Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 375: </span></span>375



“ Nhanh nhất có thể.” Cảnh Thần Hạo khó ngờ đã lâu không về nhà.

“ Lần trước lá đơn lý hôn tôi gửi đi hình như không có tác dụng, cô cứ đi như vậy, mang theo danh nghĩa đã kết hôn?” Sau này cô có muốn sống cuộc sống mới, lẽ nào vẫn bị trói buộc hay sao?

“ Ý của tôi là......” Đôi mắt xinh đẹp của Bùi Nhiễm Nhiễm di chuyển sang hướng khác, dần dần nhìn ra khỏi ô kính cửa xe, nhẹ nhàng nói, “ Đáng lẽ tôi nên cầm tờ đơn ly hôn đập thẳng lên mặt anh ta.”

“ Cũng......không phải là không được.” Nếu cô làm thế thật, chắc chắn anh sẽ đứng cạnh cổ vũ cho cô.

“ Tôi có thể làm vậy nhưng giờ tôi thật sự không muốn gặp anh ta!” Còn lý do nào để gặp mặt hay sao?

Không hề, giữa họ đã hoàn toàn chấm dứt.

Tề Viễn Dương nhìn cô qua gương chiếu hậu trong xe, vì đã bị tổn thương quá sâu sắc nên không muốn gặp lại, sợ sẽ yếu lòng sao?

“ Cô không sợ trong đây có sự hiểu lầm nào đó sao?” Mặc dù đến giờ anh vẫn không được biết Cảnh Thần Hạo rốt cuộc đã làm những gì để phải đắc tội cô đến vậy.

Nhưng có thể đuổi theo cô ra nước ngoài nhanh như vậy chứng tỏ trong lòng anh ta, vẫn có sự hiện diện của cô.

Xét nghiệm DNA phụ tử có khi nào sai không?

Cô bé tên Tiểu Vũ kia xuất hiện trước mắt cô chân thực vô cùng, không phải là do hoang tưởng hay mê sảng.

Cô có thể tự mình nhận biết đâu là thật là giả.

“ Không có sự hiểu lầm ở đây!” Cô thu lại tầm nhìn, nhắm mắt lại, bắt đầu nghĩ làm cách nào để họ có thể rời đi?

Họ lái xe một mạch về trên đỉnh núi, sau khi xuống xe và đứng trên ban công nhìn những ngọn núi nhấp nhô hùng vĩ xa xa, cô đột nhiên nghĩ, rốt cục có gì mà cô không dám gặp Cảnh Thần Hạo kia chứ?

Người ngoại tình lại không phải là cô, đáng ra anh không dám gặp cô mới phải!

Cô cứ đứng đó cho tới khi mặt trời lặn dần rồi tắt hẳn, Tề Viễn Dương gọi cô vào dùng cơm, cô mới chợt tỉnh lại. Ngày mai, cô sẽ bắt đầu nghĩ xem sau khi rời khỏi, họ sẽ đi đâu, cứ tính toán trước đã.

Khi ăn cơm, Tề Viễn Dương nâng ly rượu để ý cô mấy lần, xong anh mới chậm rãi nói, “ Cô có muốn đi đâu cũng đừng nói cho tôi biết, nhỡ Cảnh Thần Hạo bắt được tôi, mà tôi lại không chịu được đòn roi nhục hình chắc chắn sẽ khai cô ra đấy!”

“ Cảm ơn lời nhắc nhở từ anh.”

“ Nhắc nhở cái gì chứ? Không phải cô không định nói cho tôi biết thật chứ? Tôi đưa cô đi mà đích đến cô cũng không định tiết lộ cho tôi sao, tôi có còn là bạn cô không?” Tề Viễn Dương mím một chút rượu và thong dong nói.

Bùi Nhiễm Nhiễm thấy đôi mắt dần cong của anh ta, dưới ánh sáng trắng, nó dường như khá sáng rõ, như nửa cười nửa không.

“ Không.” Giữa họ không phải là quan hệ sếp tiền nhiệm và nhân viên sao?

“ Cô làm tôi đau lòng quá, tôi phải suy nghĩ kỹ xem có nên đưa cô đi không, tôi không thể giúp không như vậy đúng chứ?”

“ Anh muốn tiền?” Bùi Nhiễm Nhiễm hơi nhếch đôi lông mày, có thể số tiền tiết kiệm của cô cũng không cáng nổi.

“ Tiền thì tục quá, đợi tôi nghĩ ra rồi sẽ nói cho cô, lần này cứ tạm nợ đã.” Tề Viễn Dương đặt ly rượu xuống rồi cầm dao dĩa tiếp tục dùng bữa.

“ Được.”

Phía bên kia, Cảnh Thần Hạo cũng đang ăn cơm cùng Dương Dương Noãn Noãn, khi trước anh ở nước ngoài, hôm nay về nước đương nhiên phải quay về nhà.

Mâm cơm thiếu một người, anh cũng ăn ít đi đáng kể, chẳng có lòng dạ nào nữa.

Nhưng Dương Dương Noãn Noãn lại ăn khá, hai đứa đều đang tuổi lớn, ăn nhiều một chút cũng tốt.

Chỉ có điều Bùi Nhiễm Nhiễm không ở đây, lẽ nào chúng nó đều không cảm nhận được sao?

Không buồn sao?

Thấy dáng vẻ của Noãn Noãn xem ra còn khá vui vẻ.

“ Noãn Noãn, có chuyện gì vui vậy?” Anh bỏ đũa trong tay xuống quay sang nhìn cô bé.

Noãn Noãn nhìn sang anh trai trước, khi nãy cô bé trông lộ quá sao?

Nhưng nó nhớ lại hôm nay được gặp mami, sau này ngày nào cũng được sống cùng mami là nó cảm thấy vui sướng, mặc dù mami nói sau này họ không thể ở cùng daddy được nữa.

Phải lựa chọn giữa mami và daddy đương nhiên câu trả lời là mami.

“ Hôm nay cuối cùng daddy cũng về rồi, Noãn Noãn vui lắm!” Cô bé tuyệt đối không được nhắc chuyện mami, không được nói, đây là bí mật giữa họ.

“ Ừm.” Anh về rồi nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn chưa về.

Anh vẫn đang tiếp tục tìm kiếm cô.

Cảnh Thần Hạo từ khi buông đũa cũng chẳng muốn cầm lại, anh lạnh lùng nhìn hai đứa trẻ, mấy hôm không gặp, đúng là chúng nên vui mừng nhưng vui kiểu này anh thấy không đơn giản như vậy.

Mấy ngày nay anh cứ như bị ma nhập, chuyện gì cũng có thể liên tưởng đến Bùi Nhiễm Nhiễm.

Nhiễm Nhiễm có tức anh nhưng không thể giận lây sang Dương Dương Noãn Noãn được, cô không muốn nhìn thấy anh nhưng cô chắc chắn không thể bỏ lại con mình.

Sao anh lại không nghĩ ra điểm này cơ chứ?

Ngày hôm sau, Cảnh Thần Hạo tự mình đưa Dương Dương và Noãn Noãn đến mẫu giáo, sau khi đưa hai đứa nhỏ vào lớp, anh đi thẳng đến phòng giám sát.

Dưới sự dặn dò của anh, cảnh vệ cho tua lại toàn bộ những góc quay camera của ngày hôm qua.

Cảnh Thần Hạo nhìn chăm chú vào những hình ảnh trước mặt, “ Tua nhanh!”

“ Vâng!”

Những hình ảnh trên màn hình nhanh chóng được tua qua, rất nhanh sau đó, họ nhìn thấy vào trước giờ tan học, có một người phụ nữ với trang phục người hầu gái xuất hiện, trên mặt cô gái đó có nhiều mụn cám và quấn một chiếc khăn xanh trên tóc.

Bùi Nhiễm Nhiễm!

Anh quá quen thuộc với cách làm của cô, cho dù cô có cải trang thành thế nào, ánh mắt của cô không thể qua mặt được anh.

Những người trong phòng quan sát đều có thể cảm nhận được sự biến chuyển thái độ của Cảnh Thần Hạo, nhiệt độ trong phòng như giảm đi vài độ.

Bọn họ đều khó hiểu nhìn cô gái trên màn hình, nhìn đã biết là người chẳng có liên can gì đến anh, Cảnh tổng chắc do vợ bỏ đi vào ngày đám cưới nên ảnh hưởng đến mắt thẩm mỹ?

Giờ không thích gái xinh nữa mà lại thích thú với gái xấu sao?

Được, em muốn gặp Dương Dương Noãn Noãn cứ đến mà gặp.

Đột nhiên, nhiệt độ trong căn phòng trở lại bình thường, Cảnh Thần Hạo rời khỏi đó. Mọi người trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm, chẳng ai dám đắc tội ông lớn này!

......

Đường Sóc media.

Đường Sóc đang chăm chú vào màn hình laptop, là hình ảnh của trường mẫu giáo gửi đến, dáng điệu và hình thể kia có thể nhận ra là Bùi Nhiễm Nhiễm.

Theo như sự miêu tả của người trong phòng quan sát, Cảnh Thần Hạo khi nhìn thấy cô ta thì nhiệt độ cơ thẻ như giảm xuống vài độ, cả cơ thể lạnh toát. Điều này càng làm anh chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình.

Đến giờ, họ vẫn chưa biết được lý do vì sao cô lại bỏ đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Cửa phòng làm việc đột nhiên bị mở ra, anh chỉ nói, “ Đặt đó đi!”

“ Anh, là em!” Đường Tư Điềm từ ngoài rón rén bước vào, cô đóng vội cửa phòng, dáng vẻ khá thần bí.

Đường Sóc nghe thấy giọng cô em gái, anh ngẩng đầu nhìn cô, “ Không phải anh đã gửi em ra nước ngoài rồi sao, không lo học tập về đây làm gì?”

Năm ngoái anh còn cố đưa cô em ra nước ngoài để bớt cho cô gây chuyện. Mặc dù anh vẫn thích Bùi Nhiễm Nhiễm nhưng lại càng không muốn tranh phụ nữ với anh em mình, giờ họ đã đến với nhau rồi, không những để cho Đường Tư Điềm không thể ảnh hưởng đến họ mà càng vì cô em gái, nếu nó làm Cảnh Thần Hạo khó chịu, hậu quả chính bản thân nó khó mà tự gánh!

“ Anh, những lúc thế này em mới phải quay trở về chứ! Bùi Nhiễm Nhiễm bỏ đi ngay hôn lễ, Hạo ca giờ chỉ còn một mình! Em mà không về không biết anh ấy lại bị ai đó nhòm ngó mất. Anh, lần này anh không được cản em đâu, em phải cố gắng vì tương lai hạnh phúc của mình!” Đường Tư Điềm tiến đến trước mặt Đường Sóc, cúi đầu nhìn anh, “ Anh, nhất định anh phải giúp em, cơ hội nghìn năm có một đấy!”

“ Giúp gì?” Cô em gái này không làm sự tình rối hơn đã phải cảm tạ trời phật rồi, giờ nó còn chạy về đây nói mấy thứ khó hiểu này