Sốc! Thật Ra Em Gái Tôi Là Thiên Kim Giả!

Chương 14: Chuyển trường



Nhà của Giang Ngôn Nhất, Giang Vọng Hạ cách trường học không xa lắm, khoảng hơn 20 phút đi xe.

Giang Vọng Hạ nói với ba chuyện cô và Trần Linh Vũ “bắt nạt” Lương Thi Tình, chuyện cô “xin lỗi” Lương Thi Tình, còn nói vẻ mặt trầm mặc bởi vì đang suy nghĩ đề bài vật lý.

Giang Ngôn Nhất miễn cưỡng tin, không lo lắng vấn đề cảm xúc và tâm trạng của con gái nữa.

Hai người không nói gì suốt quãng đường.

Giang Vọng Hạ dựa lưng vào ghế ngồi, nghiêng đầu nhìn ánh đèn xanh xanh đỏ đỏ ngoài cửa sổ xe, thả lỏng đầu óc, không suy nghĩ miên man nữa.

Cô đối với cờ vây xuất phát từ tình yêu nồng nhiệt, đối với nhảy cao là xuất phát từ tò mò muốn biết giới hạn của mình có thể đến mức độ nào. Cô có sự kiêu ngạo trên người, cho rằng đúng là mình có cơ hội trở thành quán quân thế giới.

Thật ra từ lâu sư phụ đã nói với cô, có một vị cờ vây Cửu Đẳng (*) vô cùng lợi hại đến thành phố X, thành phố A cách thành phố X không xa, sư phụ đề nghị cô qua đó học tập cùng tiền bối một thời gian ngắn.

Thành phố X, lại là thành phố X.

Đây là chuyện thứ ba có liên quan đến “Thành phố X”, hơn nữa đều tập trung vào cùng khoảng thời gian này. Sự trùng hợp tinh tế khiến cô cảm thấy phiền não, khiến cô cảm thấy phản cảm.

Dường như có một sức mạnh thúc đẩy cô quay lại thành phố X.

Giang Vọng Hạ cảm thấy chán ghét.



Sinh nhật của Giang Vọng Hạ và Kiều Mạn Mạn là ngày 15 tháng 6.

Kiều Minh và Triệu Linh Tuyết muốn qua đây tổ chức sinh nhật cho con gái. Hai người lên kế hoạch xin nghỉ một ngày cho Kiều Mạn Mạn, đưa Kiều Mạn Mạn đi cùng, như vậy sẽ không bỏ lỡ sinh nhật của ai.

Trong lúc họ tổ chức sinh nhật cho Tiểu Hạ, Mạn Mạn cũng nên tổ chức sinh nhật cùng ba ruột của cô ấy.

Họ hỏi ý kiến của Giang Ngôn Nhất.

Giang Ngôn Nhất uyển chuyển nói: “Hôm đó là thứ năm.”

Đó là ngày làm việc.

Ông phải đi làm, Tiểu Hạ phải đi học.

Triệu Linh Tuyết nói: “Đúng vậy, chúng tôi biết, cho nên chúng tôi định xin nghỉ một ngày cho Mạn Mạn.”

Giang Ngôn Nhất: “Nhưng Tiểu Hạ có tiết tự học buổi tối. 9 giờ 50 phút tối mới tan, nếu trễ quá sẽ ảnh hưởng đến ngày hôm sau đi học.”

Nếu chỉ có hai người Giang Ngôn Nhất và Giang Vọng Hạ, sinh nhật trước kia đều không làm quá náo nhiệt. Bản thân Giang Vọng Hạ cũng không thích náo nhiệt, có mấy năm còn dứt khoát nói với Giang Ngôn Nhất muốn quà sinh nhật gì.

Lần đầu tiên là năm Giang Vọng Hạ 7 tuổi, năm thứ hai họ đến thành phố A. Bé nói muốn mua một cái đồng hồ đeo tay.

Giang Ngôn Nhất cho rằng bé muốn mua đồng hồ điện thoại thiên tài nhỏ, bèn mua cho bé.

Sinh nhật 8 tuổi, Giang Vọng Hạ nói muốn có một chiếc đồng hồ, nhưng lần này là một chiếc đồng hồ cơ.

Giang Ngôn Nhất mua cho bé. Kết quả, ngày hôm sau chiếc đồng hồ cơ này bị bé tháo ra, không biết lắp lại, hỏi thì bé nói là muốn nhìn cấu tạo bên trong đồng hồ như thế nào.

Giang Ngôn Nhất vì chiếc đồng hồ cơ trị giá hai tháng lương thương tiếc 3 phút, thầm nghĩ: Sớm biết vậy đã không mua chiếc đắt tiền.

Sinh nhật 12 tuổi, Giang Vọng Hạ nói muốn mua một chiếc xe đạp.

Chỉ cần trong phạm vi năng lực, Giang Ngôn Nhất đều sẽ thỏa mãn yêu cầu của con gái.

Giang Vọng Hạ chưa bao giờ cảm thấy tủi thân, lại càng không có trải nghiệm “Sinh nhật không có được quà như ý.”

Giang Ngôn Nhất có thể hiểu được tấm lòng sốt ruột muốn yêu thương con gái của Kiều Minh, Triệu Linh Tuyết, lo lắng Giang Vọng Hạ sẽ có ý nghĩ “còn nhận là ba mẹ ruột của tôi, cuối cùng lại không coi trọng sinh nhật của tôi chút nào”, cho nên mới quan tâm tới sinh nhật sau lần đầu tiên tìm được con gái như thế.

Giang Ngôn Nhất cảm thấy họ không cần bày trận lớn như vậy.

Ông nói đơn giản lại với Giang Vọng Hạ, nói Kiều Minh và Triệu Linh Tuyết rất coi trọng sinh nhật của cô. Sau đó thuận tiện hỏi gần đây cô muốn gì.

Giang Vọng Hạ bình tĩnh nói: “Con muốn quán quân thế giới.”

Giang Ngôn Nhất hoài nghi mình nghe lầm.

Sắc mặt Giang Vọng Hạ không thay đổi: “Ba, con không tham lam, không cần phải lấy quán quân cả cờ vây và nhảy cao, con lấy một trong hai là được.”

Nguyện vọng tốt đẹp của con gái được Giang Ngôn Nhất chúc phúc và khẳng định: “Không, Tiểu Hạ, con tự tin chút. Chỉ cần con muốn, cờ vây và nhảy cao đều có thể giành quán quân thế giới.”

Việc này ông không giúp được cô, ông chỉ có thể cổ vũ.

Con gái muốn quán quân thế giới không tặng được, Giang Ngôn Nhất đành đặt câu hỏi khác: “Vậy con còn muốn thứ gì nữa?”

Giang Vọng Hạ: “Có người đề cử cho con mấy loại xe đường dài, con muốn đổi xe rồi.”

Giang Ngôn Nhất: “… Tiểu Hạ, con mua xe còn chưa tới nửa năm thì phải?”

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Giang Vọng Hạ gật đầu, giọng điệu mang theo vài phần đương nhiên: “Đúng vậy, chiếc Decathlon kia rất mới, con chưa đi được mấy lần.”

“Hay là, ba tặng con một chức quán quân thế giới đi.”

Giang Ngôn Nhất chọn tặng xe đạp đường dài làm quà sinh nhật tuổi 16 cho con gái.

Quán quân thế giới không thể tặng, bởi vì hoàn toàn không tặng nổi.

Kiều Minh, Triệu Linh Tuyết dự định tới đón sinh nhật cùng Giang Vọng Hạ, tương đương với việc, Giang Ngôn Nhất đang khoác áo choàng “ba ruột Kiều Mạn Mạn” nên có biểu hiện gì đó, không có lý nào sinh nhật con gái ruột, ba không hỏi thăm câu nào.

Giang Vọng Hạ hỏi: “Vậy ba cũng qua đó đón sinh nhật của Kiều Mạn Mạn sao?”

Cô lại hỏi: “Thế ba chuẩn bị quà gì cho Kiều Mạn Mạn?”

Giang Ngôn Nhất nhìn cô, nói: “Không bằng tặng quán quân thế giới đi. Con xem, ba đã tặng cho con xe đạp mới, hiện tại chỉ còn quán quân thế giới là chưa tặng đi thôi.”

Giang Vọng Hạ giơ ngón tay cái lên: “Con cảm thấy được.”



Kiều Minh, Triệu Linh Tuyết đã sớm tặng quà cho Giang Vọng Hạ. Không chỉ có xe đường dài, xe địa hình, còn có di động và laptop mới, so sánh với nhau, Giang Ngôn Nhất chỉ tặng một chiếc xe đường dài có vẻ hơi không đủ.

Trần Linh Vũ muốn tặng xe đạp cho Giang Vọng Hạ, kết quả được thông báo đã có người tặng cô rồi, đành rưng rưng nước mắt chiếm xe đạp mới đặt làm của riêng.

Xe mới thơm ghê!

Nhưng sinh nhật người ta, vẫn phải tặng quà.

Cậu suy nghĩ một chút rồi nói: “Thế này đi, tớ gửi phiếu giảm giá 5 đồng cho cậu, cậu sẽ tiết kiệm được ít tiền cho lần mua xe tiếp theo.”

Giang Vọng Hạ:?

Trần Linh Vũ nhấn mạnh: “5 đồng! Tận 5 đồng đấy!!”

Giang Vọng Hạ: “Hay là cậu tặng tớ phiếu giảm giá Ferrari 5 đồng đi.”

Trần Linh Vũ lộ vẻ kinh ngạc: “Tớ có phiếu giảm giá Ferrari 5 đồng thật đấy, cậu có muốn không? Nếu cậu muốn thì tớ tặng luôn.”

Giang Vọng Hạ diễn không thắng nổi cậu, quyết định không diễn nữa.

Ngày sinh nhật, Kiều Minh và Triệu Linh Tuyết cố ý qua ăn cơm tối cùng Giang Vọng Hạ, còn tặng một bao lì xì thật dày.

Kiều Tắc không đến.

Triệu Linh Tuyết chủ động giải thích với Giang Vọng Hạ: “Anh trai con ở nhà với Mạn Mạn. Ba mẹ rất muộn mới về, trong nhà không có ai không yên tâm lắm.”

Giang Vọng Hạ gật đầu: “Con biết, anh trai nói với con rồi.”

Họ rất thẳng thắn, không có trước mặt kiểu này, sau lưng kiểu kia.

Nếu như họ nói Kiều Tắc tăng ca không rảnh tới, có thể sẽ làm trong lòng người ta không thoải mái. Ngược lại phóng khoáng thừa nhận anh ở lại với Kiều Mạn Mạn, sẽ càng dễ khiến người ta tiếp nhận hơn.

Bởi vì là người nhà, cho nên sẽ càng không muốn giấu giếm.

So với việc chưa đủ tốt, họ muốn thể hiện mặt chân thật nhất ra hơn.

Ngày sinh nhật 16 tuổi, Giang Vọng Hạ suy nghĩ rất nhiều, liên quan đến cô, đến Trần Linh Vũ, cũng liên quan đến cờ vây, nhảy cao.

Cô quyết định kỳ sau sẽ chuyển đến trường X học.

Trường Nhất Trung thành phố A không vui vẻ khi Giang Vọng Hạ chuyển trường, dù sao cũng là hạt giống tốt, là nhân vật công chúng có chút danh tiếng. Giang Vọng Hạ chuyển trường chắc chắn là tổn thất rất lớn của trường học.

Tổn thất nghiêm trọng nhất là, thiếu một học sinh thi đỗ Thanh Hoa Bắc Đại.

Giang Ngôn Nhất thương lượng với nhà trường vài ngày, thủ tục chuyển trường đã làm xong.

Kỳ thi cuối kỳ của trường Nhất Trung thành phố A không theo kỳ thi chung của thành phố, trường học tự ra đề, kỳ thi của họ muộn hơn các trường khác mấy ngày. Hơn nữa kết thúc kỳ thi còn phải chấm xong bài thi mới được nghỉ hè.

Kỳ thi cuối kỳ vào đầu tháng bảy, hai tuần sau khi Giang Vọng Hạ đón sinh nhật sẽ thi cuối kỳ.

Buổi tối kết thúc kỳ thi cuối kỳ, trường Nhất Trung thành phố A không có tình người vẫn yêu cầu học sinh tự học buổi tối.

Kết thúc giờ tự học buổi tối, Giang Vọng Hạ và Trần Linh Vũ lại sóng vai đi về như thường lệ.

Cuối cùng cũng thi xong, Trần Linh Vũ thả lỏng cả người. Tuy nói kỳ nghỉ hè bị xếp không ít chương trình học, nhưng tuyệt đối sẽ không khổ hơn đi học.

Tâm tình cậu có vẻ không tệ.

Giang Vọng Hạ muốn nói cho Trần Linh Vũ biết, học kỳ sau cô phải chuyển đến trường X.

Nhưng mà, cho đến khi họ nhìn thấy chiếc ô tô quen thuộc đỗ bên đường, cô vẫn không nói ra được.

Giang Vọng Hạ nói một câu “Ngày mai gặp” như thường ngày, nhận được câu trả lời của Trần Linh Vũ thì bước nhanh về phía ô tô, mở cửa, lên xe.

Trần Linh Vũ vẫn đi qua bên cạnh ô tô như mọi ngày, nhìn không chớp mắt. Đợi sau khi ô tô khởi động, mới đưa mắt nhìn bóng dáng ô tô rời đi.



Về đến nhà, Giang Vọng Hạ không gửi tin nhắn cho Trần Linh Vũ như ngày thường, sau đó đi tắm, mà dứt khoát ném di động lên giường, không liếc mắt một cái, lấy áo ngủ và khăn tắm đi tắm.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tắm rửa xong quay lại, cầm di động lên đã thấy Trần Linh Vũ gửi rất nhiều dấu chấm hỏi qua.

Trần Linh Vũ: Cậu chưa về đến nhà à?

Trần Linh Vũ: Không phải cậu và thầy Giang gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, đuổi theo tên trộm xe đấy chứ?

Trần Linh Vũ: cpdd (**)

Giang Vọng Hạ nhìn chằm chằm đoạn chat, hơi mím môi, suy nghĩ một lúc, quyết định trực tiếp ngả bài: Tớ muốn nói với cậu một chuyện vô cùng quan trọng.

Trần Linh Vũ: A, đừng tưởng tớ không biết hôm nay là Crazy Thursday KFC!

Trần Linh Vũ: Mặc kệ cậu bịa ra chuyện gì, tớ cũng không tin đâu!

Giang Vọng Hạ chậm rãi đánh chữ: Học kỳ sau tớ phải chuyển đến trường X.

Trần Linh Vũ:???

Trần Linh Vũ: Bà mẹ, năm 2023 rồi, còn có trường đào người vì thành tích sao?

Trần Linh Vũ: Cấp bậc gì mà dám trộm người của trường Nhất Trung thành phố A chứ?

Trần Linh Vũ: Rác rưởi, nhìn là biết không phải cái trường tốt đẹp gì rồi, cậu đừng đi!!

Trần Linh Vũ: Giang Vọng Hạ, cậu nói cho tớ biết, họ cho cậu bao nhiêu tiền? Tớ cho cậu gấp ba!

Trần Linh Vũ: [Chuyển khoản] Xin nhận tiền!



Tác giả có lời muốn nói:

Thông báo: Chương sau set VIP, cúi đầu cảm ơn các thiên sứ nhỏ đã ủng hộ bản gốc.

Bởi vì phần sau sẽ thu phí, cho nên nói một chút: Nếu như phần trước có chỗ nào làm bạn cảm thấy không thoải mái, xin đừng miễn cưỡng xem tiếp, mãnh liệt đề nghị kịp thời bỏ truyện.

Bản thân tác giả cho rằng mình đang viết chuyện thường ngày của hai cô gái tương thân tương ái. Có lẽ sẽ không thích hợp cho thiên sứ nhỏ nào muốn xem các thể loại sảng văn thiên kim thật đơn phương chèn ép thiên kim giả/ thiên kim giả nghịch tập ww.

[Đề nghị mua từng chương, đọc truyện khó chịu cần kịp thời bỏ truyện]



[Hôm nay nhân sâm con tinh ranh vẫn đang công lược mẹ kế]

A Tang là nhân sâm tinh, vì cứu vớt đại sư huynh gặp nguy hiểm trong tông môn, mất hết tu vi.

Đúng lúc này, hệ thống nói cho nàng biết: Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, đạt được giá trị yêu thích của đối tượng công lược, sẽ có thể khôi phục lại tu vi tương ứng.

Nhân sâm tinh được cưng chiều nhất tông môn vỗ vỗ ngực, tỏ vẻ: Đề này ta siêu giỏi!

Vẻ ngoài A Tang đáng yêu, tính cách vừa mềm mại vừa ngọt ngào, gần như tóm được trái tim của mọi người: Người ba mạnh mẽ uy vũ trong giới kinh doanh là nô lệ của con gái, ba người cậu tranh nhau cưng chiều bé, mẹ và bạn trai mới quen của bé cũng rất yêu thương bé.

A Tang sống cuộc sống muốn cái có đó, không hề phiền não.

Cho đến khi A Tang học mẫu giáo, thường xuyên có nhiều hoạt động gia đình cần phụ huynh tham dự. Ba Kỳ Mặc Lễ bận việc, không phân thân được, không thể lúc nào cũng làm bạn với con gái, đã thỏa thuận với Đồ Trâm Trâm, để cô đảm nhiệm chức vụ mẹ chăm sóc A Tang.

A Tang thấy mẹ kế xinh đẹp ôn nhu, lập tức nảy sinh yêu thích, ánh mắt đều sáng lên.

A Tang: Là đối tượng công lược mới!

A Tang vô cùng thích Đồ Trâm Trâm, quyết định muốn trở thành cục cưng cục vàng của mẹ. Mỗi ngày trước khi đi học đều muốn mẹ hôn nhẹ, tan học trở về chuyện đầu tiên là tìm mẹ làm nũng.

A Tang (Mắt sáng như sao): Mẹ! Con có phải là đứa con yêu quý của mẹ không?

Đồ Trâm Trâm cười dỗ A Tang: Đương nhiên, mẹ thích con nhất!

A Tang nhìn giá trị yêu thích của mẹ, suy nghĩ: Rõ ràng con là cục cưng cục vàng của mẹ, vì sao giá trị yêu thích chỉ có 40?

Nhất định là hệ thống kiểm tra giá trị yêu thích rác rưởi có bug!!

-

A Tang tốn một đống lớn điểm tích lũy, nâng cấp cho hệ thống chức năng kiểm tra đo lường giá trị yêu thích, không chỉ có thể nhìn thấy giá trị yêu thích của Đồ Trâm Trâm đối với bé, còn có thể nhìn thấy giá trị yêu thích đối với những người khác.

Giá trị yêu thích của Đồ Trâm Trâm đối với bé: 40

Giá trị yêu thích của Đồ Trâm Trâm đối với Kỳ Mặc Lễ: 5

A Tang trợn mắt há hốc mồm, ba mẹ ân ái có thừa, đến chết không rời, còn nói cái gì đời này yêu nhất em, chẳng lẽ đều là lừa gạt trẻ con sao?



(*) Cờ vây Cửu Đẳng: Danh hiệu kỳ thủ giành được khi trong bộ môn cờ vây, để đạt danh hiệu cờ vây Cửu Đẳng cần chiến thắng 200 trận (Việt cờ Nhật Bản).

(**) cpdd (CP滴滴): Từ thông dụng trên Internet, "CP Didi" có nghĩa là "Tìm người lập CP, vui lòng liên hệ với tôi nếu bạn quan tâm". Nó xuất phát từ trò chơi, ám chỉ có người muốn tìm người để lập đội để chơi cùng.