Sóng Ngầm - Trường Lê

Chương 43



Một mình mặc áo khoác gió trùm kín cả phần đầu. Nam chạy bộ một vòng trong các lối đi, ngõ ngách của khu phố. Đây vừa là một cách rèn luyện sức khoẻ, cũng lại là một cách để Nam tìm hiểu thêm đường đi lối lại ở nơi đây. Người đầm đìa mồ hôi, Nam dừng lại trước một cửa hàng tiện lợi. Mở cửa bước vào trong Nam tìm mua một chai nước, lúc thanh toán thấy ngay kế bên quầy thu ngân có máy nướng xúc xích, thấy trên giá còn 2 cái. Bụng lại đang sôi òng ọc nên Nam chỉ tay vào 2 cái xúc xích:

— Gói luôn cho tôi hai cái xúc xích này nhé.

Người bán hàng mỉm cười gật đầu. Rời khỏi cửa hàng tiện lợi, Nam quay trở về ngôi nhà bí mật, vốn tính cẩn thận nên Nam luôn chọn những con đường tắt vắng vẻ, ít người đi lại. Đến một con hẻm, ngay cạnh thùng rác thì có tiếng chó sủa:

" Gâu...gâu...gâu.."

Nam nhìn vào thì đó là một con chó có bộ lông màu nâu vàng. Trông nó gầy và lấm lem bùn đất, lông ướt sũng bởi những vũng nước đọng trong con hẻm gồ ghề. Bên cạnh nó là những túi rác bừa bộn, có lẽ nó mới lục từ thùng rác ra. Nó cất tiếng sủa rồi cứ nhìn chằm chằm vào Nam. Mà cũng không hẳn, có khi nó đang nhìn cái xúc xích Nam đang cắn dở thì đúng hơn.

Nam ngơ ngác ngó xung quanh xem có còn ai khác không..Nhưng cả con hẻm chỉ có Nam và con chó mà thôi. Nhìn bộ dạng của con chó Nam đoán chắc nó đang đói. Con chó vẫn ngồi cạnh bãi rác hướng mặt về phía Nam nhin. Nam cười rồi giơ cái xúc xích lên:

— Mày muốn ăn cái này phải không..!?

Như hiểu tiếng người, con chó sủa lên hai tiếng:

— Gâu...gâu ( tạm dịch sang people language là: Đúng rồi:v)

Nam cũng khá ngạc nhiên khi thấy con chó lại thông minh đến vậy. Nam cứ tiến thêm một bước thì con chó lại lẽ lưỡi, vẫy đuôi thêm một lần. Cho đến khi Nam lại gần và lấy cái xúc xích còn lại trong túi giấy ra, rút cái xiên que, Nam đặt cái xúc xích lên túi giấy để trước mặt con chó rồi nói:

— Của mày đây, ăn đi...

Con chó quẫy đuôi mừng rỡ rồi nó bắt đầu ngoạm lấy cái xúc xích. Nam xoa đầu nó rồi cười:

— Chủ mày đâu mà lại để mày lang thang thế này. Ăn xong thì về nhé, tao đi đây.

Nam đứng dậy bỏ đi, con chó vẫn đang ăn cái xúc xích mà Nam cho. Nó ăn ngấu nghiến, không còn chú ý gì đến xung quanh. Chắc có lẽ nó đã đói lắm rồi. Băng qua một ngã ba nữa là Nam sẽ về đến nhà của mình. Đang mở khoá cửa thì Nam quay ngoắt lại:

" Gâu...Gâu...Gâu.."

Tiếng chó sủa phía sau khiến Nam bất ngờ, nhưng bất ngờ nhất con chó đang sủa kia chính là con chó ban nãy. Nó đứng cách Nam khoảng chừng 10m, vừa sủa nó vừa vẫy đuôi. Nam nghĩ:

" Nó đi theo mình à..!?

Nam giả bộ quay lưng đi tiếp, sau đó bất chợt quay lại thì quả đúng như vậy. Cứ Nam đi là nó sẽ đi theo, còn dừng lại nhìn thì nó chỉ ngồi im rồi hếch mõm lên sủa. Nam đưa tay ra phía trước vẫy vẫy thì nó lập tức chạy lại, nhưng nó chỉ đứng gần nhìn chứ không dám sáp vào người Nam.

Nam cười:

— Mày đi theo tao đấy à..!?

Con chó sủa:

" Gâu."

Nam nói tiếp:

— Chủ mày đâu..!?

Lần này nó không sủa nữa mà cúi mặt xuống cào cào bộ vuốt vào mặt đường bê tông. Như hiểu ra chuyện Nam vỗ nhẹ vào đầu nó rồi nói:

— Ok, nếu mày đã theo tao thì cứ ở lại với tao...Quái nào từ lúc nhìn thấy mày, tao cũng thấy có gì đó là lạ.

" Cạch "

Khoá nhà được mở ra, Nam mở cửa bước vào trong. Con chó đưa chân trước lên chùi chùi vào bờ tường. Bốn chân của nó đều bị bẩn, Nam cười lớn:

— Ha ha, không sao...Vào nhà nào.

" Gâu..Gâu "

Sủa xong con chó lập tức đi vào bên trong. Như một sợi dây liên kết vô hình, cả chó và chủ đã trở nên thân thiết tựa hồ gắn bó với nhau rất lâu rồi. Có một vấn đề đó là từ con chó bốc ra một mùi hôi khó chịu. Cũng phải thôi, nó bị nước mưa, nước thối ở đường ngấm cả vào lông không thối sao được. Nam hẩy tay gọi chó:

— Đi vào đây, tao phải tắm cho mày mới được.

Con chó nhổm dậy đi theo Nam luôn. Vào phòng tắm, Nam bật vòi hoa sen, phun nước vào người con chó sau đó dùng xà bông tắm cho nó như tắm cho người. Lạ một điều con chó rất khôn, nó cứ ngồi im cho Nam vệ sinh thân thể.

Không có gì lau, Nam vớ luôn cái khăn tắm của mình lau cho chó rồi chửi yêu:

— Mẹ mày, vip hơn cả tao rồi đấy

Con chó lè lưỡi liếm vào mặt Nam sau khi bị nghe mắng. Có con chó trong nhà Nam cảm thấy vui vẻ hơn hẳn. Không hổ các cụ dạy, chó là loài động vật trung thành nhất với con người. Lau ráo nước, Nam lấy máy sấy sấy khô lông cho nó. Vừa sấy vừa vuốt ve nó như một người bạn. Lông của con chó rất mượt, nó mọc xuôi từ đầu đến đuôi. Khi lông đã khô Nam mới phát hiện ra trên lưng con chó, những sợi lông chạy dài xuôi một chiều tạo ra hình một thanh kiếm bởi đám lông trên lưng có màu sậm hơn một chút.

Nam ồ lên:

— Mày là loại Bối Kiếm Cẩu à..!?

Bây giờ Nam mới chú ý, ngay trên mắt của con chó còn có hai cái đốm trắng đối xứng hai bên. Đây là đặc điểm chỉ ra con chó rất thông minh, người ta còn gọi đặc điểm này là chó 4 mắt. Nam xoa đầu nó:

— Chẳng trách chú mày khôn vậy.

Nam làm phép thử, Nam đưa một tay ra, con chó đang ngồi trên ghế cũng đưa một chân trước lên chạm vào tay Nam. Nam chỉ tay xuống đất thì lập tứ nó nhảy xuống ghế. Nam không tin vào mắt mình luôn:

— Mày hiểu được hết à..!?

" Gâu....Gâu.."

Con chó sủa lên hai tiếng như một sự khẳng định. Có một con chó thông minh làm bạn, Nam cũng vui mừng. Chợt Nam nhớ ra vẫn chưa đặt tên cho nó, Nam nói:

— Tao không biết trước đây mày tên gì nhưng giờ phải đặt cho mày một cái tên. Tên gì bây giờ nhỉ..? Mày thuộc dòng Bối Kiếm Cẩu. À đúng rồi, tao gọi mày là Bối Bối.....Ha ha ha, cái tên nghe như nhân vật trong ngôn tình của Khựa vậy. Nhưng hợp đó, Bối Bối....Bối Bối.

" Gâu...Gâu...Gâu."

Con chó nhảy chồm lên cứ như thể nó đang rất vui mừng khi có cái tên này.

Nam cũng thế, vừa vuốt ve con chó Nam vừa cười. Một người một thú, nhưng cả hai đang như những người bạn thân thiết lâu năm.

Nhìn đồng hồ mới có 9h sáng, Nam nhìn Bối Bối rồi nói:

— Đi nào, ra ngoài kiếm đồ ăn cho mày đã. Tiện mua đền cho tao cái khăn tắm. Đêm nay mày phải ở nhà một mình rồi....!!!