[Song - Thiên] Cô Ơi, Anh Yêu Em!

Chương 12



⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰⏰

Sáng hôm sau...

- Lớp mình hôm nay có học sinh mới, vào đi em! _TB nhàn nhạt nhìn vào hồ sơ của học sinh mới rồi cất tiếng nhàn nhạt. Dứt lời, 1 nữ sinh bước vô, vẻ mặt khá ngây thơ và nai tơ:

- Xin chào anh chị, em là Lãnh Nhân Mã, 16 tuổi, học vượt cấp! _Cô gái NM giới thiệu, rồi lia mắt nhìn xung quanh và thấy 1 bàn trống cuối lớp, kế cửa sổ, 1 chỗ ngồi hợp lí, cô toan bước xuống đó thì TB cản lại:

- Ở đó có người ngồi rồi, sau Song Tử còn 1 bàn trống, em xuống đó ngồi đi! _Nói rồi TB chỉ tay sang góc bên kia khiến NM hơi ngạc nhiên, sao bà cô này lại biết mình định ngồi chỗ đó nhỉ? Câu hỏi em này lại rất thông minh, ở đó có mỗi chỗ ST là trống, cô xuống đó chả lẽ lại ngồi lên đùi người khác ở bàn khác. Quay sang chỗ bà cô chỉ, vừa thấy quả đầu xanh dương, sống mũi cao, môi mỏng, mắt nâu và trông rất lãng tử, tim NM đập lệch đi 1 nhịp, tự dưng cô hí hửng bước tới chỗ đó. SoT không hề để ý, vì anh đang bận tán gái nên chẳng chịu quan tâm đến xung quanh, ngay cả lúc TB vào cũng không biết. NM đặt mông xuống, mắt lúc nào cũng nhìn chăm chăm người đằng trước, nhìn từ đằng sau, trông anh ấy còn quyến rũ hơn...

- Nhân Mã, hình như em hơi thấp để ngồi chỗ đó? _TB nhìn xuống mà chẳng thấy NM đâu, vì SoT cao lều khều đã che hết rồi, bị nhắc, NM giật mình, cười xí xóa:

- Em thấy rõ chán cô ơi!

Nghe có giọng nói lạ ở sau lưng, SoT liền quay mặt xuống và nhìn thấy 1 cô gái tóc màu hồng trông rất dễ thương và năng động, với bản tính trời ban, SoT liền nở 1 nụ cười tỏa nắng khiến tim NM đập rộn ràng:

- Cô bạn dễ thương, cho mình xin số điện thoại đi!

Cốp!

Vừa dứt lời, nụ cười SoT tắt ngúm và mặt nhăn nhó khi mới ăn 1 viên phấn của cô chủ nhiệm, TB cất giọng đều đều:

- Song Tử, lên bảng làm “người được chọn”!

- Vâng... _SoT chán nản lê bước lên bảng trước sự ngạc nhiên và khó hiểu của NM, “người được chọn” là gì nhỉ?

Cuối tiết...

- Ồ, thì ra là vậy!

Cuối cùng, NM cũng hiểu ra cách học của lớp này, thật thú vị, đã thế cô còn được anh chàng thiên hạ SoT chép bài cho nữa chứ (vì NM đã xuất sắc trả lời các câu hỏi của TB, học sinh vượt cấp mà lị)...

- Cô ơiiiii, chúng em vẫn chưa biết số điện thoại của cô ạ?! Lỡ tụi em có chuyện gì nghỉ đột xuất, cô phải cho tụi em số điện thoại để liên lạc chứ!

V.Kỳ giơ tay phát biểu trước khi TB bước khỏi lớp, cả lớp gật gù đồng tình, TB nheo mắt 1 chút rồi ghi lên bảng: 01648 782... khoan đã, ghi tới đây TB chợt xóa đi, xém nữa là cô quên SoT hôm qua đã có cái số này của cô, giờ mà ghi lại chắc chắn sẽ bị lộ, cho số khác vậy: 01678 xxx xxx, viết xong thì TB hững hờ bước ra ngoài, chậc, lạnh lùng thật. Cả lớp lưu lại số, SoT cũng móc phone ra lưu số bà cô rồi lái hí hoáy chép bài.

- Này, Nhân Mã, em họ Lãnh, vậy có họ hàng gì với thầy quản giáo Lãnh Thiên Yết trường mình không? _1 nữ sinh ngồi cạnh NM, hỏi chuyện. Lớp này không những nổi tiếng vì quậy, mà còn nổi tiếng nhiều chuyện, rảnh rỗi thì buôn dưa lê bán dưa hấu, còn có học sinh mới tới thì lập cả hội quán chị em bạn dì. NM gật đầu:

- Đó là anh hai của em, anh ấy nghiêm khắc và đáng sợ lắm!

- Phải ha, cứ mỗi lần gặp thầy ấy là anh phát rét, dù chẳng làm gì sai! _Vâng, hội quán này không phân biệt giới tính đâu nam nữ gì cứ bu vào hết, và đó là lời thổ lộ của Hứa Vĩnh Kỳ.

- Ê này, lớp mình có học sinh mới, phải tổ chức tiệc chứ nhỉ?!!! _À, là thằng cha bày vẽ SoT, chép bài cho NM xong là hắn ta hội nhập với đám kia luôn. NM thấy SoT đề ra ý kiến tiệc tùng, yes, 1 người ham vui như NM, lại thích SoT đương nhiên cô sẽ đồng tình 2 tay 2 chân rồi. Đám còn lại cũng ủng hộ, thế là KN – lớp trưởng đứng ra kết luận:

- Túm cái quần lại, lát nữa học xong đi Kara Lawgor!

.

.

Sân thượng...

- Em đến trường để làm gì vậy?

ST đang nằm trên chiếc bàn gỗ lớn trong góc mát của sân thượng ngủ thì nghe thấy cái giọng nhàn nhạt quen thuộc, anh hí hí mở mắt, thấy người đó, trong lòng anh bỗng cảm thấy vui vui...

TB thẩy lon nước cho ST, vặn nắp trà xanh ra, cất giọng đều đều:

- Nếu là tôi, ở nhà chơi cho khỏe!

Pặc!

ST giành cái chai mà TB mở hoài mà nắp không ra ra, dùng sức 1 chút, cái nắp chai bung ra liền:

- Vì đó là cô, không phải tôi! _Đưa lại cho TB, ST ngông nghênh trả lời và...

Bốp!

TB lạnh nhạt tặng cho ST 1 cái táng vào đầu, bỏ chai nước xuống:

- Ăn nói cẩn thận, tôi không giống những thầy cô khác!

ST sờ vào đầu mình 1 cách kinh ngạc, trước giờ, trừ bà chị chằn lửa của mình, chưa ai dám táng enh cả, thầy cô tất nhiên sẽ không, đến mức tới gần còn không dám, ông thầy cạp cạp cùng lắm cũng chỉ liếc anh 1 cái sắc lạnh, mấy thằng côn đồ vẫn chưa đủ đẳng cấp chạm vào đầu anh, vậy mà bà cô này lại... phải thừa nhận, kể từ hôm gặp hiệu trưởng trường Zendiz, cô giáo hoàn toàn là 1 con người khác, ít càm ràm, ít biểu cảm, ít bận tâm tới chuyện người khác nhưng lại lí sự và mạo hiểm, vấn đề lớn là... không sợ ai cả, khi có thể thì sẽ thẳng tay tặng vài chưởng cho học sinh, ngay cả anh cũng không ngoại lệ.

- Này, cô là con gái mà sao bạo lực vậy? _Anh giả vờ hỏi với chất giọng nghi ngờ, TB thờ ơ đáp lại:

- Vậy con trai mới được bạo lực à?

- Tôi hỏi nhé... cô bị đa nhân cách hả?

Bốp!

Vâng, ST lại được đặc cách nhận thêm phần thưởng, TB nhìn anh bằng nửa con mắt:

- Trông tôi giống vậy lắm sao?

- Cô giáo ngày đầu tiên tôi gặp, là người hay cằn nhằn, phiền phức, can thiệp quá nhiều vào đời tư học sinh, nhìn yếu đuối mà cứ tỏ ra mạnh mẽ, đau đầu!... _ST nói, làm ai đó bên Nhật hắt xì, và làm ai đó ngồi bên cạnh muốn binh cho thằng này thêm vào cú vì tội nói xấu chị mình, rồi ST tiếp:

- Còn cô giáo lúc này, là người vô tâm, kiệm lời, bạo lực, không biết sợ là gì, mặt lúc nào cũng có 1 biểu cảm... là không có biểu cảm gì hết!

- Còn em Sư Tử, lúc trước tôi thấy em là người ngang ngạnh, coi thường mọi người, vô phép tắc, bướng bỉnh, tuy lúc này không phải học sinh ngoan ngoãn gì, nhưng có cái nói nhiều hơn đấy! _TB tiếp câu của ST khiến anh giật mình nhận ra, phải rồi, đến chị gái và em trai anh, anh còn không nói quá 3 câu, vậy mà từ lúc tiếp xúc với con người mới của cô giáo, anh nói nhiều lên trông thấy, cũng chỉ vì thấy sự khác biệt nên mới nói, nhưng tại sao anh lại tò mò và thắc mắc sự thay đổi của cô giáo chứ? Thật khó tin.

Renggg... renggg....

Tiếng chuông reo lên, TB đứng dậy...

Bốp!

- Về lớp đi! _táng rồi nói, nói rồi bước đi, tới cửa, thấy ST vẫn nhìn mình chăm chăm mà không nhúc nhích, TB dựa người vào thành cửa, khoanh tay lại:

- 3... 2...

Nghe tiếng đếm, không hiểu sao chân ST lại tự động di chuyển xuống dưới, mặc dù trong đầu anh không khỏi thắc mắc và khó hiểu, dạo gần đây, anh có rất nhiều cảm giác lạ...

.

.

Tan học...

- Sư Tử, đi Kara không?! _ST vừa ngóc đầu dậy, đang ngáp thì V.Kỳ tới rủ đi chơi, ngó qua thấy cả đám đang nắm chân nắm tay nhau thành từng bang từng bang, V.Kỳ lại nói:

- Lớp quẩy nhân dịp có bạn mới, đi lẹ đi cha! _Nói rồi V. Kỳ kéo ST đi, sở dĩ anh ta gan như vậy vì gần đây ST có “hiền” hơn 1 chút...

ST cũng không nói gì, bất cần xoa xoa mái tóc hơi rối của mình, nheo mắt nhìn đám bạn, và chạm mắt với SoT đang đi cạnh cô bạn mới, vâng, vì trận đấu mắt ấy mà 2 anh đã làm trễ thời giờ của cả lớp...

Vì chủ xị là SoT nên cả đám 11S đã quậy hết ga, chơi tới bến, NM là người nhiệt tình nhất. Ai ai cũng nhảy nhót, hát rồi nói cười vui vẻ, chỉ có thằng cha ST là ngồi im 1 góc... ngủ. Cho đến khi gần đêm, khi đứa nào cũng phờ phạc thì SoT mới đi tính tiền, cùng lúc ST đi rửa mặt cho tỉnh táo...

Xẹt! Píp!

- Nhóc, thẻ này của cậu đã bị khóa rồi!

- Gì chứ? _SoT đang nhắn tin, nghe ông chủ nói thì ngạc nhiên, đút tay vào túi rồi đặt lên trên quầy thu ngân 5 tấm thẻ, phủi phủi tay:

- Quẹt hết đi!

3 phút sau...

- Không có cái nào sử dụng được cả!

- Cái gì, khóa? Ông giỡn với tôi á hả!? _SoT tức giận với người bên kia, chẳng biết người kia nói gì mà SoT bực mình quát lên:

- Vậy thì ông đừng can thiệp vào đời sống của tôi nữa, tôi không cần!

Nói rồi anh quẳng cái điện thoại đó luôn, sau khi bình tĩnh lại mới thấy mình ngu, ít nhất cái điện thoại đó còn có thể bán được vào trăm H, đã nghèo còn gặp cái eo, mà cái eo ở đây chính là máu nóng tạm thời. chậc, anh không bao giờ xài tiền mặt, toàn quẹt thẻ không à, mà tài khoản đều bị khóa, đã hứa với bọn kia là mình chi trả, giờ tính sao đây???

Cạch!

Ngay lúc đó, ST bước ra từ nhà vệ sinh gần đó, hơi khó chịu khi nhìn thấy SoT... cơ mà...

- Ha, không ngờ anh chàng thiên hạ lại bị cắt thẻ! _ST đứng trước quầy thu ngân, miệng cười xéo mỉa mai SoT. SoT tay siết chặt, bà nội nó, trả giùm thì trả đại đi, lắm mồm, nếu không phải anh đây bị cắt tài khoản thì còn lâu mới sưng mặt lên nhờ vả chú mày nhá, hơn nữa, nếu không phải chú mày đang giúp anh thì anh đây đã dần cho chú 1 trận rồi nhá! SoT làu bàu, ST mặt ngông ngông nhìn ông chủ:

- Cho tôi xem hóa đơn!

- Đây, tổng cộng là 69 ngàn H!

Nhìn hóa đơn rồi ST đưa tay móc túi quần...

- Này, nhanh lên đi, tụi kia sắp về hết rồi! _SoT vừa đưa tay chào đám bạn, cười gượng gạo, vừa làu bàu nhắc nhở ST nhanh lên nhưng... Lạ thật, ST mò hết túi quần này tới lục soát túi áo kia, tay chân còn vô thức sờ soạng khắp người, vẻ mặt thì hơi điêu đứng 1 chút... 3 giây sau, anh mới phán 1 câu xanh rờn làm cả chủ quán lẫn SoT đều té ngửa:

- Không mang theo tiền rồi!

.

.

♡♡♡♡♡♡ Eng