Sự Cố Hay Là Do Duyên Số

Chương 30



Mk xin nói qua 1 chút về sở trường của tụi nó:

Nó: là 1 hacker

Yuki: súng, đạn dược

Yumi: độc dược

Kin: chuyên gia về bẫy

Kan: chuyên gia mở khóa, lọai nào cũng dùng đc hết kể cả là cổ hay hiện đại Kan nhà ta cân tất.

___________________________

Nó vừa về nhà đã thấy hai bậc phụ huynh chạy ra

-con đi đâu về vậy sao lạ đi lâu thế-nó chẳng hiểu cái mô tê gì cả cứ đứng đần mặt ra

-ba mẹ nói gì vậy con ms đi qua 1 đêm thôi mà-nó nhăn mặt

-con nói gì vậy hay là sốt con đi hơn 1 ngày r bây h ms về bảo sao bà mẹ k lo cho đc

-hơn...hơn 1 ngày...r sao-nó khó khăn thốt lên lời nó k ngờ mk lại ở đó hơn 1 ngày lận thế mà cái bụng của nó k biểu tình vs lại đôi mắt nó k nhíu lại nó thấy ngạc nhiên hết sức nhưng vừa nhắc đến vẫn đề này là nó lại díp cả mắt lại-ba mẹ để lúc khác con giải thích nha bây h con rất buồn ngủ, mẹ à mẹ nấu cho con 1 ít đồ ăn nha khi nào con dậy thì con ăn

-uk con đi nghỉ đi-bà giục nó, nó vừa về hai ông bà liền thở phào nhẹ nhõm nếu k phải giáo viên gọi điện về hôm nay nó k đi học có lẽ ba mẹ nó cũng chẳng biết vì lúc trc nó thường hay qua nhà bạn chơi r ngủ ở đó lun.

Bọn kia cũng tương tự nó thôi vừa về là lao vào giường ngủ lun.

Sau một ngày ngủ nướng tụi nó đi học bình thường nhưng vừa vô lớp đã bị một đám ng vồ lầy hỏi tới tấp

-ngũ quỷ sao mấy bạn nghỉ học 2 ngày z?

-mấy bạn có nhiệm vụ sao?

-bộ ngũ các bạn bị sao z sao lại nghỉ học thế?

....bla..bla...những câu hỏi đc đặt ra làm bọn nó chóng hết cả mặt

-STOP...-nó gắt-K HỎI NHIỀU VỀ CHỖ...-nghe nó quát k ai dám hó hé thêm câu nào lủi thủi đi về cho dù có muốn đến đâu cũng phải nén lại

-tưởng là đi chết r chứ ai ngờ vẫn đi học sao-nhỏ Ánh õng ẹo đi tới trc mặt bọn nó

-haizz khổ thế chứ lẽ ra là chết đc r nhưng xuống đến nơi Diêm Vương k nhận có lẽ bọn này ăn ở phúc đức nên Diêm Vương mới cho sống thêm...k như loại ng có muốn cũng k đc...đời mà cái gì cũng k đc như ý muốn đâu-nó nói xỏ xiên k nhìn thẳng vào nhỏ mà mắt đảo vòng quanh lớp

-thế mới nói ĂN Ở CẢ THÔI-câu 'ăn ở cả thôi' cả bọn đồng thanh làm nhỏ uất k làm gì đc nhưng những câu nó nói đều k hề sai chút nào

-giáo viên vào r về chỗ thôi -yumi nhắc nhỏ-các bạn đi đâu hai ngày nay z-Mia quay xuống hỏi

-thì ở trong cái biệt thự mà bà nói đó đến hôm qua ms ra khỏi đc thật tức quá đi mà-hai mắt nó nổi lửa cháy bùng bùng

-mà Mia nè bà kiếm cái biệt thự đó hay thiệt đó rất hợp ý tui-kin lên tiếng

-uk vui là tốt mk thực sự xin lỗi vì đã k đi chung đc vs mấy bà-Mia cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi

-k sao tụi này cũng đâu có trách bà đâu-nó tươi cười

-um-Mia cũng k nói gì nữa quay lên, nó để ý thấy giáo viên hôm nay kì kì cứ nhìn chằm chằm tụi nó như muốn ăn tươi nuốt sống z

-5 em kia hôm qua nghỉ học về đã ôn bài chưa-cả bọn chẳng ai bảo ai đồng thanh ''chưa ạ!'' làm cô giáo tức quá mà

-lên bảng kiểm tra bài cũ, mở sách giáo khoa trang 123 từ bài 1 đến 5 mỗi ng 1 bài lên bảng làm-cô giáo nói thế thì tránh làm sao đc phải lên thôi

2 phút sau tụi nó đã yên vị tại chỗ còn mỗi yuki là về sau vì bài dài hơn, cô giáo cũng phải hốt vì bài của tụi nó làm quá chuẩn cách làm cũng ngắn gọn dễ hiểu k dài dòng văn tự như bả dạy, tụi nó còn kêu chưa học vậy nếu mà học chắc quá.....nhưng tụi nó có bao h học bài cũ đâu. Nhỏ Ánh lúc đầu còn cười khẩy những sau đó gương mặt biến sắc hằm hằm nhìn tụi nó, bí mật là đây mặc dù k có học bài cũ nhưng những kiến thức đó bọn nó học hết r

-hiazzz nghỉ có 2 ngày mà đã làm quá nên thế này mk mà nghỉ tuần hay 1 tháng chắc k đc yên thân lun

-đời mà k nói trc đc gì đâu