Sư Phụ Ta Cùng Ngươi Phi Thăng

Chương 38: Chân huyết tứ thánh thú (3)



Ánh mắt của người đối diện càng lúc càng sâu. Tròng mắt đen thẫm, hắn rũ đôi mi xuống, nhìn thẳng vào nàng. Đôi bàn tay của Tiểu Điềm vẫn còn áp lên hai bên mặt hắn, gặp cái nhìn này liền khí thế tan rã mà buông tay.

Khóe môi Đoạn Lãng nhếch lên một đường cong, hắn cúi thấp xuống, đưa mặt tới gần nàng. Nhìn vào đôi mắt hạnh của nàng, thấy được bóng mình trong đó, tiếng cười vang lên càng trầm thấp. Nàng nghe thấy tiếng trái tim mình đập càng lúc càng nhanh trong lồng ngực. Tiểu Điềm khó hiểu nói với hắn:

“Sư phụ... Người làm gì vậy?”

“Ngươi đoán xem?”

Hắn giơ tay chạm vào gáy của nàng, đôi môi của hắn chỉ cách đôi môi của nàng một khoảng cách nhỏ. Đúng lúc này...

“Chít chít?”

Cả hai người đồng thời quay về phía phát ra âm thanh. Kim Bảo đang đứng trên chiếc bàn vẽ đối diện, nó mở đôi mắt to tròn, nghiêng nghiêng cái đầu thắc mắc nhìn hai người. Tiểu Điềm thấy nó liền hô lên:

“Kim Bảo?”

Nghe thấy tiếng nàng gọi, nó nhanh lẹ chạy tới bên cạnh giường, Tiểu Điềm bế nó lên, ôm trong tay.

Đoạn Lãng buông tay ra, hắn trầm mặc đứng dậy đi ra ngoài động phủ. Tiểu Điềm đang vuốt ve Kim Bảo thấy hành động này của hắn, nàng nhìn theo, hai mắt khẽ chớp. Vừa rồi, sư phụ muốn làm gì?

Mặc dù lần tắm huyết Bạch Hổ hung hiểm quá lớn đến suýt nữa nguyên thần tan vỡ, nhưng bù lại Tiểu Điềm đã được lợi lớn. Giờ thần thức của nàng đã rộng lớn hơn rất nhiều, tâm cảnh cũng được tăng tiến. Cảm ngộ trong chinh chiến của Bạch Hổ giúp nàng nhận ra thêm về đấu pháp chiến đấu. So với một tu sĩ kết đan bình thường thì thần thức của nàng có thể so sánh mới nguyên anh tu sĩ. Cổ nhân có câu, đại nạn không chết ắt có phúc chính là chỉ trường hợp này của nàng. Giờ này tỉnh lại, nàng không còn cảm giác đau đớn gì nữa, dùng thần thức có thể bao trùm cả ngọn núi này. Nàng thấy được sư phụ nàng đang nằm dựa lưng vào tảng đá bên vách núi, thấy thần thức của nàng đảo qua, hắn đưa mắt nhìn về động phủ. Trong đôi mắt của sư phụ vậy mà có chút dịu dàng, nụ cười trên môi hắn lại làm tim nàng đập liên hồi. Tiểu Điềm giật mình thu hồi thần thức, đưa tay lên ngực. Nàng cảm thấy khó hiểu, nàng đã là tu sĩ, đáng lẽ ra rất khỏe mạnh, tại sao nhìn thấy sư phụ tim lại đập nhanh như vậy?

Nhưng Tiểu Điềm không phải dạng người hay lo nghĩ, vấn đề này nhanh chóng bị nàng bỏ qua, có lẽ đây là tác dụng phụ khi sử dụng thánh thú chân huyết. Kiểm tra xong thần thức, nàng lại coi lại dáng vẻ bên ngoài của mình, nước da lại trắng thêm chút nữa, Tiểu Điềm ngây ngô cười. Từ nay, nàng cũng có thể diện y phục nhiều màu sắc giống các nữ đệ tử khác nha.

Rút kinh nghiệm từ hai lần trước, lần này Tiểu Điềm không vội vào không gian của Táng Thiên Bia, mà dùng thời gian một tuần nữa tiếp tục tu luyện Thái Âm Tinh Thần Quyết. Khá may mắn cho nàng là có năm đêm trời có ánh trăng. Thái Âm lực trong đan điền từ chưa bằng nửa hạt đậu, tích lũy năm ngày này đã lớn tầm một viên đan dược nhỏ. Một kinh hỉ lớn không kém là nàng đã đột phá kết đan trung kì.

Ngày thứ tám, Đoạn Lãng nói với nàng, trên biển Bắc Hải có phát sinh biến cố. Rất nhiều tu sĩ của các tông môn đều bị diệt sát bất ngờ tại đó,chưa xác định được nguyên do. Vì thế hắn sẽ rời Luyện Hồn Tông đến Bắc Hải tra xét một khoảng thời gian, kêu nàng ngoan ngoãn ở lại chờ hắn về. Tiểu Điềm đòi đi theo liền bị hắn nghiêm mặt đuổi về động phủ, cuối cùng mặt mày ấm ức mà ở lại.

Bắc Hải không xa Luyện Hồn tông, khoảng cách khá gần nên Tiểu Điềm tự nhủ sư phụ sẽ sớm trở lại để an ủi chính mình. Cảm giác tu vi yếu kém không thể giúp đỡ cho hắn làm nàng càng thêm quyết tâm tu luyện.

Lúc này, nàng đang đứng ở huyết trì của Huyền Vũ, lực lượng thủy nguyên tố mạnh mẽ truyền tới. Dùng bàn tay vốc thử một chút liền thấy hơi nặng. Lại lần nữa, vận dụng toàn bộ tu vi, trầm xuống ao máu. Đúng như dự đoán của nàng, huyết của Huyền Vũ ngoài nguyên tố thủy hệ, còn mang theo sức nặng, ép đến từng tấc da thịt. Nếu như không tôi luyện qua hai ao máu trước, có lẽ nàng sẽ không chịu đựng được, nhưng lần này thể chất đã được cường hóa thì có thể chịu đựng. Từng khớp xương kêu lên răng rắc, tiểu điềm chỉ tập trung linh lực bảo vệ vùng sọ não và trái tim, còn lại đều buông thả cho áp lực nghiền ép. Dù như vậy cũng không khỏi bị thương da thịt. Huyết nhục bị chấn vỡ ra, đau đớn thấu tim. Khác với máu Thanh Long mang sức mạnh hồi phục, Tiểu Điềm phải tự dựa vào khả năng của chính mình để khôi phục. Chậm rãi phân bố linh lực, thủy hệ linh căn trong cơ thể chói sáng hơn bao giờ hết, nó tham lam hấp thu từng thủy nguyên tố trong máu huyết.

Khi Tiểu Điềm bò được ra khỏi huyết trì này thì toàn thân trừ phần đầu đều huyết nhục mơ hồ. Bù lại thì dấu ấn thủy hệ linh căn thượng phẩm giữa trán nàng đã ngưng tụ lại, có xác xuất đột phá đến tầng cao hơn. Tiểu Điềm hơi tiếc nuối, thiếu một chút nữa, không biết đến năm tháng nào mới kiếm được một vật chứa nồng đậm thủy nguyên tố như vậy nữa. Nếu như chưa hấp thu máu thánh thú, khả năng khôi phục của Tiểu Điềm chỉ hơn người bình thường. Còn bây giờ nàng ngồi điều tức tầm hai canh giờ thì thân thể đã trở về nguyên trạng, khiến Tiểu Điềm níu lưỡi. Thế này cũng quá trâu bò đi. Nghĩ đến chuyện sau này đánh nhau với người ta có thua bỏ chạy, chỉ hai canh giờ sau lại hoàn hảo quay lại đánh cho hắn kêu cha gọi mẹ, Tiểu Điềm vô cùng thích thú.

Dùng một đêm nữa tu luyện Thái Âm Tinh Thần Quyết, điều chỉnh cơ thể ở trạng thái tốt nhất, nàng đi tới huyết trì cuối cùng, Chu Tước huyết.

Không hổ danh là thần thú khống hỏa, nắm giữ hỏa hệ nguyên tố tinh thuần nhất. Máu Chu Tước đỏ tươi, nóng rực, Tiểu Điềm vô cùng hoài nghi mình có thể bị đốt thành than trong cái huyết trì này hay không. Dù gì cũng là thân thể xác thịt, nếu như không may mắn mà bị đốt cháy trong thần huyết của Chu Tước thì quá oan uổng. Trên người nàng không hề có pháp bảo tị hỏa, có bài học ở huyết trì Bạch Hổ nên Tiểu Điềm ngần ngừ mà ngồi bên cạnh ao máu.

Huyết trong ao sôi sục, nàng còn đang chần chờ thì ấn ký hình ngọn lửa trên mi tâm lại hiện ra, tham lam hấp thu từng chút nguyên tố hệ hỏa bốc lên trên mặt huyết trì. Tiểu Điềm mừng rỡ như điên, hỏa linh căn trong cơ thể của nàng vậy mà chủ động đến như vậy, liền không nghĩ ngợi mà khoanh chân cố gắng hấp thu. Tiểu Điềm không biết, hỏa căn trong cơ thể nàng vốn là thượng phẩm, với chân huyết tinh thuần của Chu Tước có thể giúp nó đột phá hỏa bản nguyên. Bản nguyên có nghĩa là gì, là sơ khai, thuần túy nhất. Vì vậy chính cơ thể của nàng, theo bản năng mà khao khát hấp thu. Được chừng một canh giờ, máu trong ao đã vơi đi một phần ba, Tiểu Điềm mới quyết định tiến vào. Nếu hoàn toàn hút hết hỏa hệ linh khí trong huyết trì thì khả năng luyện thể sẽ kém đi rất nhiều lần, nàng không muốn lãng phí cơ hội.

Quả nhiên vô cùng nóng, da thịt trên cơ thể cũng đổi thành màu hồng. Nghĩ đến nếu lúc nãy nàng nhảy xuống thì giờ cũng bị nướng chín, không khỏi than may mắn. Phân tâm chốc lát rồi nghiêm túc hấp thu. Nhưng đúng lúc ấy, tốc độ hấp thu hỏa nguyên tố càng lúc càng nhanh, ấn kí hình ngọn lửa càng thêm đậm nét trên trán của nàng.