Sự lây nhiễm | The Infectious

Chương 44: Đã đến lúc kết thúc rồi



Việc thanh tra Kleton có liên quan đến vụ bùng phát virus tại Kingheat đã khiến cho bộ phận quản lý nhân sự tại sở cảnh sát Billrest cùng bộ nội vụ phải mở một cuộc điều tra mật và tìm hiểu chân tướng của vụ việc, họ sau đó đã phái các nhân viên an ninh cấp cao đến bệnh viện Dansion nhằm hộ tống Henry cùng với những cuộn băng mà anh ta đang giữ về sở một cách an toàn.

“Này Josh, những người này là sao thế, chúng ta đang đi đâu vậy ?” – Henry bắt đầu hỏi chuyện sau khi anh bị buộc phải thu dọn đồ đạc và ngồi vào chiếc xe bảo vệ của lực lượng an ninh.

“Tôi và họ sẽ hộ tống anh đến sở, cấp trên muốn anh giao lại toàn bộ số chứng cứ có liên quan đến vụ án của thanh tra Kleton ngay bây giờ, họ cũng sẽ cử người đến để hỏi cung anh nữa đấy, vì vậy nên chuẩn bị tinh thần đi.” – Josh trả lời.

“Sau đó thì sao ?”

“Sau đó thì tất cả sẽ kết thúc.”

“Kết thúc ? Anh đang nói gì vậy ?” – Henry hỏi một cách ngạc nhiên.

“Anh thật sự nghĩ rằng sau tất cả những chuyện này, chúng ta vẫn sẽ tiếp tục điều tra sao ? Dù thanh tra Kleton đúng là tay trong của bọn khốn đó nhưng nhờ có ông ta làm “bù nhìn” mà chúng ta mới có thể đi đúng hướng điều tra và không bị cấp trên để mắt đến, giờ không còn ông ta nữa thì cấp trên cũng chẳng còn lý do gì để mà giữ lại chúng ta cả.”

“Ý anh là họ sẽ đình chỉ tất cả sao ?”

“Hẳn là vậy, có lẽ sau ngày hôm nay thì mọi thứ sẽ kết thúc, khi đó anh sẽ được quay lại cuộc sống bình thường của mình, còn tôi thì sẽ tìm một công việc khác, vì đình chỉ một vụ án nào đó cũng có nghĩa là sa thải cả những người có liên quan rồi.”

“Anh thật sự sẽ bỏ cuộc như vậy sao ?”

“Đúng rồi đấy, tôi đã quá mệt mỏi rồi, kể cả khi họ không sa thải thì tôi cũng sẽ tự mình viết đơn thôi việc, tôi đã quá chán nản khi phải bám theo cái vụ án này, đã đến lúc phải dừng lại rồi, anh có nghĩ vậy không Henry ?”

“Có chứ.”

“Nếu vậy sao anh không buông bỏ tất cả mọi thứ đi ?”

“Tôi không thể làm vậy được.”

“Tại sao, chẳng phải suy nghĩ của anh cũng như tôi à ?”

“Tôi cũng mệt mỏi, cũng chán nản như anh vậy, nhưng nếu như từ bỏ bây giờ thì tôi còn mặt mũi đâu mà đứng trước mặt mẹ mình chứ.”

“…”

“Trước khi bà qua đời tôi đã hứa với bà rằng dù bất cứ giá nào đi nữa cũng phải tìm ra bố, tôi nhất định phải tìm bằng được, cho dù ông ấy chẳng còn lại gì ngoài tro bụi đi chăng nữa.”

“…”

“Nghe này, tôi làm tất cả mọi thứ không phải vì lo cho sự an nguy của cái xã hội thối nát này, cũng chẳng phải vì tôi muốn giúp đỡ cảnh sát các anh, tôi làm là vì mẹ của tôi và vì chính bản thân tôi, nếu bọn người ở sở có đình chỉ vụ án thì cũng chẳng có vấn đề gì cả. Tự tôi sẽ vạch trần sự thật đằng sau tất cả, mặc cho việc làm đó có thể gây nguy hiểm cho tính mạng tôi đi chăng nữa.”

“Vậy là ngay từ đầu anh đã lợi dụng tôi và thanh tra Kleton rồi sao ?”

“Phải, tôi đã lợi dụng hai người, nhưng tất cả đều là vì mục đích chung mà đúng không, chẳng phải cả hai đều sẽ có lợi sao ?”

“Được là một phần của mạng lưới cảnh sát hẳn đã giúp cho việc điều tra riêng của anh tiến triển nhiều lắm nhỉ ?”

“Chính xác.”

“Vậy ra từ trước đến nay trong anh chẳng có chút gì gọi là tinh thần đồng đội phải không ?”

“Tôi chẳng có lý do gì phải làm vậy cả, lý do mà tôi bảo vệ anh và thanh tra Kleton là vì nếu không có hai người chống lưng thì tôi sẽ không thể tham gia vào quá trình điều tra, nếu vậy thì việc điều tra riêng của tôi sẽ lại chậm chạp như trước kia mất.”

“Chà, anh đúng là một thằng khốn bẩn thỉu đấy.” – Josh cười nhẹ và nói.

“Tôi nghe câu đó nhiều rồi.”

“Giờ có nói ra chuyện đó thì tôi cũng chẳng còn sức để mà tức giận nữa, khi nào đến nơi tôi sẽ hoàn tất hồ sơ và thủ tục cho anh, chỉ cần đưa cho họ mấy cuộn băng rồi khai ra những gì mà anh biết thôi. Tôi sẽ không nói cho họ biết về việc điều tra riêng của anh, nhưng kể từ bây giờ thì hãy tự mà lo liệu lấy mọi thứ đi.”

“Cảm ơn anh Josh.”

“Được rồi, anh không cần phải cảm ơn người dưng làm gì đâu.”

“…”

Đơn vị an ninh 982-A, yêu cầu các anh báo cáo tình hình hiện tại, hết. - Bộ đàm trên xe lúc này bỗng dưng phát ra âm thanh, chiếc bộ đàm đó đã giúp đập tan đi không khí nặng nề và làm giảm đi sự căng thẳng bên trong.

“Đây là thanh tra Josh Zipper, tình hình hiện tại vẫn ổn, chúng tôi còn cách trụ sở vài dãy nhà nữa thôi, hết.”

Đơn vị an ninh 982-A, các anh hãy nhanh chóng thay đổi lộ trình đi ngay lập tức, hết.

“Có chuyện gì vậy thưa trụ sở, hết.”

Ngài Houston Mackerly đã ra lệnh cho các anh thay đổi lộ trình của xe, hãy nhanh chóng chuyển hướng đến khu vực biên giới Gensan – Kingheat, hết.

“Xin hãy đưa ra chỉ thị hợp lý thưa trụ sở, chúng tôi không thể nào di chuyển đến khu vực biên giới đang bị phong tỏa bởi quân đội được, nơi đó nằm ngoài quyền hạn của chúng tôi, hết.”

Giám đốc đã cấp quyền ra vào khu biên giới cho đội các anh từ 30 phút trước rồi, hơn nữa mặt nạ phòng độc và khẩu trang y tế cũng đã được chuẩn bị sẵn cho các anh trong xe. Công tác khử khuẩn dọc biên giới cũng đã hoàn tất rồi, giờ hãy nhanh chóng trang bị cho mọi người và di chuyển đến khu vực biên giới ngay lập tức, đây là chỉ thị từ phía giám đốc.

“Rõ thưa trụ sở, hết.”

“Có chuyện gì vậy ?” – Nhân viên an ninh đang cầm lái vội quay sang và hỏi Josh.

“Là ông Houston, trụ sở truyền lệnh từ ông ấy, họ muốn ta thay đổi lộ trình và điểm đến.”

“Lệnh từ giám đốc à, nhưng tại sao lại phải thay đổi vậy thanh tra Josh, chẳng phải bây giờ ta sẽ đến trụ sở sao ?”

“Tôi cũng không rõ chuyện gì nữa, tóm lại là hãy thay đổi điểm đến đi, trước tiên hãy dừng xe lại và cho mọi người trang bị khẩu trang y tế để giữ an toàn đã.”

“Tại sao lại phải trang bị khẩu trang thế ?”

“Chúng ta sẽ đi vào khu vực biên giới ngay bây giờ.”

“R-rõ.”