Seoul Station Druid

Chương 30: Bình Tĩnh



Seoul Station Druid - Chap 30 : Bình Tĩnh

Đội Quản Lý Người Khứ Hồi

Nhóm chăm sóc hàng đầu.

Nhiệm vụ chính là xác định xu hướng và hướng đi của những người khứ hồi.

Nơi mà có thể nghe lén và giám sát bất hợp pháp khi cần thiết.

Đã lâu rồi nó không có việc gì lớn.

Một người khứ hồi được cho là trở về từ hành tinh thứ 4.

Park Su-ho đã nhận được đánh giá là không thể xếp hạng.

Nó vẫn trong khoảng thời gian cần xác minh.

Họ đã có 1 cuộc nói chuyện thân thiết với Park Su-ho.

Đổi lấy việc thành lập một GUILD, anh ta đã đồng ý ở lại Seoul cho đến khi cánh cổng kết nối với hành tinh thứ 4 được mở.

Chính phủ Hàn Quốc đã mua một tờ vé số chưa mở thưởng.

Tất cả những gì họ phải làm là chờ đợi giải độc đắc.

Nhưng hiện tại có một vấn đề.

Su-ho đã xâm nhập vào một Hầm Ngục Cấp 5 như một tai nạn, và tấm vé số đó đã bị ném vào thùng rác trước khi nó được mở thưởng. Chính phủ đang gây sức ép với các GUILD buộc họ phải chịu trách nhiệm, và để làm như vậy, thông tin của Park Su-ho đã được công bố mà không chọn lọc cho giới truyền thông.

“Ai đã làm điều này? ”

Sau khi âm thanh trầm thấp của Soo-Young vang lên, chỉ có sự im lặng nặng nề trong phòng.

“hum, cuộc họp này là để tìm ra biện pháp đối phó chứ không phải để truy cứu trách nhiệm. ”

Soo-Young cười cay đắng khi nghe Giám Đốc nói.

“haha, có phải là mọi việc trở nên khó khăn khi tôi sống sót trở về ngoài dự đoán của các người, phải không?”

“Trưởng nhóm Choi. ”

Đó là điều bất khả kháng.

Không có cách nào để hỗ trợ một nhóm tấn công đã vào hầm ngục từ phía ngoài.

Không ai có thể dự đoán được Hầm Ngục sẽ được dọn sạch.

“Đó là lỗi của tôi. Tôi thành thật xin lỗi ”.

Giám đốc phải chịu trách nhiệm, không thể né tránh.

Người đứng đầu đã cúi đầu, Soo-Young cau mày.

“Được rồi. Chúng ta hãy nói về công việc. ”

Chính bản thân Choi Soo-Young cũng không nghĩ cô ấy sẽ sống sót.

“Trưởng nhóm Kim. Tóm tắt tình hình cho tôi. ”

Một đội đặc nhiệm đã được thành lập vội vã do vấn đề của Park Su-ho.

Kim Mi-so đưa hai bức ảnh lên màn hình.

“Đó là ai?”

“Nakamura, Phó Chủ tịch Hiệp Hội Thức tỉnh Tokyo, và Đặc vụ Nga KGB. ”

“khốn kiếp”

Viên Giám đốc chửi rủa.

Lee Sung-woo, người được xếp hạng nhất thế giới, đã bị Nakamura dụ dỗ và đưa đến Nhật Bản.

“Tôi đã điều tra ra hắn ta đến đây thông qua cánh cổng ở Busan. ”

“Những tên vô lại điên rồ. ”

Nhật Bản đã quan tâm tích cực hơn với Su-ho.

“Tôi lại nghĩ phía Mỹ nguy hiểm hơn. ”

“Tại sao ? ”

“Chúng ta không tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của họ ”

Nếu Su-ho là một người thức tỉnh cấp cao, Mật thám của Hoa Kỳ sẽ không rời mắt khỏi Su-ho. Tôi chắc rằng họ sẽ bí mật liên lạc với anh ta.

Anh ta là một DỊ NHÂN rất được thèm muốn, cho dù anh ta không phải là một Người Khứ Hồi.

Đó là hồ sơ hạng F và có sức mạnh chiến đấu có thể dọn sạch Hầm Ngục cấp 5 một mình.

Mọi người đều rất rõ ràng tấm vé số mà mình cầm trên tay.

Điều nghiêm trọng ở đây là tấm vé có thể tự đi đến bất cứ đâu.

“Hợp đồng thì sao?”

“Nó chẳng có nghĩa gì ”

Nếu anh ta không muốn quan tâm đến nó, nó chỉ là một tờ giấy.

Anh ta không thể bị bắt bằng vũ lực

Sự phản cảm chỉ có tăng thêm, anh ta cũng giống như Lee Sung Woo.

“Chúng ta phải đưa ra một lời đề nghị hấp dẫn hơn. ”

Giám đốc nhìn mọi người xung quanh.

Có cả những người không thuộc đội đặc nhiệm cũng được rút về để giải quyết vấn đề của Su-ho.

Ánh mắt của giám đốc dừng lại ở bác sĩ Kim Jeong-Guk.

Một bác sĩ đã tư vấn tâm lý cho Park Su-ho.

“Bác sĩ, anh ta muốn gì? ”

“Hừm.”

Kim Jong-guk có mặt ở đây theo yêu cầu của Cục, ông không thể trấn tĩnh được cơ thể đang run rẩy của mình.

Câu chuyện phiêu lưu chi tiết của ông không phải là một câu chuyện thần thoại được tạo ra bởi bệnh nhân tâm thần phân liệt.

Lịch sử và khả năng của anh ấy đã chứng minh điều đó.

“Chính phủ không có gì có thể cung cấp cho anh ta ”

“Sao?”

“Và anh ta cũng sẽ không rời khỏi Hàn Quốc. ”

Giám đốc bị hấp dẫn bởi những gì anh ta muốn nghe.

Điều gì làm cho viên bác sĩ chắc chắn như vậy?

“Tại sao vậy?”

“Nếu anh ta muốn thứ gì đó, anh ta sẽ tự mình đi lấy. ”

Bởi vì anh ta từng sống như Vua của khu rừng.

“Anh ta đã bỏ lỡ nền văn minh. Không, là cô đơn. Giả sử tất cả những gì anh ta nói trong buổi tư vấn đều là sự thật. anh có thể tưởng tượng được không? Anh có tự tin mình sẽ ở một mình trong suốt một nghìn năm được không? ”

Anh ta chắc hẳn đã rất cô đơn, nên khi trở về Hàn Quốc nơi anh ta sinh ra và lớn lên. Anh có muốn đi đến một nơi xa lạ một lần nữa không?

“Gia đình tôi cũng ở Hàn Quốc. Tôi sẽ không đi đâu hết. ”

“Anh ta sẽ không lung lay, nếu họ đưa ra lời đề nghị sẽ đưa cả gia đình của anh ta đi cùng chứ? ”

Bác sĩ lắc đầu.

“Tiền Bạc không phải là mối quan tâm của anh ta. Anh ta quan tâm tổ ấm, gia đình ……. ”

Vào thời điểm tư vấn, Su-ho sử dụng cụm từ “lãnh thổ và bầy đàn”.

Một khái niệm giống như một con thú hoang dã, hơn là một nền văn minh.

“Anh có đặt một điều kiện để anh ta có thể thành lập một GUILD phải không? Vui lòng cho tôi xem, hãy thừa nhận ranh giới của anh ta và đừng chạm vào nó. ”

Anh ta tự nhận bản thân mình với người bác sĩ già là những người bạn.

Anh ta nói đây là lần đầu tiên anh ta có một cuộc trò chuyện sâu sắc.

“Là bạn bè. Cùng nhau săn bắn, chia sẻ chiến lợi phẩm, ăn cùng nhau và chia sẻ. Vậy thì anh ta sẽ không chống đối chính phủ. ”

“Hừm.”

Giám đốc cau mày.

Làm thế nào mà một con người có thể đơn giản như vậy?

Nhưng Soo-Young cảm thấy như đám sương mù trong đầu mình đang dần sáng tỏ. Hành động của anh ấy có ý nghĩa nào đó.

“Cuộc họp kết thúc ở đây. ”

“Cô đi đâu?”

“Tôi phải đi làm việc. ”

Chúng tôi cần khả năng cảm nhận của cô ấy.

Chúng tôi không biết khi nào sẽ có một cánh cổng mở ra ở gần Su-ho.

Kim Mi-soã bắt lấy cô ấy.

“Cô cần nghỉ ngơi. ”

Cô ấy vừa ra khỏi Hầm Ngục xong.

“Tốt .Chúng ta hãy đi nghỉ ngơi..”

trước khi Soo-Young bước ra. Giám đốc vội vàng nói

“Tôi sẽ xử lý ”

Chúng tôi đã thảo luận về giá trị của anh ta với tư cách là một Người Khứ Hồi, nhưng sức mạnh có thể dọn sạch Hầm ngục cấp 5 của anh ta cũng rất quan trọng.

“Tôi sẽ gửi báo cáo qua email cho anh. ”

Choi Soo-Young nói ngắn gọn trước khi rời đi.

“Anh là một thằng chó đẻ ”

“……. ”

Khi Soo-Youn rời đi, không khí chìm trong im lặng, Kim Joeng-Guk mơ lời

“Ông vừa nói gì? ”

“Lời nói và hành động của anh giống như của một con chó. ”

Kim Jong-guk trả lời.

Ý ông là không phải là “ chó đẻ”

Một bữa tiệc đã được tổ chức để ăn mừng sự trở về an toàn của Su-ho

“Mọi người vất vả rồi”

“Chúng tôi đều tin tưởng anh ”

Sau bữa tối náo nhiệt, bà Lee-Sook đưa Gun-woo đi ngủ trước.

Chỉ còn lại những Người Thức Tỉnh của Clan vẫn uống rượu và Choi Soo-Young cũng tham gia.

“hử? Tại sao cô lại đến đây? ”

“Đây là công văn điều động”

Vào ngày đầu tiên khi điều động, tôi và anh ta đã bị cuốn vào sự cố của hầm ngục.

“Anh có biết Yonggarifa không? ”

“Tôi không biết.”

“Còn Văn phòng cho vay Yongari? ”

“Tôi biết nó. ”

“Tôi và anh đã bị gài bẫy. Tôi đã bắt hầu hết những người tham gia, nhưng chúng tôi đã mất dấu Kim Jong-soo, ông chủ của của Yongari.”

“Tôi rất vui.”

“Sao?”

“Bởi vì tôi không cần phải ngồi tù. ”

Đây là một câu nói hay là một ám chỉ.

“Anh không tức giận? ”

“Tôi sẽ tức giận nếu tôi bị bắt. ”

Cô đã lấy phần của mình.

Trả thù phải tự làm một mình. Tôi sẽ không để nó cho cảnh sát làm việc này.

Không quan trọng đó là ai.

Tất cả những gì anh ta phải làm là giữ mạng của mình.

“Tôi sẽ tìm ra hắn ta và giết hắn ”

“……. ”

Người này xem tôi là gì?

Tôi là Choi Soo-Young, quản lý của Cục Quản Lý.

“anh có biết tôi là một quan chức chính phủ mà, đúng không? ”

“Tôi biết.”

Mắt Soo-Young mở to trong khi Su-ho cười toe toét.

“Tôi đang đùa.”

Tôi phải lén theo dõi anh ta.

Theo nhu bản hợp đồng, chúng tôi sẽ đồng hành cùng nhau 100 ngày. Sau đó, tôi sẽ tìm hắn ta từ từ.;

Su-ho nhún vai.

“Đùa tôi à? ”

“Chà, nghe không giống một trò đùa chút nào, nhưng chúng ta hãy tiếp tục. Có điều gì anh muốn hỏi chính phủ không? Họ sẵn sàng lắng nghe bất cứ điều gì. ”

“Không cần.”

Anh đã được hứa hẹn về tình trạng GUILD, và anh cũng sẽ nhận được khu vực quản lý.

“Anh có muốn phần thưởng hay gì không? ”

“Không.”

Tôi không đói, nhưng tôi sẽ đi săn khi lãnh thổ của mình bị xâm phạm.

Tôi vẫn còn rất nhiều tiền…

“Ồ, có một cái. ”

Những quy định kì lạ khiến bản thân tôi cảm thấy bực bội.

“Dù sao thì tôi cũng đã đột kích thành công một hầm ngục Cấp 5, Tôi vẫn cần phải có bằng chứng chứ? ”

Cấp độ của Su-ho CLan là 1.

Các hầm ngục có thể đột kích chỉ đến cấp 2

“Nếu anh yêu cầu, họ sẽ lắng nghe. ”

“Oh.”

Su-ho vuốt cằm.

“Vậy tại sao anh không nói cho tôi biết lãnh địa của mình ngay bây giờ? ”

“Tôi sẽ nói cho cô”

“Này, tại sao anh lại tốt với tôi như vậy?”

“Vì cô xứng đáng. ”

“Chà, được rồi. Tốt. Mang hợp đồng cho tôi. ”

Dong-su nhanh chóng mang hợp đồng đến.

“Chúng tôi cần nhiều đất hơn vì tôi nghĩ chúng tôi sẽ có nhiều gia đình hơn trong tương lai. Hãy sửa chỗ này. ”

Su-ho gạch 1 dòng trên hợp đồng.

“Bất cứ Hầm ngực nào trên đất của tôi đều là của tôi. ”

Su-ho không có ý định nhường đất săn của mình cho người khác.

“Nếu có một Hầm ngục cấp 6 thì sao? ”

Hầm ngục cấp 6 là một thảm họa khi nó phá vỡ.

Một cấp độ phải được dọn sạch vô điều kiện.

“Tôi sẽ tấn công. ”

“…… Chà, tôi đoán lúc đó tôi sẽ nghe nó. ”

“Tốt. Nói với họ điều đó. ”

“Chắc chắn rồi.”

Soo-Young đã gọi, và Cục Quản Lý vui vẻ đồng ý với một yêu cầu không quá đáng.

“Anh có phòng trống không? ”

“Tại sao lại là phòng? ”

Choi Soo-Young chỉ vào một điều khoản trong hợp đồng.

Điều 7. Anh phải đi cùng với nhân viên phát hiện vết nứt không gian được cử đi từ Cục quản lý bất cứ nơi nào anh đến.

“Ồ, có phải cô sẽ gửi cho tôi một cấp dưới? ”

“… Hay là cô? ”

Soo-Young uống hết cốc bia còn lại và đứng dậy.

“Chỉ có một thứ cần bảo vệ. Chúng ta không cần phải luôn dính với nhau, nhưng không được rời xa quá 100 mét. ”

“Hiểu rồi.”

“Hãy làm điều đó trong 100 ngày. ”

Su-ho nắm tay Choi Soo-Young.

Cục quản lý giải quyết công việc nhanh chóng, và họ đã cử hơn 10 người đến giúp đỡ Su-ho Clan.

“Các người đang làm gì ở đây vậy? ”

“đội trưởng đang gặp khó khăn, chúng tôi sẽ không thoải mái nếu chỉ đứng nhìn? ”

“Hehe, tôi nhớ cô. Đội trưởng”

Đó là các thành viên của đội thăm dò số 11, nơi làm việc trước của Soo-Young.

Kim Mi-so đi cùng với họ, mỉm cười với Su-ho.

“Có một vài chỗ phù hợp với yêu cầu của cậu. Cậu có muốn xem ngay bây giờ không? ”

Dường như anh ta chưa tiếp xúc với các đặc vụ nước ngoài.

“Tốt. Đi thôi. ”

“Chúng ta đi cùng nhau. ”

Cùng với các thành viên của Clan, 2 chiếc xe tải hướng về mục tiêu của họ.

Sau khi qua Cổng 86 khoảng 20 phút và dừng lại ở một khoảng trống.

“Nó đây.”

“Ở đây?”

Su-ho đã thấy nơi Kim Mi-sođang chỉ.

Xung quanh có hàng rào thép và hai tòa nhà một tầng ở lối vào. Vấn đề là cỏ dại um tùm và tình trạng của tòa nhà chẳng khác nhà hoang.

“Cái này là cái gì? Một trang trại đổ nát, phải không? ”

Sự đại biến động, vấn đề lớn nhất là lương thực.

Các trang trại nhỏ được xây dựng dọc theo Bãi Chiến Trường xung quanh trung tâm thành phố, cho đến khi ngũ cốc được mang về từ hành kinh Acura.

Bây giờ một khu nông nghiệp rộng lớn đã được tạo ra ở INCHEON và hai đội quân trực thuộc Bộ Quốc phòng đang đóng quân và canh gác khu vực này.

Dù vậy, lương thực vẫn bị thiếu hụt, thực phẩm chúng ta cần vẫn được nhập khẩu từ hành tinh Aruca.

Đó là lý do loài người vẫn có thể tồn tại khi chỉ chiếm cứ một không gian giới hạn của thành phố.

“Làm sao tôi có thể sống ở đây? ”

Kim Mi-So gật đầu trước những lời thất vọng của Dong-Su.

“Cục sẽ nhận trách nhiệm sửa chữa. Tôi sẽ chuẩn bị sẵn sàng để có thể chuyển đến trong 1 tháng. ”

“Không.”

Su-ho xuống xe.

Không gian bên trong hàng rào khá lớn.

Gần như hai sân bóng đá.

“Tôi thích nó. ”

Không cần phải chuyển đến sau một tháng.

Những ngôi nhà chỉ còn duy nhất cấu trúc và một nhà kho lớn đã là khách sạn so với những hang động cậu từng ở.

Mọi người theo sau Su-ho đi về phía trang trại.

“Bây giờ tôi có thể sống ở đây. ”

“Sao? anh. Chúng ta hãy yêu cầu một nơi khác tốt hơn ở đây ”

“A di đà phật. tôi cũng nghĩ vậy ”

Kim lo lắng khi nghe các ý kiến tiêu cực của các thành viên Clan.

“Các bạn không cần phải sống ở đây. Đây chỉ là khu vực được chỉ định là lãnh địa của Su-ho Clan”

Khi một Clan kí một hiệp ước quốc phòng với chính phủ và được giao một khu vực để quản lý, nó sẽ trở thành GUILD.

Chỉ khi nào không còn chỗ trống trong thành phố, lãnh địa mới phải chuyển qua khu vực do Bộ QUốc Phòng quản lý.

“Dù sao thì, tôi thích nó. Lãnh thổ của tôi quanh đây bao xa? ”

“Chà, đại khái là từ đây đến đó? ”

Dù sao cũng là một vùng đất bỏ hoang.

Không cần phải khảo sát thực địa.

“Quản lý được bao xa là bao xa ”

“Có thật không?”

Su-ho nhìn xung quanh

Trong tương lai, nhiều động vật sẽ đến đây và huấn luyện trở thành bạn đồng hành.

Chúng cần rất nhiều đất để chạy xung quanh và sinh sống, và tôi thích điều đó.

“Trong chừng mực có thể quản lý được. ”

Bao xa?

Những con đom đóm xanh xuất hiện xung quanh Su-ho.

Papa-pot.

“Huh?”

Đom đóm xuất hiện trên không trung. Một, hai, hàng chục và hàng trăm, số lượng ngày càng tăng.

Được bao quanh bởi những đốm sáng, hình ảnh của Su-ho trở nên thật bí ẩn.

Theo mỗi nhịp thở của cậu ấy, những Tinh Linh Rừng Thẳm như hòa nhịp vào đó.

Su-ho đã triệu hồi Tinh Linh Rừng Thăm đến giới hạn, dang rộng đôi tay của mình.

Hiểu rồi!

Làn sóng màu xanh tỏa ra khắp nơi.

Ánh sáng lan ra một lúc rồi dừng lại, nó làm thành một vòng tròn bao quanh Su-ho.

Bán kính dường như hơn một km.

“Lớn lên.”

Papa-pot!

Các Tinh linh kết hợp lại như thể chúng bị cây, cỏ, dây leo ở xung quanh hấp thụ vậy.

Shushshuck!

Cây cối nhanh chóng phát triển, quấn vào nhau càng lúc càng lớn.

Ngay lập tức, mộ bức tường không cao, chằng chịt cây được tạo thành.

“……. ”

Tất cả há hốc mồm khi chứng kiến nó, Su-ho mở mắt ra.

“Đủ xa rồi. ”