Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 204: </span></span>204



Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng rất lớn, có con với người khác rồi còn muốn chiếm đoạt anh Hạo, thật quá đáng rồi!

Cô bèn quay đầu sang nhìn cô ta, "cô muốn làm gì?"

"Tôi có thể làm gì, tự mình từ từ suy nghĩ đi! Tôi đi trước đây." Tay phải của cô ta đã đặt trên tay nắm cửa xe, cho dù cô ta muốn làm gì cũng không cần nói với cô ấy.

Cô ta biết Đường Tư Điềm sẽ không khiến cô ta thất vọng, những năm mà cô ta thích Cảnh Thần Hạo đâu phải là bí mật gì.

Đường Tư Điềm vẫn còn đang thất thần, Liêu Vi đã mở cửa xe bước xuống, nhìn thấy bóng dáng của cô ta đi xa, tâm tư cô nhất động, nhanh chóng chuyển vô lăng, lái xe rời khỏi trường mầm non.

Tập đoàn Âu Dương.

Bùi Nhiễm Nhiễm sớm nhận được việc Thích Thịnh Thiên giao cho cô ta bèn biết là ý của Cảnh Thần Hạo, sở dĩ cô vào là bởi vì tập đoàn Âu Á trên nhiều phương diện trước mắt đều nhờ vả Cảnh Thị, muốn điều tra ra chân tướng trước kia, thì phải ở tập đoàn Âu Á, cơ hội thật tốt bày trước mắt, cô ta sẽ không bỏ lỡ.

Hôm nay Cảnh Thần Hạo bận phải đi đến Hoắc Thị đảm đương đại cổ đông mới, cô ta một mình đến thăm dò ý kiến bên Âu Dương Lập.

Cô ta thật không muốn gặp cái người Hoắc Đông, vừa nhìn là muốn nôn.

Tuy rằng cũng không muốn gặp Âu Dương Lập, nhưng đây là quá trình bắt buộc, cô ta không những phải gặp anh ta, sau này còn phải thường xuyên xuất hiện trước mặt anh ta.

Cô ta ngẩn đầu ưỡn ngực bước thẳng vào, bởi vì sớm đã hẹn trước, nên lễ tân trực tiếp dẫn cô vào.

Quy mô của tập đoàn Âu Á bây giờ và năm năm trước so ra lớn không chỉ bội phần, tuy rằng Bùi gia và Âu Dương gia thế gia giao hảo, nhưng lúc xưa Bùi gia là doanh nghiệp dẫn đầu ngọc khí của A thành, tất cả các phương diện dòng tài chính đều bỏ mặc tập đoàn to lớn Âu Á.

Nhưng mà hiện tại, Bùi Thị đã trở nên gió thoảng mây bay, còn tập đoàn Âu Á thì càng ngày càng phất lên.

Bí thư dẫn dắt cô ta vào phòng tiếp khách, rất nhanh bưng đến một tách cà phê Jamaican Blue Mountain nhìn cô ta cười, "cô Bùi, hiện tại tổng tài đang có việc, cô đợi tí, ngài sẽ nhanh chóng gặp cô.

"Cám ơn." Cô ta không gấp, nhưng Âu Dương Lập rõ ràng là cố ý, đã hẹn trước rồi nhưng giờ lại có việc.

Cô ta nhẫn nại ngồi đợi trong phòng tiếp khách, trên cái bàn trà màu đen ngoài ly cà phê thơm nồng ra, còn có một cái gạt tàn thuốc trong suốt, bên trong rất sạch sẽ, không có một hột bụi.

Chắc hôm nay cô là vị khách đầu tiên.

Lúc này, cách phòng làm việc của tổng tài không xa, Âu Dương Lập đang nhìn vào màn hình máy tính trước mặt, trên màn hình có một cặp trai gái đang dựa vào nhau rất tình tứ, gương mặt người con trai tuấn tú bất phàm, sắc mặt lạnh lùng nhìn vào ký giả trước mặt, nhưng nhìn người con gái bên cạnh, trong ánh mắt có sự quyến rũ, người ngoài cuộc như anh ta đều nhìn thấy rõ ràng.

Anh ta từ từ di chuyển con chuột, phía dưới vẫn còn rất nhiều hình ảnh, cánh tay của người con trai ôm chặt lấy eo người con gái, thậm chí có khi tựa sát vào mặt cô gái trước đám đông ký giả, một làn hơi thở ấm áp mờ ảo lưu chuyển giữa hai người.

Bỗng nhiên, cánh cửa phòng làm việc bị mở ra từ phía bên ngoài, bí thư bước đi vào, "tổng tài, cô Bùi đã ở trong phòng tiếp khách đợi ngài!"

"ừm" anh ta vẫn nhìn chằm vào màn hình, như vẻ không nghe thấy cô ta nói vậy.

Anh ta tiếp tục di chuyển con chuột, lướt xem những tin tức trên các trang mạng, ba ghẻ?

Cảnh Thần Hạo mà chịu làm ba ghẻ người ta sao? Nếu vậy thì quả thật là quá yêu người đàn bà Bùi Dĩ Hàn này rồi!

Nghĩ đến đây thôi, anh ta cũng không thể đợi được nữa, từ bên ghế ngồi nhanh chóng đứng dậy, liền đi về hướng phòng tiếp khách.

Hôm đó trong giấc mộng, anh như thật sự gặp được Nhiễm Nhiễm vậy, sau đó công ty bỗng nhiên có việc gấp khiến anh phải rời ngay lập tức, khi đến gặp lần nữa thì không thấy cô ta rồi, ngay cả camera giám sát cũng không truy ra, giống như sự xuất hiện ấy của cô ta chỉ là ảo giác.

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi tiếng gần, nghiêng đầu nhìn thấy Âu Dương Lập đang đi tới, cô ta lễ phép đứng dậy nhìn anh ta, "Âu Dương tổng tài."

"He!" Âu Dương Lập lạnh hừ một tiếng, nhất phái vui mừng ngồi xuống đối diện cô, "sao thế, bây giờ Cảnh tổng xem thường tập đoàn Âu Á chúng tôi đến thế sao? Lại phái một bí thư đến đây."

"Đại khái là việc nhỏ như vậy trong mắt Cảnh tổng căn bản không đáng để ngài ấy đích thân đến hỏi, nếu như Âu Dương tổng tài có bất kỳ ý kiến gì với tôi, vậy cuộc gặp mặt hôm nay có thể kết thúc tại đây, tập đoàn Âu Á trong ba trung tâm lớn của Cảnh thị trong vòng tháng sau xin mời tự động rút khỏi Cảnh Thị." Bùi Nhiễm Nhiễm điềm tĩnh nhìn thẳng vào anh ta, giọng nói khàn khàn vang lớn hơn trong căn phòng yên tịnh.

"Cảnh tổng dạy bảo thật hay, một bí thư nhỏ như vậy lại dám uy hiếp cả tôi." Anh ta mạn bất kinh tâm nói chuyện, nhưng thần mắt thì lại lướt nhìn lên người cô, đặc biệt là nhìn vào đôi mắt cô ta.

Bộ dạng lo lắng kinh sợ của Nhiễm Nhiễm đêm hôm đó lại hiện lên trên đầu anh ta, vô tri vô giác lại được gặp lại người trước mặt mình.

Khắc tiếp theo, anh ta cũng tự lắc đầu, không thể nào, Nhiễm Nhiễm không phải như thế, giọng nói cũng không phải, cái nào cũng không giống.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào thần sắc của anh ta, trong lòng đại khái đoán được anh ta đang nghĩ gì, đêm hôm trong giấc mơ gặp được anh ta thật sự khiến cô ta khiếp sợ, may mắn sau này gặp được Cảnh Thần Hạo, nếu không thì, nhất định sẽ bị anh ta chặn lối hết, không thì sẽ bị Hoắc Đông dẫn dắt đi rồi.

Cô ta thản nhiên cười, chân thành nói, "đây không phải là uy hiếp, Âu Dương tổng tài có thể chọn không tiếp tục hợp đồng nữa, dù sao thì trước đó không lâu Cảnh Thị đã thu mua Hà Thị rồi, lại nắm chắc trong tay quyền khống chế cổ phần của Hoắc Thị, sau này về phía ngọc khí sẽ phát triển rất lớn, tập đoàn Âu Á chiếm vị trí trong ba thương mại lớn trước mắt không tốt lắm, nhưng cũng sếp hạng thứ hai và thứ ba, Cảnh Thị rất vui khi được tập đoàn Âu Á đem các vị trí cửa hàng trước mắt ra nhượng quyền lại."

Trước khi cô ta đến, Thích Thịnh Thiên đem tài liệu đưa cho cô, cô ta đã xem kỹ càng, tuy rằng vẫn chưa xem xong, nhưng mà cũng đủ đối phó với Âu Dương Lập.

Cảnh Thần Hạo tâm huyết dâng trào tiến vào lãnh vực ngọc khí, anh ta không tin, nhìn bộ dạng bây giờ có vẻ như là thật rồi.

Âu Dương Lập liếc nhìn cô ta, tùy ý đưa tay ra, "hợp đồng đâu"

Cô ta lập tức quay người lấy ba bản hợp đồng giống nhau, đưa một phần cho anh ta, "Cảnh tổng đã ký phía trên rồi, nếu như Âu Dương tổng tài cảm thấy không vấn đề gì nữa, trực tiếp ký lên phía trên là được rồi."

Đương nhiên, cô ta không ngại chạy thêm một lần nữa, thậm chí kỳ vọng Âu Dương Lập sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.

Âu Dương Lập nhìn vào giấy trắng chữ đen của bản hợp đồng, ánh mắt nhìn chằm vào cánh tay trắng mịn, tiếp nhận hợp đồng trên tay đồng thời nói, "lúc trước cô đã đi phơi nắng sao? Màu sắc của da chênh lệch quá."

"Đây dường như là vấn đề cá nhân tôi, tôi có quyền không trả lời." Cô ta chấn tĩnh rút cánh tay mình lại, thoải mái nhìn vào bản hợp đồng trước mặt.

Hôm nay Thích Thịnh Thiên mới đưa cho cô bản hợp đồng này, trước khi cô đến đã nhìn sơ qua được một chút, cảm thấy rất hợp lý.

"Khấu trừ hai 20% của năm ngoái, năm nay lại đến 25%? Giá của ngọc khí được bán rất cao, như vậy tỷ lệ vốn kinh doanh có quá cao không?" anh ta nhìn điều khoản này, bèn vứt bản hợp đồng lên bàn trà.

Anh ta không vừa ý với bản hợp đồng này, sẽ không ký tên.

"Thịnh Cảnh, Cảnh Thiên, Thịnh Thế ba thương mại lớn này lưu lượng người và vị trí địa lý đều chiếm hết ưu thế, vả lại tiền thuê cửa hàng tương đối thấp, thu 25% vốn là hợp lý, cộng thêm 2% tiền phí quản lý, 1% phí vệ sinh, cũng chỉ mới 28%, vả lại trong thương mại hoặc những lúc có những hoạt động mua sắm có thể xin yêu cầu giảm thấp khấu trừ, là phải lựa chọn tiếp tục bán trong ba thương mại này, hay là rút ra khỏi nơi đó, Âu Dương tổng tài trong lòng ắc hẳn đã cân nhắc rồi, biết làm thế nào để đôi bên cùng có lợi." Cô ta hoàn toàn vì lợi nhuận của tập đoàn Âu Á mà đưa ra suy xét cho anh ấy.

Âu Dương Lập rất thông minh, tuy rằng hiện tại cửa cửa hàng chuyên bán của Âu Á làm ăn rất thịnh vượng, nhưng dưới nước cờ Cảnh Thị có ba trung tâm thương mại lớn làm ăn càng thịnh vượng và sôi nổi hơn, lưu lượng người, nguồn tiêu thụ, nguồn lợi nhuận là đều mà cửa hàng chuyên kinh doanh không sánh bằng.

Trong thế trận này của tập đoàn Âu Á và Cảnh Thị, tập đoàn Âu Á vốn dĩ yếu thế hơn về mọi mặt, Cảnh Thị có thể không cần đến cửa hàng chuyên kinh doanh của họ, mà thuê cho những cửa hàng khác cũng vậy thôi.