Đến tối hôm đó, sau khi đi chơi cùng Nguyên Vũ Khánh về, Ngô Anh Kiệt định đi bar thì thấy điện thoại có tin nhắn.
Vừa mở tin nhắn ra, Ngô Anh Kiệt liền phóng xe tới công viên 23/9 ở quận một.
Hiện tại trời đã tối, vừa lái xe tới, Ngô Anh Kiệt liền tìm chỗ gửi xe, sau đó tiến thẳng tới cái băng ghế khuất trong bóng tối.
Thời điểm vừa tiến tới, Ngô Anh Kiệt đã thấy một người con gái chừng 23 24 tuổi đang ngồi suy nghĩ miên man về chuyện gì đó.
Thấy người này, Ngô Anh Kiệt cảm thấy có chút khó nói nên lời, vì đây là người con gái khiến tên ăn chơi như hắn phải chùn bước.
Có điều, cho tới giờ mối quan hệ giữa hắn và Nguyễn Ngọc Nhi vẫn mập mờ, chưa có tiến triển gì quá nhiều.
Có điều trong lòng hắn đã có bóng hình của người con gái này, chỉ là vì vài lý do cho nên tới giờ hắn vẫn chưa nói gì.
Nhưng khi nhận được tin nhắn hồi nãy, Ngô Anh Kiệt không dám chần chừ thêm giây phút nào nữa.
Nhìn người con gái trước mặt một lúc, hồi lâu sau Ngô Anh Kiệt mới lên tiếng: "Chị. . ."
Nghe có người gọi mình, Nguyễn Ngọc Nhi chậm rãi ngẩn đầu nhìn lên, có điều ánh mắt vô cùng phức tạp.
Nhưng thấy người con trai mà mình đang chờ đợi đã xuất hiện, ánh mắt phức tạp kia nhanh chóng biến mất, thay vào đó là vẻ kiên định, tựa như đã quyết định chuyện gì đó.
Thấy Nguyễn Ngọc Nhi không nói gì, Ngô Anh Kiệt nhịn không được, bước tới, hỏi:
"Chị. . . chị thật sự phải định cư ở nước ngoài sao?"
Nhưng trái với với dự tính của hắn, Nguyễn Ngọc Nhi lại không trả lời câu hỏi của hắn, mà bất ngờ nói: "Chị thích em."
"Em. . ." Nghe thấy lời này, Ngô Anh Kiệt như bị sét đánh, quá mức ngạc nhiên, lấp bắp nói: "Chị. . ."
Nhưng còn chưa để hắn nói hết câu, Nguyễn Ngọc Nhi đã nhìn thẳng vào mắt hắn như khẳng định, nói: "Chị thích em."
"Ha. . ." Như không tin những gì mình vừa nghe thấy, Ngô Anh Kiệt có chút ngơ ngác hỏi: "Chị nói đùa hả?"
Nghe đến đây, Ngô Anh Kiệt như bị đóng đinh tại chỗ, trong lúc nhất thời không nói được lời nào.
Hắn không ngờ Nguyễn Ngọc Nhi lại nói ra chuyện này, làm hắn quá ngạc nhiên, không biết nên nói như thế nào mới phải.
Có điều thấy hắn đứng mãi mà không chịu nói gì, khuôn mặt của Nguyễn Ngọc Nhi hiện ra vẻ đượm buồn, nói: "Ừm, em không thích chị thì thôi, bỏ đi."
"Hông hông hông, em thích, em thích." Ngô Anh Kiệt không khỏi giật mình, lập tức lắc đầu như cái trống, hấp ta hấp tấp nói.
Nghe hắn nói như vậy, Nguyễn Ngọc Nhi nhẹ mỉm cười, hỏi: "Từ bao giờ?"
"Từ lần đầu tiên em nhìn thấy chị, em đã thích chị, nhưng mà. . . " Ngô Anh Kiệt trả lời được một nửa thì dừng lại.
Thấy vẻ đắn đo của hắn, Nguyễn Ngọc Nhi nhẹ mỉm cười, nhìn thẳng vào mắt hắn, hỏi: "Nhưng mà sao?"
"Nhưng em sợ chị. . ." Ngô Anh Kiệt nói được một nửa thì im lặng, tựa như không dám nói ra những gì mình đang nghĩ.
Có điều, dưới cái nhìn của người trưởng thành như Nguyễn Ngọc Nhi, cô nàng thừa biết hắn đang nghĩ gì nên nói: "Sợ chị không về đây nữa chứ gì?"
Lần này Ngô Anh Kiệt không trả lời, có điều thông qua vẻ mặt của hắn có thể thấy lời của cô nàng hoàn toàn chính xác.
Nhưng sau một lúc suy nghĩ, Ngô Anh Kiệt biết đây là cơ hội cuối cùng của mình nên nắm lấy vai của cô nàng, nghiêm túc nói:
"Chị ơi, anh yêu em. . ."
Nghe hắn nói như vậy, Nguyễn Ngọc Nhi khẽ mỉm cười, không trả lời mà nhón chân lên hôn hắn.
Bị hành động của cô gái làm cho giật mình, sau một lúc Ngô Anh Kiệt mới định thần lại, sau đó hôn đáp trả.
Trải qua chuyện này hắn cũng không biết tại sao một đứa bad boy như mình lại rơi vào tình huống bị động như thế.
Có điều, điều này đã không còn quan trọng nữa, mà cái hắn cần đối mặt chính là gia đình của Nguyễn Ngọc Nhi.
Bất quá hắn đã nghĩ kỹ rồi, dù thế nào cũng phải giữ Nguyễn Ngọc Nhi ở lại bên mình, sẽ không để cô nàng đi đâu nữa hết.
Đến ngày hôm sau thì cả đám không khỏi kinh ngạc, vì không ngờ Ngô Anh Kiệt đã tuyên bố là chậu đã có hoa, hơn nữa mối quan hệ còn rất nghiêm túc, không hề có chút chơi qua đường nào.
Điều này thật sự nằm ngoài dự tính của đám bạn, từ khi nào mà một tên bad boy sài thành đã trở nên như thế.
Nhưng đây cũng là chuyện đáng mừng, cho nên cả đám liền rủ nhau đi uống nước để sẵn tiện giới thiệu với nhau.
Tới nơi thì cả đám mới biết Nguyễn Ngọc Nhi là ai, tuổi tác ra sao, là người như thế nào.
Ban đầu, khi nghe Ngô Anh Kiệt giới thiệu về tuổi tác của Nguyễn Ngọc Nhi, cả đám không khỏi trố mắt.
Vì không nghĩ Ngô Anh Kiệt lại thích lái máy bay như thế, nhưng mà cả đám cũng không có lý do gì để ngăn cản.
Tính ra đây là chuyện tốt, vì sau này thành phố sẽ bớt đi một đứa chuyên đi lừa gạt tình cảm của người khác.
Rồi thì thời gian lại thấm thoát trôi qua, thoáng cái đã đến tháng tư, mùa mà hoa phượng chuẩn bị nở rộ khắp mọi nơi.
Mặc dù ngoài trời vẫn còn mưa lất phất, nhưng đúng 3 giờ chiều, Nguyên Vũ Khánh đã xách xe chạy đến tiệm vàng PNJ.
Bước vào tiệm, Nguyên Vũ Khánh liền nhìn những sợi dây chuyền qua lớp tủ kính.
Nhìn tới nhìn lui một hồi hắn cũng chốt được sợi dây chuyền ưng ý, thế là mua rồi bỏ vào hộp đem theo bên người.
Chuẩn bị xong đâu đấy, Nguyên Vũ Khánh nhìn đồng hồ, sau đó chạy qua chở Nhã Vy đi chơi.
Đến nơi thì thấy cô nàng đang đợi dưới mái hiên, thấy hắn đến, Phương Nhã Vy liền cười hì hì rồi phóng lên xe, để mặc cho hắn muốn chở đi đâu thì chở.
Thế là Nguyên Vũ Khánh liền chở Phương Nhã Vy đến cổng trường Bách Khoa.
Đến nơi thì thấy Đỗ Tấn Hưng với Ngô Anh Kiệt đang chóng chân đợi ai đó.
Trong hai đứa bạn này, có mỗi Đỗ Tấn Hưng là gia cảnh khó khăn, nhưng vẫn cố gắng sắm được một chiếc xe máy, đây cũng xem như đã cố gắng rồi.
Bất quá, làm hắn ngạc nhiên là Đỗ Tấn Hưng cua được nhỏ nào lớp 10, tới giờ vẫn chưa chia tay, đúng là khiến người ta phải nghiền ngẫm.
Về phần Ngô Anh Kiệt thì không cần nói, đây là cặp bày trùng cùng tiến cùng lùi với hắn, đều là bad boy trong giới ăn chơi, nhưng giờ cũng có bạn gái chân chính rồi.
Bây giờ trong nhóm chỉ có hắn với Nhã Vy là đang độc thân, còn lại đều có bạn gái, đúng là khiến người ta phải đau lòng mà.
Thấy hắn đến, đám bạn nhao nhao lấy đồ ra rồi chúc mừng sinh nhật Nhã Vy, khiến cô nàng cười tít mắt.
Có điều Nguyên Vũ Khánh vẫn trơ trơ như khúc gỗ, căn bản chẳng thèm đá động gì tới.
Phương Nhã Vy thấy vậy cũng không nói gì, nhận quà xong cả đám chạy đến quán cafe ngồi chơi, có điều nhìn hai cặp đôi thân mật làm hắn chướng tai gai mắt.
Nhưng chướng tai gai mắt thì làm gì được người ta? Mà nhìn qua thì thấy Nhã Vy đang chơi game cá lớn nuốt cá bé.
Có điều đây không phải game offline, mà là online, chơi chung với những người khác.
Con cá của Nhã Vy có màu xanh, ngay mũi có cây chĩa dùng để t·ấn c·ông, chỉ cần chạm vào con khác là ăn mạng.
Mà chả hiểu sao Nhã Vy chơi c·hết liên tục, nằm hạng chót mãi cũng không ngóc đầu lên được.
Nguyên Vũ Khánh nhìn ngứa mắt nên lấy điện thoại Nhã Vy chơi, hắn điều khiển cá chiến đấu đến top 10 thì c·hết chổng vó.