Dường như ai cũng thấy 1 ngọn lửa bùng lên cao ngút trời và lại vụt tắt ngay, nó quay đi, hậm hực chỉ nghe thấy tiếng grừ.. grừ.. và tiếng nghiến răng kén két của nó.. hắn lo lắng quay lại.. phía chị đó..
- Bọn ng đó..
- Là ng của ba em... – cô gái nói.. – bắt em về nhà… (^^)
- Cô. – hắn điên tiết.. – cô bị khùng à.. con gái con nứa lang thang ở ngoài bị ba mẹ bắt về là đúng rồi còn gì.. bày đặt quá đi.. (>’’< anh còn đang lo thứ đáng sợ hơn kia kìa..)
Nói rồi, hắn quay ngoắt chạy theo nó, bỏ mặc cái chị kia đứng 1 mình ngẩn ngơ...
Hắn cứ đi theo, miệng luôn nở nụ cười trừ.. còn nó thì vừa đi vừa giậm chân rầm rầm mà chính nó cũng chả hiểu nổi nó đang tức cái gì nữa.. (=.=’’ hí hí, có ng ghen rồi kìa..)
- Nè.. – hắn đi đằng sau, khều khều.. – nè.. (=.=’’)
- Hư.. hư.. hư.. – nó thì bước dài hơn vừa bước vừa hậm hực.. hắn chỉ xót cho cái đường có tội tình gì đâu mà bị nó tra tấn dã man quá à.. (=.=’’ chị ơi, cho e xin..)
- Nè.. – hắn lại tiến đến đi gần bằng nó.. (T_T)
- HƯ.. HƯ.. HƯ..- nó bước dài hơn nữa rồi giậm mạnh hơn nữa.. (>’’’’’’