Sủng Ái Của Bá Thiếu: Bắt Giữ Cặp Song Sinh Yêu Dấu Của Manh Mẫu

Chương 697: </span></span>697



Mẫn Lệ cảm thấy áp lực nhiều như núi, nhưng mà?

Anh nghiêng đầu nhìn Cố Linh, phát hiện cô hình như đã nhập vai hoàn toàn, như thật sự là bạn gái anh v, đối đãi với cha mẹ anh nhiệt tình thân thiết, 1 chữ tốt!

1 tiếng bác phụ bác mẫu, nghe cực kỳ vui tai, hình như chỉ mình anh buồn chán.

Sau cơm tối, anh nhìn Cố Linh, đứng dậy nói:”Cha mẹ, tụi con đi trc, lần sau đến thăm 2 ng.”

“Đi cái gi đi! Lúc nãy tiểu Linh nói đánh mạt chượt với bọn ta!” Mẹ Mẫn cười nói.

Cái gì?

Lúc anh k ở đây, họ v mà đã hẹn đánh mạt chượt r?

A biết bt mẹ k có hoạt động sở thích gì, cho nên chỉ có chơi mạt chượt thôi.

Nhưng?

Mẫn Linh đang nghĩ gì?

“Đúng v! Chị dâu nói đánh mạt chượt với mẹ, chúng ta đi thôi!” Mẫn Uyển cũng cười nói.

Cho nên, Mẫn Lệ rất k kiên nhẫn cùng họ đến 1 căn phòng khác.

Là nơi mẹ chuyên đánh mạt chượt!

Cả nhà, trừ anh đều chơi, mà anh còn bị bắt ngồi kế Cố Linh, rót trà cho cô, muốn ăn táo thì fai gọt, muốn ăn cam thì lột vỏ, hột dưa cũng cắn ra để lên tay cô.

Bản thân anh bị mình làm cảm động r.

Anh v mà lại nhẫn nại với 1 cô gái như v, mà còn k fai bạn gái anh, chỉ là giả bộ.

Anh còn phát hiện, đêm nay, mẹ thật sự vui, tuy bà thua r.

Cố Linh ngược lại thắng k ít.

“Ài, đã 11h r, đêm nay đừng đi nữa, ở lại ngủ là đc, Mẫn Lệ, còn k đưa tiểu Linh vào nghỉ!” Mẹ Mẫn lên tiếng.

“Dạ!” Anh k kiên nhân để lọ hạt dưa trong tay xuống, hạt dưa trong tay để vào tay Cố Linh.

Cố Linh chủ động khoác tay anh, đến gần tay anh, nghiêng đầu nhìn mẹ Mẫn ba Mẫn: “Bác phụ, bác mẫu, v tụi con đi trc, ngủ ngon.”

“Ngủ ngon, ngủ thật ngon nhé!”

Cố Linh nghe lời này của mẹ Mẫn, s cảm thấy như đang dặn Mẫn Lệ, kêu anh ngủ cô thật tốt?

Sau khi về phòng, cô lập tức thả tay anh ra: “Tôi đi tắm trc, tối nay anh ngủ...sofa!”

“Dựa vào đâu tôi ngủ sofa? Quá ngắn r, k hợp tôi, tôi muốn ngủ trên giường.” Mẫn Lệ liếc nhìn sofa, anh k đc, k thể khuất phục, tuyệt đối k.

“Thật k?” Cố Linh 1 tay chống lên sofa, chậm rãi nói: “Nếu tôi cũng muốn ngủ giường, anh cũng muốn ngủ giường, vậy tôi chỉ có thể kiếm bác phụ bác mẫu an bài phòng khách r.”

“Cô….” Mẫn Lệ thấy cô như k s cả cười nhạt, còn chưa nói câu sau, cô đã cất bước đi.

“Đừng đi!” Thân hình nhanh chóng chắn trc mặt cô: “Tôi nhường cô ngủ giường còn k đc s?”

“V còn đc, anh vẫn còn tiền đồ, ít nhất anh còn biết lùi biết tiến, với lại biểu hiện hôm nay k tệ!” Cô nói xong xoay ng, về phòng tắm.

Mẫn Lệ nhìn cô vào, khuôn mặt đẹp trai xụ xuống vài phần.

Anh ở nhà mình, lại phải ngủ sofa!

Nếu truyền ra ngoài, Mẫn Lệ anh còn có mặt mũi sao?

K đc, chuyện này tuyệt đối k đc truyền ra ngoài, Cố Linh k nói, anh k nói, k ai biết.

Cố LInh tắm xong ra, liếc Mẫn Lệ ngồi trên sofa 1 cái: “Mẫn tiểu thụ, anh có thể tắm r.”

“Cố linh, cô muốn chết đúng k?” Mẫn Lệ từ sofa đứng dậy, đến gần cô.

Vậy mà dám kêu anh là Mẫn tiểu thụ?

Toàn thân anh có chỗ nào giống tiểu thụ chứ?

“Tôi nói sai s?” Cố Linh nghiêng đầu, ngây thơ nhìn anh: “Anh k fai tiểu thụ s? K fai họ Mẫn?”

Cằm cô đột nhiên bị nắm chặt, chân cô cũng đứng tại chỗ, nhưng mặt mang ý cười nhàn nhạt, k chút lo sợ nhìn anh.

“Cô thật sự cho rằng dùng mẹ có thể uy hiếp tôi?” Có phải tối nay anh dễ nói chuyện quá, quá dễ ức hiếp r, cho nên cô cái gì cũng dám nói!

“Tôi k có nha!” Cố vô tội phủ định, khăn tắm trên ng đột nhiên tháo ra.

Mẫn Lệ k ngờ cô còn có chiêu này, lập tức thả cằm cô ra, nhắm mắt: “Mặc lên!”

“Haha, Mẫn tiểu thụ, biểu hiện này còn nói mình k là tiểu thụ? Nhìn xem bộ dạng vô dụng của mình, tôi thật sự đau lòng dùng bác phụ bác mẫu, con của họ, bọn họ muốn con dâu của con trai, nhưng chỉ có thể để con trai mình thành con dâu r!” Cô k kéo khăn tắm lên, mà trực tiếp đi đến bên giường, lên giường.

Mẫn Lệ nghe bước chân cô đi xa, đoán có thể cô đã nằm trên giường, mới dần mở mắt.

Dư quang đáy mắt, liếc thấy khăn tắm dưới đất.

Ánh mắt anh dần di chuyển đến trên giường, cho nên cô nằm trên giường, trừ việc lộ tay và xương quai xanh, thật sự k mặc gì.

Anh đứng tại chỗ, nhìn cô: “Cô thật sự là 1 ng con gái s? Có phải giả gái k?”

Ở trc mặt nam nhân, k chút sợ hãi, anh thật sự k thể k nghi ngờ.

“Mẫn tiểu thụ, phản bác của anh thật sự k chút ý nghĩa nào!” Cố LInh nhìn anh, 2 tay sờ chăn trên ng: “Có cần tôi cho anh coi k?”

“Coi? Giả gái bây h ngực còn lớn hơn gái, có gì đáng coi!” Anh mới k hứng thú, tay cầm khăn tay, từ từ đi đến bên cô.

Nghĩ đến h cô k mặc gì, a ném khăn trên tay lên giường: “Tôi mới k hứng thú, cô đồng ý với mẹ đánh mạt chượt, thực ra muốn ở lại, muốn tôi ngủ cô?”

“Tôi mới k cần ngủ với tiểu thụ! Anh tự chơi đi!” Cô từ từ nằm xuống, nghiêng ng: “Tôi ngủ r, nếu sáng mai thấy anh trên giường, anh chết chắc!”

“V cô nói tại s đồng ý ở lại đánh mạt chượt đến tối với mẹ, chúng ta đã nói trc là rời đi.” Anh vẫn k hiểu.

“Anh tưởng anh là ai? Muốn ngủ với anh, tôi đẹp v, muốn ngủ với nam nhân thế nào k đc?” Cô k quan tâm nói: “Chẳng qua là vì, từ nhỏ tôi là cô nhi, nếu k fai là cha nuôi nhận tôi, đến 1 gia đình tôi cũng k có, cho nên thấy bác phụ bác mẫu đối tốt với tôi như v, tôi k nỡ mà thôi, klq đến anh chút nào!”

Mẫn Lệ nhìn sau lưng cô, cô nhi k cha mẹ?

Tính cách ngang ngược của cô, k giống cô nhi k cha mẹ chút nào!

“Tôi...cô ngủ ngon!” Anh quay ng đi.

Đêm nay trời định là ngủ sofa r.

Cố Linh nghe bước chân anh xa dần, k phản ứng, đánh mạt chượt lâu, cô bây h nhắm mắt chỉ thấy bài, cần phải ngủ 1 giấc r.

Sáng, cửa phòng đột nhiên mở ra.

“Mẫn Lệ! Sao.. sao con ngủ đây!” Giọng mẹ Mẫn đột nhiên truyền đến.

Cố Linh nằm trên giường vốn trong giấc mơ, nghe tiếng, lập tức tỉnh.

Cô ngồi dậy trên giường, liền thấy Mẫn Lệ cầm chăn theo, 3 bước 2 bước đến bên giường, lên giường!

Khắc sau, vai cô bị ôm lấy, Mẫn Lệ cúi đầu đến gần bên cô: “Tiểu Linh, e đừng giận nữa, đc k, lần sau tuyệt đối nghe lời em, em xem, chúng ta bị ba mẹ phát hiện r, k tốt chút nào!”

Tốc độ lật mặt của nam nhân này cũng khá nhanh.