Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 401: </span></span>401



“Đau......”

Boss lớn đưa tay tới trước mặt cô, dịu dàng một chút, Nhiễm Nhiễm sẽ đau lòng cho anh sao?

Bùi Nhiễm Nhiễm nghe được trong miệng anh phun ra cái chữ đau đó, quả thực giống như là kích thích thần kinh của cô vậy, lại trừng anh mấy cái.

Không ngờ anh lại nói ra những lời như vậy, nếu đau tại sao nãy giờ không nói, cứ luôn chịu đựng, ở đó đợi chảy máu!

Em đi tìm bác sĩ đến băng bó. Cô nhìn máu thịt be bét trong lòng bàn tay cô, trong lòng liền có chút rụt rè, loại cảm giác rất khó chịu.

Bùi Nhiễm Nhiễm cô hết thuốc chữa rồi, lại đi đau lòng cho một tên đàn ông cặn bã!

“Anh không muốn gặp bác sĩ!” Một cánh tay khác của anh kéo cơ thể đang muốn đi của cô, chút vết thương đó thì có là gì, anh không muốn gặp bác sĩ, chỉ cần cô giúp thôi.

“Anh đừng có bướng bỉnh thế được không, tay của anh cũng đã thành bộ dáng này rồi!” Chẳng lẽ anh ta một chút cũng không thấy đau sao?

“Trong phòng có hộp thuốc, em giúp anh!” Anh dùng sức kéo cô một chút, cơ thể cô liền dựa vào ngực anh, trên tay anh đang chảy máu, nhưng sức để đối phó cô vẫn có.

“Giúp anh thì em được lợi gì? Ly hôn với em sao?”

“Bùi Nhiễm Nhiễm, trong lòng của em cũng chỉ có chuyện ly hôn này sao? Không ly!” Trong lòng cô nếu đã không có người khác, tại sao anh phải thả cô đi.

“Cảnh Thần Hạo, không ly hôn cũng được, kiếp này anh cứ mang theo thân phận đã kết hôn, dù sao em cũng không quan tâm!” Cô sẽ không kết hôn nữa, cô không quan tâm có ly hôn hay không.

Nhưng anh thật sự không cho Bùi Nhã Phán một thân phận sao? Cô con gái đó thì sao?

“xưa......” cái tay vừa mới bị thương của anh không cẩn thận nắm thành quyền, mảnh thủy tinh đâm càng sâu vào bên trong.

“Bùi Nhiễm Nhiễm nghe được tiếng kêu nhẹ của anh, cúi đầu nhìn vết máu trên đất, lòng cô bỗng nhiên rất đau rất đau.

Ngẫm lại anh rất tốt với cô, dù muốn rời khỏi, cũng nên chăm sóc cho anh lần cuối cùng này, nể mặt Dương Dương Noãn Noãn, dù sao cũng là ba của tụi nhỏ.

“Anh thả em ra, em đi lấy hộp thuốc.”

“Đi chung đi.” Anh không muốn buông cô ra, lo là vừa buông lỏng, cô sẻ lập tức rời xa anh.

Trong phòng, Bùi Nhiễm Nhiễm đi đến đâu, anh liền theo tới đó, hơn nữa còn là ôm eo cô.

Cảnh Thần Hạo ngồi ở bên giường, Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi bên cạnh anh, kéo tay anh dùng cồn rửa, cả quá trình Cảnh Thần Hạo không hề phát ra tiếng kêu nào, cồn nhất định rất đau.

Ánh mắt của anh luôn nhìn cô, chưa hề rời đi.

Vết máu trong lòng bàn tay được rửa rất sạch sẽ, cô nhìn mấy cái lỗ nhỏ trên đó, hận không thể cầm kính lúp qua xem cho rõ, bên trong miệng vết thương của anh còn có cái gì.

“Cảnh Thần Hạo, có mảnh thủy tinh không?” Cô nhỏ giọng hỏi, nếu quả thật bên trong còn, cô muốn lấy nó ra.

“Em quan tâm sao?” Cô quan tâm trong lòng của anh có mảnh thủy tinh, quan tâm trong lòng anh nghĩ thế nào sao?

Quan tâm qua cảm nhận của anh sao?

“Nếu như anh không muốn em làm, em đi tìm bác sĩ.” Hiện giờ cô cảm thấy mình rất muốn nôn, buổi tối cô không có ăn gì, đến lúc đó chắc chắn lại nôn khan.

“Vết thương ngoài cùng bên phải hình như có.” Anh không muốn cô đi, một chút cũng không muốn.

Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn và cầm cái kẹp cẩn thận tìm, từ bên trong kẹp ra một mảnh thủy tinh nho nhỏ, tay anh hẳn là bị thương trong bữa tiệc.

Thế mà suốt đường đi anh không hề nói, mà cô lại không hề phát hiện ra. --------Nhóm dịch Boss – App iNovel------

Cẩn thận băng lại, lúc cô dọn băng gạc mới chú ý tới bên hông váy cô còn có vết máu, màu sắc còn tươi hơn máu trên mặt đất, đem cái váy tím nhuộm thành màu đen.

Cô cất kỹ đồ xong, không có trở về phòng, Cảnh Thần Hạo nhìn cửa phòng, anh vừa mới ném đi đơn thỏa thuận ly hôn.

Rốt cuộc cô đã in mấy bản, mặc kệ lúc nào cô cũng có thể lấy ra một bản, sau này lúc họ bọn gặp mặt có phải sẽ lấy đơn thỏa thuận ly hôn ra cho anh ký không.

Thấy cô vẫn chưa về, đứng dậy đi ra ngoài, anh chỉ là tay bị thương mà thôi, không có yếu như vậy, máu chảy hơi nhiều, sắc mặt hơi kém.

Anh vừa mới đi tới cửa, đã nhìn thấy trong tay của cô bưng thức ăn nóng hổi đi lên, cô chỉ nhàn nhạt nhìn anh một cái, liền từ bên cạnh anh đi qua, đem đồ ăn đặt ở trên bàn.

Anh qua ngồi, lòng khẽ động, Nhiễm Nhiễm của anh vẫn còn thương anh, cả cơm tối cũng bưng lên.

Bùi Nhiễm Nhiễm bưng cái chén nhỏ lên, cầm đũa, ở trước mặt Cảnh Thần Hạo, tự mình ăn.

Toàn bộ quá trình không hề liếc anh một cái.

Sao lại không giống như anh tưởng tượng vậy?

Cảnh Thần Hạo nhìn cô ăn say sưa ngon miệng, bụng cũng đói.

Tay phải ôm băng gạc không nói, trên bàn không có chén của anh, càng không có đũa của anh, đồ ăn trước mặt cô rất thanh đạm, nhưng hiện giờ anh lại cảm thấy đặc biệt thơm.

Anh rất muốn ăn.

Bùi Nhiễm Nhiễm không phải cố ý muốn ở trước mặt anh ăn, thật sự không có cách nào.

Cô không muốn đút anh ăn, chi bằng kích thích anh tự mình ăn.

Ánh mắt rơi trên mặt cô càng ngày càng nóng, cuối cùng cô ngước mắt nhìn anh một cái, muốn ăn tự mình xuống dưới ăn, quản gia còn đang đợi anh ở dưới lầu.

Cô nói thật, quản gia thật sự đợi anh ở dưới lầu.

“Anh muốn em đút anh.” Chẳng lẽ để quản gia đút anh ăn sao?

“Anh có thể ăn bằng tay trái.” Cô cúi đầu tiếp tục ăn, đồ ăn thanh đạm ăn rất ngon miệng

Cô quả thật đói vô cùng.

“Nhiễm Nhiễm, tay trái anh không có cách nào ăn cơm. Lần trước anh bị thương ở tay là cô giúp anh, lần này tại sao không giống vậy!

Là bị thương chưa đủ nghiêm trọng sao?

Vậy anh có phải có thể cầm dao rạch một đường trong tim mình không, như thế đủ nghiêm trọng chưa?

“Anh có thể bắt đầu tập từ bây giờ, còn chưa muộn.” Sự kích thích của cô xem ra có tác dụng rồi.

“Tay trái của anh cũng không thể ký tên.” Boss lớn nhìn một cái tay phải đang bị băng lại, uể oải ngửa ra sau, “có thể ở nhà từ từ tĩnh dưỡng một tháng.”

Bùi Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu nhìn tay phải của anh, vết thương đó của anh phải tĩnh dưỡng một tháng?

Một tháng không thể ký tên không phải là nói cho cô nghe hay sao?

“Ý của anh là tay anh khỏi rồi, có sẽ ký tên ly hôn?” Sao cô không tin được anh vậy!

Cánh tay bị thương của boss lớn quơ qua quơ lại trước mặt cô, hững hờ nói, “tay khỏi rồi không nhất định ký tên, nhưng tay không khỏi tuyệt đối sẽ không ký tên.”

......

Anh ta cố ý a! Nhất định là cố ý!

Cô hít sâu một hơi, thế nhưng cơm trắng trong tay cô đã ăn xong.

“Đi thôi! Xuống lầu ăn.” Cô bất đắc dĩ bưng đồ ăn còn lại lên, cùng anh cùng đi xuống lầu.

Cảnh Thần Hạo ung dung đi theo cô, khóe miệng nhàn nhạt lộ ra nụ cười vui sướng của sự thắng lợi, Nhiễm Nhiễm của anh đấu với anh vẫn còn kém một chút.

Sớm muộn gì cũng phải lấy lại tim của cô về, rốt cuộc là mỡ heo gì đã khiến tâm trí cô mê muội, lại đi ly hôn với anh!

Quản gia luôn canh giữ ở dưới lầu, nghe được tiếng bước chân truyền đến, lập tức bảo người hầu đem đồ ăn nóng hổi bưng ra.

Nghe nói thiếu gia mấy ngày nay đều không có ăn cơm cho tốt, vẫn là Thiếu phu nhân có cách, nhanh như vậy đã mang thiếu gia xuống!

Cảnh Thần Hạo như một đại gia vậy ngồi bên cạnh bàn ăn, Bùi Nhiễm Nhiễm cầm đũa trong tay, bưng chén nhỏ từng ngụm đút anh ăn.

Boss lớn há miệng, nhai kỹ nuốt chậm, rất có ý muốn đem bữa cơm này ăn đến sáng mai.

“Anh có thể ăn nhanh chút không, em rất buồn ngủ, muốn ngủ!” Cô bất đắc dĩ nhìn anh từ từ nhai nuốt, cô ngáp một cái.

Cảnh Thần Hạo nhìn khuôn mặt nhỏ mệt mỏi của cô, cầm khăn giấy lau miệng, đứng dậy, “anh ăn no rồi.”

- -------Nhóm dịch Boss – App iNovel------