Lâm Thần tìm kiếm cuốn sách trên mạng, nhưng hiện lên đầu tiên lại là bộ phim chuyển thể.
Đến hôm nay vẫn còn người để lại bình luận bên dưới, nói câu chuyện này đã làm cho cô ấy khóc hết nước mắt. Tất nhiên cũng có người thắc mắc tại sao khi còn nhỏ lại thích một câu chuyện như vậy.
Phim rất dài nhưng Lâm Thần ở nhà cũng không có việc gì làm, nghĩ là Vân Khởi thích xem, nàng đành kiên nhẫn xem tiếp.
Việc tìm được những điểm mà Vân Khởi yêu thích cũng là một chuyện làm cho Lâm Thần cảm thấy rất có thành tựu.
Tuy nhiên sau khi xem thêm một đoạn, nàng cảm thấy mình không thể tiếp tục xem được nữa, ngay cả khi tăng tốc độ, nàng vẫn không thể xem tiếp. Omega trong phim thực sự không phải là kiểu tính cách mà nàng thích, còn Alpha kia thì nàng không hiểu tại sao Omega lại yêu một người như vậy.
Omega hoàn toàn bất lực trước việc Alpha rời đi, chỉ biết khóc lóc để níu kéo người yêu. Khi bạch nguyệt quang của Alpha quay lại, cô ấy cũng không dám tranh đấu mà chỉ âm thầm rút lui. Nếu Vân Khởi một ngày nào đó thích một Omega khác, Lâm Thần chắc chắn sẽ không buông tay.
Nhưng nghĩ đến cảnh Vân Khởi ôm một cô gái khác, trong lòng Lâm Thần lại cảm thấy đau nhói. Đưa những tình tiết trong phim vào mối quan hệ giữa nàng và Vân Khởi, Lâm Thần nghĩ mình một giây cũng không thể chịu đựng nổi, chắc chắn sẽ không kìm được mà giam Alpha không nghe lời kia lại.
Vân Khởi thực sự thích những tình tiết này sao?
Lâm Thần nghĩ nếu bắt nàng phải bắt chước cách Alpha và Omega kia tương tác trong phim, nàng thật sự không thể làm được.
Có một đoạn có lẽ hơi phù hợp với tình trạng hiện tại của nàng, đó là cả nàng và Omega trong phim đều đang mang thai. Chẳng lẽ nàng cũng phải học theo Omega trong phim, bỏ trốn với cái thai sao? Giả vờ bỏ trốn, cố ý không để ý đến Vân Khởi vài ngày?
Lâm Thần lắc đầu. Nàng cảm thấy sau khi mang thai mình trở nên ngây thơ một cách kỳ lạ, nếu không thì sao lại nghĩ đến những chuyện không thực tế như vậy.
Nhưng việc Vân Khởi lại ngồi trong thư phòng đọc tiểu thuyết thể loại này vẫn làm nàng để ý một chút.....
Lâm Thần không tiếp tục xem phim nữa. Nàng không muốn tiếp tục tra tấn đôi mắt của mình, thay vào đó, nàng sẽ đi tìm bản tóm tắt.
......
Trong phòng ngủ, chỉ có một mình Lâm Thần.
Nàng cũng không biết sao lại thế, gần đây Vân Khởi chỉ về phòng ngủ khi đến giờ đi ngủ, còn lại thời gian thì đều ở trong thư phòng.
Có phải là đang đọc cuốn tiểu thuyết kia?
Nghĩ đến Alpha lén lút trốn trong thư phòng đọc tiểu thuyết sến súa, Lâm Thần cảm thấy có chút đáng yêu.
Nàng cảm thấy mình có thể thử áp dụng một vài tình tiết trong bản tóm tắt mà mình đã xem.
......
11 giờ, Vân Khởi đặt cuốn "Hướng dẫn chăm sóc Omega khi mang thai" xuống rồi đặt nó vào dưới cùng của kệ, sau đó đi về phía phòng ngủ.
Cuốn sách càng nói nhẹ nhàng, tâm trạng của cô lại càng nặng nề, cũng không hiểu là vì cái gì.
Cô thích nhìn dáng vẻ Omega cười, khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần của Omega không nên có một chút cảm xúc tiêu cực nào. Nhưng lúc đến gần phòng ngủ, cô lại nghe thấy tiếng nức nở nhẹ nhàng phát ra từ phòng ngủ.
Vân Khởi chậm rãi bước đến cửa phòng ngủ, qua khe cửa, cô nhìn thấy Omega đang trùm kín mình trong chăn, âm thanh nhỏ nhẹ đó phát ra từ trong chăn.
Vân Khởi bước lùi lại vài bước, sau đó cố tình bước nặng chân đi đến cửa, quả nhiên, âm thanh trong chăn biến mất.
Mở cửa ra, Omega giấu mình trong chăn trông như đang ngủ say, đầu bất giác rút vào trong chăn.
Alpha bước đến bên cạnh, kéo chăn xuống để lộ khuôn mặt của Omega.
Đuôi mắt của Lâm Thần có chút đỏ, trông như vừa mới khóc xong. Kết hợp với âm thanh vừa nghe, Vân Khởi gần như chắc chắn Omega đúng là vừa khóc thật.
Tại sao lại khóc?
Vân Khởi nghĩ có thể là do sự thay đổi hormone trong cơ thể khi mang thai làm cho tâm trạng của Lâm Thần gần đây không được tốt. Nghĩ đến việc Omega khi gặp mình luôn nở nụ cười nhạt, trong lòng cô lại trào lên một trận cảm giác chua xót cùng đau lòng.
Rõ ràng đã khổ sở đến mức phải lén lút khóc, nhưng khi gặp mình lại giấu kín những cảm xúc này, giả vờ là mình đang rất vui vẻ.
Có lẽ Omega cũng lo sợ ngày phẫu thuật đến, chỉ là nàng ấy không thể hiện ra trước mặt mình.
Lúc Lâm Thần sinh Hề Nhi, dù không nhớ lại những ký ức đó cô cũng có thể tưởng tượng ra ngày hôm đó sẽ đau đớn đến mức nào, có lẽ còn trở thành bóng đen tâm lý trong lòng Omega.
Đến nỗi về chuyện Omega có biết mình quay lại rồi giả vờ khóc không, Vân Khởi chính không nghĩ đến, vì không có khả năng. Lúc cô về, cô đã bước đi rất nhẹ, với thính giác của Omega thì không thể nghe thấy được. Nhưng cô đã quên mất mỗi lần mình về phòng ngủ đều là lúc 11 giờ.
Sau khi Vân Khởi nằm xuống giường, Lâm Thần liền tự động lăn qua rồi dán sát vào lòng cô.
Chẳng qua lần này Vân Khởi biết Lâm Thần là đang thức, vừa mới khóc xong làm sao có thể ngủ ngay khi cô vừa bước vào phòng?
"Đừng..... Cẩn Mạt....." Omega lẩm bẩm vài từ.
Khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó như một cái bánh bao.
Trong tình tiết của cuốn tiểu thuyết cẩu huyết sến súa đó, Omega khóc vì bạch nguyệt quang của Alpha, nhưng Lâm Thần không thể nghĩ ra bạch nguyệt quang của Vân Khởi là ai. Nếu nhất định phải nói thì có lẽ chính là nàng rồi? Về chuyện này Lâm Thần vẫn rất tự tin.
Vì không nghĩ ra là ai cho nên nàng quyết định lấy Cẩn Mạt ra thay thế, nghĩ bụng dù sao nàng cũng rất ghét người này, có thể làm cho Vân Khởi ghét Cẩn Mạt hơn chút nào thì nàng cũng rất sẵn lòng.
Vân Khởi cũng không nghĩ tới người đó lại đến nói những lời không hay với Omega nhà mình, rõ ràng trước đó Lâm Thần đã ổn rồi. Cô nghĩ chuyện Lâm Thần không vui chắc chắn là do người kia không có mắt lại chạy đến nói những lời vớ vẩn với Lâm Thần.
Lâm Thần đang giả vờ nói mớ để bày tỏ sự lo lắng của mình sao?
Vân Khởi nhớ lại những lần trước, lúc đó Lâm Thần thực sự ngủ rồi nói mớ, hay cũng giống như bây giờ? Cô cũng không cảm thấy tức giận do bị lừa dối, chỉ có lòng đau xót khi Omega chỉ có thể bày tỏ sự lo lắng với mình bằng cách này.
"Cái tên đen đủi." Alpha bất mãn khi nghe cái tên đó từ miệng vợ iu, nhưng nhìn thấy vợ iu đang là phụ nữ mang thai cho nên cô cũng không muốn đánh thức nàng dậy.
Vân Khởi nhận thấy sau khi mình nói xong, Lâm Thần trong lòng mình run lên một chút, rồi sau đó nhẹ nhàng cọ cọ vào cô, Lâm Thần đang làm nũng thật là đáng yêu quá mức cho phép.
Lâm Thần cũng cảm thấy Vân Khởi như thế này cũng là đáng yêu quá mức cho phép.
- --------------
Tác giả có lời muốn nói:
Thử thách ý tưởng khác: Alpha thật tồi tệ bị buộc phải cải tạo (/ω\)
Ngược lại với cuốn này, bên đó là Alpha tồi tệ bị buộc phải gắn hệ thống cải tạo, buộc phải đối xử tốt với vợ (〃ω), từ đáng ghét đến phải thừa nhận rằng thực ra vợ mình rất đáng yêu.