Show Linh Dị Bùng Nổ

Chương 10



14.

Vì giải thích không thỏa đáng của Diêm đạo diễn, e-kip [Thám hiểm đêm sâu thẳm] lâm vào tình cảnh bị chỉ trích cực lớn, không thể không tuyên bố ngừng phát sóng. Mà Diêm đạo diễn vướng vào kiếp nạn lao tù.

Hành vi xấu xa của ông ta nhận về cái giá khá đắt, phải đối mặt với số tiền bồi thường kịch kim của tổ làm chương trình cùng với cá nhân tôi.

Cuộc sống của tôi cũng khôi phục lại như bình thường, chẳng qua khi so với lúc trước có thay đổi, mỗi ngày đều được xếp lịch trình kín mít, càng không ngừng lên show giải trí, nhận kịch bản mới.

Hôm nay, tôi mới bước từ trên xe thương vụ* xuống, chuẩn bị đi ghi hình [Show giải trí mới].

*xe phục vụ công việc, là công ty cấp cho nghệ sĩ.

Đột nhiên một bóng đen vọt tới, trực tiếp ôm lấy đùi tôi, tôi vừa mới chuẩn bị giơ chân đá bay người nọ, nhìn kỹ lại là Diêm Thiết Chuỳ đã biến mất từ lâu.

Chỉ thấy trên ông ta ăn mặc rách rưới, khóc lóc, hoàn toàn nhìn không ra gương mặt hống hách tạt lúc máu chó tôi, khóc nhoe nhoét nước mắt nước mũi ôm chặt cứng đùi tôi đau muốn chết đi được.

"Sương Sương, không, chị Sương, số nợ 90 triệu ngay bây giờ em liền bồi thường ngay lập tức cho chị, chị từ bi có thể giơ cao đánh khẽ cho em một con đường sống, lần này em thật sự bị dồn đến đường cùng rồi."

"Chị Sương, chỉ cần chỉ búng ngón tay một phát thôi, lên weibo đăng bài đã cùng em hoà giải, 90 triệu em lập tức chuyển cho chị ngay. Từ nay về sau em làm trâu làm ngựa cho chị, đi theo làm tùy tùng, chị bảo em đi đông em tuyệt không quẹo tây."

Nhìn Diêm Thiết Chuỳ quỳ trên mặt đất, vẻ mặt hèn mọn khẩn cầu, tôi cười.

"Hoà giải? Diêm đạo diễn đây chắc hẳn đang nằm mộng nhỉ, nếu như lúc ấy tôi không có lưu lại đoạn file ghi âm kia, chỉ sợ hiện tại thân bại danh liệt, người còng lưng gánh số nợ bồi thường giá trên trời chính là tôi, Diêm đạo diễn có từng nghĩ tới muốn buông tha cho tôi không?"



"Cho nên, muốn cùng tôi hòa giải á, kiếp sau đi!"

Diêm Thiết Chuỳ thấy tôi cứng rắn không chịu hòa giải, ánh mắt hung ác, giùng giằng muốn nhào tới đánh tôi, lại không cách nào xoay trở, bị hai vệ sĩ riêng của tôi kiềm chắc.

Chỉ có thể không cam lòng nhìn tôi nói mấy lời đe doạ chó cắn.

"Bạch Sương Sương, đừng có vô liêm sỉ kiểu đó, mày đem ông đây hại đến thân bại danh liệt, mày cho là bản thân có thể ăn được tiền cat-xê của đại lưu lượng nổi tiếng sao, tao nói cho mày biết, nằm mơ!"

Tôi cười cười, không thèm so đo với loại chó nhà có tang này.

Lúc này, Lương Gia Thành lo lắng chạy ra đón tôi, thấy Diêm Thiết Chùy đang lằng nhằng với tôi, liền đến bên tai tôi nhỏ giọng hỏi: "Sương Sương, có cần báo cảnh sát không?"

Tôi lắc đầu, thân thiết nắm lấy ống tay áo Lương Gia Thành giới thiệu.

"Đúng rồi, Diêm đạo diễn, chỉ sợ ông về sau nhìn thấy Lương ảnh đế đều phải gọi một tiếng Lương đạo diễn, từ khi [Thám hiểm đêm sâu thẳm] thất bại thảm hại, chính là Lương ảnh đế đã giải quyết mớ bòng bòng của ông để lại, bây giờ đây là đạo diễn [Thám hiểm đêm sâu thẳm] mùa 2 đó!"

Không cần chờ lão ta phản ứng làm gì cho mệt, tôi trực tiếp kéo Lương Gia Thành đang ngơ ngác đi về phía studio ghi hình trực tiếp, tuyệt nhiên không cho Diêm Thiết Chuỳ làm bất kỳ cái gì.

Sau đó, Diêm Thiết Chuỳ kịp phản ứng, kêu gào muốn xông vào đánh chúng tôi, lại bị mấy vệ sĩ cao lớn vạm vỡ ngăn ở ngoài cửa lớn.

Vừa ngay lúc này, còi cảnh sát vang lên, Diêm Thiết Chuỳ kinh hoảng bật người chạy trốn bởi vì hắn đang thiếu một khoản tiền lớn nên bị cảnh sát bắt về quy án.