Một ngày nữa lại trôi qua, ánh sáng lung linh của ngàn ngôi sao bắt đầu chiếu rọi. Không biết từ đâu bay ra vô khối những con đom đóm lấp lánh đậu trên những bông hoa khoe sắc. Rồi một sự im lặng kì lạ bao trùm cả lâu đài và khu vườn. Vầng trăng lúc này mới hiện ra tỏa ánh sáng dịu dàng xuống muôn loài. Một cô gái trẻ đẹp rực rỡ bước ra từ trong một bông hoa rất đẹp. Dường như cô đang muốn kể cho mọi người nghe câu chuyện của mình.
- Rất vui mừng được đón cô đến buổi dạ hội này, cô gái xinh đẹp.- Nữ hoàng Hoa Hồng lên tiếng- Nếu ta không lầm thì cô chính ta Nữ hoàng của bóng đêm. Chắc cô đến đây và mang theo một câu chuyện thú vị phải không?
Sau một hồi im lặng, nữ hoàng của bóng đêm bắt đầu kể chuyện.
“ Ở một vùng đất xa xôi, xa lắm, cách đây rất nhiều dãy núi, nhiều đại dương có một xứ sở kì diệu. Ở trung tâm xứ sở này là một hoang mạc vô cùng rộng lớn. Từ thời xa xưa, có một lâu đài được xây dựng ở trên hoang mạc này. Đêm nào cũng vậy, hằng hà sa số những vì sao đua nhau chiếu sáng cho lâu đài, ánh trăng cũng không quên xuất hiện làm tôn thêm vẻ đẹp của lâu đài vào đêm tối. Và mỗi khi tia nắng đầu tiên xuất hiện thì cũng là lúc trăng sao biến mất. Lâu đài này là thuộc quyền sở hữu của Nữ hoàng đêm tối vô cùng xinh đẹp, trẻ trung. Mỗi khi ánh trăng xuất hiện vào lúc chiều tà, nữ hoàng lại đến ngự trên ngai vàng để trải mái tóc đen huyền của nàng. Sau đó, nữ hoàng gọi hai người em gái của mình là công chúa của những giấc mơ đẹp và công chúa của những cơn ác mộng đến và yêu cầu họ:
- Các em yêu quý của ta, hãy bay đi khắp thế gian rộng lớn để hoàn thành tiếp sứ mệnh của các em. Hãy vào trong nhà từng người rồi hãy đậu lên đầu họ khi họ đang ngủ và kể cho họ nghe những câu chuyện thần kì về nữ hoàng của bóng đêm. Còn em, công chúa của những giấc mơ đẹp, em hãy đến đậu thật nhẹ nhàng lên đầu của một chàng trai đẹp khi anh ta đang ngủ trong lều cỏ và mang đến cho anh ta những giấc mơ dịu dàng nhất. Còn ta, ta sẽ dùng chiếc chìa khóa bạc để đóng đôi mí mắt của anh ta lại và giấu khuôn mặt xinh đẹp của anh ta dưới mái tóc đen huyền của ta. Ta rất thích anh ta, ta muốn chàng trai đó phải trở thành chồng của ta.
Thế rồi hai nàng công chúa cất đôi cánh rộng bay khắp trần gian. Mỗi người làm một việc: công chúa của những cơn ác mộng bay vào từng nhà một để đem đến cho họ những giấc mộng kinh khủng. Nhiều đứa trẻ đang ngủ phải giật mình tỉnh dậy vì hoảng hốt. Khuôn mặt của công chúa ác mộng thì vô cùng xấu, những câu chuyện mà nàng kể thì thật hãi hùng. Cũng may lúc đó công chúa của những giấc mơ đẹp kịp xuất hiện với giọng nói dễ thương làm yên lòng tất cả mọi người. Công chúa của giấc mơ đẹp thường trách cứ em mình về những hành động không tốt mà nàng gây ra cho mọi người. Tuy nhiên, công chủa của ác mộng phản ứng lại rất gay gắt:
- Đó không phải là lỗi của ta, chị gái ạ. Nếu ta phải chịu thừa kế một vẻ xấu xí và ác độc này thì đó không phải là lỗi của ta. Từ sâu thẳm trái tim ta, ta hận vẻ đẹp kiêu sa của Nữ hoàng bóng tối. Ta nhất định sẽ trả thù.
- Em gái khốn khổ của ta,- công chúa của giấc mơ đẹp an ủi- Em đừng làm như vậy nữa. Kẻ khốn khổ nhất trên đời là kẻ chỉ biết sống trong sự thù hận. Em đừng nên tự biến mình thành kẻ bất hạnh hơn nữa.
Thế rồi ai nấy lại vào việc của mình. Một buổi đêm, công chúa của những giấc mơ đẹp cuối cùng cũng tìm thấy chàng trai nghèo khổ đang ở trong một túp lều lá. Nàng nhẹ nhàng bay xuống đậu trên đầu chàng trai, dùng mái tóc đen huyền của nữ hoàng giấu đi khuôn mặt của chàng. Đêm đó, chàng trai nghèo khổ mơ một giấc mơ về nữ hoàng xinh đẹp sống trong một lâu đài kỳ diệu tràn đầy ánh sao ở giữa hoang mạc rộng lớn.
- Nếu khi tia nắng đầu tiên xuất hiện mà chàng đặt được nụ hôn lên má của nữ hoàng thì chàng sẽ trở thành chồng của người mãi mãi.- Công chúa của những giấc mơ đẹp thì thầm vào tai chàng trai và chàng mỉm cười một cách hạnh phúc trong giấc mơ.
Bỗng lúc đó, công chúa của những cơn ác mộng xuất hiện và gằn giọng nói:
- Giấc mơ của ngươi sẽ không thực hiện được đâu! Giờ phút để ta trả thù nữ hoàng của Bóng đêm đến rồi. Ngươi, chính ngươi sẽ phải giúp ta làm việc này. Ta sẽ biến nữ hoàng thành một loại cây xấu xí đầy gai góc sắc nhọn. Tất cả đàn ông nhìn thấy bà ta sẽ đều phải quay mặt đi sợ hãi.
Bình minh xuất hiện xua tan không khí tối tăm của màn đêm. Chàng trai trẻ thức dậy mà má vẫn còn đọng nước mắt. Nhưng ánh sáng mặt trời rực rỡ khiến chàng quên đi cơn ác mộng đêm qua một cách nhanh chóng. Tuy nhiên, từ đêm đó trở đi, hình ảnh của nữ hoàng Bóng đêm không lúc nào rời khỏi tâm trí của chàng. Một ngày đẹp trời, chàng quyết định xin phép cha mẹ chàng để lên đường:
- Thưa cha mẹ, ở nơi nào đó trên hoang mạc nóng bỏng, người vợ chưa cưới của con đang đợi chờ, mong ngóng gặp con. Con sẽ ra đi để tìm nàng, người mà con yêu mến.
Cha chàng tỏ vẻ lo lắng khuyên răn hết lời:
- Hoang mạc bao la rộng lớn vô cùng con trai của ta ạ. Con có nguy cơ chết trên đó đấy vì trên hoang mạc không hề có bóng người, nhà cửa, nước uống.
Ngược lại với lo lắng của người cha, người mẹ lại mỉm cười dịu dàng và khuyến khích:
- Hãy đi đi, con trai của mẹ, tình yêu có sức mạnh lớn hơn cả cái chết và cái chết thì còn dễ chịu hơn là sự khô cạn tình yêu trong trái tim.
Và thế là chàng trai trẻ lên đường thẳng hướng sa mạc để tìm hạnh phúc.
Cái chết lúc nào cũng rình rập chàng. Từ nhiều ngày nay, chàng lê bước trên hoang mạc nóng bỏng, khắc nghiệt mà không hề được uống một giọt nước. Ánh nắng chói chang của mặt trời khiến chàng hoa hết cả mắt. Chàng đành phải uống cả những giọt mồ hôi của chính mình để tránh khỏi bị chết khát. Một buổi tối, khi chàng gần như kiệt sức vì đói, khát thì chợt nhìn thấy một đốm lửa sáng trên thân cây xương rồng. Chàng gục xuống và khóc vì quá thất vọng. Bỗng nhiên, chàng thấy một con bướm nhỏ đang vật vã mà không thoát ra khỏi đám lửa đó. Chàng trai như quên cả đói và mệt lao đến cứu con bướm khi cánh của nó đang bị bén lửa bốc cháy.
- Cảm tạ ân nhân cứu mạng.- Con bướm bỗng cất được tiếng nói, giọng một cô gái trẻ- Ta đã biết mục đích chuyến đi của chàng. Chàng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy lâu đài đó nếu không có sự giúp đỡ của ta. Chàng hãy làm theo lời ta đây. Khi đám lửa đốt cháy đôi cánh của ta tắt hết, chàng hãy gắng ăn đến những hòn than cuối cùng. Sau đó chàng sẽ hóa thành một chú bướm nhỏ và sẽ ngửi thấy hương hoa từ xa bay tới. Hãy đi về phía nơi có loài hoa thơm nhất đó, chàng sẽ thấy lâu đài của nữ hoàng đêm tối. Khi đến nơi, chàng hãy quỳ dười chân nữ hoàng nhưng phải nhớ là không bao giờ được ôm hôn nàng khi những tia nắng mặt trời đầu tiên chưa xuất hiện.
Nói xong chú bướm nhỏ bay đi mất. Chàng trai trẻ không chờ đợi lâu thì đám lửa cũng tắt. Théo lời dặn của chú bướm chàng cố gắng ăn mẩu than cuối cùng đang cháy hồng rực. Chàng bị sức nóng của viên than thiêu cháy rồi biến thành một chú bướm nhỏ. Ngay sau đó, chàng ngửi thấy hương hoa rất thơm. Chọn được một mùi thơm quyến rũ nhất , chàng cất cánh bay về phía có mùi hương đó tỏa ra. Bay mãi bay mãi, cuối cùng chàng cũng đến được lâu đài của nũ hoàng Bóng đêm. Lâu đài thật rực rỡ dưới ánh sáng của ngàn vạn ngôi sao nhỏ. Vầng trăng dường như được treo trên tòa tháp cao nhất của lâu đài. Cuối cùng, chàng đã thực hiện được mục đích của chuyến đi đầy gian khổ. Nữ hoàng bóng đêm đang ngự trên ngai vàng , mái tóc của nàng đen huyền dài bất tận rủ xuống với vẻ buồn phiền, ánh sao phản chiếu trong đôi mắt sâu thẳm của nàng. Khi chàng trai nhẹ nhàng tiến đến quỳ dưới chân nữ hoàng, nàng liền bừng tỉnh, lấy lại vẻ xinh đẹp tươi trẻ, nữ hoàng mỉm cười và nói như thì thầm:
- Có phải chàng đó không, hỡi tình yêu của ta, ta chờ chàng từ lâu rồi.
Không cưỡng lại được niềm vui sướng, hạnh phúc, chàng trai liền tiến gần hơn và ôm hôn nữ hoàng. Ngay lập tức, tiếng sấm sét khủng khiếp dội lên trên đỉnh của lâu đài, ánh sao bỗng tắt lịm và sau đó là tiếng cười man rợ của công chúa Ác mộng.
- Kẻ ngu xuẩn khốn khổ kia- Cô ta cười ha hả- Nhà ngươi đã không kiễn nhẫn chờ khi mặt trời thức dậy mà đã ôm hôn nữ hoàng ư? Vì nụ hôn này của người mà từ nay nữ hoàng Bóng đêm sẽ thuộc sự sai khiến của ta. Bất hạnh đã đến với ngươi rồi, người chị đáng thương của ta. Ta sẽ biến nữ hoàng thành một loài cây xấu xí, gai góc khiến chàng trai nào nhìn vào cũng phải ghê sợ. Ôi, ta mới sung sướng làm sao, ta mới sung sướng làm sao!
Đúng lúc đó công chúa của những giấc mơ đẹp xuất hiện. Chiếc váy dài của nàng bị cháy nham nhở. Với vẻ buồn chán, nàng hỏi chàng trai:
- Tại sao ngươi lại không nhớ lời dặn của ta cơ chứ? Ta không có đủ khả năng để cứu chị của ta mà ta chỉ có thể làm giảm đi sự khắc nghiệt của lời nguyền này. Một năm nữa, sẽ có một bông hoa thần kỳ nở trên thân cây nữ hoàng Bóng đêm để thu hút loài bướm đêm bằng hương thơm tuyệt vời. Bông hoa đó chỉ nở vào một đêm duy nhất. Nếu đêm đó, người thương của nữ hoàng không đến thì ngay sau khi ánh nắng đầu tiên xuất hiện nữ hoàng sẽ mãi mãi chỉ là một cái cây xấu xí gai góc.
Một lúc sau, mặt trời xuất hiện từ phía chân trời, lâu đài bỗng tan ra như có phép lạ. Chàng trai bất hạnh thức dậy trong giàn giụa nước mắt. Chàng gục mặt vào lòng bàn tay bên cạnh mấy chiếc gai của một cái cây xấu xí gai góc. Những kỉ niệm cuối cùng về nữ hoàng Bóng đêm như hiện về.
- Đó không phải là một giấc mơ đấy chứ?- Chàng hỏi mà chẳng có ai trả lời.
Rất nhiều ngày trôi qua nhưng nỗi đau khổ trong lòng chàng vẫn còn trĩu nặng. Một buổi đêm, khi chàng chập chờn trong giấc ngủ thì công chúa của những giấc mơ đẹp nhẹ nhàng tiến đến cạnh chàng thì thầm:
- Nếu ngươi có đủ dũng cảm đi tìm lại tình yêu đã mất của mình thì hãy gắng ăn một cái gai đó. Ngươi sẽ biến thành một con bướm có khả năng cảm nhận được mùi hương của tất cả các loài hoa từ rất xa. Hãy bay theo hương thơm nồng nàn nhất, đó chính là hương thơm từ bông hoa trên thân cây nữ hoàng bóng đêm. Nếu ngươi không tìm được nữ hoàng thì ngươi sẽ mãi mãi chịu sống với số phận của một con bướm và sẽ không bao giờ trở lại làm người được nữa.
Chàng trai tỉnh dậy vô cùng sung sướng, tràn đầy hy vọng. Không đợi lâu, chàng làm theo đúng lời dặn của công chúa giấc mơ đẹp. Ngay lập tức, chàng hóa thành một chú bướm đêm, bay đi tìm tình yêu của mình theo dấu vết của mùi hương nồng nàn nhất. Thật không may, công chúa của những cơn ác mộng đầy lòng ghen tị lại xuất hiện. Tức giận trước những lời nói của công chúa những giấc mơ đẹp, cô ta liền vội vã đến nơi có cây nữ hoàng Bóng đêm và hóa phép tạo nên vô khối những bông hoa giống hệt nhau, có hương thơm cũng như nhau trên thân cây xấu xí gai góc đó. Chú bướm khốn khổ hay chính là chàng trai đậu hết bông này sang bông hoa khác mà vẫn chưa tìm ra bông hoa thật mang hương thơm của nữ hoàng Bóng đêm đâu cả. Và thế là năm đó, chàng trai vẫn không hóa giải được phép thuật cứu nữ hoàng Bóng đêm.
Từ đó trở đi, năm nào cũng thế, vào đúng cái đêm đó, hằng hà sa số những bông hoa giống hệt nhau lại đua nở thu hút ong, bướm đến bằng hương thơm quyến rũ. Và cứ mỗi năm, trên cây nữ hoàng Bóng đêm cũng nở rộ vô khối hoa đẹp nhưng trong số đó chỉ có một bông là nơi chứa đựng linh hồn của nữ hoàng.
Năm đó như thường lệ khi cái đêm duy nhất đó đến, nữ hoàng Bóng đêm lại hồi hộp chờ đợi chàng trai yêu dấu đến. Chờ mãi, chờ mãi đến lúc mặt trời sắp xuất hiện nơi chân trời, nữ hoàng lại đau đớn thốt lên:
- Chàng lại không đến rồi, một năm nữa lại trôi qua trong sự chờ đợi mòn mỏi của ta. Mặt trời sẽ xuất hiện và ta sẽ lại lụi tàn ngay khi tia nắng đầu tiên xuất hiện.
Ngay lúc đó, một con bướm nhỏ bỗng bay đến và tìm đúng bông hoa chứa linh hồn của nữ hoàng. Con bướm biến thành chàng trai trẻ ngày trước, ôm hôn nữ hoàng với một tình yêu nồng cháy. Thế là nữ hoàng được cứu thoát khỏi phép thuật và mãi mãi sống hạnh phúc cùng chàng trai trẻ.