70135. Đêm qua khi anh ôm lấy Noãn Noãn, vốn dĩ chỉ xoa đầu nó, không cẩn thận làm dắt hai sợi tóc vào ngón tay,sau đó thuận tay đút vào túi.Không đem đi giám định vẫn có thể nói Nhiễm Nhiễm đang chơi một trò chơi với anh, nhưng nếu như giám định cha con họ không có mối quan hệ gì,thì phải làm sao?Thích Thịnh Thiên khó lắm mới bắt gặp Cảnh Thần Hạo có lúc phải đắn đo như thế nào, dự đoán là anh ấy chắc chắn sẽ phải suy nghĩ rất lâu,nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt anh ấy, hai mắt nhìn vào sợi tóc.“Không đúng!sao lại có thể có tóc màu vàng được, cậu biến dị à?” Thích Thịnh Thiên hoài nghi nhìn anh,may làm sao mà vừa nãy không ngu ngốc đem đi kiểm định, chắc chắn sẽ xảy ra án mạng.“Cậu mới biến dị ấy.” Cảnh Thần Hạo nắm chặt túi ni lông bàn tay, kiên định kết quả nếu như không giống như anh hy vọng, anh thà không kiểm định.“Không phải dị biến thì là gì?Cậu cũng mới chỉ hai mươi chín, nếu là con cậu, nếu như mười bốn tuổi bắt đầu…”Thích Thịnh Thiên trầm mặc trong suy nghĩ của bản thân,không để ý tới một gương mặt anh tú đang sa sầm ở trước mặt.“Thật ra cũng vẫn có thể có khả năng, ngộ nhỡ con của cậu nhuộm tóc thì sao!” Thích Thịnh Thiên nghiêng đầu cười,không thể không nuốt nước miếng, “Chỉ là nói đùa thôi mà, đừng cho là thật! Khi mười bốn tuổi cậu vẫn toàn thân thanh bạch!”“Thời tiết ở Châu Phi dạo này tốt không? Có nóng không?” Cảnh Thần Hạo kéo cái ngăn kéo phía trước, ném cái túi ni lông vẫn đang được buộc cẩn thận vào trong.“Khụ khụ, mình vẫn còn có rất nhiều rất nhiều việc cần phải làm, nếu như cậu không đi làm giám định cha con, mình đi trước nhé!” Thích Thịnh Thiên kéo ghế, vội vã rời khỏi văn phòng.Sau khi bước ra ngoài rồi,mới thở phào nhẹ nhõm vỗ vỗ ngực,có ý nghĩa gì không? Lần nào cũng dùng cách này để dọa anh.Nhưng anh cũng không thể không đề phòng, ngộ nhỡ dọa thành thật, tới lúc đó, anh muốn khóc cũng không kịp nữa!Hôm nay Bùi Nhiễm Nhiễm rất thoải mái, Cảnh Thần Hạo không tới tìm cô,cô cảm thấy hơi thở xung quanh rất nhẹ nhõm.Dù sao thì Cảnh Thần Hạo nói có có thể đi trước bởi vì còn phải đón Dương Dương và Noãn Noãn.Báo thức của cô vừa reng cô đã rời đi ngay rồi.Và cũng không hề biết sau khi cô rời đi, phòng kế hoạch rộn rã lên, trọng tâm thảo luận chính là cô và Cảnh Thần Hạo.Tới bên ngoài Trường mầm non Thất Thái Quang,cùng với các phụ huynh khác đứng bên ngoài đợi chúng tan học, cái cảm giác này rất hạnh phúc, cô rất hưởng thụ.- --------------- ----------------Cuối cùng cũng tới lúc tan học,cô đi vào đón Dương Dương và Noãn Noãn,bọn chúng vừa nhìn thấy cô đã nhanh chóng chạy ngay về phía cô, “Mami…”“Bảo bối ngoan!”Cô ngồi xổm xuống ôm chúng, hôn nhẹ lên má mỗi đứa một cái, “Hôm nay có học được gì hay không?”Vẫn còn chưa kịp nghe thấy hồi đáp của tiểu bảo bối, đã nghe thấy tiếng của Hác Lôi, “Đợi đã!”Cô nắm tay Dương Dương và Noãn Noãn hoài nghi quay người lại,dùng âm điệu nhẹ nhàng hỏi: “ Hác chủ nhiệm có việc gì sao?”“Cô, cô là Bùi Dĩ Hàn?” Hác Lôi thật lòng rất thích hai tiểu bảo bối, rất đáng yêu, rất nghe lời, và cũng rất thông minh.Bùi Nhiễm Nhiễm gật gật đầu, trên đường cô tới đây không hề tẩy trang, tất cả cũng là vì Cảnh Thần Hạo, ai mà biết được anh ấy đột nhiên phát điên tìm cô.Cho nên khi vẫn chưa tới giờ ngủ tối, cô chưa thể tẩy trang.“Nhưng mà trước kia cô đâu có như thế này, Dương Dương Noãn Noãn, cô ấy là mẹ các con phải không?” Hác Lôi vẫn có chút không được yên tâm.“Cô giáo Hác, đây là mami của bọn con, bởi vì công việc của mami cho nên mới phải trang điểm.” Bùi Dương ngay lập tức trả lời.Bùi Noãn cũng gật gật đầu, “Cô giáo Hác ngày mai gặp lại.”“Hác chủ nhiệm có trách nhiệm như thế này, những người làm phụ huynh như chúng tôi cũng cảm thấy rất yên tâm.” Bùi Nhiễm Nhiễm vừa nói vừa cười, dắt tay hai đứa trẻ rời đi.Trên đường về trên xe, Bùi Noãn ôm lấy cô, “Mami, thật ra mà nói cuối tuần này ở trường mầm non có tổ chức hội thể thao cha con, nhất định phải tham gia.”Trường mầm non còn làm cả những việc này sao?Lại còn hội thể thao cha con gì nữa?Cô hoàn toàn không muốn tham gia.“Mami nếu như thật sự gây khó dễ, chúng ta có thể xin nghỉ không tham gia.” Bùi Dương không hề muốn làm khó cô,nhất là là hai đứa, một mình cô khẳng định không thuận lợi.“Có thể để dì Tri Hiểu đi cùng chúng ta mà!”Noãn Noãn nghiêng đầu,mặt rất nghiêm túc bấm ngón tay, “Còn có cả chú Cảnh, chú Đường, dì Tri Hiểu, hai đứa bọn con, bốn phụ huynh, vừa vặn mà! Mami mẹ nói xem có đúng không?”- --------------- ----------------