Sợ Thẳng

Chương 3



Ngũ Hòa Lục lại bóp mông tôi.

Trong tình trạng tôi vừa mới tắm xong và chỉ mặc mỗi chiếc quần lót.

Tôi quạt cho hắn một tát, sau đó hắn "hức hức hức" chạy về ghế ngồi khóc.

Tôi có dùng lực ư?

Thánh diễn sâu!

Việc này làm tôi nhớ đến cảnh tượng lần đầu tiên hắn bóp đít tôi.

Đó là vào khoảng hai tuần sau khi khai giảng năm nhất. Bốn người của ký túc xá bọn tôi đi học cùng nhau, ăn cơm cùng nhau, dẫn đến ngày càng trở nên thân thiết hơn, đã có thể đùa giỡn một tí tẹo mấy chuyện không đâu rồi.

Lúc đó tôi cũng mới vừa tắm xong, vì cho rằng chỉ có mình mình là gay ở ký túc xá nên thấy rất an toàn, bèn không để ý riêng tư gì hết ở đây. Mỗi lần tắm xong chỉ toàn mặc mỗi quần lót rồi đi ra.

Dù sao của ai cũng như ai thôi, che kín mít mới có chuyện để người ta nói.

Ai có ngờ tối ngày đó tôi vừa tắm ra, thằng nhãi ranh Ngũ Hòa Lục đúng lúc chơi bóng về, cả người toàn mồ hôi mồ kê chạy đến bồn giặt đồ điên cuồng tạt nước lên mặt.

Tôi như không việc gì treo khăn tắm kế bên. Lúc hắn tạt nước xong, đi qua người tôi bỗng nhiên trở tay tát một phát lên mông.

"Ba~!" Mông tôi rung lên vì cú tát này.

Tiếp đến là lời khen tự đáy lòng của "tên thủ phạm": "Đù! Núng nính dữ bây!"

Không chỉ mông chấn động, mà ngay cả tôi cũng khiếp sợ không kém.

"Cậu biến thái hả?" Tôi vẫn giả vờ như không quan tâm, đùa mắng.

"Khà khà, đít to dễ đẻ."

"Cút!" Tôi bị tức đến cười.

"Nào, để tôi sờ thêm cái nữa." Nói xong hắn vươn tay làm ra dáng như muốn sờ thêm cái nữa.

Lần này tôi không cho hắn cơ hội, dùng đầu nhọn của cây sào phơi đồ chọt chọt Ngũ Hòa Lục lùi lại mấy bước.

Nhưng mà dù gì bọn tôi chỉ đang giỡn, nên tôi không nhây nữa, chẳng mấy chốc đã buông sào phơi đồ xuống chuẩn bị về phòng mặc đồ.

A few moments later!

Ngoài miệng Ngũ Hòa Lục nói muốn đi tắm, xoay người phát không biết tay xuất hiện từ nơi đâu, nhân lúc tôi không chút ý tàn nhẫn bóp nửa mông bên phải tôi một cái.

Tàn nhẫn bóp.

Rất tàn nhẫn!

Còn bình luận: "Mềm quá."

Đúng lúc này, người bạn cùng phòng đảo lộn ngày đêm thức giấc từ cơn mê ngủ, đang muốn xuống giường đi WC thì thấy hành động ghê tởm của Ngũ Hòa Lục: "Èo~ Hai đứa bây... Chậc chậc chậc..."

Giọng điệu cực kỳ ám muội.

Tôi làm vẻ kiểu "mày đang nói clgt", mờ mịt nhìn cậu ấy.

Ngũ Hòa Lục còn khá biết điều, đi qua ôm lấy bờ vai cậu ấy rồi nói: "Sao? Ghen tị hả? Vậy thì mày cũng vươn mông để tao bóp cái đi."

Nói xong bèn sờ lên mông người ta.

Bạn cùng phòng "hỏn lọn": "Đừng đừng đừng, tao nhịn không nổi." vội vàng hất Ngũ Hòa Lục đi rồi chạy về hướng WC.

Đây là nơi bắt đầu ác mộng của tôi, và cũng khiến tôi nghi ngờ xu hướng tính dục của Ngũ Hòa Lục lần nữa. Sau, đêm đó hắn điên cường đưa ra quan điểm của bản thân về việc tranh hoa khôi của lớp, kiên định ủng hộ bạn học Trần làm hoa khôi lớp chúng tôi.

Tình cảnh đó, như thể hắn đang chọn tổng thống quốc gia có thể thay đổi thế giới gì đó vậy.

Cũng triệt để đánh bay hoài nghi của tôi với hắn.

Quả nhiên, gay vĩnh viễn không n*ng nừng nưng lại thẳng nam.

......

Tôi đăng sơ lược về sơ yếu lí lịch của Ngũ Hòa Lục ở đây cho mọi người biết (tôi làm):

Họ và tên: Ngũ Hòa Lục, tên thật Ngũ Hòa Đông (nghe bảo hắn còn có một cô em gái tên Ngũ Hòa Tây). Phàm là quen biết hắn, một nửa gọi là anh Đông, nửa còn lại gọi Ngũ Hòa Lục.

Tuổi: 18, nhỏ hơn tôi nửa tuổi.

Chiều cao: 185 hay là 187 nhỉ? Quên rồi.

Cân nặng:... Không quan trọng.

Sở thích: Chơi bóng rổ, đánh cầu lông và ăn.

Năng khiếu: Chơi bóng rổ, đánh cầu lông và ăn.

Tính cách: Cẩu thả, có hơi ngu, thẳng nam ngu ngốc.

Kinh nghiệm tình cảm: Do quá ngu nên dù có ngoại hình không tồi nhưng đến giờ vẫn còn FA. Hồi tiểu học từng viết thư tình cho lớp trưởng, sau đó trở thành "mô hình tiêu cực" được cả lớp nhớ đến, thế là từ đó về sau, chỉ dám yêu thầm. (Nghe nói giáo viên ngữ văn còn sửa vài lỗi chính tả câu từ cho hắn nữa... -_-||). Đây là lúc nói chuyện đêm của ký túc xá tự hắn nói!

Khoảnh khắc huy hoàng: Ngày đầu tiên khai giảng khi đang giới thiệu bản thân, vô tình thay cúc quần ngoài bung hết cả mà lộ ra ti tí chiếc quần lót màu hồng phấn, thành công được cả lớp nhớ kỹ.

Còn gì để biện hộ nữa?

Không còn gì cả.

Tóm lại là một chàng trai không quá thông minh và còn rất hề hước.