Sếp Tôi Là Tên Biến Thái

Chương 19: Đừng chạy loạn



Lúc này bên cạnh người phụ nữ xinh đẹp đã xuất hiện vị sát thần.

“Ai cho phép em ăn mặc như thế này?” Hắn vô cùng khó chịu lên tiếng. Vừa nói hắn vừa đưa tay ra kéo phần viền của cúp ngực lên. Hành động tưởng như tốt đẹp lại khiến bộ ngực đầy đặn của cô bị đẩy theo, thậm chí nó còn lắc lư theo động tác của người đàn ông phía trước. Việc này trước mặt bất kì người đàn ông nào đều là vô cùng hấp dẫn.

Ngay lập tức, một ngọn lửa được nhen nhóm bên trong trái tim lan xuống phần bụng dưới của hắn. Là một người đàn ông, hắn hiểu rõ những điều mà đám đàn ông ở đây đang suy nghĩ trong đầu. Dù bọn họ không dám tiếp tục nhìn cô nữa nhưng sẽ xuất hiện suy nghĩ muốn được cùng cô lên giường ngay trong đêm nay.

Cô chưa từng nhìn thấy khuôn mặt méo mó vì tức giận của hắn trước kia. Dù không biết tại sao hắn lại tức giận như vậy nhưng cô vẫn vô cùng ngoan ngoãn trả lời: “Anh không thích nó sao? Em sẽ thay ra ngay.”

Người đàn ông như chìm đắm vào trong ánh mắt trong trẻo của cô, cho dù có tức giận đến đâu cũng không thể thoát ra được. Hắn thở dài: “Tôi không thích nó được mặc ở đây nhưng lại thích nó được mặc chỉ để cho mình tôi ngắm.”

Khi cô ở bên cạnh hắn, đến 80% thời gian là ở trong trạng thái không mặc quần áo. Cô đỏ mặt suy nghĩ nhưng cũng nhanh chóng gật đầu.

Bản nhạc violin trong hội trường bắt đầu vang lên báo hiệu giờ khiêu vũ đã đến, những người đàn ông xung quanh nhanh chóng đi mời đối tượng nữ mà họ yêu thích. Nhưng dường như có một số người không sợ chết mon men tới gần cô.

Cho dù thường ngày cô là bạn tình của hắn nhưng trong những dịp xã giao bên ngoài, những người đàn ông khác vẫn có quyền mời cô nhảy cùng, điều quan trọng là trong những dịp thế này đối tượng nữ được mời vì giữ phép lịch sự sẽ không từ chối lời mời.

“Người phụ nữ xinh đẹp, tôi có vinh dự được mời cô nhảy cùng không?” Giám đốc của công ty đối thủ bên kia cũng là một tài năng trẻ can đảm. Những người đàn ông xung quanh đây có vẻ đều không dám tiếp cận cô vì uy thế của người đàn ông kế bên. Thế nhưng anh chàng này lại không sợ.

Hôm nay anh ta đã bị người đàn ông trước mặt đánh bại trên bàn đàm phán nên tại thời điểm này anh ta muốn nhìn thấy hắn mất mặt.

“Không có vinh dự đó đâu!” Người đàn ông bên cạnh không cho cô cơ hội để trả lời. Nụ cười bên khóe miệng hắn hiện lên tràn đầy nguy hiểm và lạnh lùng. Tay hắn đặt tại eo cô, đưa cô lên thẳng sàn nhảy mà không cho đối phương bất kì cơ hội nào.

Điều này giống như một đứa trẻ từ chối chia sẻ món đồ chơi mà mình yêu thích cho người khác nên nó nhanh chóng cầm món đồ yêu quý của mình quay đầu rời đi.

Thật thú vị. Đối thủ đằng sau nở nụ cười kì dị.

Lúc này, bản nhạc violin nhẹ nhàng đã được thay thế bằng một bản nhạc tango gợi cảm.

1 tay hắn ôm eo cô tay kia đỡ sau lưng ép lấy sự mềm mại trước ngực cô về phía trước. Cơ thể họ dính chặt vào nhau nhún nhảy theo nhịp điệu. Thỉnh thoảng ngực cô đập vào ngực hắn, một luồng điện nhỏ nhanh chóng lan tỏa khắp cơ thể. Cả hắn và cô đều không kiềm chế được mà thở gấp. Cánh tay hắn bắt đầu siết chặt khiến cơ thể cô bị mắc kẹt. Tiếp đến, cơ thể hai người lại hòa vào giai điệu của bản nhạc nóng bỏng.

Khoảng cách giữa hai người gần đến mức cô có thể nghe thấy tiếng tim đập dữ dội của hắn, cơ thể mỏng manh của cô bị kích thích bởi từng động tác va chạm của người đối diện khiến nó dần trở nên mất sức còn đôi chân thì như mềm nhũn ra. Bây giờ cô đang được bàn tay to lớn của hắn đỡ lấy, mọi bước chân đều theo sự chỉ dẫn của hắn.

Hắn đang nắm giữ một cơ thể đủ để khiến tất cả đàn ông ở đây phát điên, đến bản thân hắn bây giờ cũng đang bị ngọn lửa trong lòng thiêu rụi. Với vẻ ngoài lộng lẫy hiện giờ của cô làm sao hắn có thể an tâm để cô nhảy với những người đàn ông khác? Đúng là nực cười.

Hơi thở người đàn ông trước mặt ngày càng nặng nề hơn, đôi mắt cũng dần mất đi tiêu cự trở nên tối đi. Với tình hình hiện giờ, nếu như không phải cô đang ở ngay trong vòng tay hắn chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng hoảng loạn.

Ngay khi chuẩn bị đưa cô đến một góc yên tĩnh để làm tình, người tổ chức đã mời hắn lên sân khấu để phát biểu. Ánh đèn mờ đi chỉ tập trung vào vị trí hắn đang đứng. Đôi mắt của những người xung quanh sáng lên như sao. Đúng là không thích hợp rời đi vào lúc này!

Hắn đưa tay lên trán cô, dùng khoảng thời gian này để khiến bản thân ổn định lại nhịp thở, nói với chất giọng khàn khàn: “Chờ tôi ở đây, đừng chạy loạn.”

“Ừm.” Cô nhìn hắn bước lên trên sân khấu, bình tĩnh và vô cùng vững vàng giống như một vị vua đang đi lên ngai vàng của mình. Hắn được sinh ra để đứng trên đỉnh kim tự tháp còn cô chỉ là một viên gạch làm nền trên bước đường của hắn, một viên gạch nhỏ bé.

Đột nhiên cô cảm thấy rất chán nản vì suy nghĩ này của mình. Người phục vụ bên cạnh đưa cho cô một ly rượu sâm-panh. Cô nhận lấy, ngửa cổ nhấp một ngụm. Nhìn người đàn ông đang nói chuyện trên sân khấu, như nhìn thấy được khoảng cách dài vô tận giữa hai người.

Đầu cô bắt đầu trôi dạt đi, những suy nghĩ không kiểm soát được nhanh chóng xuất hiện.

Vừa ngã xuống, ai đó bên cạnh đã kịp thời đỡ lấy toàn bộ cơ thể cô, sau đó cô không còn biết gì cả.