Vu Cẩn không hề biết trước khi mình bị đánh thức đã bị sáu bảy cái camera quay từ đầu đến chân mấy lần.
Trước giờ phân đoạn kéo tuyển thủ từ khoang cứu nạn ra đều rất thô bạo:
Mở khóa, phát giấy chứng nhận thăng cấp, nhiều lắm thì cho một cái khăn lông giá rẻ, tùy lúc đều có thể tiễn người đi.
Nhưng mà lúc này, động tác của biên đạo cẩn thận như đập trứng lấy người, như thể mở trai ngọc lấy mỹ nhân ngư.
—— Sau khi nhìn quen đám tuyển thủ mặt xám mày tro, ôm súng ngáy rung trời, Vu Cẩn quả thực chính là người được trời cao phái xuống để cứu vớt thẩm mỹ.
Đến cổ chân cũng trắng trẻo đáng yêu.
Trong khoang cứu nạn, lông mi mỹ thiếu niên đang say ngủ khẽ rung rung, rốt cuộc chậm rãi mở mắt ra.
Đồng tử màu hổ phách nhạt, óng ánh thủy quang, phản chiếu bầu trời xanh thẳm cùng hàng loạt camera. Vì mới tỉnh lại nên vẫn còn mông lung, dáng vẻ ngoan ngoãn khiến người không đành lòng quấy rầy.
"Tuyển thủ 300012?" Biên đạo vẻ mặt ôn hoà mở miệng.
Vu Cẩn vẫn mê man, gương mặt vô ý ở trên người con thỏ cọ cọ, có vẻ tưởng là gối ôm.
Xung quanh lập tức toàn tiếng hít khí, mấy cô gái duỗi đầu nhìn còn ôm ngực vì bị manh cho run rẩy.
Biên đạo nhìn vào danh sách: "Vu Cẩn...... Tuyển thủ Vu?"
Đồng tử Vu Cẩn tìm được tiêu cự, cậu chớp chớp mắt, ngoan ngoãn gật đầu.
"Thân thể thế nào? Có chỗ nào không thoải mái không?"
"Tôi....." Thanh âm thiếu niên bởi vì đã ngủ một lúc lâu nên mang theo chút giọng mũi, lông mi không ngừng chớp chớp, rốt cuộc thấy rõ hết thảy trước mắt.
Khoảng sân trống trải thay cho thảo nguyên, máy bay nhỏ xuất hiện trên đường băng ngày hôm qua. Biển quảng cáo dày đặc non nửa đã đổi mới, còn lại in một chuỗi chữ đen ——
"Tài trợ chương trình Crowson quý 42! Đầu tư hữu hạn, thông báo vô hạn!! Thông tin chi tiết liên hệ XXX-XXX-XXXX"
Vu Cẩn: "!!!"
Từ lúc Vu tuyển thủ tỉnh lại, đám người chen trước khoang cứu nạn một trận huyên náo. Có người cấp giấy chứng nhận thăng cấp cho Vu Cẩn, có người ồn ào muốn đo nhiệt độ cho cậu, còn có người hấp tấp muốn đưa khăn lông.
"Nhường một chút, nhường một chút!"
"Sao lại lấy khăn dùng một lần? Mau đổi thành cashmere(1)! Tới, Tiểu Vu a, không thì bọc khăn rồi tới chụp một tấm đi...... Đúng đúng, có biểu cảm được lắm!"
(1) Cashmere: là một trong những loại sợi tự nhiên cao cấp và đắt đỏ nhất. Các sản phẩm cashmere rất mềm mại và mang lại cảm giác dễ chịu khi sử dụng
Vu Cẩn cúi đầu nhìn giấy chứng nhận thăng cấp, Nhìn dòng chữ to "Đủ tư cách vào bán kết" làm cậu kinh ngạc: "Tôi, thật ra tôi ——"
PD bỗng nhiên chen ngang: "Dọn dẹp một chút, để Vu tuyển thủ rời sân đã! Mấy nhà tài trợ đều báo giá, chờ ký hợp đồng quảng cáo! Hôm nay tôi chưa chốt, chỉ cần người không ở thì không thể ký hợp đồng. Sau này bàn lại giá một chút!"
Một đám nhân viên công tác trong lòng hiểu rõ, thành thạo quấn khăn cả Vu Cẩn lẫn thỏ con thành cái bao, nhanh chóng đưa vào trong xe. Thậm chí còn nhét thêm hai cái mặt nạ.
Lúc đóng cửa, biên đạo không ngừng thổn thức:
"Trăm năm khó gặp được tuyển thủ có nhan sắc thế này, ratings chương trình nhờ cậu cứu vớt!"
Trong xe bay, thỏ con vẫn vẫn ngủ vù vù.
Vu Cẩn nhét nó vào chỗ để cốc, trong đầu loạn thành một đoàn.
Vừa rồi mình đã bắn trúng người phải không?! Còn lão đại thì sao, người đã đi đâu? Mình hiện tại trở về còn kịp tham gia thần tượng tài năng không...... Người đại diện có phải đã tìm cậu rất lâu......
Còn có xe này ——
Vu Cẩn khựng lại.
Bất kể là xe bay hay là khoang cứu nạn, thậm chí khẩu súng A12 bắn ra chùm tia sáng kia đều vượt quá hiểu biết khoa học kỹ thuật của cậu.
Sau khi vào thành phố, ngoài cửa sổ dần dần mưa dầm. Không có ngã tư treo đèn xanh đèn đỏ, vô số xe bay như thể được điều khiển bởi một hệ thống trung tâm, lập lòe đủ loại màu đèn sau ở độ cao khác nhau.
Thân xe lướt qua một tòa nhà cao tầng, một tấm biển quảng cáo phía xa đang hiển thị thời gian.
3018.5.23 buổi sáng 6 giờ 15 phút.
Vu Cẩn chớp chớp mắt, quay đầu lại, nghiêm túc thực hiện bốn bài tập cho mắt.
Lại nhìn ra bên ngoài, đã không thấy bóng dáng biển quảng cáo đâu nữa.
Trên cửa xe có túi lưu trữ, bên trong có tờ báo ngày. Chất giấy hơi xanh, cảm giác máy in cực kỳ tinh tế. Trang đầu đề một hàng chữ to ——
《 Sửa đổi Luật Liên Bang 3018 chống nhập cư trái phép, cân nhắc tăng hình phạt đối với người không có hộ khẩu 》
Đồng tử màu hổ phách của Vu Cẩn rốt cuộc trợn tròn: 3, 3018?!!!
Xe bay dừng trước cửa một tòa nhà lớn, logo "Công ty quản lý giải trí Bạch Nguyệt Quang" sáng lấp lánh. Cô gái mang chụp tóc màu đen đang mỉm cười chờ ở cửa.
Vu Cẩn đầu nặng chân nhẹ xuống xe, nửa ngày mới nhớ ra, quay đầu ôm thỏ con và tờ báo ra.
Đi qua hành lang thật dài, Vu Cẩn mang vẻ mặt không thể tin nổi nhìn về bên phải.
Cô gái ôn hòa hỏi: "Đang tìm gì sao?"
"Báo, chỗ báo danh," Vu Cẩn lắp bắp: "Chỗ điền mẫu đăng ký trước khi thi đấu."
Trên hành lang ánh sáng ảm đạm, bên trái tổng cộng có sáu phòng, chỗ báo danh bên phải ——
Bên phải căn bản không có chỗ báo danh, chỉ có một bức tường bóng loáng.
Cô gái theo tầm mắt cậu nhìn lại: "Vì xây sân huấn luyện nên mấy chục năn trước đã hủy phòng đó đi. Trước khi tới không phải cậu đã điền lúc ở hành lang sao?"
Nói xong lại nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi, lúc cậu đưa mẫu đăng ký cho tôi, bên trong có không ít thứ. Nhìn qua rất cũ, a, để tôi đưa lại cho cậu."
Sau đó cô đưa cho Vu Cẩn một xấp giấy nham nhở, chỉ còn một hai trang là có thể thấy rõ nội dung.
Đúng là bản mẫu cậu đã chuẩn bị suốt ba tháng cho chương trình thần tượng tài năng. Giấy hơi ngả vàng, giống như đã để qua nhiều năm.
Vu Cẩn ngẩn ngơ: "Đây vốn dĩ là mẫu tôi đăng ký vào XX thần tượng tài năng......"
Cô gái mỉm cười: "XX thần tượng tài năng chính là tên của chương trình thực tế Crowson mấy năm trước đó! Tuy nói là cùng chương trình nhưng hiện tại là thi tuyển tuyển thủ thoát hiểm chuyên nghiệp, khung chương trình đã thay đổi rất nhiều. Được rồi, chúc mừng cậu thuận lợi thăng cấp, hiện tại cần nghỉ ngơi."
"Tôi họ Khúc, Tiểu Vu cứ gọi tôi thư ký Khúc là được. Tới rồi, trước giao chìa khóa ký túc xá cho cậu."
7 giờ sáng, ký túc xá nội một mảnh yên bình.
Vu Cẩn thất hồn lạc phách nằm trên giường, nằm một lát thì nhanh chóng bật dậy, mở báo ra.
Sửa đổi Luật Liên Bang 3018 chống nhập cư trái phép, cân nhắc tăng hình phạt đối với người không có hộ khẩu —— sao lại tăng thêm a a a a a a!!
Hai phút sau, Vu Cẩn tuyệt vọng từ trong tờ báo ngẩng đầu lên.
Đây là một phòng ký túc đơn không lớn với cách bài trí cực kỳ giống khoa học viễn tưởng siêu thực. Mặt trước bàn có một màn hình ảo, đang chiếu quảng cáo máy móc XX. Vu Cẩn ngốc ngốc duỗi tay —— đầu ngón tay xuyên quan hình ảnh thực tế ảo, không chạm đến cái màn nào phía sau.
Lúc này, một giao diện điều khiển tương tự máy tính để bàn bật lên.
Vu Cẩn lục lọi nửa ngày mới tìm được cách sử dụng, một loạt kết quả nhanh chóng hiển thị dưới thanh tìm kiếm:
Người nhập cư trái phép không có hộ khẩu, không có chip nhận dạng Liên Bang, thường có hai phương pháp xử lý, hồi hương hoặc đào quặng.
Nhập tịch có thể thực hiện thông qua xin thị thực lao động hoặc quan hệ hôn nhân...
Chương trình thực tế Crowson, show thoát hiểm có lịch sử lâu đời, nền tảng để học viên Blue Zone ra mắt có xác suất nổi tiếng cao nhất. (xếp hạng #9 trong số các hot search xếp hạng cao nhất trong 7 ngày, thi đấu trên biển sục sôi quý 42, chương trình chính thức phát sóng sau 1 tuần).
Giải trí Bạch Nguyệt Quang, công ty nổi tiếng với chương trình thoát hiểm Blue Zone. Chiến đội dưới cờ Bạch Nguyệt Quang, ký hợp đồng với 12 tuyển thủ chuyên nghiệp, học viên 30 người.
Giải trí Bạch Nguyệt Quang thông báo tuyển dụng: Sống, có thể chiến đấu.
Thông báo tuyển dụng giải trí nghệ thuật XX: Thuần thục sáu loại nhảy hiện đại trở lên, một loại cổ điển ( múa dân tộc, HIPHOP, BREAKING), yêu cầu có nhận dạng Liên Bang, tốt nghiệp khoa chính quy trường đại học nghệ thuật trở lên......
"......"
Vu Cẩn gian nan xóa lịch sử tìm kiếm, đại não chậm chạp chuyển động.
Vu Cẩn cũng xem không ít phim khoa học viễn tưởng, đối với mấy từ tinh tế, Liên Bang linh tinh rất nhanh tiếp thu.
Nhưng mà vấn đề khẩn cấp nhất hiện tại là, không chip, không nhận dạng, không tìm được chắc chắn phải đi đào than đá.
Làm thần tượng cũng không được, lúc này chỉ có kỹ năng —— nhảy hiện đại Lam Tinh từng thịnh hành ở 1000 năm sau cũng biến thành múa cổ điển. Vấn đề quê quán cũng chưa được giải quyết......
Cậu hình như chỉ còn lại một con đường.
Trải trên mặt bàn chính là bản 《 Hiệp ước giải trí Bạch Nguyệt Quang dành cho học viên cấp C tham gia chương trình thực tế Crowson tại Blue Zone 》.
Trên thông báo tuyển dụng của Bạch Nguyệt Quang có ghi là sống, có thể chiến đấu.
Vu Cẩn cẩn thận tự hỏi, lạc quan mà nói, bản thân ít nhất cũng thỏa mãn một nửa điều kiện!
So với đáp ứng không tới 25% điều kiện tuyển dụng của thần tượng năng, cũng coi như miễn cưỡng đủ tư cách......
Tâm tình của tiểu thực tập sinh chớp mắt đi xuống, nghĩ nghĩ liền bùm một tiếng ngã xuống giường.
Trở về là trở về không được, không hộ khẩu muốn cất giấu, chỉ có thể trước đem trên tay công tác này giữ được lại nói......
Sau 9 giờ chiến đấu liên tục, cơn buồn ngủ ngăn không được đánh úp.
Vu Cẩn ngáp một cái, lúc nhắm mắt trong đầu vẫn quay cuồng công việc, hộ tịch, thảo nguyên, đạn lạc, thỏ con, lão đại.
Nếu có thể lợi hại giống lão đại thì tốt rồi!
Vu Cẩn lật người, nằm thành hình chữ đại (大), chăn đạp lung tung, mơ mơ hồ hồ tiến vào mộng đẹp ——
Bỗng nhiên, chuông cảnh giác nổi lên, cảm giác như có một viên đạn to đùng lông xù đập vào mặt cậu. Vu Cẩn cấp tốc lăn một vòng, bắt chước chiến thuật tránh né Vệ Thời đã dạy, chống lại cơn buồn ngủ mở mắt ra ——
"Ngọa tào! Thỏ con ngốc đừng có nhảy lên mặt tao chứ!!!"
@
Một giấc ngủ này của Vu Cẩn thất điên bát đảo, lúc tỉnh lại thiết bị đầu cuối trong ký túc xá hiển thị có hai thông báo.
Thư ký Khúc cẩn thận gửi cho cậu một cuốn sổ tay thông tin và bản đồ tầng này, tiếp đó là thông báo cho Vu Cẩn 30 phút sau tập hợp tại phòng huấn luyện, chuẩn bị cho thi đấu bán kết kế tiếp.
Vu Cẩn theo bản đồ đi đến nhà ăn, gọi hai cái bánh.
Màn hình thực tế ảo ở nhà ăn đang phát tin tức ngày hôm đó.
Thi đấu trên biển chương trình Crowson đã kết thúc, PD đang ở trước màn ảnh bốc phét. Một bên đưa ra danh sách người được vào vòng trong, giải trí Bạch Nguyệt Quang, bao gồm Vu Cẩn có tổng cộng bốn người.
Vu Cẩn nhìn hồi lâu, ngạc nhiên khi không tìm thấy tên Vệ Thời trong công ty nào cả.
Lão đại...... chắc là dùng danh nghĩa cá nhân để dự thi.
Tin tức thay đổi, bắt đầu giới thiệu quy tắc bán kết của chương trình Crowson năm nay —— học viên cùng công ty lập nhóm biểu diễn, đánh giá thông qua điểm của giám khảo.
Vu Cẩn đã hiểu.
Lão đại từng nói, trong chương trình thoát hiểm, thứ người xem muốn thấy không phải một súng chết người mà là giá trị giải trí từ sự tương tác giữa các tuyển thủ.
Nếu nói thi đấu trên biển là đánh giá trị số sức mạnh, thì đấu bán kết chính là khai thác giá trị cá nhân của tuyển thủ.
Có điều đánh giá nhóm ——
Vu Cẩn ăn nốt nửa cái bánh ngô, một mặt tìm phòng huấn luyện, một mặt suy tư, làm thế nào để chuẩn bị cho đấu bán kết đây.
Cuối hành lang, cửa lớn đen nhánh hơi rộng mở, bên trong có tiếng nói chuyện.
Vu Cẩn vội vàng nuốt hết bánh, lễ phép gõ cửa đi vào.
Bốn tầm mắt lập tức quăng tới phía cậu.
Ba học viên trúng tuyển chương trình Crowson đều một bộ uy vũ cường tráng, cơ bắp nổi từng khối, ngồi trên thảm y như ba tòa tiểu sơn sừng sững.
Huấn luyện viên nhìn thấy Vu Cẩn, đầu tiên là sửng sốt, tiện đà nhếch miệng cười: "Được rồi, đã đông đủ. Hiện tại —— chúng ta tạm thời lập thành nhóm nam, tới, không thì trước hết chọn vị trí C đi."