Sau khi Trần Đào đi về, Lâm Nhất Niệm ăn mười lăm quả dâu tây, dư lại 30 quả, toàn bộ dùng làm mứt trái cây.
Vừa làm xong mứt, nhìn vào Wechat, Lâm Nhất Niệm thấy có người thêm mình vào bạn tốt, còn tự xưng là Ninh Trí Viễn.
Cô xem ảnh đại diện thì xác thật không sai, đúng là anh ta, nền đen chữ vàng, một chữ “Ninh” màu bạc đầy khí khái.
Chính là có chút kỳ quái, lúc quay phim, bọn họ hầu như gặp nhau mỗi ngày, đến tận lúc phim đã đóng máy cả hai cũng không thêm Wechat của chau. Hiện tại diễn chụp xong rồi lại thêm WeChat?
Thấy Lâm Nhất Niệm không xác nhận, đối phương liền hoả tốc nhắn tin qua cho cô.
【 ninh: Lâm tiểu thư, cô gái mà đêm nay cô cứu là em gái tôi】
【 ninh: Thật sự quá cảm tạ cô! 】
Lâm Nhất Niệm thiếu chút nữa đã quên mất việc này. Đạo diễn Giang là chị họ anh ta, bọn họ đều là người một nhà. Lâm Nhất Niềm liền nhắn tin lại, nói rằng sự việc sảy ra ở bên ngoài Hải Yến Lâu cô không để ở trong lòng.
【 Lâm Nhất Niệm: Chuyện nhỏ không tốn sức gì, đạo diễn Giang đã nói cảm tạ tôi rồi】
【 ninh: chuyện nhỏ không tốn sức gì đối với cô, nhưng đối với nhà chúng tôi mà nói đó chính là ân cứu mạng, không phải chuyện nhỏ. Hai ngày sau, tôi cùng em gái muốn mời cô một bữa cơm, gặp mặt hướng cô cảm tạ. Tiểu thư Lâm có tiện không? 】
【 Lâm Nhất Niệm: Tôi ngày mai phải về quê, gần đây không có thời gian 】
Ninh Trí Viễn hiện tại đang ngồi trên xe, nhìn chằm chằm dòng tin nhắn của Lâm Nhất Niệm, mày nhíu chặt.
Người đại diện kêu chị Lê của anh ta ngồi một bên, nói : “Cô gái này cũng quá thảm. Cô ấy tiến vào vòng giải trí bốn năm vẫn chỉ là một người mới của Tinh Quang, trước khi tham gia đóng “hỏi” thì cũng không có vai diễn nào tốt, chỉ là diễn viên phụ, không thể phát triển được”. Công ty giải trí Tinh Quang ở trong ngành cũng là một công ty lớn, không phải một công ty rách nát gì.
Giá trị nhan sắc của Lâm Nhất Niệm đặt ở chỗ nào đều rất đáng chú ý, vậy mà kết quả, ký hợp đồng với một công ty lớn lại chỉ trở thành cái dạng này.
Không cần cố tình đi tra, Ninh Trí Viễn cùng chị Lệ cũng hiểu. Trong Tinh Quan không khí quá kém, tiềm quy tắc trở thành phong trào. Cô gái này không muốn dính vào những thứ dơ bẩn đó, cho nên mới bị công ty chèn ép, buộc cô ấy phải đi vào khuôn khổ, làm theo yêu cầu của bọn họ.
Bị Tinh Quang phung phí mất bốn năm thanh xuân, vậy mà cô ấy vẫn không khuất phục.
Trong lòng chị Lệ chính dâng lên hảo cảm với Lâm Nhất Niệm.
“Trí Viễn, cậu thật sự muốn cảm tạ cô ấy, vậy thì tìm cho cô ấy một chút tài nguyên đi. Hoặc cũng có thể giúp cho cô ấy kết thúc hợp đồng sớm, tôi sẽ đi nói với Tinh Quang. Một cô gái tốt như vậy lại bị Tinh Quang lôi vào hố lửa”. Ninh Trí Viễn trầm ngâm một lát, mới gật gật đầu, “Để tôi hỏi cô ấy một chút.”