩn Du về tới nhà, lại nhận được một video call từ bạn cùng lớp. Nàng không suy nghĩ nhiều bèn nhấc máy, tò mò nói.
“Alo, có chuyện gì vậy Mẫn Mẫn?”
Triệu Mẫn, hay nickname thường gọi là Mẫn Mẫn, là một trong những người bạn đại học của Đường Cẩn Du. Bên cạnh Trần Giai Kỳ và Tạ Doãn Phong đã sớm quen từ nhỏ, bạn thân của Đường Cẩn Du còn có Triệu Mẫn.
Cô gái tên Triệu Mẫn này rất thích náo nhiệt, tính tình hào sảng, đặc biệt hay dính lấy Đường Cẩn Du.
“Cẩn Du! Tối nay có liên hoan của ngành chúng ta, còn mời thêm một số người khoa khác đến. Cậu có tham gia không?”
Đầu bên kia truyền đến thanh âm đầy phấn khích của Triệu Mẫn.
Đường Cẩn Du: “Phấn khích đến vậy sao? Trông cậu có vẻ rất vui đi?”
Triệu Mẫn trong giọng nói không kìm được sự vui vẻ: “Đúng a~ Tối nay đặc biệt có sự xuất hiện của một nhân vật mà cậu không ngờ tới.”
Lông mày Đường Cẩn Du hơi nhướng lên, ồ một tiếng, trong đầu hiện lên một vài gương mặt.
Nhưng cuối cùng nàng cũng không đoán ra được là ai.
Hôm nay tâm trạng của Đường Cẩn Du không tốt từ vụ bức ảnh khi nãy, vốn định cự tuyệt. Thế nhưng lại nghĩ đến hôm nay có quá nhiều thứ xảy đến.
Hứa Tịch Lam cùng cô gái khác, nói cười đến vui vẻ.
Khung cảnh kia, thật sự rất chói mắt.
Đường Cẩn Du mím môi, để cho bản thân phóng túng một lần vậy, dù sao cũng đã lâu rồi nàng không có đi chơi và gặp mặt bên ngoài nhiều.
“Được, tớ đi. Tối nay mấy giờ có mặt, địa điểm đã chốt chưa?”
Triệu Mẫn: “Thông tin có trong nhóm rồi á, có phải cậu lại không đọc đúng không? Chín giờ tối, ở trong quán bar X.”
Đường Cẩn Du thừa nhận, nói đã biết rồi, sau đó tám vài câu liền cúp máy.
Đã lâu rồi, nàng không có đi đến những chỗ như vậy.